Tam Quốc thế kỷ XXI (Phần 1)
Những thập niên đầu của thế kỷ 21 có thể thấy tam cực phân chia thế giới được định hình bởi ba quốc gia: Mỹ - Trung Quốc - Nga. Ba...
Những thập niên đầu của thế kỷ 21 có thể thấy tam cực phân chia thế giới được định hình bởi ba quốc gia: Mỹ - Trung Quốc - Nga. Ba quốc gia này đang có những ảnh hưởng nhất định, nếu không muốn nói là quan trọng đối với các sự kiện, diễn biến trên thế giới.

Tình hình địa chính trị thế giới đã thay đổi từ hai cực Mỹ - Liên Xô (thời kỳ Chiến tranh lạnh) sang thế đa cực, với sự bùng nổ mạnh mẽ của Trung Quốc và sự hồi sinh của Nga.
Trên quan điểm cá nhân, có thể thấy tam cực Mỹ - Trung Quốc - Nga khá giống với tam quốc phân chia Ngụy - Thục - Đông Ngô trong tiểu thuyết Tam Quốc chí của Trần Thọ.
Khi thế chân vạc Ngụy - Thục - Đông Ngô đã được hình thành, thì mỗi nước đều nhăm nhe tiêu diệt kẻ thù, thống nhất thiên hạ, bình định Trung Nguyên.
Mỹ - Trung Quốc - Nga đều là những nước lớn, có sức mạnh về kinh tế, chính trị, quân sự, ngày càng gia tăng ảnh hưởng của mình ở các khu vực khác nhau trên toàn thế giới, thậm chí đối đầu nhau để đảm bảo lợi ích quốc gia của mình.
So sánh như thế này cho dễ hiểu nhé. Mỹ có thể ví với Ngụy, Trung Quốc ngang với Thục, còn Nga là Đông Ngô.
Mỹ - Ngụy là nước mạnh nhất trong tam quốc, ảnh hưởng lớn nhất, kinh tế phát triển nhất thì sự so sánh này hoàn toàn hợp lý.
Nhưng tại sao Trung Quốc được ví với Thục còn Nga là Đông Ngô.
Trước hết, nói đến tình hình Trung Quốc hiện nay. Cách đây 10-15 năm, Trung Quốc chưa thực sự được coi là cường quốc, ảnh hưởng đối với các vấn đề trên thế giới tương đối mờ nhạt. Lưu Bị khởi binh 20 năm vẫn chưa có được mảnh đất cắm dùi để lập nghiệp, phải dựa nhờ Tào Tháo rồi Viên Thiệu, qua Lưu Biểu. Lưu Bị có thành Tân Dã làm mốc cắm dùi, từ đó gây dựng lực lượng, tương tự Trung Quốc lấy ảnh hưởng từ khu vực Đông Á và Đông Nam Á để khởi đầu ảnh hưởng toàn cầu của mình.
Còn Nga thì sao ? Có điểm nào tương đồng với Đông Ngô. Nga (trước đây là Liên Xô) những năm 1980s là một cường quốc về kinh tế, quân sự, khoa học kỹ thuật, là đối chọi với Mỹ để tạo nên thế cân bằng trên toàn cầu. Đông Ngô trước đây là một trong những thế lực mạnh nhất thời các loạn quân phân tranh dưới sự lãnh đạo của Tôn Kiên. Khi Tôn Kiên mất, Đông Ngô suy yếu, như Liên Xô những năm cuối thế kỷ XX, đánh mất vai trò và ảnh hưởng của mình trên bàn cờ chính trị. Và khi Tôn Sách rồi Tôn Quyền gây dựng lại nhà Đông Ngô, trở lại thời hoàng kim như xưa. Putin và Nga cũng như thế.
Mỹ với vai trò là người chơi lớn nhất trên bàn cờ chính trị, kinh tế, quân sự toàn cầu, không ngừng tăng cường vị thế của mình qua các cuộc chiến ở Iraq, Lybia, rồi các sự kiện Syria, vấn đề hạt nhân của Iran hay Triều Tiên - luôn là nước quyết định cuộc chơi. Bên cạnh đó, Mỹ không ngừng làm suy yếu vai trò, ảnh hưởng của Nga và Trung Quốc bao gồm các quân bài quân sự và kinh tế, không khác gì khi xưa Tào Tháo mang quân đi đánh Tôn Quyền và Lưu Bị, chỉ khác ở chỗ giờ là chiến tranh gián tiếp mà thôi.
Trung Quốc, với tiềm lực kinh tế ngày càng phát triển, đã không ngừng mở rộng ảnh hưởng của mình tới các khu vực trên thế giới, thông qua chiến lược "Một vành đai, một con đường" hay những khoản tín dụng "hấp dẫn" dành cho các quốc gia thuộc thế giới thứ ba. Lưu Bị, có được thành Kinh Châu làm bàn đạp, xâm chiếm Tây Thục, Hán Trung, mở rộng "thị trường", hình thành nên Thục Quốc để chính thức xếp ngang hàng với Ngụy và Đông Ngô.
Nga - Đông Ngô với chủ tài là Putin - Tôn Quyền quyết không để mình yếu thế trước kẻ thù. Nội bộ thì xây dựng kinh tế, phát triển khoa học - kỹ thuật, quân sự, đồng thời tham gia nhiều hơn vào các sự kiện thời cuộc, tranh giành ảnh hưởng ở các khu vực khác như cuộc chiến ở Syria, xung đột với NATO, hợp tác toàn diện với Ấn Độ, mở rộng quan hệ tại Châu Phi.
(Tiếp theo: Phần 2)

Quan điểm - Tranh luận
/quan-diem-tranh-luan
Bài viết nổi bật khác
- Hot nhất
- Mới nhất

Gwens83

Cũng đồng ý phân chia vầy. Dù theo mình thêm lý do nữa:
Trong 3 nước thì Nguỵ có thiên thời (chính danh phù Hán), Ngô có địa lợi (Trường Giang) và Ngô có nhân hoà (Lưu Bị).
Tương tự Mỹ được cho là beacon of freedom, Nga thì địa lý trải cả Âu Á và nhờ khí hậu lạnh gía mà từng thắng phát xít, còn TQ thì dầu ko dân chủ song Tâp lại đang được dân Tàu coi như minh vương.
Có điều chân vạc thời nay hơi khác là vị trí số 1 của Nguỵ - Mỹ đang khá lung lay hay nếu có cũng không dominant tuyệt đối như Nguỵ trong TQ. Nên chiến lược của Trump hiện tại mới là lui về củng cố nội chính, thôi làm world police, thôi tỏ ra thanh cao cứu giúp thế giới (rút khỏi Paris accord về khí hậu, bắt NATO trả thêm tiền, giảm ngân sách cho UN). Tương tự, trong Tam Quốc thì Ngô Thục liên minh, còn hiện tại Mỹ với Nga lại có xu hướng liên minh để cô lập TQ.
- Báo cáo

Tô Minh Đức
thực ra Nga - Mỹ - Trung hay Ngô - Ngụy - Thục cũng đều có những liên minh song phương để chống lại bên còn lại. Ngụy và Ngô cũng từng liên minh với nhau để chống lại Thục đó thôi (vụ Tôn Quyền dâng đầu Quan Vũ cho Tào Tháo chẳng hạn,...). Nên chỉ có lợi ích quốc gia là vĩnh cửu, liên minh với ai để đảm bảo lợi ích mới là quan trọng.
Sau trận Xích Bích, Tào Tháo có chủ trương an dân, nuôi quân 10 năm để chuẩn bị cho cuộc chiến sau này. Liệu giờ Mỹ có như thế không ? Hạn chế bớt roles trên thế giới để làm kinh tế ? Nhưng mỗi vấn đề mang tính tương đối thôi bác ạ. Đôi dòng suy ngẫm

- Báo cáo

Gwens83

Thì đúng, do tình thế sẽ dẫn ra chiến lược thôi.
Ngô thực ra dâng đầu Quan Vũ cho Tháo là muốn đẩy tội cho bên kia và kích Thục tẩn Nguỵ rồi mình ở giữa ngư ông đắc lợi. Dưng Tháo quá khôn, lại làm lễ cho Quan Vũ trọng thể rồi ca ngợi này nọ nên cuối cùng Thục tẩn Ngô, và rồi tiêu đời luôn cả 2 nước này. Cái liên mình Ngô Nguỵ đó vừa là ko thực chất, vừa là bần cùng bất đắc dĩ do bên Thục tự nhiên phá hoà hiếu với Ngô trước. Chứ với thế Thục Ngô đều yếu nhiều hơn Nguỵ thì liên minh đúng đắn chỉ là 2 thằng này với nhau, 1 thằng bị diệt thằng còn lại chỉ còn đắp chăn chờ chết.
Vì Xích Bích là trận tạo ra thế chân vạc, Nguỵ ko còn mạnh đến lấn át như trước, thắng từng nước thì được chứ ko thắng được cả 2. Ở đây Mỹ còn yếu hơn vị thế của Nguỵ lúc đó (nhờ công 8 năm phá hoại của Obama), vì thế nên Mỹ lại phải liên minh Nga chống Tàu chứ ko phải như trước là Nga với Tàu liên minh để tạo ra thế giới đa trục đa cực chống thế bá quyền của Mỹ.
Nói chung giống rắn khi lột vỏ yếu ớt thì phải chui vào hang trốn, khi yếu thì ko nên giang ra vung tiền lo chuyện bao đồng, mà nên co lại cố thủ tích quân tích lương là hợp lý thôi.
P.S.: Cái câu mỗi cái có tính tương đối là câu tui siêu dị ứng vì nó vô thưởng vô phạt kiểu như nước thì ướt. Chung quy mọi thứ sẽ thay đổi theo thời thế, song tại từng thời điểm sẽ có những đáp áp đúng hơn những cái khác chứ ko thể xập xí xập ngầu như nhau được.
- Báo cáo

Tô Minh Đức
tương đối ở đây là tùy vào góc nhìn chứ. Ví dụ Mỹ hành động như thế, với người Mỹ sẽ là tốt chẳng hạn, nhưng với Đồng Minh sẽ là bất lợi cho mối quan hệ của họ chẳng hạn. Nó phụ thuộc vào thời gian và thời điểm nữa.
- Báo cáo

Gwens83

Thì hiển nhiên khi nói ý kiến tốt nào đã mặc định với 1 góc nhìn, 1 thời điểm cụ thể rồi. Nên tui mới bảo "và nước thì ướt".
- Báo cáo

LanhLeo
Ý chủ thớt, cuối cùng vẫn là Ngụy sẽ thống nhất thiên hạ phải hem?
Tôi tin ông, mai đổi hết sổ đỏ sang Đô La đem về cất!
- Báo cáo

Tô Minh Đức
Ngụy đã bao giờ thống nhất được thiên hạ đâu. Sau Tây Tấn đánh bại Tam Quốc để bình định Trung Nguyên đấy chứ. Bác đoán xem ai sẽ là Tây Tấn của thế kỷ XXI ? :))
- Báo cáo
Hoangtube
Có khi nào là Đế quốc Đông Lào không chủ thớt :)))
- Báo cáo

Luân Cát Đinh
ngụy không thông nhất được thiện hạ nhé bác
- Báo cáo

Trần Phương Linh
Tôi nghĩ Trung Quốc sẽ chiến thắng 

- Báo cáo

Lana Del Rey
Cuối cùng cả tam quốc Nga-Mỹ-Trung đều bị một Đế chế từ phía Nam Trung Quốc mang tên "Liên Bang VCL" chinh phạt, thiên hạ từ đó thái bình, Độc lập-Tự do-Hạnh phúc.
- Báo cáo

Tô Minh Đức
đế quốc Đông Lào :3
- Báo cáo

Lôi Khê
Ý chính của bài mình chẳng lạm bàn thêm, chỉ góp ý bạn chỉnh lại đoạn này: "tiểu thuyết Tam quốc chí của Trần Thọ" thôi. Điều đó ko đúng 

- Báo cáo

Tô Minh Đức
cho mình hỏi chưa đúng chỗ nào bạn ? Vì mình thấy bản của Trần Thọ là khá sát nhất

- Báo cáo

Lôi Khê
Oh, Tam Quốc Chí là sách sử, ko phải tiểu thuyết. Tiểu thuyết là Tam Quốc Diễn Nghĩa của La Quán Trung, dựa theo Tam Quốc Chí mà phóng bút thêm
- Báo cáo