Khủng hoảng lý tưởng sống vì sống với quá nhiều "lý tưởng"?
Đã qua rồi thời người ta phải sống trong chiến loạn với đầy chết chóc và tang thương, qua rồi thời người ta phải ăn mọi thứ có thể...
Đã qua rồi thời người ta phải sống trong chiến loạn với đầy chết chóc và tang thương, qua rồi thời người ta phải ăn mọi thứ có thể ăn để không chết đói. Ngày nay, rất nhiều người làm việc 8 tiếng mỗi ngày cũng đủ ăn, đủ mặc. Mục tiêu cuộc đời hiện giờ không còn là “sống sót” hay “no bụng” mà phân ra thành rất nhiều hướng khác nhau, nhiều đến nỗi nếu một lúc nào đó ta dừng lại và nhìn mục đích sống của những người xung quanh, ta có thể lâm vào khủng hoảng.
Có quá nhiều “mục đích sống”
Hồi lúc bộ truyện tiên hiệp nổi tiếng của Trung Quốc – Tru tiên mới ra, có một câu được trích trong bài giới thiệu truyện gây ấn tượng rất mạnh khiến tôi phải tìm đọc truyện: “Đời này tớ sống vì Tru tiên”. Câu này thật ra cũng bình thường, có thể là một thủ thuật quảng cáo, nhưng khi một điều gì đó chạm được vào cảm xúc của ta một cách trùng khớp, ta sẽ thấy khác. Khi đó tôi vô cùng kinh ngạc và tự hỏi rằng làm thế nào một bộ truyện lại có thể trở thành mục đích sống của một người?
Điều đó có thể lắm, vì có người mục đích sống là được gặp thần tượng, có người là được đổi iPhone mỗi lần có bản mới, người thì “cuồng son”, người nghiện mua sắm, có người lại nói mơ ước của cuộc đời là “mua hàng không nhìn giá”..
Có rất nhiều thứ chỉ là những niềm vui trong ngắn hạn mà người ta rất khó hoặc chưa đạt được, nhưng được lặp đi lặp lại nhiều lần và thể hiện ở nhiều người xung quanh nên trong vô tình lại trở thành “mục đích sống”?
Qua mấy năm rồi, không biết Tru tiên có còn là mục đích sống của người bạn kia không, có thể bạn đã chán Tru tiên và chuyển “mục đích sống” của đời mình sang bộ truyện khác. Ở chiều ngược lại, khi một người không biết mình trông đợi điều gì, nên cố gắng vì điều gì thì lên Facebook thấy bạn bè chia sẻ đủ thứ về iPhone mới, có thể sẽ tự hỏi “ồ, mình có nên đổi iPhone không ta?”.
Ngoài những mục đích sống ngắn hạn, còn có mục đích cao đẹp hơn như bảo vệ môi trường, làm công tác xã hội – từ thiện, gây dựng sự nghiệp để lại tên tuổi trong lịch sử, phát triển quốc gia, hay như có bạn nói với tôi “sống để phụng sự”.
Lý tưởng, mục đích sống có quá nhiều loại, nhiều cấp độ khiến cho người trẻ dễ choáng ngợp không biết nên chạy theo lý tưởng nào, và cũng dễ thất vọng khi nhận ra thứ mà họ đang theo đuổi không còn ý nghĩa. Điều này tạo nên một thời đại khủng hoảng về lý tưởng sống.

Con người luôn khủng hoảng lý tưởng sống, bất kể thời đại nào?
Có bạn bảo rằng thời đại nào cũng có khủng hoảng lý tưởng sống cả. Lý tưởng sống chỉ vững chắc với những người chịu suy nghĩ và đi sâu vào bản thân mình thôi, còn sống hời hợt thì tất nhiên sẽ lâm vào khủng hoảng.
Điều đó đúng, tuy nhiên đây lại là thời đại của thông tin, khi có quá nhiều thứ “lý tưởng” được tạo ra, lan truyền nhanh chóng và mỗi thứ luôn mang theo một ý nghĩa đầy hấp dẫn thì càng khiến con người dễ dàng lạc lối hơn.
Hãy nhìn những lượt xem trên Youtube, những bình luận và chia sẻ trên mạng xã hội, những bộ phim hàng trăm tập, những bộ truyện mấy nghìn chương, rồi quần áo, giày dép, xe cộ, ăn uống, bia rượu… người ta có còn mấy thời gian để nhìn lại chính mình và để hiểu mình đâu. Có lẽ một ai đó cũng đã nói “Đời này tớ sống vì trà sữa”.
Khủng hoảng vì không được sống theo lý tưởng của riêng mình
Một bạn khác bảo rằng: “Lý tưởng sống của em là sống theo lý tưởng của cha ông”. Tôi cho rằng việc sống theo lý tưởng của tiền nhân cũng là một phần tạo nên khủng hoảng lý tưởng sống ở giới trẻ ngày nay. Nhiều người là bác sĩ, kỹ sư, giáo viên đều không yêu thích hoặc thậm chí cảm thấy khổ sở với nghề nghiệp của họ. Họ không yêu thích và không thấy ý nghĩa, chỉ thấy áp lực với những công việc đang làm, nhưng họ phải làm vì “truyền thống gia đình” là vậy.
Với những người có tâm huyết và khả năng đi theo truyền thống gia đình thì quá tốt, khổ là những người không đủ khả năng, và khổ nhất là người không có tâm huyết hoặc là họ yêu thích một thứ khác.
Nhiều người sinh ra, lớn lên, lập gia đình, có con cái, phát triển sự nghiệp đều theo một khuôn mẫu định sẵn. Họ quá bận rộn đến nỗi không có thời gian nhìn lại mục đích sống của mình là gì. Đến khi nhận ra mình yêu thích một điều gì đó, muốn làm gì đó để cống hiến cho cuộc đời thì lại thấy mình đã quá tuổi, quá già, quá chậm để thay đổi. Thế là họ đưa lý tưởng của mình cho con cháu – những người chưa chắc thích lý tưởng kia. Con cháu phải thừa hưởng lý tưởng của cha ông, không thể thực hiện lý tưởng của mình, lại phải truyền xuống đời con cháu.. truyền thống đó là tốt đẹp hay là một truyền thống khổ đau?
Trường hợp này làm tôi nhớ đến một câu ông Benjamin Franklin: “Đa phần người ta chết ở tuổi 25, nhưng đến 75 tuổi mới được chôn”.

Mục đích sống như thế nào là tốt, lý tưởng nào là cao quý?
Danh hài độc thoại George Carlin trong một bài biểu diễn năm 1992 khi nói về việc “cứu trái đất” đã đùa rằng: Trái đất ban đầu không có nhựa, rồi con người xuất hiện trên hành tinh này, tạo ra nhựa và thải khắp mọi nơi. Điều đó chưa chắc không đúng, vì biết đâu Trái đất cần nhựa nên nó tạo ra con người? Và mục đích tồn tại của loài người là để tạo ra nhựa?
Có lần trong một hội thảo về tư duy sáng tạo, tôi đã hỏi vị giáo sư chủ trì một câu: thưa thầy, nếu em thật sự không còn mong muốn nào chưa được thỏa mãn, em hoàn toàn hài lòng với hiện tại thì làm sao để em có thể tiếp tục sáng tạo, tiếp tục tìm ra mục đích sống của mình?
Thầy trả lời rằng mục đích cuộc đời mỗi con người nằm sâu bên trong họ, muốn thật sự hiểu được thì em cần dành thêm thời gian cho chính mình, những niềm vui ngắn hạn có thể làm em thỏa mãn nhưng nếu chỉ có vậy thì cả đời em sẽ phải chạy sau những niềm vui.
Một người sống trên đời không chỉ vì bản thân, mà ý nghĩa cuộc đời họ luôn gắn liền với những giá trị mà họ có thể mang lại cho người khác. Nếu em cảm thấy bản thân mình không còn gì để trông đợi nữa, hãy nhìn quanh, những người thân và bè bạn em đang có vấn đề gì cần giúp đỡ mà em có thể làm bằng khả năng của chính em ở hiện tại hoặc tương lai. Nhìn quanh, rồi nhìn lại chính mình, em sẽ rõ.
Tôi vẫn tin rằng mỗi người đều có một sứ mệnh, một mục đích tồn tại của riêng mình. Trước khi tìm ra mục đích sống của riêng mình thì ý nghĩa của sự sống là để đi tìm mục đích sống đó.
Trong mắt tôi, sống vì Tru tiên, vì trà sữa, vì bảo vệ môi trường hay phụng sự loài người… đều có thể là tốt đẹp nếu người ta hiểu rõ chính mình, biết rằng đây đúng thật là ý nghĩa cuộc sống mà mình mong muốn, nếu người ta có thể từ đó mang lại tác động tích cực cho bản thân và những người xung quanh không kể nhỏ hay lớn.
Tôi mong rằng có một ngày, mọi người khi được hỏi đều sẽ tự nhiên đáp rằng lý tưởng sống của họ là gì, mục đích là gì… mà không phải là những nụ cười e ngại, chua chát, hay mỉa mai, không phải là những câu như “biết ngày mai ăn gì chưa mà nói chuyện lý tưởng sống”, là “quẳng gánh lo đi mà vui sống” chứ không phải là “quẳng gánh vui đi mà lo sống”./.
(Bài đã đăng trên TTO: https://tuoitre.vn/lung-tung-muc-dich-song-vi-song-co-qua-nhieu-muc-dich-20191002100622856.htm)

Thinking Out Loud
/thinking-out-loud
Bài viết nổi bật khác
- Hot nhất
- Mới nhất

duongAQ

Xin chia sẻ quan điểm của mình: (hoàn toàn độc lập và ko có ý phản biện bài viết, chỉ là chia sẻ)
Bản thân mình có quan niệm về cái gọi là "sứ mệnh" như sau:
"Mỗi người sinh ra đều có 1 sứ mệnh. Nhưng có khi sứ mệnh của 2 người giống nhau, cùng 1 mục tiêu. Nếu như họ không gặp nhau để hợp tác thì họ sẽ phải cạnh tranh nhau để sống theo sứ mệnh đó, thậm chí còn giết nhau. Bởi vậy nên có kẻ sống được vì sứ mệnh, còn có kẻ phục vụ (hỗ trợ, hợp tác với kẻ khác), còn có kẻ mãi chẳng nhận ra sứ mệnh".
-
Còn thực ra, mình đã từ bỏ quan niệm này trong 1 vài năm gần đây (ngoài 30t). Mình thấy sống đơn giản chỉ là tận hướng cuộc sống, chẳng có sứ mệnh hay nghĩa vụ gì cả. Người ta có thể chết bất cứ khi nào, có thể quay lưng với cái người ta từng cho là sứ mệnh, có thể trắng tay chỉ vì 1 sai lầm... Vậy thì cái gọi là sứ mệnh, lý tưởng hay gì đó chả có nghĩa lý gì nếu họ chết. Vậy thì sao không "tận hưởng" những gì họ đang được hưởng từ cuộc sống?
-
Tận hưởng ở đây không phải hưởng thụ. Đó là cảm nhận hương vị cuộc đời, là nếm đủ chua cay mặn ngọt chát đắng, cùng cảm nhận cái khoảnh khắc gọi là hạnh phúc, cùng nỗ lực vượt qua cái gọi là thử thách, cùng chinh phục cái gọi là cơ hội... Mỗi 1 thứ ta gặp trên đời, mỗi 1 khoảnh khắc ta sống, đều có những hương vị riêng. Nếu ta vội vã bước qua nó, nó sẽ không tồn tại. Và như thế chính ta cũng không tồn tại. Ta chỉ cảm nhận được ta đang sống khi ta còn cảm nhận được cuộc sống là như thế nào, và các giác quan của ta được tác động bởi cuộc sống ra sao.
-
Mỗi khi nhìn thấy con mình cười tươi khi mình trở về nhà, trong lòng mình dâng trào 1 cảm xúc khó tả. Phải, mình đang sống để tận hưởng khoảnh khắc này. Mọi thứ đều vô nghĩa nếu không trân trọng khoảnh khắc ấy.
- Báo cáo
I am Nemo
Đồng quan điểm với bạn, hãy sống ở giây phút hiện tại để cảm nhận niềm vui và sự an lạc của cuộc sống.
- Báo cáo

Tuệ Tâm
Nhân tiện nói đến “Tru Tiên”, em cũng muốn trích một đoạn mà em rất thích trong bộ này. Em nghĩ nó tương đối liên quan đến bài viết, haha
***
Hồi lâu sau, Quỷ Lệ chợt cười khổ: "Xem ra ta đúng là một kẻ bất thành khí, đến cả bản thân mình sống vì cái gì cũng không rõ nữa".
Chu Nhất Tiên thần sắc tĩnh lặng nhìn Quỷ Lệ, khóe môi khẽ nhếch lên như cười nụ, cất tiếng: "Ngươi sai rồi, chàng trai trẻ à!".
Đây là lần đầu tiên hắn nghe lão gọi hắn là chàng trai trẻ, nhưng đây chưa phải là điều chính yếu, sau một thoáng ngạc nhiên, hắn liền cất tiếng hỏi: "Tiền bối, người nói ta sai, nhưng sai ở đâu?".
Chu Nhất Tiên trả lời: "Ngươi tưởng rằng mình nghĩ không thông vấn đề đó thì là bất thành khí hay sao? Theo ta thấy, sự thực hoàn toàn ngược lại, ngươi có thể nghĩ đến vấn đề đó, đã là hơn rất nhiều kẻ khác trên thế gian này rồi".
Quỷ Lệ ngạc nhiên hỏi: "Ông nói gì?".
Lão cười cười, chỉ tay nói: "Hãy nhìn kìa".
Hắn chỉ về hướng Chu Nhất Tiên chỉ, bên trong Hà Dương thành, dưới ánh trăng, những ánh đèn leo lét tĩnh lặng chập chờn nhưng không tắt.
Chu Nhất Tiên nhìn về phía ánh đèn. thần sắc lộ vẻ phức tạp, im lặng trong giây lát rồi cất tiếng: "Ngươi thấy gì?".
Quỷ Lệ trả lời: "Vô số ánh đèn trong những ngôi nhà".
Lão gật đầu nói: “Đúng rồi, đó là những ánh đèn, những ánh đèn nhỏ bé đó, cũng như những con người sống trên thế gian này, hoặc là thỏa mãn, hoặc là không hài lòng, nhưng cuối cùng họ vẫn phải tiếp tục sống. Ta nói cho ngươi biết, trong muôn vạn chúng sinh, không biết có bao nhiêu kẻ sống chỉ để sống, những kẻ khổ não nghĩ ngợi mình sống vì cái gì như ngươi, thật vạn người mới có một mà thôi".
- Báo cáo
iger_trum
Cảm ơn anh! Em thấy bài viết rất ý nghĩa. Đang là một sinh viên, e cũng thường bị cuốn vào vòng quay lý tưởng. Thấy bạn cùng lớp học giỏi, lý tưởng lúc đó là cố gắng để lên top lớp. Về nhà thấy bạn bè khác giao lưu, tạo quan hệ rộng ngoài xã hội, lý tưởng lại là sống thật tốt để có quan hệ rông. Thấy người ta kiếm được tiền bằng nhiều cách, lý tưởng lại là tìm cách kiếm được tiền thật nhiều. Làm việc này kiếm được tiền, thấy người ta làm việc khác ngon hơn, lý tưởng lại là sang mảng của người ta để kiếm nhiều như người ta. Nhiều cái mâu thuẫn với nhau, nhiều lúc tạo nên sự overload rất khó chịu. Bài phân tích của anh đã giúp em thấy được khá nhiều về nguyên nhân và hiện tại nên tối ưu lại chỉ nên chạy theo một mục tiêu!
- Báo cáo

Alejandro
you and I. we were born to die 

- Báo cáo

Lương Quang Hà
Chào bạn,
Khi thảo luận về vấn đề mục đích sống thì dễ bị công kích là tuổi trẻ chưa trải sự đời mà lại thích chém gió. Tuy nhiên dưới góc độ là game designer người thiết kế trải nghiệm thì mình hiểu rõ là một game mà không có mục tiêu thì rất là nhạt, không có ý nghĩa. Dựa trên kinh nghiệm thiết kế game và kinh nghiệm sống thì mình đề xuất cách để bạn không những kiếm được mục tiêu sống mà mục tiêu sống đó còn mang lại cho bạn trải nghiệm tối ưu nữa. Chứ kiếm được mục tiêu xong rồi khi theo đuổi thấy nó chán quá thì theo đuổi mục tiêu làm gì nữa.
Và cách để xác định được mục tiêu đó thông qua việc xác định 7 khía cạnh của một trải nghiệm có ý nghĩa:
1. Trách nhiệm, nghĩa vụ: Bạn đang được giao/kế thừa/tự nhận lãnh trách nhiệm gì. Có thể là trách nhiệm nghề nghiệp, trách nhiệm gia đình, trách nhiệm cơ quan. Bạn viết hết ra, cả những trách nhiệm mà bạn muốn nhận lãnh mà chưa có cơ hội. Coi như đó là một lựa chọn đáng cân nhắc. Thường độ tuổi 20-30 thì trách nhiệm nghề nghiệp là rất quan trọng. Bạn có thể bắt đầu từ đây. Còn chưa kiếm được trách nhiệm gì thì để trống cũng được.
2. Sở thích, động lực nội tại: bạn thích làm, thích ở trong môi trường, hay thích gì đó thì ghi ra. Cứ ghi ngẫu nhiên không cần có mối liên kết.
3. Hành trình: Bạn đang theo đuổi hành trình nào? Có thể là hành trình học vấn, hành trình nghề nghiệp, hành trình khám phá. Sau khi ghi hành trình mà bạn đang theo đuổi thì bạn thử định vị mình trong hành trình đó và những cấp bậc xa hơn của hành trình là ở đâu.
4. Mối quan hệ: bạn bè, gia đình, đối thủ, câu lạc bộ, hội nhóm, quốc gia, bang hội,... gì đó mà bạn đang tham gia hoặc muốn tham gia.
5. Cơ hội: Xung quanh bạn có những cơ hội gì mà bạn đang nắm muốn nắm bắt. Cẩn thận là FOMO vô NFT đấy. Lời khuyên để xác định cơ hội tốt là nó phải có hành trình gì đó ổn định chứ không phải all-in rồi nhảy cầu như cờ bạc hay tiền ảo.
6. Chiến thuật thông minh: Tuỳ trí thông minh của bạn thì bạn sẽ có một số chiến thuật gì đó để đối phó với cuộc sống, hoàn thành trách nhiệm, vun đắp mối quan hệ, nhận diện cơ hội hay đi nhanh hơn trong cuộc hành trình. Bạn hay viết ra các chiến thuật này.
7. Khả năng hành động: Bạn có nhưng skillset giá trị gì mà người khác cần hoặc bạn cảm thấy hữu ích thì ghi ra.
Sau khi đi qua 7 nhóm câu hỏi này bạn sẽ hiểu rõ hơn về bản thân. Chúc mừng bạn.
Tuy nhiên sẽ có vài câu hỏi mà mình chưa có câu trả lời liền còn câu thì quá trời câu trả lời. Lúc này bạn sẽ dùng “Chiến thuật thông minh” của bạn để:
- Lựa chọn: Trong nhiều câu trả lời vì bạn “Cảm thấy” câu trả lời nào giá trị với bạn nhất.
- Khám phá: Trong những cái bạn chưa trả lời được thì có cách nào mà bạn nghĩ ra để kiếm ra được câu trả lời không.
Sau khi kiếm được đủ 7 khía cạnh trên sẽ dẫn bạn đến việc khó nhất trong quá trình tìm kiếm mục đích sống: Đó là liên kết được 7 yếu tố đó lại với nhau. Thì mục tiêu tốt là mục tiêu:
1. Trách nhiệm: Trách nhiệm tốt là trách nhiệm giúp bạn xác định được hành trình. Tạo ra nhiều mối quan hệ có ý nghĩa liên kết với trách nhiệm. Tạo cho bạn nhiều cơ hội liên quan đến trách nhiệm và có hành động và chiến thuật cụ thể để đảm bảo hoàn thành được trách nhiệm (ít nhất là hoàn thành được 10% trách nhiêm).
2. Sở thích tốt là sở thích có liên quan trực tiếp đến trách nhiệm mà bạn lựa chọn nhận lãnh đưa bạn đến với những cơ hội. Khuyến khích bạn thử nghiệm những chiến thuật thông minh mới và mài giũa là phong phú hơn khả năng hành động của bạn.
3. Hành trình tốt là hành trình được định hình từ trách nhiệm và trên hành trình sở thích của bạn được thoả mãn một cách mạnh mẽ. Càng đi trên hành trình thì chiến thuật thông mình và khả năng hành động của bạn càng vi diệu và tăng tiến chứ không giảm đi tí nào.
4. Mối quan hệ tốt là mối quan hệ giúp bạn và người bạn đồng hành của bạn thực thi trách nhiệm tốt hơn, trao dồi sở thích và tiến nhanh hơn trên hành trình như đôi bạn cùng tiến.
5. Cơ hội tốt là cơ hội tạo ra khả năng thực thi trách nhiệm tốt hơn giúp sở thích của bạn được thoả màn và giúp bạn tiến xa trên hành trình của mình. Cơ hội còn mang lại nhiều mối quan hệ có ý nghĩa cho ạn.
6. Chiến thuật thông mình là chiến thuật giúp cho trách nhiệm của bạn được thực thi. Sở thích của bạn được đặt ở vị trí phù hợp và hỗi trợ cho trách nhiệm. Chiến thuật thông mình giúp tăng tốc trên hành trình, cải thiện mối quan hệ và mang lại nhiều cơ hội.
7. Khả năng tốt là khả năng luôn được trao dồi trên cuộc hành trình thực thi trách nhiệm. Khả năng tốt còn giúp kết nối mối quan hệ vào tạo ra cơ hội, sáng tạo ra chiến thuật thông mình.
Mục đích sống mang lại trải nghiệm tối ưu là mục đích sống thoả mãn 7 khía cạnh này và mỗi khía cạnh còn synergy với các khía cạnh còn lại.
Ví dụ mục tiêu của cuộc đời bạn là “Tru Tiên” đi. Thì bạn có thể có một bảng trả lời ví dụ như sau:
1. Trách nhiệm, nghĩa vụ: Tôi là một fan “Tru Tiên” trách nhiệm của tôi là diễn giải và giới thiệu truyện Tru Tiên cho càng nhiều người càng tốt, càng sâu sắc càng tốt
2. Sở thích, động lực nội tại: Tôi rất là thích truyện “Tru tiên”
3. Hành trình: Tôi sẽ lập fan page, tạo content, thu hút nhiều bạn hơn tham gia fan page. Tôi sẽ học tập môn “Văn Hoá Phương Đông” để hiểu thêm về khía cạnh triết học sâu sắc của “Tru Tiên” sau đó học lên Giáo Sư, Tiến Sĩ gì đó của ngành này. Nhưng mục tiêu vẫn là phân tích Tru Tiên được sâu sắc hơn.
4. Mối quan hệ: Tôi sẽ kiếm nhiều bạn, nhiều thầy mê “Tru Tiên” để giao lưu và cùng nhau đi trên hành trình khám phá ý nghĩa sâu sắc của “Tru Tiên”
5. Cơ hội: Internet, Tiktok, Youtube là những công cụ để tôi có thể tạo ra content, thu hút các mối quan hệ liên quan đến Tru Tiên.
6. Chiến thuật thông minh: Tôi sẽ bắt đầu bằng việc nằm vùng ở cộng đồng Tru Tiên hoặc cộng đồng truyện kiếm hiệp tiên hiệp nào đó để làm quen và giao lưu tạo quan hệ với những người cùng sợ thích và trao dồi các cách diễn giải Tru tiên.
7. Khả năng hành động: Tôi có khả năng tìm hiểu cách làm Tiktok, Youtube trên internet. Tôi là một người cực kì thấu hiểu Tru tiên nên tôi có thể làm vô tận content về Tru Tiên.
Tuy nhiên, không có gì là mãi mãi, không có gì là hoàn thành và không có gì là hoàn hảo.
Khi môi trường bên ngoài thay đổi những khía cạnh trên sẽ có thể không giữ được những mặt tích cực của nó nữa. Lúc đó bạn cũng sẽ thay đổi mục tiêu thôi. Chứ ví dụ công ty phá sản thì mình khiếm công ty khác mà nộp đơn chứ ở hoài trong công ty đó sao được. Công ty cũng là một ví dụ tuyệt vời cho một trải nghiệm có ý nghĩa đó.
Có khi thực hiện mục tiêu rồi không còn gì để làm thì hãy nhớ, bạn còn 6 khía cạnh khác để có thể hình thành lên mục tiêu mới dựa trên khả năng hành động và sự thông minh của bạn.
Lúc những những khía cạnh đó bị thay đổi thì bạn có thể: Thay đổi một hay nhiều khía cạnh để xác định được các khía cạnh mới. Tuy nhiên lúc nào bạn cũng sẽ có một mục tiêu để sống.
Chúc bạn có một cuộc sống ý nghĩa với mục tiêu của bạn.
- Báo cáo