Mình cảm thấy bản thân đang trải qua khủng hoảng tuổi 23
Mình viết bài viết này với mục đích được nói ra, được chia sẻ, vì mình đang trong giao đoạn cảm thấy cô đơn và không có ai chia sẻ....
Mình viết bài viết này với mục đích được nói ra, được chia sẻ, vì mình đang trong giao đoạn cảm thấy cô đơn và không có ai chia sẻ.
Mình là sinh viên mới ra trường , hiện tại đang có một công việc khá tốt, thu nhập ổn định và mình tự tin là mình làm tốt.
Về tình yêu, mình cũng có một anh người yêu chiều chuộng mình và rất thương, chúng mình đã tính tới chuyện cố gắng cho tương lai.
Nhưng khủng hoảng nó bắt đầu ở chỗ đây, mình với ba mẹ mình xung đột về suy nghĩ. Ba mẹ mình thì muốn mình 1 là phải tìm và quen người khác ( người có tài chính hơn ny mình đang quen , vì người mình đang quen anh ấy đang đi học đại học năm 2 do đổi ngành) . 2 là mình về Bắc để đi làm và lấy chồng gần đó để gần ba mẹ. Mỗi lần gọi về nói chuyện với ba mẹ là ba mẹ nhắc, mình mệt lắm.
Bên cạnh đó, Mình là một người có đam mê, và khá ham công tiếc việc nên mình hoay hoay và tự xoay xở rất nhiều. Mình cũng là người sống kỷ luật, làm gì cũng phải đúng giờ nên nguyên 1 tuần ( trừ chủ nhật) của mình thì mình cứ giống như 1 con robot đang chạy deadline. Sáng thì ngủ dậy nấu ăn chạy deadline kịp giờ làm, đi làm thì dealine công việc, tối về thì chạy kịp deadline đi ngủ sớm . ( Vì mình mà thức khuya ngày hôm sau của mình coi như bỏ). Mình cảm thấy cuộc sống cứ như vậy, k có chỗ cho cảm xúc, mình chẳng hứng thú với điều gì và chẳng muốn nch với ai.
Và mình là người có nhu cầu chia sẻ rất nhiều, nhưng chẳng có bạn bè hay ai mà chia sẻ. Ny mình thì anh rất bận, tối mình đi làm về thì thường cũng mệt, với anh cũng cầm đt làm việc. Nên mình cảm thấy nặng nề quá.
Các bạn có ai đnag trong tình cảnh giống mình không, mình rất cần 1 người đồng cảm. Vì mình dù gì cũng chỉ là con bé mới bước ra đời thôi, mình cảm thấy vẻ ngoài mình mạnh mẽ nhưng trong lòng yếu đuối lắm. Mình cảm ơn nếu có ai đó đã đọc hết bài của mình. Diễn đàn này thật hữu ích quá, mình cảm giác như được sống trong chính những tâm sự của mình.

Thinking Out Loud
/thinking-out-loud
Bài viết nổi bật khác
- Hot nhất
- Mới nhất

Bugcat
Hi bạn, mình đã đọc bài của bạn. Theo bài viết thì bạn đang gặp áp lực cả về công việc và chuyện tình cảm, bản thân mình đã từng như vậy và đây là một vài cách mình áp dụng.
1. Công việc
- Nếu bạn cảm thấy cuộc sống đang lặp lại, thử lúc đi làm/về nhà bạn hãy chạy một cung đường khác.
- Hỏi lại bản thân, vì sao bạn nghĩ nó là "một công việc khá tốt", bạn có thật sự thích công việc của bạn không? Nếu thích thì vì sao bạn lại cảm thấy "như 1 con robot đang chạy deadline", là do bạn làm chậm, hay thiếu phương pháp?. Với mình, nếu mình thích, mình sẽ xem đây là 1 game khó và muốn vượt qua bằng mọi giá. Nếu không thích công việc, xem xét tìm cơ hội khác.
- Hãy tập thể dục ít nhất 30-60 phút một ngày.
2. Chuyện tình cảm, hay cần chia sẻ
- Lúc trước mình cũng như vậy, nhưng sau một vài lần thì cảm thấy như này. Quả thật ai cũng cần có một người để chia sẻ, nhưng chỉ khi đạt đến giới hạn mà thôi. Nếu chuyện gì bạn cũng chia sẻ, nhất là những rối rắm trong suy nghĩ thì giống như xem người kia là "thùng rác".
- Bạn nói anh ấy yêu bạn nhưng vì sao lại không giành thời gian lắng nghe bạn? Dù bận đến mấy, cả 2 hãy giành một khoảng thời gian chung trong ngày để nói chuyện, để hiểu nhau hơn.
- Luyện tập ngừng phụ thuộc ai đó bằng cách nghe nhạc không lời, đọc sách thư giãn và hãy viết nhật ký, viết một cách chi tiết nhất có thể. Một khi bạn đã viết ra được như vậy thì gần như bản thân đã "release" rồi.
- Tương tự như trên, hãy tập thể dục.
3. Cả 1 và 2
Những lúc khó khăn, mình sẽ đổi góc nhìn như này: À còn nhiều người khó khăn hơn mình ngoài kia, họ không nơi ở, không gia đình, cơ thể không lành lặn, không công việc. Trong khi, mình có một cơ thể khỏe mạnh, tối nay có chỗ ngon giấc, và công việc thì khó khăn đấy, nhưng mình đã đi được đến đây rồi, chẳng có lý do gì mà dừng lại cả. Cố lên còn có ngày mình giúp được họ.
Anyway, nếu bạn cần hỗ trợ thêm thì cứ nhắn tin cho mình, mình sẽ giúp trong khả năng. Cố gắng bạn nha.
- Báo cáo

Trường Sơn

Mình chỉ muốn nhắn với bạn rằng: luôn luôn có người sẵn sàng lắng nghe bạn. Rất vui vì bạn đã dũng cảm viết nó ra (vì mình biết rất nhiều người không làm được).
Dù điều gì, hi vọng bạn sẽ cứ tiến về phía trước, bước nhỏ, bước lớn, hay đôi khi chỉ là nửa bước. Chúc bạn sức khỏe, và một niềm tin lớn vào bản thân.
- Báo cáo

Virch Siena
hi chào bạn, mình bằng tuổi bạn nên chỉ chia sẻ một số góc nhìn của mình về 2 vấn đề bạn nói. Về chuyện bố mẹ bạn muốn bạn quen người khác chắc lý do như nào thì bạn cũng nói ở bài viết rồi. Tất cả cũng chỉ vì bố mẹ muốn tốt cho bạn bởi cuộc sống mà không có kinh tế thì thật sự rất khó khăn ở cả hiện tại và sau này. 2 người yêu nhau đến được với nhau còn phụ thuộc nhiều điều lắm bạn à. Nếu bạn chọn đi đường dài thì nhất định phải kiên trì cố gắng đến cùng vì mình cũng từng gặp phải chuyện một trong 2 gia đình không ưng giống như bạn. Những cuối cùng thì cố gắng đến đâu cũng chỉ được tối đa là 50% thôi phần còn lại thì nằm ở người còn lại mà :)) Về chuyện thứ 2 bạn cần người chia sẻ thì đơn giản thôi. Bạn có người yêu mà, cuối tuần không phải đi làm, thời gian đó 2 người dành cho nhau. Tận dụng thời gian ở bên nhau đi chứ nhỉ :)) Biết đâu một ngày nào đó không còn cơ hội để ở bên cạnh nhau nữa thì sao?? Có người đồng hành cùng mình là tốt lắm rồi, không có cũng chẳng sao cả đâu. Chúc bạn hạnh phúc.
- Báo cáo

Mei
[Đã xóa]

cavang
Hi em. Chị 32 tuổi, tự thấy mình không biết khuyên gì nhưng chị nghĩ mình hiểu cảm giác cô đơn và không có người chia sẻ. Nếu em muốn tâm sự cùng người lạ thì có thể inbox chị nhé.
- Báo cáo