Suy nghĩ thế nào cho Đúng và biết Sai
Chúng ta đều có 1 tuổi trẻ để tìm câu trả lời Đúng hay Sai. Người Việt Nam thông minh, luôn tìm tòi, quan sát. Thật ngạc nhiên, hầu...
Chúng ta đều có 1 tuổi trẻ để tìm câu trả lời Đúng hay Sai. Người Việt Nam thông minh, luôn tìm tòi, quan sát. Thật ngạc nhiên, hầu như những người Việt Nam mình đều thích tranh biện. Bất cứ vấn đề nào đều có thể tranh biện được.
Khi tôi làm lập trình viên, sự đúng sai trở thành công việc của tôi. Nó xuất hiện hầu hết trong các nghiệp vụ của các dự án tôi tham gia. Tôi biết rõ, chỉ sai 1 chút thôi, nhưng hậu quả cũng có thể rất lớn.
Tôi đã hiểu "Ngụy Biện", rồi hiểu về sự "Đồng Thuận" và cuối cùng cũng nhận thức được một vài điều giúp tôi có thể nghe và hiểu được. Theo tôi, chúng ta có 4 mức cơ sở được sử dụng để tranh biện với nhau:
Mức 0: Thiên hạ làm thế thì ta làm thế.
Đây là lý lẽ được sử dụng phổ biến nhất. Trong nhiều trường hợp, lý lẽ này được sử dụng như ngụy biện. Do môi trường hoặc ngữ cảnh áp dụng lý luận không giống nhau nên việc tranh biện có thể bị mất thông tin cơ sở. Khi các điều kiện cơ sở không được xem xét đến, hoặc bị mất thì việc tranh biện không công bằng và vấn đề kết luận hoặc quyết định cuối cùng dễ sai hoặc bị lợi dụng theo hướng có lợi.
Mức 1: Sự đồng thuận có phạm vi.
Khi 1 tranh biện được sảy ra, các bên nên thống nhất 1 khung tiêu chí làm cơ sở phân tranh. Khung tiêu chí phải được các bên xem xét đồng thuận.
Sự đồng thuận này có thể chỉ có giá trị trong 1 khoảng thời gian, trong 1 nhóm hoặc 1 cộng đồng nhất định.
VD: luật pháp là 1 sự đồng thuận có phạm vi trong 1 cộng đồng.
Mức 2: Sử dụng tham chiếu tới các mô hình tương tự
Việc tranh biện sảy ra khi vấn đề chưa từng được nhận thức trong phạm vi môi trường và ngữ cảnh của vấn đề. Các bên đều không có cơ sở nào để xây dựng tiêu chí làm căn cứ đúng. Trong trường hợp này, có thể sử dụng 1 tiền lệ của 1 mô hình tương tự làm cơ sở để phân tranh.
VD: TQ nói rằng: "những vấn đề đàn áp Cáp Nhĩ Tân được xử lý phù hợp theo văn hóa và luật pháp TQ"
=> Đây là 1 hình thức ngụy biện của TQ, khi vấn đề của Cáp Nhĩ Tân chưa từng sảy ra ở TQ. TQ hội nhập với thế giới, với cách nói đó, sinh vật trên thế giới chia thành: người trái đất, người Trung Quốc và khủng long. Khủng long muốn tham gia vào thế giới của con người phải tuân theo các giá trị được phần đông con người chấp nhận.
Theo tôi, vấn đề này có thể được tham chiếu tới các mô hình dân chủ khác (vd như Bắc Âu), tham chiếu tới cách thức đễ đạt được sự đồng thuận để từ đó tìm ra giải pháp xử lý phù hợp.
Mức 3: Giá trị cốt lõi của con người hay sự vĩnh cửu của tự nhiên.
Chúng ta phải giữ gìn thế giới này, vì đó là nơi duy nhất chúng ta và con cháu chúng ta sống. Sự vĩnh cửu của tự nhiên là mục tiêu đúng. Và vì nó là ngôi nhà của con người, nên nó thuộc giá trị cốt lõi của con người.
Khi chúng ta tranh biện 1 vấn đề, vấn đề này có thể chưa từng sảy ra, cũng không có 1 mô hình nào để tham chiếu. hoặc vấn đề có thể có nhiều mô hình để tham chiếu, có nhiều hơn 1 lý luận, 1 giải pháp để tranh biện. Vậy căn cứ nào để chúng ta lựa chọn được đáp án đúng cho vấn đề của mình, để phân tranh Đúng hay Sai. Câu trả lời là giá trị cốt lõi của con người, giải pháp chúng ta lựa chọn đem đến nhiều lợi ích nhất cho con người, nhân văn nhất.
VD: Nhóm chúng tôi tranh biện về đáp ứng tình huống khi xuất hiện cúm corona Vũ Hán. Có rất nhiều ý kiến về việc nên có thái độ thế nào đối với bệnh dịch:
- Có bạn bảo không sao đâu
- Có bạn rất lo lắng và có biện pháp đề phòng ngay với gia đình mình
- Có bạn thì chờ theo chỉ thị, hướng dẫn của chính phủ.
Ngay 1 bài báo thăm dò của tờ soha.vn ngày 31/1, thì có 50% những người được thăm dò cho thấy thái độ của họ là chưa quan tâm tới bệnh dịch.
Trong trường hợp này, thái độ của cả 3 trường hợp tôi nêu ở trên đều không sai. Trong trường hợp này giá trị cốt lõi của con người cần phải được sử dụng như cơ sở để quyết định. Chúng ta phải quyết liệt ngay, phải có sự đề phòng cho bản thân, gia đình và hỗ trợ cộng đồng phòng tránh dịch.
Người Việt Nam cũng như bất cứ ở nơi đâu, luôn luôn, điên cuồng lao về phe Đúng.

Quan điểm - Tranh luận
/quan-diem-tranh-luan
Bài viết nổi bật khác
- Hot nhất
- Mới nhất

thienthien
Hay đấy, mình cũng thường tự hỏi tại sao nhiều người lại như vậy. Nhưng không có nghĩa là mình hoàn toàn không như vậy. Đúng là mỗi người cần có chính kiến nhưng pháp luật và các quy tắc đạo đức chung tính đến thời điểm hiện tại vẫn là thứ tốt nhất mà con người tạo ra để tạo nên sự ổn định trong cuộc sống. Theo mình nghĩ khi tranh luận nên căn cứ vào đâu thì nếu nói về cái xa nhất thì có lẽ là sự hạnh phúc và nên có thêm sự cống hiến của mỗi người.
- Báo cáo

Thảo Chi
[Đã xóa]

Solomon Grundy
thông cảm đi bạn, người viết đang có trí tưởng tượng quá xa mà thôi
- Báo cáo

Lê Nam Tuấn
thinking framework hoặc critical thinking, bạn có thể search để tham khảo thêm
- Báo cáo

Solomon Grundy
Tóm lại ý của bạn là cần có sự tự giác và chính kiến đúng ko ? Cần chi viết dài. Bạn có biết bên Mỹ ng ta có câu nói đùa rằng "Order bánh pizza còn nhanh hơn gọi cảnh sát", điều đó cho thấy họ có sự tự giác trong ứng xử. Mọi người luôn cần tự mình giải truyết vấn đề và chỉ nên nhờ giúp đỡ khi ko thể tự giải quyết, đây là điều có lẽ nhiều người chúng ta ko được dạy.
- Báo cáo

Lê Nam Tuấn
Chúng ta tranh luận với nhau thế nào? căn cứ vào đâu để xác định được điều nào là đúng? điều nào là đúng hơn?
- Báo cáo

Solomon Grundy
căn cứ vào luật pháp và đạo đức
- Báo cáo

Lê Nam Tuấn
Sao biết luật pháp là đúng, quy định đạo đức là đúng? nó chỉ là đồng thuận trong 1 phạm vi địa lý và 1 khoản thời gian thôi.
- Báo cáo

Solomon Grundy
đừng để suy nghĩ bay quá cao bạn trẻ ạ. Dĩ nhiên luật pháp và đạo đức khác nhau theo từng nền văn hóa và cơ sở truyền thống khác nhau. Nhưng bạn sống trên địa cầu ? Đúng chưa, bạn phải có quốc tịch ? Đúng chưa ? Nếu không ? Bạn là người ngoài hành tinh hoặc một người vô quốc ? Nghe chẳng hợp lý chút nào. Để suy nghĩ thực tế hạ cánh xuống đi
- Báo cáo