CÁI TÔI LỚN CÓ XẤU KHÔNG
Cái tôi lớn liệu có xấu không? Câu trả lời cho câu hỏi trên có lẽ phụ thuộc vào việc bạn định nghĩa “cái tôi” là gì, hoặc may mắn hơn...
Cái tôi lớn liệu có xấu không? Câu trả lời cho câu hỏi trên có lẽ phụ thuộc vào việc bạn định nghĩa “cái tôi” là gì, hoặc may mắn hơn thì phụ thuộc vào việc bạn đặt câu hỏi này cho ai và vào lúc nào.
Cái tôi, danh từ, là một phạm trù thuộc về triết học, và là cách gọi bình dân hơn của bản ngã. “Cái” và “Tôi”, không phải cái bàn, không phải cái ghế, nó là cái tôi, nghĩa là thứ làm cho tôi là tôi, không phải là bạn. Dù tôi có phẫu thuật chỉnh hình thành bạn, ở nhà của bạn, đi xe của bạn, sinh hoạt với gia đình bạn, bù khú với bạn bè của bạn, thì tôi cũng không thể là bạn, tôi là tôi. Một cặp song sinh cùng trứng, lớn lên cùng một môi trường thì với cái tôi, họ vẫn là hai cá thể riêng biệt.
Cái tôi là cội nguồn của tính cách, nhưng tính cách không làm nên cái tôi. Hai người có thể có nhiều điểm tương đồng trong tính cách, thậm chí tính cách hoàn toàn giống nhau, thì cũng không thể có chung một cái tôi. Thẳm sâu bên trong mỗi người, ngay trước khi chạm vào tiềm thức, đó chính là cái tôi, là cách mà tự bạn nhìn nhận về bản thân mình, là trong thâm tâm bạn hiểu (“hiểu” chứ không phải “nghĩ”) bạn là ai!
Xã hội hiện đại với chủ trương mang lại sự bình đẳng trên diện rộng có vẻ nhìn cái tôi với lăng kính khá tiêu cực. Ngay cả khi chuyển ngữ sang tiếng Anh (= “ego”) thì nhận định này cũng không sai lệch mấy. Chỉ bằng một thao tác tìm kiếm đơn giản bằng Google, bạn sẽ thấy được ngay người ta nghĩ gì về “cái tôi”. Ngày nay, việc có cái tôi lớn không được đánh giá cao, trừ khi người ta muốn mời bạn mua một món gì đó. Chúng ta được khuyến khích, thậm chí yêu cầu, là nên bỏ cái tôi sang một bên để hòa nhập vào xã hội hay một cộng đồng, nhóm người nào đó. Việc này kéo dài ngay từ khi còn đi học cho đến tận lúc trưởng thành.
Tôi cảm thấy rất buồn cười, thậm chí là mỉa mai, khi mà họ luôn hô hào chúng ta thể hiện cá tính, phải có chất riêng, nhưng lại không cho người ta được có cái tôi. Một người anh đồng nghiệp từng làm chung mà tôi rất kính trọng, thường bị phê bình là có một cái tôi quá lớn, bởi chính những người như vậy (dù cái tôi của tôi lớn hơn của anh nhiều). Như đã trình bày, cái tôi là cội nguồn làm nên cá tính, thế thì sao lại đòi hỏi người có cá tính dẹp cái tôi đi được, chẳng khác nào chê lửa nóng.
Những người theo chủ nghĩa tự do (liberals), theo tôi nhận thấy, là những người dị ứng nhất với việc ai đó có cái tôi quá lớn. Đáng buồn thay, cũng chính họ, lại yêu cầu người ta phải bỏ qua cái nhìn phân định giới tính bằng bản dạng. Tức là giới tính của một cá thể quy định bằng sinh học và di truyền học không quan trọng bằng việc một người nhìn nhận giới tính của mình là gì. Tôi hoàn toàn không có phản đối gì về việc đó, nhưng việc nhìn nhận đó không phải chính là xuất phát từ chức năng cơ bản của cái tôi hay sao?
Cái tôi lớn thực ra là một món quà. Bạn càng nhìn nhận bản thân rõ nét và mãnh liệt bao nhiêu, bạn càng ít bị ngoại cảnh tác động tiêu cực. Khi hiểu rõ bản thân mình là ai và chấp nhận bản thân như mình vốn là, với tất cả những tính cách vừa tốt vừa xấu, với tất cả những thiếu sót và dư thừa, với tất cả những ác niệm nhất thời lẫn lòng từ bi thoáng chốc, chúng ta càng có nhiều cơ hội sống bình tĩnh và thản nhiên, thay vì rơi vào khủng hoảng hiện sinh.
Có cái tôi đủ lớn, bạn sẽ không vì một lời khen có cánh mà tự huyễn hoặc về khả năng của mình, cũng không vì một lời chê bai ác ý mà nghi ngờ về tư cách của mình. Có cái tôi đủ lớn, bạn có thể bỏ ngoài tai mọi lời gièm pha của thế nhân để sống cuộc đời của mình, và càng không có nhu cầu xen vào cuộc đời người khác bởi bạn biết không ai có thể thay bản thân mình đối mặt với những vấn đề của chính mình cả.
Một người như thế nào chỉ có thể được thấu tỏ khi quan sát đủ gần, và không có điểm quan sát nào gần hơn chính bản thân người đó, hay chính là cái tôi. Ví như mặt trăng, từ ngàn xưa được người đời cho là biểu tượng của cái đẹp và sự lãng mạn, là đối tượng ngợi ca của thi nhân, được tôn kính vì ánh sáng tỏa ra soi đường cho nhân loại khi tối trời. Đó là vì người xưa quan sát mặt trăng ở quá xa. Để rồi khi nhìn được đủ gần, thậm chí đặt chân lên tới đó, loài người vỡ mộng vì đó chỉ là khối đá xù xì lồi lõm, thậm chí ánh hào quang kia cũng không phải của chính nó, mà chỉ là phản chiếu từ mặt trời. Nhưng bao năm qua mặt trăng vẫn là mặt trăng và vẫn luôn ở đó, nó không vì người đời đã thay đổi cách nhìn nhận về nó mà không còn là nó. Cái tôi đủ lớn cũng là như vậy.
Vậy theo bạn thì sao, cái tôi lớn có xấu hay không?

Quan điểm - Tranh luận
/quan-diem-tranh-luan
Bài viết nổi bật khác
- Hot nhất
- Mới nhất

Hoàng Mạnh Diệu
Tuỳ vào định nghĩa thôi . Cái tôi trong bài được định nghĩa là các cá tính phẩm chất đặc trưng của cá nhân . "Cái tôi" đó thì cần được nuôi dưỡng, phát triển
Còn "cái tôi " mọi người phê phán và chê trách là người đặt sĩ diễn , thể diện bản thân lên trên người khác . Không biết đặt bản thân mình thấp để nhìn lên cao . Luôn cảm thấy mình giỏi hơn người . Bất cứ ai chỉ cần chê bai , phê phán chỉ trích gì thì lập tức những người có " cái tôi " cao nhảy dựng lên như đó là một sự sỉ nhục to lớn không thể chấp nhận .
Nên người có tự tin và cá tính thì đương nhiên tốt
Nhưng người cứng đầu , sĩ diện không biết lắng nghe và học tập đương nhiên là không tốt
"Đạo khả đạo phi thường đạo, danh khả danh phi thường danh "- Lão tử
- Báo cáo

Bộ Hành Lãnh Tử
Không bạn, thường những kẻ có cái tôi bé thì mới hay sĩ diện hão, còn cái tôi lớn không phải gặp bất cứ chỉ trích nào đều phản kháng đâu, qua thực tế những người mình từng tiếp xúc. Nếu như bạn nói thì định nghĩa cái tôi hiện đại có vẻ bị lệch lạc nhiều rồi.
- Báo cáo

Hoàng Mạnh Diệu
Không như trong học thuật và triết học các thuật ngữ thường được định nghĩa phát biểu một cách tường minh ghi lại trên giấy trắng mực đen .
Không phải ai cũng sẽ hiểu "cái tôi " theo 1 kiểu như bạn định nghĩa . Các thuật ngữ cuộc sống luôn có nhiều cách hiểu có nhiều định nghĩa . Có những cách hiểu được nhiều người chia sẻ và công nhận là chính tắc nhưng nhiều người vẫn tự hiểu theo cách của mình .
Như nhiều người tự nhận là đang đầu tư nhưng thực tế là đang đầu cơ . Nhiều người nghĩ mình đang đầu cơ thực tế đang đánh bạc
Nhiều người không hiểu cái tôi là thứ bạn định nghĩa . Họ hiểu cái tôi theo nghĩa tiêu cực . Với " cái tôi " lớn ở đây được hiểu là quá tự trọng cao ngạo và không cho phép ai động chạm gì vào mình .
Còn con người có cái tôi lớn mà không có sự sĩ diện và biết lắng nghe là hình tượng do bạn định nghĩa . Nhiều người có thể công nhận và có chung định nghĩa về "cái tôi "như bạn . Nhưng nếu bạn cho rằng đó là định nghĩa duy nhất và chuẩn tắc nhất về "cái tôi " bạn chắc chắn sẽ xa vào các cuộc cãi nhau bất tận . Vì rất nhiều người không định nghĩa và hiểu về cái tôi theo cách bạn hiểu .
- Báo cáo