Về tuổi tác và sự trưởng thành
Rất lâu trước đây mình có đọc một bài viết, đại ý là nhận thức của con người chỉ tự nhiên phát triển đến độ 13-14 tuổi gì đó, còn lại...
Rất lâu trước đây mình có đọc một bài viết, đại ý là nhận thức của con người chỉ tự nhiên phát triển đến độ 13-14 tuổi gì đó, còn lại phần sau là do người đó tự chăm sóc, học hỏi mà nên. Bởi thế sự trưởng thành của mỗi người cần tự thân quan tâm và vun đắp là chính.
Vậy nên tuổi đời có thể không tỉ lệ thuận với sự trưởng thành, nếu như đó là một người bảo thủ, thích bám vào các khái niệm và đi theo đám đông để được an toàn.

Ngày trước có một quyển sách mà mình không nhớ nội dung nhưng vẫn luôn rất ấn tượng về cái tựa "Già quá sớm, khôn quá muộn".
Cũng vẫn là ngày trước, lúc mình mới ra đời, mới tiếp xúc internet, học hỏi được nhiều thứ mới, trở nên "mục hạ vô nhân", lại xem thường những người "có lớn mà không có khôn". Gần đây mình mới hối hận về thái độ đó.
Nếu chủ động học hỏi và quan sát bản thân, người ta sẽ trưởng thành, có thể trưởng thành hơn cả tuổi của mình, tuy nhiên cũng có rất nhiều điều mà chỉ có đi qua cuộc sống, thật sự trải qua, chỉ có thời gian và tuổi tác mới có thể mang lại cho một người.
Người ta có thể không chủ động học hỏi, không chủ động trưởng thành, cũng không nhận thức được thay đổi trong con người họ, nhưng đâu ai biết được một người đã thật sự trải qua những câu chuyện riêng gì?
Mình nghĩ một người càng trưởng thành thì càng hiểu rõ câu "Kính lão đắc thọ" vậy.

Thinking Out Loud
/thinking-out-loud
Bài viết nổi bật khác
- Hot nhất
- Mới nhất

Andrew
Bị chia tay vì lí do chưa trưởng thành, tôi đi hỏi nhiều người như thế nào là trưởng thành, mỗi bạn nữ nói một kiểu, tôi kết luận con gái thật đáng sợ ...
- Báo cáo

Lina
Có thể dịch đơn giản ngôn ngữ của bọn con gái ntn: chưa trưởng thành=Tôi chán ông dồi, thế thôi. Quên đi và đi bên đứa thấy ông trưởng thành nhé.
- Báo cáo

Kim Young Ken
Trưởng thành hay không cũng một phần phụ thuộc vào khả năng tích lũy, khả năng nhận thức của mỗi người đối với sự vật, sự việc nhất định. Nên việc đánh giá duy nhất của mọi người là dựa trên tuổi tác khi sự tiếp xúc còn quá ít về đối tượng được đánh giá, có thể không khách quan nhưng cũng là phép để đưa ra một kết quả khả quan nhất. Nếu bản thân của người bị đánh giá cảm thấy không đúng, họ sẽ phải tự chứng minh bằng khả năng của mình, nhưng điều đó là việc rất vô nghĩa với người trưởng thành, bởi họ trưởng thành trong chính suy nghĩ của họ "Tôi chưa bao giờ lớn cả!".
- Báo cáo

Matcha
agree XD
- Báo cáo

michelle
Đồng ý với anh. Trưởng thành theo quan điểm của mỗi người đã khác nhau. Lấy quan điểm về trưởng thành của mình áp đặt lên người khác, rồi đánh giá họ thật vô nghĩa.
- Báo cáo

Blah Blah
Một vài "tư thế" mà mình cho rằng nên có (chém đại thôi, có thể không đủ):
+ Tự tin nhưng không kiêu ngạo.+ Cực kỳ tin tưởng vào bản thân nhưng không bảo thủ trước những ý kiến trái chiều.
+ Luôn cầu thị, sẵn sàng học hỏi từ bất kỳ ai.
Mình có những trải nghiệm thú vị về việc học hỏi được những thứ hữu ích (và cũng hay là nhỏ nhặt thôi) từ những người kiểu như: ông đàn em mình đang đào tạo, chỉnh sửa hàng ngày; đám đông trên mạng đang say mê chửi đổng cái mình làm...
Lớn rồi mới hiểu ra nhiều lời dạy của cha mẹ trong quá khứ, cái mà lúc trước đã dương dương tự đắc nghĩ bố mẹ chả hiểu gì cũng là một trải nghiệm thú vị.
Đồng ý với người viết là trong quá trình trưởng thành, trải nghiệm rất quan trọng. Một bạn trẻ có thể rất thông minh, đọc rất nhiều, tư duy rất nhiều nhưng nhiều thứ các bạn ý cần trải nghiệm thêm thì mới hiểu rõ, chắc chắn được. Không phải cái gì cũng có trong sách, hoặc có nhưng mình đọc mà không nhận ra do thiếu trải nghiệm.
- Báo cáo

Huy Lê
Well done
- Báo cáo