Bài viết này không dành cho những ai yêu thích chụp ảnh vì có thể sẽ gây nhiều tranh cãi.
Không dành cho những ai học chuyên sâu về ngành truyền thông vì bài review này chỉ được học vỏn vẹn trong vòng 2 ngày, tức là 4 buổi thôi ạ.
Vâng ạ, nếu mọi người cảm thấy mình không nằm ở những nhóm trên thì có thể tiếp tục đọc phần bên dưới. 😊)) Trước hết là em xin gửi lời cảm ơn đến phòng IC- PDP đã tổ chức khóa học này và anh Nguyễn Minh- giảng viên tại ĐH QGHN, người đã làm thay đổi nhận thức của em về ngành truyền thông( Media)… Lí do em đến tham gia lớp học này cũng rất tình cờ thôi, như bao các bạn khác, muốn hiểu hơn về ngành này cũng như cải thiện kĩ năng nhìn nhận và đánh giá vấn đề. Cũng là khi mà các fake news với real news thực sự lẫn lộn, nhan nhản cả trên facebook lẫn trên những trang báo mạng. Làm sao để vượt qua được vấn đề này? Nhận thức đúng được tầm quan trọng của vấn đề?
Và thế là một buổi sáng mùa thu thứ 7 đầy nắng và gió, em đã hạ quyết tâm sẽ tham dự đủ 4 buổi workshop,.. Thế là em tham gia, hì. Có thể là bài viết này không ghi lại được đầy đủ những gì em cảm nhận được về mức độ nghiêm trọng của vấn đề nhưng em vẫn muốn viết bài này, và mong mọi người thông cảm vì khả năng hiểu biết của em có giới hạn và có một số phần em không tìm được nguồn dẫn chứng. ------------------- Vậy thì trước tiên, chúng ta phải hiểu Truyền thông là gì?
Theo em hiểu thì nó là bộ phận nối dài của con người. Cũng như sự ủy thác bởi xã hội đô thị lạc hậu về công nghệ cũng như những cuộc chiến. Họ dùng một ngôn ngữ chung là chữ viết để tạo nên những bài báo, những tin tức. Nếu như không có những tờ báo, những tin tức thì con người bị cắt đứt mối liên hệ với cuộc sống bên ngoài. Góc nhìn chúng ta phụ thuộc vào góc nhìn của những người làm báo, dựa trên sự sắp xếp tin tức trên cùng một mặt báo. Góc nhìn của chúng ta bị ảnh hưởng bởi tin tức và chính những góc nhìn ấy lại ảnh hưởng đến người khác
Chúng ta thường học những gì trên Media:
History knowledge
Happening in the world
Point of view
A sence of community
Ourself
Làm sao để phân biệt được real or fake news? Bộ 5 câu hỏi dưới đây có thể là giải pháp cho bạn:
Ai là người tạo ra ?
Cho phép bạn biết thông điệp được xây dựng một cách chủ ý
Kỹ thuật nào được sử dụng ? Cách chụp gì, màu sắc như thế nào, độ tương phản, biểu tượng,.. ?
Ngôn ngữ riêng và ý nghĩa đặc biệt ẩn sau mỗi thông điệp
Người tiếp cận khác tôi như thế nào ?
Kiến thức khác nhau nên sự tiếp thu là khác nhau
Giá trị, lối sống nào nên bị loại ra ?
Vì có thứ xuất hiện thì cũng có thứ nên được loại bỏ
Tại sao thông điệp được gửi đi ?
Thao túng quyền lợi và lợi nhuận giữa nhà đầu tư và doanh nghiệp
Tại sao chất lượng tin tức lại ngày càng đi xuống như vậy? Có phải là do gu thẩm mĩ của chúng ta ngày càng đi xuống không? Dẫn chứng( Nguồn: Ted)
Các tin tức về Hoa Kỳ chiếm 79 phần trăm tổng số tin. Và khi chúng ta bỏ qua Hoa Kỳ và xem xét 21 phần trăm còn lại chúng ta thấy phần lớn là về còn lại hầu như không có gì. Ví dụ kết hợp cả Nga, Trung Quốc và Ấn độ đạt chưa đến 1%.
Vậy tại sao chúng ta không được nghe nhiều hơn về thế giới? Một lý do là các mạng truyền thông đã giảm số lượng các ban biên tập tin quốc tế đi một nửa. Ngoài các tiểu ban chỉ một nhân sự của ABC tại Nairobi, New Delhi and Mumbai, không có tiểu ban tin tức nào ở Châu Phi, Ấn Độ hay Nam Mỹ nơi cư trú của hơn hai tỷ người
Thị hiếu người xem.. điều này dễ thu lợi nhuận hơn là những cái tin trên thế giới mà không được mấy ai quan tâm. Sự thật là đưa tin về Britney rẻ hơn. Và sự thiếu thông tin toàn cầu này còn đáng lo hơn khi chúng nhìn vào nơi mà mọi người tìm thông tin chủ yếu là các bản tin truyền hình địa phương, thật không may là nó chỉ dành 12 phần trăm cho tin tức quốc tế
Và nếu bạn đặt mọi thứ với nhau, nó có thể giải thích tại sao ngày nay một sinh viên đại học cũng như những người Mỹ ở bậc học thấp hơn biết về thế giới ít hơn so với 20 năm trước. Và nếu bạn nghĩ đơn giản là vì chúng ta không quan tâm thì bạn có thể đã sai. Những năm gần đây, người Mỹ nói họ luôn theo sát tin tức thế giới đạt đến tỉ lệ trên 50 phần trăm.
Thế còn website thì sao? Hầu như các tin tức đại chúng cũng không khá hơn. Năm ngoài Pew và Trường Colombia đã phân tích 14000 tin tức xuất hiện trên trang đầu của Google News Và thực thế chúng chỉ bao trùm 24 sự kiện. Tương tự, một nghiên cứu về nội dung điện tử cho thấy hầu hết tin tức toàn cầu từ các biên tập viên của Hoa Kỳ được lấy từ các tin từ dịch vụ của AP và Reuters, và không đặt chúng đúng ngữ cảnh để mọi người có thể hiểu được mối liên hệ với nó.
2. Sức mạnh của hình ảnh truyền thông
Các giá trị được phơi bày: Tình yêu, sự thừa nhận, chạy trốn, chịu đựng, tội lỗi,… đây là họ muốn về cảm giác hậu tận thế, là được thừa nhận,.. Hay nói cách khác: Tôi khác những kẻ khác nhưng luôn phải dựa vào đám đông.
Tập trung vào Cách đọc 1 bức ảnh
Trung tâm thị giác
Hướng đọc
Bố cục màu sắc
Không phải ngẫu nhiên mà người ta chọn màu và hướng người ta đến ý nghĩa các màu. Theo cuốn Lược sử phong thủy, hay nhiều bộ phim châu âu, truyền thông đã ngấm ngầm áp đặt vào đầu chúng ta ví dụ như màu vàng nghệ là màu mang đến sự ám ảnh về ngoại tộc hóa châu Âu hay buôn ma túy ở Mê- xi- cô, những con người vất vả, nguy hiểm,...