VẤN ĐỀ CỦA GIÁO DỤC VIỆT NAM DƯỚI GÓC NHÌN CỦA MỘT GIÁO VIÊN TRẺ
Đầu tiên tôi phải nói rằng giáo dục Việt Nam rất nhiều thiếu sót và lỗ hổng. Tất nhiên là điều đó đúng ai cũng biết, nhưng để nói nó...
Đầu tiên tôi phải nói rằng giáo dục Việt Nam rất nhiều thiếu sót và lỗ hổng. Tất nhiên là điều đó đúng ai cũng biết, nhưng để nói nó có lỗ hổng như thế nào thì không nhiều người hiểu. Như mọi người đã từng nghe rằng "Giáo dục là quốc sách hàng đầu". Tôi rất ủng hộ ý kiến trên. Bằng chứng đó là những cường quốc như Mỹ, Đức hay Nhật Bản, Singapore là những quốc gia có nền giáo dục đứng đầu thế giới, điều đó không phải bàn cãi, nhưng hãy thử phân tích nó một chút. Vậy theo phần lớn suy nghĩ của người Việt Nam "Giáo dục là gì?" và "Giáo dục xuất hiện ở đâu?". Xin thưa: Hầu hết những người được hỏi đều nghĩ rằng giáo dục xuất hiện ở trường học, những nơi mà có một người là giáo viên và những người có nhu cầu học đó được gọi là học sinh, hay học viên. Điều này đúng nhưng chưa đủ. Trước hết, để nói về giáo dục thì đầu tiên phải nhắc tới gia đình. Quan niệm "Trăm sự nhờ thầy" bắt nguồn từ việc hiểu sai câu nói của các cụ khi xưa đó là: "Muốn con hay chữ phải yêu lấy thầy". "Chữ" trong câu này chỉ để nói về kiến thức, nhưng tuyệt nhiên người ta tổng hợp mọi thứ từ thái độ, đạo đức và tất cả mọi thứ. Dĩ nhiên vai trò của người thầy vẫn phải dạy cho học sinh những điều đó nhưng không có nghĩa rằng người thầy chịu hoàn toàn trách nhiệm về thái độ và đạo đức của học sinh. Với tư tưởng đó sinh ra rất nhiều thế hệ các bậc phụ huynh lơ là việc dạy dỗ con cái về thái độ, và đạo đức. Với kinh nghiệm không nhiều của một giáo viên trẻ, nhưng tôi đủ để hiểu việc quản lý một lớp học mệt mỏi như thế nào. Sẽ thật mệt mỏi khi bạn đang phải giảng dạy một tiết học cho một lớp 30 học sinh nhưng chỉ có khoảng 10 học sinh trong lớp là có thái độ tích cực với môn Toán. Học sinh phải được dạy rằng dù là môn học nào cũng nên giữ một thái độ và hành động tôn trọng giáo viên trong lớp. Phụ huynh đóng vai trọ quan trọng trong việc giáo dục thái độ và đạo đức của học sinh. Vậy nên đừng chỉ tới ngày 20/11 hằng năm tới tặng hoa thầy cô là xong, giáo viên không cần ngửi hoa để cảm thấy yêu nghề đâu.
Vấn đề lại phát sinh khi một số người nói rằng môn học nào cũng rất quan trọng, nhưng phải cần nói rõ rằng môn học nào cũng rất quan trọng với xã hội nhưng không phải môn học nào cũng quan trọng đối với từng cá nhân học sinh. Với một nghệ sĩ họ không cần phải hiểu cách chứng minh hai tam giác bằng nhau và với một kĩ sư máy tình họ cũng không cần phải phân tích tác phẩm Tắt đèn của Ngô Tất Tố. Vâng tôi đang nói về vấn đề điểm số. Học sinh chỉ cần có thái độ tích cực với môn học chứ không nhất thiết phải đạt được điểm cao trong tất cả các môn học đó. Sẽ rất nhiều người phản đối việc dùng điểm số để đánh giá học sinh. Cá nhân tôi cho rằng cần thiết phải có điểm số để đánh giá một học sinh. Cũng xin nói thêm, "đánh giá" ở đây là đánh giá về khả năng nhận thức (năng khiếu, thế mạnh) của học sinh về môn học đó. Từ đó có thể cho học sinh và phụ huynh dễ dàng nhận ra thế mạnh và điểm yếu của con em họ, không phải để học sinh đi học thêm để nâng cao điểm số. Điểm số đó sẽ cho học sinh biết được các em có thế mạnh ở môn nào, lĩnh vực nào nhằm phục vụ cho mục đích hướng nghiệp. Nhân đây nói về hướng nghiệp ở Việt Nam. Theo thống kê của Bộ LĐ-TB&XH, tỷ lệ sinh viên ra trường làm trái ngành hiện nay là 60%. Loại bỏ đi những yếu tố về thị trường lao động, vậy nghĩa là theo lý thuyết hơn quá nửa học sinh bước chân vào ngưỡng cửa Đại học không biết được các em có năng khiếu ở lĩnh vực nào, điều đó thật tệ hại! Sẽ rất kinh khủng nếu như một đất nước có hơn quá nửa người lao động không thích việc mà họ đang làm và một số lại không được đào tạo bài bản. Điều đó dẫn tới sự thụt lùi của nền kinh tế và "công lao" đó phần lớn đền từ "tình yêu" của cha mẹ đối với những đứa con của họ. Điểm số không hề xấu, học thêm cũng không hề xấu, nhưng nó chỉ tốt khi điểm số được dùng để đánh giá, hướng nghiệp học sinh và dạy thêm học thêm cũng chỉ tốt khi học sinh tự nhận thấy bản thân các em có nhu cầu cải thiện kiến thức của mình về môn học đó. Sẽ thật khó có thể phân loại nghề nghiệp mà học sinh nào cũng là học sinh giỏi (8.0) ở các môn học. Vậy mà điểm số và dạy thêm học thêm đã trở thành một cặp song đao, giết chết sức lực của cả giáo viên và học sinh. Mặc dù việc dạy thêm cũng không hẳn đến từ yếu tố phụ huynh.
"Tổng dự toán chi ngân sách nhà nước năm 2021 cho toàn ngành giáo dục (gồm cả chi thường xuyên và chi đầu tư) là 299.325 tỷ đồng, giảm 4,7% so với dự toán năm 2020. Đó là một trong những nội dung báo cáo về hoạt động giáo dục và việc thực hiện ngân sách giáo dục năm 2021 của Chính phủ gửi đại biểu Quốc hội.Qua báo cáo, Chính phủ nêu một số tồn tại, hạn chế như tỷ lệ chi ngân sách nhà nước cho toàn ngành Giáo dục năm 2021 chỉ đạt khoảng 17,3% chi ngân sách cả nước, chưa đạt tỷ lệ theo quy định."
Theo báo Vietnamnet ngày 13/10/2021
17,3% là quá cao so với con số 6.6% ngân sách cho giáo dục của Anh Quốc, nhưng mà với con số 6.6% của GDP Anh Quốc và 17,3% ngân sách cho giáo dục Việt Nam thì đó là một sự so sánh hết sức khập khiễng. Nhất là với một đất nước mà việc đóng thuế là điều dễ dàng "nộp không đủ" như Việt Nam.
Ai cũng nói rằng giáo viên thường gắn với thu nhập thấp, dĩ nhiên là việc nó không trực tiếp tạo ra của cải vật chất có thể nhận thấy bằng mắt thường. Nhưng xét về giá trị thì giáo viên là một nghề không hề dễ. Trên lớp, có những giáo viên phải nói liền 8 tiếng đồng hồ từ sáng tới chiều và tới tối muộn họ lại phải chuẩn bị bài ngày hôm sau khoảng 3-4 tiếng nữa. Có nghĩa là họ sẽ có thể phải dành 10-12 giờ trên một ngày để giải quyết hết các công việc của họ mặc cho lương của họ chỉ có từ dao động trung bình từ 4.000.000 VNĐ - 6.000.000 VNĐ. Với số tiền ít ỏi đó nếu là những người đang đọc bài viết này thì các vị có đi dạy thêm không? Và để đạt được mức thu nhập từ 10.000.000 VNĐ - 15.000.000 VNĐ mà phải làm quần quật từ 7:00 sáng cho tới 22:00 - 00:00 là một sự tra tấn khủng khiếp và vắt kiệt sức lực của họ. Sáng hôm sau họ lại trực tiếp dạy dỗ các mầm non tương lai của đất nước với tình trạng thiếu ngủ và suy nhược cơ thể. Vậy các bậc phụ huynh yêu quý mong chờ gì từ họ? Cũng xin nói thêm giáo viên ngoài việc dạy học thì còn phải gánh vác một trách nhiệm khác đó là trau dồi kiến thức, tự học nhằm nâng cao kiến thức. Vậy với quỹ thời gian 24 giờ/ ngày, giải quyết vấn đề cơm ăn áo mặc còn chưa xong thì nói gì tới việc tự học nâng cao kiến thức. Tôi từng học với một giáo viên rất giỏi ở cấp 3. Thầy từng nói rằng thầy đã dành không biết bao nhiêu thời gian thời thanh niên để nghiên cứu một vấn đề của toán cao cấp, nhưng sau nhiều năm phải vật lộn với việc dạy thêm kiếm tiền thì khi đọc lại thầy không thể hiểu nổi một định lý nào mà thầy đã từng chứng minh. Nhìn vào công trình nghiên cứu của mình mà không thể nhớ và hiểu được đó là một sự bất lực tới cùng cực. Bằng cách nào đó thì cái nghề của thầy đã giết chết ước mơ đóng góp trí tuệ cho đất nước.
Cuối cùng thì "Giáo dục" là một công việc cần có sự giúp đỡ từ gia đình, xã hội và nhà trường. Sẽ thật mỉa mai cho một đất nước lấy giáo dục là quốc sách hàng đầu nhưng nền giáo dục lại để giáo viên bị "đói", đặt áp lực lên học sinh và để nhân tài của đất nước không mặn mà gì tới việc cống hiến sức lực cho quốc gia.
Đọc thêm:

Quan điểm - Tranh luận
/quan-diem-tranh-luan
Bài viết nổi bật khác
- Hot nhất
- Mới nhất

Nguyễn Như Hoàng Ý
Chào bạn, mình có một số ý kiến về mặt trình bày trong bài viết của bạn, thế này:
Thứ nhất, bạn dùng những đoạn rất dài, khiến bài viết gây cảm giác ngao ngán cho người đọc. Khi bạn viết một bài blog, dù ngắn hay dài, nếu tách đoạn hợp lý thì sẽ không ai cảm thấy nản lòng khi đọc.
Thứ hai, khi viết bài trên Nhện đàn, bạn có thể quét đoạn văn và chọn căn đều hai lề, như vậy bài viết của bản sẽ tạo cảm giác gọn gàng hơn, không bị lộn xộn.
Thứ ba, chúc bạn có nhiều bước tiến trên con đường dạy học và viết blog của mình.
- Báo cáo

LẠC LẠC
Thanks a lot
- Báo cáo

Linh Trần
Vấn đề, Bạn đặt ra không hề mới nó đã được đề ra ở rất nhiều nơi và rất nhiều lần. Là "Họ" đang cải cách nó vấn đề là họ "không biết cải cách thể nào", phần lớn các cuộc cải cách do áp lực từ cộng đồng quốc tế khi mà ngân sách giáo dục không chỉ phần bổ cho nông thôn, đô thị mà còn cả vùng sâu, đối tượng yếu thế trong xã hội nó là áp lực cho hệ thống của chúng ta. Phương hướng cải cách không rõ ràng và thống nhất vì chúng ta học quá nhiều mô hình trên thế giới nhưng không xác định được mô hình phù hợp cùng tầm nhìn dài hạn. Đặc biệt, là tuyên ngôn "Lấy người học làm trung tâm" không hề lấy người làm trung tâm hay "dạy học tích cực" nhưng giáo viên không hề có không gian khi mà bị thành tích quấn thân. Nói về lương thì không còn gì để nói. Vậy nên mình thấy nó sẽ còn là mớ bòng bong lâu nữa.....
- Báo cáo

OldBuffalo
Mình thực sự đồng cảm, biết ơn với sự cống hiến của thầy cô giáo, đặc biệt với những thầy cô trẻ. Theo mình, nghề nghiệp nào cũng sẽ có những khó khăn cần phải vượt qua và sống tiếp với nghề. Tuy vậy, cũng cần nhìn thẳng vào vấn đề, vài năm gần đây quá nhiều người cổ xúy cho việc học những môn học họ ko cần. Rằng "Với một nghệ sĩ họ không cần phải hiểu cách chứng minh hai tam giác bằng nhau và với một kĩ sư máy tình họ cũng không cần phải phân tích tác phẩm Tắt đèn của Ngô Tất Tố", nhưng ở lớp 7, bạn có thể biết là 10 năm sau bạn sẽ trở thành nghệ sĩ hay kĩ sư máy tính ko? Bạn phải trải qua đủ nhiều những thứ bạn ko thích làm cho đến khi bạn tìm được điều bạn thực sự muốn, bạn phải trải qua những thứ ko phù hợp để biết được bạn phù hợp với điều gì. Theo mình ở đây có 2 thứ cần phải tiếp tục suy nghĩ thay vì chỉ trích: thứ nhất, đối với giáo viên, ko có kiến thức nào là dư thừa, kể cả 1 người nghệ sĩ cũng cần hiểu kiến thức toán học cơ bản, vì đây là những kiến thức nền tảng, việc của giáo viên là làm thế nào để cho học sinh biết tam giác đồng dạng dùng để làm gì trong cuộc sống, và tại sao người ta lại phải nhọc công đi nghiên cứu tam giác đồng dạng, rồi phải chi tiền để giảng dạy điều này. Thứ 2, đối với học sinh, làm 1 trang giấy trắng, thay vì phải đi nghiên cứu lại cái bánh xe, thì trường học sẽ giảng dạy lại cho chúng. Và có rất nhiều vấn đề như vậy ở trường học, quan trọng là phải cho học sinh hiểu được, những thứ nó đang học là gì, ứng dụng như thế nào, thực tế diễn ra như sau, điều này ko khó nếu chúng ta đi tìm tư liệu ứng dụng trong thời kì kiến thức được nảy sinh. Cảm ơn mọi người đã đọc đến đây. Rất vui vì điều này!
- Báo cáo

LẠC LẠC
Mình đang nói tới vấn đề điểm số, bạn không thể nào phân loại nghề nghiệp, hướng nghiệp học sinh nếu chúng đạt điểm cao ở tất cả các môn học, mình đồng ý với việc chúng ta phải dạy tất cả các môn nhưng không có nghĩa là việc chúng phải đạt điểm số cao ở môn đó. Chúng ta chỉ có thể mong rằng chúng có thái độ tích cực với môn học mà chúng không thích giống như việc một kỹ sư máy tính có sự tôn trọng với một thợ xây vậy.
- Báo cáo

LẠC LẠC
Và thật sự thì mọi người ở VN vẫn chưa có thói quen phân tích các vấn đề bằng con số đúng không ạ ? Ngoài những vấn đề hay những công việc như kế toán ra. Hướng nghiệp là vấn đề mà hầu hết mọi người đều có một cảm giác như " Em cảm nhận ", " Em thích vì nó ngầu ". " Em linh cảm thấy". Nếu thật sự có một con số chính xác về khả năng nhận thức các môn học thì việc hướng nghiệp đâu còn khó khăn nữa, ít ra cũng có thể dễ dàng và loại bỏ được tư duy cảm tính.
- Báo cáo

OldBuffalo
việc hướng nghiệp ko đơn giản là nhận thức được bạn à, mình nay 27 tuổi, sau 10 năm gắn bó với 1 nghề cũng cảm thấy nên chuyển sang nghề khác. Hôm nay chúng ta làm nghề này, và cũng có thể vài năm sau chúng ta làm nghề khác. Việc hướng nghiệp hiện tại cũng chỉ là suy nghĩ lối mòn. Trao dồi kĩ năng, và biến nó trở thành tiền. Hướng nghiệp cũng chỉ là đi xác định bộ kĩ năng cần phải học và phù hợp. Tuy nhiên, chúng ta cần nhiều kĩ năng hơn thế, hơn hẳn trong 1 nghề nghiệp.
- Báo cáo

LẠC LẠC
Mình hoàn toàn hiểu vấn đề đó, giống như trong toán học có khái niệm tiệm cận và giới hạn vậy, nó chỉ có thể đạt được con số gần với sự kì vọng, có thể rằng 10 năm sau học sinh nhận ra được đam mê của bản thân nhưng chí ý rằng trước 10 năm đó học sinh có thể làm một công việc mà học sinh thấy giỏi nhất và ít ra không cảm thấy khó khăn khi làm công việc đó. Dĩ nhiên khi làm công việc mà ta giỏi nhất thì áp lực cũng sẽ giảm đi đáng kể.
- Báo cáo

OldBuffalo
cảm nhận của mình ở bậc phổ thông thì kiến thức cũng ko khó, từ đó việc được điểm cao cũng tương đối dễ. Chỉ cần bạn khơi gợi được sự thích thú của học sinh, để học sinh thấy có ích từ kiến thức đó và ý nghĩa của bài tập, thì tự khắc vấn đề này sẽ được khắc phục thôi.
- Báo cáo

Toikhacbiet
Em là học sinh lớp 12 . Theo quan điểm của em là bài viết của thầy đang chỉ nói đến vấn đề về khoản lương và đầu tư của nền giáo dục , em thấy còn rất rất nhiều thứ khác cũng đang ảnh hưởng nặng nề . Em là học sinh ban A00 nên em chỉ chú tâm 3 môn Toán Lí Hóa , trường em thì học thêm phụ đạo vào những chiều t2 t4 t6 t7, còn chiều thứ 3 chiều thứ 5 và cả ngày chủ nhật thì lấp đầy những buổi học thêm . Em là học sinh học cũng ổn , 3 môn em thi trong đợt vừa rồi là 27,65 , nhưng em học thêm rất ít chỉ học ở trường môn Hóa nhóm 10 người , còn lại em tự học và đăng kí khóa trên mạng . Em thấy rằng học trên mạng nó tóm gọn và bắt kịp thời đại hơn rất nhiều kiến thức ở trường . Thật ra theo em thấy do em nhận thức được kiến thức em cần học như thầy nói , và trên trường thì không như vậy , một đám bạn chả biết mình thi để làm gì , học để làm gì , vật vờ học cho đủ giờ , chờ cho qua ngày và sống cho qua đời . Học quần quật như vậy , đến vừa rồi các trường top thông báo tuyển sinh theo phương thức mới , đối với em đã suy sụp rồi vì em học rất lệch 3 môn chính của em là 27.65 còn văn : 5,5 , Anh : 3.0 , Sinh : 2.25 :v , (em khoanh bừa để không bị liệt ), còn đối với các bạn đang mơ hồ kia thì đúng là một mớ hỗn độn , thấy những người có định hướng đang lo lắng , họ cũng chả biết có nên lo lắng hay không nữa . Em thấy rằng cách giáo dục bây giờ đang thực sự đào tạo ra những con người mơ hồ , như những con robot được lập trình vậy, em chưa thấy một sự thiết thực nào từ giáo dục , họ lấy kiến thức chuyên môn ra làm thước đo trong khi những kiến thức cấp 3 chỉ dừng ở mức đánh giá tư duy , kiến thức nặng nề như vậy thì thật sự sẽ không có chỗ cho việc truyền cảm hứng , kiến thiết tư tưởng , khai sáng tư duy được tồn tại . . Em mong rằng sau này , nền giáo dục sẽ có những hướng định hướng tốt hơn , đào tạo ra các thế hệ chất lượng hơn .
- Báo cáo
Openminded
Chúc anh thành công với sự nghiệp giảng dạy của mình. Có một giáo viên với tư duy giảng dạy như thế này thì đỡ khổ cho học sinh rồi : D.
- Báo cáo

LẠC LẠC
Cảm ơn em. Anh cũng chỉ là một cánh én thôi, một cánh én đâu làm nên được mùa xuân, chỉ hi vọng rằng những tâm tư của mình được mọi người hiểu và phần nào đó làm mọi thứ tốt lên.
- Báo cáo