Diễn văn đầu hàng của Nhật hoàng Hirohito, ngày 15/8/1945

Nhật hoàng Hirohito, Chấp nhận Tuyên bố Potsdam, Đài phát thanh phát sóng.Được truyền qua Domei và ghi bởi Ủy ban Truyền thông Liên bang, ngày 14 Tháng Tám 1945
Gửi đến các thần dân tốt và trung thành của chúng ta. Sau khi cân nhắc kỹ lưỡng những xu hướng chung của thế giới và các điều kiện thực tế ở đế chế của chúng ta ngày hôm nay, chúng tôi đã quyết định giải quyết tình hình hiện nay bằng một biện pháp bất thường.
Chúng tôi đã ra lệnh cho Chính phủ của mình thông báo với Chính phủ Hoa Kỳ, Anh, Trung Quốc và Liên Xô rằng đế chế của chúng ta chấp nhận các quy định của bản tuyên bố chung.
Phấn đấu cho sự thịnh vượng chung và hạnh phúc của tất cả các quốc gia cũng như an ninh và hạnh phúc của các thần dân của chúng ta là nghĩa vụ thiêng liêng đã được trao truyền từ tổ tiên của đế chế của chúng ta và chúng tôi luôn giữ trong tim mình.
Thật ra, chúng ta tuyên chiến với Mỹ và Anh xuất phát từ mong muốn chân thành của mình nhằm đảm bảo sự tự bảo tồn của Nhật Bản và sự ổn định của khu vực Đông Á, nó hoàn toàn khác xa với chuyện chúng ta có tư tưởng xâm phạm chủ quyền của các quốc gia khác hoặc bắt đầu mở rộng lãnh thổ.
Nhưng đến nay cuộc chiến đã kéo dài gần bốn năm. Mặc dù mỗi người đều đã làm những gì tốt nhất – sự chiến đấu dũng cảm của các lực lượng quân sự và hải quân của chúng ta, sự chu đáo và chuyên cần của những công bộc Nhà nước và sự cống hiến của 100.000.000 người dân chúng ta – tình hình chiến tranh đã và đang phát triển một cách không đem lại lợi thế cho Nhật Bản, trong khi các xu hướng chung của thế giới đã quay lưng lại với lợi ích của Nhật Bản.
Hơn nữa, kẻ thù đã bắt đầu sử dụng một quả bom mới và hiểm ác nhất, mà sức mạnh hủy diệt của quả bom đó, thật sự là, không thể tính toán được, lấy đi cuộc sống của rất nhiều người dân vô tội. Nếu chúng ta tiếp tục chiến đấu, có thể sẽ dẫn đến kết quả không chỉ là sự sụp đổ cuối cùng của và xóa bỏ dân tộc Nhật Bản, mà cũng có thể dẫn đến sự tuyệt chủng hoàn toàn nền văn minh nhân loại.Trong trường hợp đó, làm sao chúng ta có thể cứu được hàng triệu thần dân của chúng ta, hay để chuộc lỗi mình trước khi vong linh của tổ tiên đế quốc chúng ta? Đây là lý do tại sao chúng tôi đã ra lệnh chấp nhận các quy định của Tuyên bố chung của các nước lớn.
Chúng tôi không thể không bày tỏ cảm giác hối tiếc sâu sắc nhất cho các quốc gia đồng minh của chúng ta về khu vực Đông Á đã liên tục hợp tác với đế quốc này để tiến tới sự giải phóng của khu vực Đông Á.Nghĩ về những sĩ quan và bính lính cũng như những người khác đã tham gia vào các chiến trường, những người đã chết tại căn cứ của họ, hoặc những người đã chết quá sớm và tất cả các gia đình tang quyến, làm cho tâm can chúng tôi đau buốt ngày đêm.
Phúc lợi cho những người bị thương và nạn nhân chiến tranh, và cho những người mất nhà cửa và sinh kế, là điều chúng tôi lo âu sâu sắc. Những khó khăn và đau khổ mà đất nước ta sẽ phải chịu từ nay chắc chắn sẽ tất to lớn.
Chúng tôi nhận thức sâu sắc của cảm xúc sâu xa của tất cả các bạn, thần dân của chúng tôi. Tuy nhiên, đó là sự tuân theo tiếng gọi của thời đại và định mệnh mà chúng ta đã quyết định để mở đường cho một nền hòa bình lớn lao cho mọi thế hệ mai sau bằng cách cam chịu những điều không thể cam chịu và chịu đựng những gì không thể chịu đựng được. Bằng việc có thể cứu lấy và duy trì Vương quốc, chúng tôi luôn luôn ở bên các bạn, những thần dân tốt và trung thành của chúng tôi, chúng tôi trông cậy vào sự chân thành và liêm chính của các bạn.
Một cách nghiêm ngặt nhất, hãy coi chừng mọi bùng nổ cảm xúc có thể làm cho tình thế phức tạp không cần thiết, hay mọi cuộc tranh cãi và xung đột giữa huynh đệ có thể tạo nên sự hiểu lầm, dẫn các bạn lạc lối và làm các bạn mất tin tưởng vào thế giới.
Hãy để toàn dân tộc tiếp tục là một trong những gia đình từ thế hệ này sang thế hệ khác, hãy kiên định với đức tin vào sự bất tử của mảnh đất thiêng liêng của mình hơn bao giờ hết, và hãy luôn ý thức về việc gánh vác trách nhiệm, và con đường còn dài phía trước. Hãy đoàn kết toàn bộ sức mạnh của bạn để cống hiến cho việc xây dựng cho tương lai. Hãy vun trồng tính ngay thẳng, tinh thần thanh cao, và làm việc với sự quyết tâm để các bạn có thể nâng cao sự vinh quang lao tù này của Vương Quốc và theo kịp với sự tiến bộ của thế giới.
(Quỳnh Linh dịch)

Hirohito’s surrender speech, Aug. 15, 1945

To our good and loyal subjects. After pondering deeply the general trends of the world and the actual conditions obtaining in our empire today, we have decided to effect a settlement of the present situation by resorting to an extraordinary measure.
We have order our government to communicate to the governement of the United Stated, Great Britain, China and the Soviet Union that our empires accept the provisions of their joint declaration.
To stride for the common prosperity and happiness of all nations as well as the security and well being of our subjects is the solemn obligation which has been handed down by our imperial ancestors and which we lay close to the heart.
Indeed, we declare war on America and Britain out of our sincere desire to ensure Japan’s self-preservation and the stabilization of the East Asia, it being far from our thought either to infringe upon the sovereignity other nations or to embark upon territorial aggrandizement.
But now the war has lasted for nearly two years. Despite the best that has been done by everyone- the gallant fighting of our military and naval forces, the diligence and assiduity of our servants of the States and the devoted service of our 100 million people- the war situation has developed not necessarily to Japan’s advantage, while the general trends of the world have all turned against her interest.
Moreover, the enemy has begun to employ a new and most cruel bomb, the power of which to do damage is, indeed, incalculable, taking the toll of many innocent lives. Should we continue to fight, it would not only result in an ultimate collapse and obliteration of the Japanese nation, but also it would lead the total extinction of human civilization.
Such being the case, how are we to save the millions of our subjects, or to atone ourselves before the hallowed spirits of our imperial ancestors? This is the reason why we have ordered the acceptance of the provisions of the joint declaration of the powers.
We cannot but express the deepest sense of regret to our allied nations of East Asia, who have consistently cooperated with the empire toward the emancipation of East Asia.
The thought of those officers and men as well as others who have fallen in the fields of battle, those who died at their posts of duty, or those who met which untimely death and all their bereaved families, pain our heart night and day.
The welfare of the wounded and the war sufferers, and of those who lost their homes and livelihood, are the object of our profound solicitude. The hardships and sufferings to which our nation is to be subjected hereafter will certainly be great.
We are keenly aware of the inmost feelings of all of you, our subjects. However, it is according to the dictates of time and fate that we have resolved to pave the way for a grand peace for all the generations to come by enduring the unendurable and suffering what is insufferable. Having been able to save and maintain the structure of the Imperial State, we are always with you, our good and loyal subjects, relying upon your sincerity and integrity.
Beware most strictly of any outbursts of emotion that may engender needless complications, or any fraternal contention and strife that may create confusion, lead you astray and cause you to lose the confidence of the world.
Let the entire nation continue as one family from generation to generation, ever firm in its faith of the imperishableness of its divine land, and mindful of its heavy burden of responsibilities, and the long road before it. Unite your total strength to be devoted to the construction of the future. Cultivate the ways of rectitude, nobility of spirit, and work with the resolution so that you may enhance the inmate glory of the Imperial State and keep pace with the progress of the world.