Cuộc chiến 1954-1975 là một cuộc nội chiến?
Cuộc chiến 1954 - 1975 (Kháng chiến chống Mỹ) là một cuộc nội chiến?
1. Tên gọi của cuộc chiến 1954-1975
Từ bé đến lớn, khi học lịch sử lúc nào chúng ta cũng được nhồi nhét vào đầu 2 cuộc đấu tranh giành độc lập lớn nhất của dân tộc là cuộc kháng chiến chống thực dân Pháp năm 1945-1954 và Kháng chiến chống Mỹ cứu nước năm 1954-1975. Như thế không phải đã quá rõ ràng là cuộc chiến 1954-1975 là Kháng chiến chống Mỹ cứu nước hay sao?
Nhưng tất cả chỉ là cái ta được nghe từ bé đến lớn nên mặc định nó là như vậy thôi. Thực tế là nếu bây giờ bạn search Google ''Kháng chiến chống Mỹ cứu nước'' thì Wikipedia sẽ trả về kết quả ''Chiến tranh Việt Nam''. Đó mới là cái tên được nhiều người biết đến.
Có 3 tên thường gặp để chỉ cuộc chiến 1945-1975: Chiến tranh Việt Nam (phổ biến nhất), kháng chiến chống Mỹ (tên gọi thường được người Việt dùng) và Chiến tranh Đông Dương lần 2.
Tại sao lại có nhiều cái tên cho một cuộc chiến như vậy?
2. Lý giải những cái tên
Phụ thuộc vào cách nhìn về bản chất của cuộc chiến mà xuất hiện những cách gọi tên khác nhau.
Ở nước ta, truyền thông đại chúng dùng tên ''Kháng chiến chống Mỹ'' hoặc ''Kháng chiến chống Mỹ cứu nước'' để chỉ cuộc chiến tranh này, phân biệt với các cuộc kháng chiến khác đã xảy ra ở Việt Nam như chống Pháp, chống Nhật, chống Mông Cổ, chống Trung Quốc. Việt Nam khẳng định rằng bản chất của cuộc chiến là kháng chiến của dân tộc Việt Nam chống lại sự xâm lược của Mỹ để thống nhất 2 miền Nam-Bắc, giải phóng dân tộc, thống nhất đất nước.
Tên ''Chiến tranh Việt Nam'' thể hiện cách nhìn của người phương Tây hơn là của người sống tại Việt Nam. Với người Mỹ, đây là cuộc chiến tranh giữa hai hệ tư tưởng: chủ nghĩa cộng sản và chủ nghĩa chống Cộng, chính phủ Mỹ muốn ngăn chặn sự lan rộng của chủ nghĩa cộng sản tại Đông Nam Á.
Theo quan điểm của những người ủng hộ chính sách của Hoa Kỳ, cuộc chiến này là cuộc chiến để giữ miền Nam Việt Nam và Đông Nam Á không thuộc về những người cộng sản, tránh những ảnh hưởng xấu của chủ nghĩa cộng sản lan truyền. Về mặt học thuật, hiện nay các học giả và sách báo ngoài Việt Nam thường sử dụng tên "Chiến tranh Việt Nam" vì tính chất quốc tế của nó.
Còn tên gọi ít được sử dụng hơn là ''Chiến tranh Đông Dương lần 2'', được dùng để phân biệt với Chiến tranh Đông Dương lần 1 (1945-1955), Chiến tranh Đông Dương lần 3 (1975-1989, gồm 3 cuộc xung đột ở Campuchia và biên giới phía Bắc Việt Nam).
Như thế, sau khi đã giải thích về những cái tên, mình xin phép gọi cuộc chiến 1954-1975 là ''Chiến tranh Việt Nam''.
3. Chiến tranh Việt Nam là cuộc nội chiến?
Câu trả lời là không, chiến tranh Việt Nam không phải một cuộc nội chiến.
''Người Việt đánh nhau mà không phải nội chiến thì là gì?”. Trận Bailén năm 1808 trong chiến tranh Napoleon, tham chiến phía Pháp có lính Thụy Sĩ (mặc đồ đỏ) còn Tây Ban Nha đưa ra các trung đoàn Thụy Sĩ (mặc đồ xanh). Đây là ví dụ điển hình cho việc các phe đối lập tuyển lính đánh thuê của cùng một quốc gia. Cuộc chiến này không phải nội chiến mà là cuộc chiến giữa Pháp và Tây Ban Nha đấy thôi. Vậy nên chỉ vì lực lượng tham gia cùng là một quốc gia mà kết luận là nội chiến được.
''Vậy lấy gì để phân biệt ranh giới giữa nội chiến và không?''. Cũng là xét về lực lượng tham gia, nhưng cần xem về vai trò quyết định trên chiến trường. Nếu lực lượng chủ lực của 2 hay nhiều phe tham chiến là người trong quốc gia đó, vậy đây là cuộc nội chiến. Nếu có binh sĩ nước ngoài tham gia nhưng chỉ có vai trò hỗ trợ, đó vẫn là nội chiến . Còn nếu chủ lực một phe hoàn toàn là một hay nhiều đội quân nước ngoài, vậy thì cuộc xung đột vũ trang đó không phải nội chiến nữa.
Trong Chiến tranh Việt Nam, Việt Nam Dân chủ Cộng hòa (miền Bắc Việt Nam) và Mỹ là hai lực lượng chính, Việt Nam Cộng hòa (miền Nam Việt Nam) chỉ là lực lượng đóng vài trò hỗ trợ. Vì vậy đây là cuộc chiến của người Việt với Mỹ chứ không phải người Việt với người Việt.
''Sau Hiệp định Paris năm 1973, Mỹ đã rút khỏi Việt Nam, 2 năm đó toàn là người Việt đánh nhau, ít nhất thì 2 năm này cũng được coi là nội chiến?'' Mặc dù quân Mỹ và đồng minh rút khỏi miền Nam Việt Nam nhưng tính chất của cuộc chiến tranh vẫn là cuộc chiến của Mỹ. Ngay trước năm 1973, Mỹ đã viện trợ ồ ạt cho chính quyền Sài Gòn một khối lượng phương tiên chiến tranh khổng lồ, chủ trương hiện đại hóa, tinh nhuệ hóa quân đội Sài Gòn bằng kế hoạch quân sự 6 năm (1974 – 1979). Năm 1973, quân chính quy của chính quyền Sài Gòn là 710 nghìn quân và 1,5 triệu bảo an dân sự. Toàn bộ lực lượng đó đều do Mỹ bảo đảm về trang bị, tác chiến.
Như vậy, bất chấp Hiệp định Pari đã được ký kết, Mỹ vẫn là một tác nhân chính cho việc tiêu diện lực lượng cách mạng ở miền Nam, muốn xóa bỏ tình trạng hai chính quyền, hai quân đội và ba lực lượng hiện có, biến miền Nam Việt Nam thành lãnh thổ chỉ có một chính quyền tay sai của Mỹ.
4. Tạm kết

Bức ảnh cho thấy những giọt nước mắt đau đớn, xót xa khi người phụ nữ nhận ra thi thể người chồng của mình đang được bọc trong chiếc túi nilon màu đen. Bên cạnh thi thể của anh là khoảng 47 thi thể khác cũng được tìm thấy. Bức ảnh được ghi lại tại Huế vào ngày 11/4/1969.
Thực tế, tuy không phải là nội chiến, nhưng cuộc chiến tranh Việt Nam đã để lại vết thương lòng sâu đậm cho người Việt Nam. Người Việt Nam tham gia chiến tranh với hai phía rõ rệt: phía cách mạng và phía theo Mỹ. Chiến thắng 30 – 04 – 1975 cho đến nay, thì một bên hằng năm kỷ niệm một cách long trọng, còn một số người khác thì lấy đó là “ngày quốc hận”, tâm lý này có cả ở một số cộng đồng người gốc Việt xa xứ. Như cố Thủ tướng Võ Văn Kiệt đã nói, là có hàng triệu người vui và hàng triệu người buồn. Ngay cả Mỹ cũng là bên chịu thiệt hại nặng nề, cũng có những người lính Mỹ hy sinh trên đất Việt, cũng có những đứa con nhỏ chưa hề được nhìn mặt bố, những người vợ ngóng chồng ngày trở về. Chiến tranh bao giờ cũng để lại hậu quả vô cùng nặng nề cho tất cả các bên tham chiến.
Lịch sử đã không còn là lịch sử kể từ khi có người chép sử...
Cũng giống như câu nói của Joachim Peiper: ''Lịch sử luôn được viết bởi người chiến thắng'', mỗi bên lại có cách nhìn về lịch sử khác nhau. Cái chúng ta cần là suy xét mọi chuyện theo thật nhiều góc nhìn, có cái nhìn khách quan nhất và tin vào những gì ta muốn tin...

Lịch sử
/lich-su
Bài viết nổi bật khác
- Hot nhất
- Mới nhất
ShadowFire
Nước ta cũng từng trải qua 1 cuộc nội chiến kéo dài gần 200 năm giữa Chúa Trịnh và Chúa Nguyễn nhưng trong thời loạn lạc đó các Chúa lại chưa từng có ý nghĩ mượn sức ngoại bang để giành quyền lực , đây cũng là thời kỳ phương Tây có ý đồ mon men đến "khai phá" nhưng đều bị các Chúa đánh bại. Dù phải cảnh huynh đệ tương tàn, nhân dân lầm than bởi cuộc chiến xuất phát từ cuộc tranh giành quyền lực đẫm máu nhưng điểm mấu chốt nhất họ vẫn luôn duy trì, vận mệnh của dân tộc Đại Việt do người Việt quyết định mà không phải do bàn tay của kẻ ngoại bang nào khác => Nếu muốn gọi là một cuộc nội chiến thì đây mới là định nghĩa cơ bản nhất. Còn VNCH khi tự cho mình cái quyền là "đại diện hợp pháp" đã biến Sài Gòn thành điều gì,1 thành phố với cả triệu binh lính và những kẻ ngoại lai ngang nhiên đi trên đường mà không cần tuân theo pháp luật sở tại, 1 "ổ điếm lớn nhất Đông Dương", 1 vẻ ngoài hào nhoáng qua những đồng Đô-la viện trợ ? Hàng trăm, hàng ngàn phụ nữ Việt Nam trở thành thú mua vui cho hơn nửa triệu quân Mỹ và đồng minh. Ngay tại đất nước của mình những binh lính của nước khác thản nhiên hành lạc trên thân thể phụ nữ Việt sau những cuộc "càn quét, tàn sát" đẫm máu, kết quả đổi lại điều gì ? Đổi lại là khi rút chạy chúng thẳng tay giết những đứa trẻ vô thừa nhận được sinh ra bởi sự đánh đổi giữa những đồng Đô la bẩn và các cuộc mua vui (Tất nhiên chúng không quên "lưu giữ" những bức ảnh "tự sướng" để ghi nhớ những chiến công này)?. Nếu tự mình cho là chính nghĩa, tại sao các binh lính VNCH không dám đổ máu đến cùng để giữ đất nước của mình khỏi bị "xâm lược", nếu cho là phi nghĩa tại sao hàng trăm ngàn chiến sĩ miền Bắc lại sẵn sàng đổ máu để vào chi viện miền Nam. Máu của cha ông đã đổ, vì ở thời của họ, họ biết đâu là chính nghĩa, họ biết đâu là lúc phải chiến đấu hy sinh vì Tổ Quốc, là người con sinh ra ở Việt Nam sau này dù yêu hay ghét xin đừng phỉ nhổ lên xương máu cha ông. Đừng bao giờ cho tự mình cái quyền phán xét sự hy sinh của bậc tiền nhân đi trước.
- Báo cáo

Minh Nguyen
theo hiệp định Geneva thì 2 bên tổ chức tổng tuyển cử sau 2 năm kể từ năm 1954. Nhưng Diệm dùng cheat hack kêu là dân miền Nam bầu mình loại Bảo Đại với số phiếu bầu vượt số người dân lúc ấy(hoặc số người dân đi bầu đoạn này ko nhớ rõ) nên đòi ly khai. VNCH đi lên từ Quốc gia Việt Nam phục vụ cho Pháp cũng là từ ấy. Về mặt danh chính ngôn thuận Bắc Việt ko đc ló ngó sang vĩ tuyến 17. Cho nên các cụ thành lập Mặt trận Dân Dân Tộc Giải Phóng Miền Nam Việt Nam (MTDTGPMNVN) để ngang hàng với VNCH, chứ ko phải là VNDCCH ngang hàng đâu nhá. Lại về mặt danh chính ngôn thuận MTDTGPMN hay còn gọi là Việt Cộng mới là lực lượng trực tiếp bem nhau, bắc Việt chỉ hỗ trợ thông qua Trường Sơn, qua Lào và đường biển.
* Nếu ko thành lập MTGPDTMNVN để lách luật để đưa cuộc chiến tranh chống Mỹ thành 1 cuộc nội chiến tại Miền Nam Việt Nam thì miền bắc thực sự vi phạm hiệp định 73 và 54 tự ý xâm lược chính quyền SG thì khi ấy sẽ có 1 thằng dưới danh nghĩa thường trực LHQ nhảy vào và là ai thì năm 79 ai cũng biết rồi. Mục đích sâu xa của lá cờ này là làm theo đúng các hiệp định là phía bắc ko đc xâm lược nhưng ko có nghĩa là ko đc giúp 1 chính quyền tự xưng nào ở miền nam.
Do vậy khi họp hiệp định Paris có 4 bên là VNDCCH ~ Hoa Kỳ, MTDTGPMNVN~ VNCH ngồi 4 với nhau chứ ko hề có Nga ngố hay Trung Quốc. Sau khi hiệp định Paris là Mỹ sẽ rút khỏi Miền Nam VN thì sau đó Quân Giải Phóng tức Bắc Việt cũng đánh thử xem thái độ thấy Mỹ cũng chả làm gi nữa thì thừa thắng xông lên đập từ Tây Nguyên xuống dần dần. Phía dưới thì MTDTGOMNVN đập lên. Thế là có năm 1975. sau khi VNCH sụp đổ thì 1 chính quyền khác đứng vào thay thế với cái tên chính phủ VIỆT NAM DÂN CHỦ CỘNG HÒA MIỀN NAM VIỆT NAM. Tức là dù VNCH đã đầu hàng nhưng vn lúc đó vẫn bị chia làm 2 miền theo hiệp định 54. Sau đó 2 chính phủ miền bắc và miền nam tiến hành tổng tuyển cử thống nhất theo hiệp định 54 thì lúc ấy vn mới chính thức thống nhất vào 1976.
- Báo cáo

Toàn Anh
nói mãi rồi, và t cũng đ muốn nói nhiều làm gì. Đối với tôi, 1945-1975 không phải nội chiến, và cũng sẽ không bao giờ là nội chiến cả. Vì sao ư? vì 65000 anh chàng người Mỹ đến đất nước của tôi, chết tại đó... và còn nhiều hơn những người trở về với ám ảnh PTSD (nói thực thì có rất nhiều người đi lính vì niềm tin hoặc tiền bạc của họ, tôi không chỉ trích những người đó, t chỉ căm ghét những kẻ đi lính để giết chóc đã tay và trở về với huân chương thôi, nếu bạn muốn, bạn có thể tìm các kiểu tuyên truyền của tụi đó như là "kill commie for mommie")
Bây giờ và sau này, kể cả đảng phái nào cầm quyền ở VN đi nữa, đó sẽ đ phải là VNCH, vì sao ư? vì họ thậm chí không thể bảo vệ Sài Gòn trong thời kì mà họ cho là tốt nhất của họ, không thể có được "lòng dân" trong thời kì được cho là "nội chiến" đó. Và thứ nữa, đó là họ, trước đây và bây giờ chẳng khác gì con chó của nước Mỹ, họ chả có quyền gì mà ngang hàng với nước Việt Nam của tôi cả.
Đừng cố gắng lật lại lịch sử, vì nếu muốn làm thế, bạn sẽ phải biện hộ cho cả Trần Ích Tắc, Lê Chiêu Thống,... và tất cả những ai đã từng theo gót ngoại bang đi vào đất Việt.
- Báo cáo

Bảo Hoàng
hình như bác không đọc hết bài viết của e thì phải
- Báo cáo

Toàn Anh
à không, thực ra trong cmt của mình, "bạn" không chỉ về người viết bàu, sr nhé, đoạn này đáng ra phải sửa lại mà mình lười quá :v. Mình nói về những người đã đang và sau này muốn xét lại lịch sử, xét lại về cuộc chiến thôi.
- Báo cáo
William Leo
Bạn không thể lấy kết quả của một trận chiến để nói về tính chất của một cuộc chiến. Dân miền Nam biết liệu rằng họ có một cuộc sống sung túc không vào lúc đó, và có ý chí độc lập để giành từng tất đất với Bắc Việt. Những người là Bắc 54, là người biết rõ nhất do có sự giao nhau giữa 2 chế độ.
65000 quân Mỹ đã chết nhưng cũng hơn 300 ngàn binh miền Nam đã chết. Gọi là nội chiến bởi vì gọi như thế sẽ tôn trọng công sức, xương máu của cả những người đã mất. Trong cả lực lượng miền Nam vẫn có những người chiến đấu với một tinh thần dân tộc, một niềm độc lập dân tộc mãnh liệt, và hơn nữa họ có một lý tưởng, một ý chí, một ước mơ, sự phấn đấu để biến Việt Nam trở thành cường quốc thật sự. ( như Nhật Bản, Hàn Quốc, Đài Loan ), và một khát vọng để người Việt không phải xuất khẩu lao động ở nước ngoài.
Bên cạnh đó thì, những số liệu về viện trợ về binh lực ngoại bang liệu rằng có quá cảm tính hay không, và có chính xác hay không? Và Nam Việt đã thua trên mặt trận nào - có phải là thua trên mặt trận chiến tranh vũ trang hay không ?
- Báo cáo

F1o314
[Đã xóa]
Phan Đình Thanh
[Tạm ẩn]
- Báo cáo