Cặp vợ chồng Marie và Pierre Curie là những người phát hiện ra phóng xạ và khám phá được Radium.
Radi – Wikipedia tiếng Việt
Radium
Vào năm 1898, Marie và Pierre Curie đã khám phá ra Radi. Nó được cho rằng có thể chữa bệnh, Radi đã được thêm vào kem đánh răng, dược phẩm, nước uống và cả thực phẩm. Không những vậy, nó còn phát sáng, một màu xanh lá phát quang, chính vì thế nó cũng được sử dụng trong các loại mĩ phẩm và trang sức. Mãi đến giữa thế kỷ 20, chúng ta nhận ra rằng những ảnh hưởng xấu của Radi cũng tương tự như một nguyên tố phóng xạ nặng, hơn nhiều so với lợi ích trực quan của nó mang lại (lợi ích thực tế).
 Thật không may rằng, Radi không phải là nguyên tố có màu sắc duy nhất trong lịch sử bị lầm tưởng là vô hại và hữu dụng nhưng hóa ra lại nguy hiểm chết người. Sự thiếu hiểu biết về các chất vô cùng đáng trách và sai lầm đó còn bao gồm cả bộ ba màu sắc mà người ta đã từng sử dụng chúng một thời gian rất lâu trong quá khứ để trang trí cho bản thân và những sẩn phẩm mà chúng ta làm ra: màu trắng, xanh lá và cam. 
smhttp-ssl-60380.nexcesscdn.net/media/catalog/p...
Chì trắng có thành phần là (PbCO3)2.Pb(OH)2
Chúng ta sẽ bắng đầu câu chuyện với màu trắng. Quay trở lại với những năm thế kỷ 4 trước Công Nguyên, người Hy Lạp cổ đã sử dụng chì để làm phẩm màu trắng bạc mà chúng ta biết ngày nay. Vậy vấn đề ở đây là gì? Ở người, chì được hấp thụ trực tiếp vào cơ thể và phân tán trong máu, các mô mềm và mô khoáng hóa (xương, men răng, ngà răng,...). Một khi vào trong hệ thống thần kinh, chì bị nhầm lẫn với Canxi và phá hoại các chức năng bình thường của Canxi (như cấu tạo xương, hoạt động thần kinh và hỗ trợ quá trình đông máu,...), nó gây ra nhiều tổn thương cho con người từ thiểu năng trí tuệ cho đến cao huyết áp. Tuy vậy, những ứng dụng của loại phẩm màu độc hại này vẫn được sử dụng qua nhiều thời đại và nền văn hóa. Chì trắng còn là sự lựa chọn thực tế duy nhất cho việc sản xuất dầu trắng (một loại dầu làm từ dầu hạt lanh và dầu óc chó với chì trắng) và màu Tempera (một loại màu keo làm từ lòng đỏ trứng hoặc keo, bột màu và nước) đến tận thế kỉ thứ 19.
Madonna and Child của Duccio được vẽ bằng màu Tempera
 Để tạo ra thứ màu đó, người họa sĩ đã nghiền một khối chì thành bột, do đó rất nhiều bụi chì bị phân tán trong không khí gây ngộ độc cho người hít phải. Việc sử dụng tràn lan loại phẩm màu này dẫn đến cái được gọi là "Chứng đau bụng của họa sĩ" hay ngày nay chúng ta gọi nó là ngộ độc chì. Những người họa sĩ làm việc với chì đều có biểu hiện của các chứng liệt, melancholy (một dạng trầm cảm đặc biệt hay còn gọi trạng thái “u sầu”), ho, giãn đồng tử và thậm chí là mù lòa. Nhưng độ đậm nhạt, độ mờ và tông màu ấm của chì trắng đã làm cho những họa sĩ như Vermeer (một họa sĩ nổi tiếng người Hà Lan những năm 1960), hay sau này là những họa sĩ theo Trường phái Ấn tượng không thể cưỡng lại được. Thứ màu sắc đó không có chất liệu màu nào có thể thay thế được, vì thế loại phẩm màu này vẫn được tiếp tục sử dụng rộng rãi cho đến khi bị cấm vào năm 1970. 
Có một sắc tố phổ biến hơn, cũng có những tác động tiêu cực tương tự như các ảnh hưởng xấu của màu trắng, đó là màu xanh lá. Có hai loại màu xanh lá tổng hợp là Scheele’s Green và Paris Green được giới thiệu lần đầu tiên vào thế kỷ 18. 
Scheele's Green and Paris Green in 2020 | Paris green, Paris, Green
Scheele’s Green và Paris Green ngày nay được dùng trong thuốc diệt chuột, thuốc diệt cỏ và thuốc trừ sâu
Chúng lung linh và rực rỡ hơn nhiều so với màu xanh lá úa được làm từ bột màu tự nhiên, vì vậy nó nhanh chóng trở thành sự lựa chọn phổ biến để sản xuất sơn cũng như màu nhuộm cho các mặt hàng dệt may, giấy dán tường, xà phòng, đồ trang trí bánh, đồ chơi, kẹo và quần áo. Những loại phẩm xanh này được làm từ một hợp chất được gọi là Đồng Hiđrô Asenic (CuHAsO3). 
Ở người, tiếp xúc với Asen có thể làm hỏng cách các tế bào giao tiếp và hoạt động. Hàm lượng Asen cao có liên quan trực tiếp đến ung thư và bệnh tim mạch. Kết quả là, công nhân nhà máy sản xuất vải ở thế kỷ 18 thường bị ngộ độc (vì thời đó có mốt nhuộm xanh lá, là cái gì cũng màu xanh lá cũng đẹp), và những phụ nữ mặc váy màu xanh lá được cho là đã ngất xỉu vì tiếp xúc với thạch tín (Asen) qua da. Có lời đồn cho rằng những con rệp giường còn không thể sống trong những căn phòng có màu xanh lá và thậm chí người ta còn suy đoán Napoléon đã chết dần chết mòn vì nhiễm độc thạch tín khi ngủ trong phòng ngủ có giấy dán tường màu xanh lá của ông ta. Độc tính mạnh mẽ của những phẩm màu xanh lá này vẫn không được biết tới cho đến khi công thức của loại hợp chất này được công bố vào năm 1822. Một vài thế kỷ sau, nó được tái sử dụng như một loại thuốc trừ sâu. Loại màu xanh lá tổng hợp này có lẽ là loại màu nguy hiểm nhất khi được sử dụng rộng rãi, nhưng ít nhất nó không sở hữu tính phóng xạ như của Radi. 
Tuy nhiên, một màu khác lại có tính chất đó - màu cam. Trước Thế chiến thứ Hai, các nhà sản xuất đồ dùng để phục vụ bữa ăn bằng gốm sứ thường sử dụng Urani Oxit trong men màu.
Urani Oxit
Thứ hợp chất này tạo ra một màu đỏ cam đẹp mắt, đó sẽ là điểm hấp dẫn người ta vô cùng, nhưng đó là nếu nó không có bức xạ. Tất nhiên điều đó đã xảy ra, bức xạ đã từng là một khái niệm mà người ta chưa được biết đến cho tới cuối những năm 1800, cũng như không được biết đến là có liên quan đến căn bệnh ung thư, điều mà chúng ta đã khám phá ra rất lâu sau này. Trong suốt Thế Chiến Hai, chính phủ Hoa Kỳ đã ban lệnh tịch thu toàn bộ Urani để sử dụng cho việc phát triển bom. 
Tuy nhiên, vào năm 1959, Ủy ban Năng lượng Nguyên tử Hoa Kỳ đã nới lỏng các hạn định này, và lượng lớn Urani Nghèo ( đồng vị 238 của Urani) đã được đưa trở lại các nhà máy sản xuất gốm sứ và thủy tinh. Những chiếc dĩa màu cam được làm ra ở thập niên sau có thể vẫn còn độc tính ở mức nguy hiểm trên bề mặt của chúng cho đến tận ngày nay.
Dangerous colors
Fiestaware màu cam
Đáng kể nhất, những chiếc Fiestaware (một dòng bát dĩa gốm tráng men) cũ vẫn cho kết quả dương tính với phóng xạ. Tuy rằng mức dộ phóng xạ của nó đủ thấp để nó không thực sự gây ra nguy hiểm đến sức khỏe nếu chúng ta chỉ bày nó trên kệ tủ, USEPA (Cục Bảo vệ Môi sinh Hoa Kỳ) đã khuyến cáo không nên dùng những chiếc bát dĩa này để chứa thực phẩm.
Mặc dù ngày nay, chúng ta vẫn hay gặp vấn đề với phẩm màu thực phẩm tổng hợp, nhưng nhờ những hiểu biết của khóa học đã giúp loại bỏ những màu sắc kịch độc này ra khỏi đời sống của con người.

Link khái niệm của các từ in đậm cho những ai cần:

Bài viết này được dịch từ video mình có để link ở dưới và cũng là bài đầu tiên của mình. Mình biết có thể nhiều người đã xem video này rồi, một số thì đã xem video có phụ đề tiếng Việt rồi. Nhưng mình vẫn làm bài này vì mình viết với mong muốn luyện thêm tiếng Anh và còn là để nhiều người được hiểu hơn về lịch sử của một số màu sắc.
Vì thế, nếu bài viết sai chính tả, sai nghĩa hay lủng củng chỗ nào thì mong mọi người thông cảm và giúp đỡ =))
Chân thành cảm ơn vì đã dành thời gian để đọc bài! Have a good day <3

Nguồn video: