img_0
Tôi không còn trẻ để có thể hiếu được giới trẻ nghĩ gì, nhưng tôi đã từng trẻ và luôn tin là tình yêu của mình thì vẫn còn trẻ mãi theo thời gian nếu tôi chân thành. 
Tôi là một người theo chủ nghĩa lãng mạn. Và dù ai nói ngã nói nghiêng, hay bị bạn thân rủa xả sau bao lần thì tôi vẫn là Call me Duy lụy tình đến đau thương theo từng năm tháng. Mà tôi cũng chả việc gì phải xấu hổ về nó. Mà thật ra tôi không lụy ai cả, tôi chỉ lụy tình yêu - một loại tình yêu thuần túy mà giới trẻ bây giờ xem là một trò đùa. 
TẠI SAO NÓ LẠI LÀ TRÒ ĐÙA - GAME HÓA TÌNH YÊU
Nếu trước đây những chuyện tình đẹp xuất phát từ những vụng dại tuổi học trò, hay những lần gặp gỡ bạn bè mà trao nhầm ánh mắt cho một ai đó trong nhóm bạn chung - Ý tôi là những tình cảm xuất phát thuần túy từ người thật, việc thật và va chạm thật. Thì hiện tại mọi thứ gói gọn trong những cái app mang tên Tinder, Bumble, hay Facebook Dating, đụng là lướt trái lướt phải và rồi lướt luôn qua đời nhau. 
Tôi không lên án các ứng dụng công nghệ hóa tình yêu, nhưng bởi vì công nghệ quá phát triển mà chọn lựa cho tình yêu của mỗi người cũng tăng dần lên. Nếu trước đây để yêu một người, chúng ta phải đi đến những câu lạc bộ trong trường học, quen biết qua bạn bè, hoặc học chung một lớp gì đó với nhau thì mới biết tới nhau. Biết nhau thì mới thích nhau qua ánh mắt, mái tóc, thú vui, sở thích hoặc là mục tiêu chung chung gì đó, rồi mới tìm hiểu, và hẹn hò. Giờ đây mọi thứ gói gọn trong một hai dòng bio mà chúng ta còn không thể xác định thực hư. 
Quá dễ dàng cho một cuộc cách mạng ngoại tình, và trò chơi hóa tình yêu, cũng như quá nguy hiểm cho bản thân khi gặp một đối tượng qua mạng xã hội. Gần đây nhất tôi có đọc một bài trên thread kể rằng cô ấy đi date với một anh chàng trên app, và rồi ngay ngày đầu đã bị sờ mó thậm chí là dí tới tận nhà. Bên dưới thì là mấy chục bình luận cũng đại loại tình trạng như thế. 
Việc gặp gỡ một đối tượng thực sự ở bên ngoài và bắt đầu tìm hiểu nó không giảm khả năng bạn gặp phải một anh chàng/cô nàng biến thái, nhưng nó tăng khả năng bạn gặp được một đối tượng phù hợp và “thực tế” hơn. Vì cơ bản những nơi bạn có thể gặp đối tượng bạn sẽ hẹn hò là một nơi mà bạn thích đến như câu lạc bộ, nhà sách, hay các buổi workshop. Nhìn chung thì hiện tại mọi người dần bỏ qua hết những bước cơ bản của hẹn hò trước đây mà nhảy vọt vào app tìm bạn, hên thì gặp đúng người, sai thì có khi lại được một đêm nồng cháy. 
TRÒ CHƠI MINDSET TRONG TÌNH YÊU
Tizi, Đích Lép, hay các kênh tiktok chỉ bạn cách yêu đều là những người làm content dạy người ta “yêu” như thế nào. Thật ra việc chia sẻ không mang ý nghĩa độc hại, nhưng việc đem lý thuyết của bản thân áp lên người khác thì là sai hoàn toàn. Ví như có một vid Tizi nói về việc chị ấy dọn vớ bừa của Đích Lép, hay dọn dẹp nhà cửa cho anh là một đặc quyền khi yêu, và khi được chăm sóc người yêu. Phân tích kĩ thì nó không sai, vì chị ấy vui vẻ làm chuyện đó, nhưng áp dụng lên người khác có thể khiến người khác trở thành người cam chịu những thứ mình không thích.
Thỏa hiệp và cam chịu là hai chuyện hoàn toàn khác nhau, nếu bạn khó chịu vì sự bừa bộn của bạn trai hay bạn gái, thỏa hiệp với chuyện đó bằng việc đồ ai người đó giặt, đồ ai người đó dùng hoặc bằng một cách nào đó mà bạn thấy dễ chịu hơn nhưng không phá vỡ quy tắc của bạn thì cũng được đi. Nhưng còn nếu nhân danh tình yêu để chịu đựng những việc khiến mình không thoải mái, thì về lâu về dài những thứ đó đều trở thành chiếc dầm nhức nhói mà bạn không thể nào gỡ ra được trong chuyện tình của mình. 
Tình yêu là tình yêu, không có sách giáo khoa nào có thể viết được yêu là phải như thế nào. Nó không phải một bài toán của lý trí, nó là trò chơi của cảm xúc mà cần chúng ta phải có kĩ năng giao tiếp, phát triển bản thân, và hiểu chính mình. Thứ tốt nhất để có thể thấy tình yêu trọn vẹn thì mình thấy là cứ dẹp bớt mấy cái kênh dạy về yêu đi và học những thứ về ngôn ngữ tình yêu để biết mình cần được yêu như thế nào, và người ta muốn được yêu ra làm sao, hoặc những thứ như thuyết gắn bó để biết mình đang gặp vấn đề gì và có thể giúp người ta giải quyết ra sao. Những thứ mà tôi liệt kê không phải là hướng dẫn bạn cách yêu, nó chỉ hướng dẫn bạn biết nhiều hơn về bản thân, còn bạn yêu thế nào là do những kinh nghiệm yêu và cảm xúc của bạn mách bảo, tôi không liên quan đến vấn đề này. 
NỮ QUYỀN, HẠ CÁI TÔI XUỐNG ĐI NÀO.
Con gái là không nên chủ động trước, không cần lớn khi yêu, chi trả sòng phẳng hoặc sao tôi phải trả vân vân và mây mây đều là những định kiến từ nữ quyền mà hình thành. Dù tôi là con gái, và tôi tự tin bản thân mình tự lập, tự chủ và tôn trọng nữ quyền, nhưng tôi không đồng tình việc con gái phải làm “giá” trong tình yêu, mà những ai đến với tôi đặt nặng vấn đề đó thì tôi cũng thấy nó không còn là “tình yêu”, nó là “trò chơi” của riêng họ. Họ có thể thấy vui, thấy kích thích, và họ hạnh phúc, nhưng tôi không nằm trong số đó. Mà tôi nghĩ bản thân họ cũng không thể giữ mãi tình yêu bằng chút dopamine tạm thời như thế.
Chủ động trước không có gì là tệ, bạn thích một người thì thẳng thắn thể hiện quan điểm, được thì tiến tới, không được ừ thì mất luôn một người bạn. Nhưng mà bạn có thiếu bạn đến thế đâu. Vờn nhau qua lại thì vui đấy, nhưng vờn lâu và đi trái cảm xúc của mình, đến khi quen nhau bạn lại trở thành cô nàng bám bồ 24/7 hoặc nhắn tin liên tục thì đừng hỏi tại sao người ta lại chê bạn chán. Vì người ta thích một cô nàng lạnh lùng nhắn một tin mấy tiếng sau mới rep, hoặc hẹn mãi mới được một buổi đi chơi, vừa thử thách vừa kích thích, chứ đâu phải người ta thích chính con người bạn mà lại chuyển sang chê trách người ta ? - Tình yêu không phải là một trò chơi vượt chướng ngại vật, việc biết giá trị của bản thân và dừng lại ở những ranh giới có thể tổn thương bản thân, hoặc chạm vào giá trị của bạn nó khác với bạn biến bạn thành một bản thể khác để người ta thấy thử thách trong tình yêu. 
Ví dụ như việc người ta nhắn tin bạn liên tục, bạn có quyền thích thì trả lời, không thì thôi, trả lời nhanh cũng được, không nhanh cũng không phải vấn đề. Vì người ta thích trò chuyện với bạn, chứ không phải đang xem phản ứng của bạn đang lạnh lùng bí hiểm tới đâu. Việc không phải gì cũng nói tuốt là phòng bị cho bản thân, chứ không phải là đang làm giá. Đừng đánh tráo hai khái niệm này với nhau. 
Xem trọng bản thân là khi người ta nhắn tin với bạn, bạn nhiệt tình đáp lại nhưng người ta lại bơ đi và bỗng một ngày đột nhiên trả lời lại với bạn. Thì bạn hoàn toàn có quyền từ chối trả lời họ, chứ không phải là tiếp tục cuộc đẩy đưa rượt đuổi này. Hoặc hiểu đơn giản hơn là bạn cần gì, thích gì thì cứ thẳng thắn nói - tùy trường hợp có thể là nói thẳng hoặc tìm cách khéo léo hơn để nói thay vì cứ vòng vo, hoặc vì cái tôi nữ quyền mà bảo tôi làm được tất thì chỉ có bản thân chịu thiệt. 
Cứ là chính bạn trong quá trình tìm hiểu, và giữ lại những góc khuất cho mình để đảm bảo một sự an toàn về cảm xúc nhất định. Vì sau cùng người mà bạn muốn tìm là một người bạn đồng hành, chia sẻ và yêu thương chứ không phải một bạn game để đấu trí ngày này qua tháng nọ. Còn bạn cần điều đó, thì Steam hân hạnh tài trợ chương trình này và 13 này họ khuyến mãi lớn á. 
KẾT 
Hy vọng mọi người sẽ yêu như một loại cảm xúc thuần túy nhưng vẫn giữ được những bản ngã của riêng mình. Thay đổi trở nên tốt hơn và là bản thân chứ không phải vì một trò đấu trí trong  tình cảm mà bóp méo tính cách của mình. 
Tôi là một người theo chủ nghĩa tình yêu thuần túy, việc gì là vấn đề của cảm xúc, hãy để nó được như thế, chỉ kiềm chế nó khi nó có thể gây ra những hậu quả to lớn chứ đừng bóp méo nó. Học cách để giao tiếp hiệu quả với cảm xúc của chính mình, khác với việc đè nén hay nhân danh tình yêu mà bóp méo nó.