Tôi nói gì về Haruki Murakami? (Phần 1)
Nếu nhắc đến top 5 tác giả tôi ưa thích nhất, trong đó chắc chắn có Murakami. Nếu nhắc đến 5 tác giả mà tôi muốn nghỉ một chập...

Nếu nhắc đến 5 tác giả mà tôi muốn nghỉ một chập thật lâu trước khi nhặt lên và đọc thêm một cuốn sách khác của họ, thì Murakami cũng sẽ luôn ở vị trí số 1.
Đọc sách của Murakami, tôi luôn cảm thấy mình giống như một kẻ si tình đáng thương, đang yêu đơn phương. Vừa muốn tiếp tục cầm cưa với bao hi vọng và mong chờ, vừa muốn làm một quả "chốt" chấm dứt tất cả cho rảnh nợ! Không có đọc điếc gì thêm nữa. Dẹp hết! Nhưng cuối cùng, như bao kẻ yêu đơn phương khác, tôi vẫn tiếp tục bước theo mỗi trang sách của ông.
Đọc thêm:
Cho đến Rừng Na-uy, Biên niên kí chim vặn dây cót, Xứ sở diệu kì tàn bạo và chốn tận cùng thế giới, Cuộc săn cừu hoang, Người tình Sputnik, Phía nam biên giới - Phía Tây mặt trời... Cao trào và diễn biến cảm xúc của tôi dường như chưa bao giờ thay đổi.

Kafka bên bờ biển
(Có Spoiler)
Tôi nhớ quyển đầu tiên tôi đọc là Kafka bên bờ biển. Quyển này gây ra trong tôi một cảm giác rất mãnh liệt, gần như là bạo ngược cảm xúc. Tôi ăn ngủ cùng Kafka, ám ảnh với từng tầng lớp thông tin mới mà tôi thu nhận được qua từng trang sách.
Đọc thêm:
Tôi khinh thường cậu ta, ghét Murakami vì nghĩ ra những tình huống thật trớ trêu và phi logic. Cái gì mà bà Saeki là mẹ Kafka, rồi Kafka sao lại ngủ với mẹ của mình, xuất tinh khi nằm bên cạnh chị của mình... Những chi tiết đó được nhào nặn vừa vô lý như cái gai trong mắt, vừa rất thuyết phục và cuốn hút tôi. Ngoại trừ Murakami, tôi chưa có cảm giác này với bất cứ tác giả nào. Thật kì quái.

Đọc Kafka bên bờ biển, tôi thường cảm thấy có một luồng không khí gai gai cứ cứa vào cột sống của mình, bởi mọi chi tiết được sắp đặt theo một trật tự thật kì lạ, nếu không phải Murakami thì những chi tiết ấy cứ chắp vá, vụn vặt như một cái áo rách và bị vá chằng vá chịt. Vừa chướng mắt, vừa khó chịu.
Từ chuyện ông già lẩn thẩn có thể nói chuyện được với mèo, đến chuyện bà Saeki trong các giấc mơ của Kafka được mô tả thật lả lơi và loạn luân. Cuốn sách cứ cuốn tôi đi như thế, tôi vừa không muốn bóc cả hộp bánh ngon lành bày trước mặt, vừa không kìm được khát khao là muốn di chuyển đến trang cuối cùng của Kindle để biết kết thúc là gì. Thật trớ trêu làm sao! Tình hình vẫn không khả quan, tôi vẫn rơi vào mê trận của Murakami, thậm chí đến ngay cả khi tôi đọc đến lần thứ 2 của bộ 1Q84!

Rừng Na-uy
Đây không phải quyển đầu tiên tôi đọc, nhưng lại là quyển đầu tiên tôi nghe đến tên. Chuyện là hồi cấp 3, tôi có một cô bạn thân. Cô này tạm gọi là Hờ. Hờ bề ngoài có vẻ là một nữ sinh nghiêm túc, nhưng trong một lần rỉ tai tôi, Hờ bảo đang đọc tiểu thuyết người lớn. Tôi giật bắn người, tưởng nó nói đùa. Hờ tiếp tục kể lể với ánh mắt khoái chí, quyển tiểu thuyết nó đang đọc tên là Rừng Na-uy.

Hồi đó ở trường làng thì có ai biết đến văn học Nhật đâu, nhưng bạn tôi thì chúa tinh ranh, đã hỏi được đứa bạn thân (là con trai) tên vài cuốn sách gối đầu giường "phù hợp với lứa tuổi", và được giới thiệu quyển sách này. Nó nói quyển này đọc nặng đô lắm. Tôi thì tò mò lắm, nhưng nhát gan, cuối cùng thì cũng không dám đọc :)))
Đọc thêm:
Bẵng đi một thời gian khi tôi lên HN học, dần biết tới Đinh Lễ và Murakami. Nhưng tôi vẫn nhớ y nguyên kí ức về Hờ và "tiểu thuyết người lớn". Mãi cho đến một ngày rảnh rang, tôi mới down cuốn này về Kindle để đọc thử. Công nhận tôi hơi bị thất vọng. Nếu Rừng Na-uy mà là quyển sách "khai tâm" tôi đến với thế giới ảo diệu, vô thực của ông tác giả này, chắc chắn tôi bái bai, không bao giờ quay lại đọc Murakami luôn!

Không khí của cuốn sách này ngay từ đầu đã rất nặng nề và đậm đặc. Tôi vẫn nhớ cảm giác nặng đầu và giống như say rượu mà không tự tỉnh lại được khi tôi đọc được khoảng 1/3 quyển sách. Cuối cùng, vì một số biến cố trong thời gian đó, tôi quyết định dừng lại, không đọc hết Rừng Na-uy.
Tôi không ghét sex trong văn chương, nhưng vì không khí của Rừng Na-uy vốn hơi nặng nề và u ám, nên tôi thấy dường như giữa tôi và cuốn sách này chưa có duyên đến với nhau ngay tại thời điểm đó. Vì thế tôi đã gấp Kindle, xóa Rừng Na-uy ra khỏi list sách đọc, và đến với bác Nguyễn Nhật Ánh.

Tôi không ghét Murakami hay Rừng Na - uy, nhưng đúng là khi chuyển tiếp giữa hai tác giả này, vào thời điểm đó, cứ như tôi vừa nhảy ra khỏi cái giếng rất sâu để lên trên mặt đất, đứng trước một cái hồ lặng gió, với không khí thật tinh khiết!
Ôi, cảm giác ấy thật khó tả nhưng rất tuyệt vời!!!
Phần 2 dự kiến sẽ nói về 1Q84 và Tazaki Tsukuru không màu và những năm tháng hành hương!

Đọc thêm:

Sách
/sach
Bài viết nổi bật khác
- Hot nhất
- Mới nhất

Rawwwr

Rừng Nauy là cuốn m thích nhất của Haruki cho đến thời điểm này, thứ hai là Tàn bạo.
Lần đầu tiên đọc Rừng Nauy là khi m 15 tuổi. Khi ấy, m thực sự chẳng thấy cuốn sách có gì đáng chú ý, rặt toàn sex.
Lần thứ hai m đọc là khi 20 tuổi, chơi vơi giữa cuộc đời, bắt đầu nhận ra nhân gian đều hữu hạn. M thấy Rừng Nauy như kể về tuổi trẻ của m.
Lần thứ ba m đọc là khi 24 tuổi, lần này đọc bản tiếng Anh. M thực sự bất ngờ vì cái cảm giác thấy được một thế giới quan mới trong một tác phẩm đã 2 lần đọc qua. Cả tuổi trẻ, cả tình yêu, cả quan niệm sống đều nằm trong đó.
Nếu b đọc văn học đương đại của Châu Âu, b sẽ thấy Rừng Nauy chẳng u ám bằng 1 nửa. Sau này m được biết lần đầu tiên đọc Rừng Nauy, tất cả mọi người chỉ để ý đến những chi tiết 18+ và đọc khi còn quá trẻ. M cũng được nghe nói rằng, rất nhiều người có chung cảm nhận như m, Rừng Nauy như một bản thể sống, nó động đậy theo từng trải nghiệm tuổi trẻ của mỗi người. Chỉ đến lần thứ 3 đọc m mới thực sự thích Haruki
À, còn nghe đồn Haruki có rất nhiều fan rởm, thành ra giờ nhận là fan Haruki toàn bị ném đá là "bọn làm màu" huhu :((


- Báo cáo

Viet Anh Tran

Vậy mình nên đọc Rừng Na Uy à :-?
- Báo cáo

Gấu SP

Cái này mình công nhận và không chỉ riêng Murakami - hầu hết những tác giả có tên tuổi và các tác phẩm của họ có sức nặng luôn có fan rởm. Mình k tự nhận là fan xịn, nhưng ko bao giờ lấy tác phẩm và tên tuổi Murakami ra để khoe khoang "sống ảo" :))
Còn về không khí tác phẩm, có lẽ thời điểm đó mình gặp biến cố nên k muốn nhét thêm vào đầu những gì quá u ám, nặng nề nên đã tạm dứt tình với Rừng Na - Uy. Hi vọng có một ngày đọc lại được cuốn này như bạn :>
- Báo cáo

Rawwwr

Thật ra m cho đó là tùy sở thích và cảm nhận của mỗi một người đọc. Mình biết có những người không thể chịu nổi không khí u ám trong các tp của Haruki, đọc xong bị u uất nhiều ngày, nhưng lại rất thích đọc những cuốn tear-jerking, khóc sướt mướt ra mới chịu.
Đấy, nhiều khi yêu thích được một cái gì cũng cần có cái duyên nữa 

- Báo cáo

Gấu SP

Chuẩn men, cần cả sức bền, sức chịu đựng nữa nhể
- Báo cáo

Đãng Trí
Mình cũng giống bạn khi đọc Rừng Na-Uy :))
- Báo cáo

Diệp Phong
Hồi đọc 1Q84 mình phải vừa đọc vừa nghỉ
Thích nhất là Fukaeri, một nhân vật hiệu quả từng chi tiết, đến khi cần, hoàn toàn biến mất khi không còn vai trò gì.

- Báo cáo

Rawwwr

Ah Dạ khúc Jay chou 

- Báo cáo

Gấu SP

Chuẩn đấy, Fukaeri đúng kiểu cô gái đến từ "thế giới ảo", một mình một style mà cuốn hút ko cưỡng được =))
- Báo cáo

Diệp Phong
xD xD
- Báo cáo

Suhaobapcai
oh my Lady fantasy =))
- Báo cáo

Viet Anh Tran

Murakami nếu chưa bao giờ đọc thì nên bắt đầu từ cuốn nào ạ?
- Báo cáo

Rawwwr

B thích đọc siêu thực hay tâm lý tình cảm hay là tự chiêm nghiệm ;))
- Báo cáo

Viet Anh Tran

thực ra mình chưa đọc loại nào trong các loại này nên ko có kinh nghiệm :'( pick hộ cái đi :'(
- Báo cáo

Rawwwr

B có thể thử
+ Rừng Nauy - nói về tuổi thanh xuân và tình yêu - tầm 20 - 25t gì đó
+ Phía tây biên giới... - cũng tâm lý tình cảm, nhưng tầm 30t (sex nặng hơn cuốn trên, đọc hơi gợn :v)
+ Xứ sở diệu kì tàn bạo và chốn tận cùng thế giới - siêu thực, đọc gần cuối mới hiểu đầu đuôi, chia làm 2 mạch truyện chính đan xen từng chap 1, tưởng chả liên quan nhưng mà liên quan k tưởng.
+ Biên niên kí...: siêu thực, dầy đồ sộ, là tp khủng nhất có cơ Nobel nhất của Hảuki (mà k đc :v) Lồng khá nhiều về chiến tranh Nhật Trung Ngơ. Đầu thật nhiều sạn và logic trừu tượng dc thì nên thử
+ Nếu thích chạy bộ thì b thử Tôi nói gì khi nói về chạy bộ xem, cuốn này ngắn thôi.

- Báo cáo

Gấu SP

Mỗi người một gu, mình thì thích bắt đầu với Biên niên kí và Kafka bên bờ biển. Nếu muốn chiêm nghiệm về cuộc sống, bạn có thể đọc "Tôi nói gì khi nói về chạy bộ". Không siêu thực, cũng ko tình cảm lắm 

- Báo cáo

Diệp Phong
Tôi vote ông đọc "Những người đàn ông không có đàn bà" toàn truyện ngắn, dễ đọc nhất :3
- Báo cáo

Đãng Trí
Những người đàn ông không có đàn bà :D
- Báo cáo

Nah Nah
Mình đã đọc Rừng Nauy, 1Q84, Biên niên ký chim vặt dây cót, Phía nam biên giới phía tây mặt trời, Ngầm, mình thấy:
1. Rừng Nauy: nếu bạn nào quá nhỏ tuổi đọc sẽ tập trung vào yếu tố sex, nhưng mình cảm nhận tác giả đang muốn nói về căn bệnh trầm cảm sẽ giết chết con người ta ra sao, và khi người thân yêu ra đi, sự việc đó sẽ tác động đến những người ở lại thế nào. Mình rất thích tác phẩm này vì bản thân mình bị trầm cảm và hiểu nhân vật phải khó khăn thế nào khi sống một cuộc đời như vậy.
2. 1Q84: truyện này super dài, có nhiều yếu tố kỳ ảo nhưng mà nội dung mình thấy là nhân vật chính chiến đấu và chiến thắng cái ác, tìm được tình yêu, có cái kết viên mãn. Mình thực sự không thích truyện này vì nó dài, đôi khi lan man (phong cách Haruki mà), đôi khi có nhiều câu chuyện đan xen mà đọc 1 lần sẽ thấy nó k có lời giải đáp.
3. Biên niên ký...: khá dài nhưng vẫn thua 1Q84, truyện này mình vô cùng thích, nhân vật chính không theo quy chuẩn xã hội (đàn ông nhưng không có sự nghiệp, ở nhà nội trợ), đối đầu với kẻ phản diện của anh ta (anh vợ, tài giỏi, được cả xã hội trọng vọng). Truyện này có yếu tố ẩn dụ là cái giếng như kiểu là nơi sâu thẳm nhất trong tâm hồn con người (trong truyện tác giả có miêu tả là NV chính chui xuống giếng ngồi theo mình hiểu là anh ta đang đi sâu vào sâu bản ngã của chính mình). Truyện này có đan xen kể về các nhân vật khác ở thời chiến tranh Mãn Châu Quốc (cũng có kẻ ác, người lương thiện). Mình hiểu tác giả đang muốn nói về kiếp trước của NV chính, và luân hồi...
4. Phía nam biên giới...: truyện này thì nói về 1 anh nhân vật chính có gia đình, sự nghiệp nhưng vẫn ám ảnh về cô bạn gái cũ bị dị tật ở chân. Nếu không hiểu thì thấy truyện này toàn nói về sex, nhưng mà mình cũng lờ mờ hiểu tác giả muốn nói nên nỗi niềm của đàn ông tuổi trung niên nhưng mà mình là nữ mà cũng chỉ có 26 tuổi nên chưa hiểu hết được.
5. Ngầm: cái này là tác giả thuật lại lời kể của các nạn nhân và nhân chứng vụ khủng bố ga tàu điện ngầm có thật ở Nhật do 1 giáo phái gây ra (giáo phái này tác giả có nhắc đến ở fantasy 1Q84 nha). Câu chuyện xoay quanh việc sự việc diễn ra như nào và có tác động sau này tới mợi người ra sao, truyện này có thật 100% và tác giả chỉ thuật lại.
Ngoài ra mình có đọc Những người đàn ông không có đàn bà nhưng mà nó là tuyển tập truyện ngắn, cái này là ý tưởng cho bộ phim nổi tiếng mới được sản xuất của Nhật mà được giải thưởng quốc tế đó.
Nói chung là truyện Haruki mỗi quyển có cái hay khác nhau tùy vào người đọc, nhưng phong cách chung mình thấy ông này tả khá nhiều, đôi khi hơi lan man nên đôi lúc gây khó chịu một chút cho 1 số ng nhưng mà mình thấy vẫn hay.
- Báo cáo

caudocthan
Mình đang đọc Biên niên kí..., bận quá nên đọc không liền mạch được :'( Hồi đọc Nhảy Nhảy Nhảy mình tiêu hóa hết cuốn đó trong một ngày, cực ấn tượng bởi Người cừu và Khách sạn Cá Heo
- Báo cáo

Gấu SP

Mình thì chuyên đọc Murakami vào buổi tối, trước khi ngủ. Đọc đến khi mắt díp lại, tay thì tê cứng luôn =)) Cũng toàn đọc kiểu k liền mạch (đọc rồi nghỉ 1,2 hôm) nhưng hình như ko bao giờ đọc sách khác chen vào thời điểm đang đọc sách của ông này. Kiểu ko muốn làm mất cái không khí trừu tượng, mơ màng, ảo diệu ấy 

- Báo cáo