Đôi lời giới thiệu tí. Tôi là một sinh viên IT dễ thương, suốt ngày vùi đầu vào máy tính, có thú vui tao nhã là đọc sách và tối tối thường đi bar, pub lành mạnh :3.
Tua lại khoảng 2 năm về trước, thời còn học cấp 3, tôi đọc rất nhiều self-help, từ cổ chí kim từ đông sang tây vân vân và mây mây. Sau khoảng thời gian cuộc sống hồng hào đó đến khi vào học Đại Học tôi đã dừng đọc self-help vì:
1. Chủ đề chúng gần giống nhau.
Các bạn để ý thấy đấy, 90% sách self-help đều khai thác những chủ đề tựa tựa nhau, từ sống tốt, rồi lạc quan, rồi tuổi trẻ vân vân. Vậy thì tại sao chúng ta phải đọc nhiều cuốn sách mà nó chỉ nói về một chủ đề thế?
2. Thị trường không trung thực
Nhiều cuốn sách viết không ra gì, nhưng được đầu tư vào marketing mạnh mẽ làm cho nó thành best seller, người người mua, nhà nhà mua rồi lên mạng đăng status triết lý (đa phần là các bạn trẻ như tôi năm cấp 3 :v).
Người đọc sách không ai thể hiện như vậy, họ giữ cho mình những triết lý đó, người nào đang cần sự giúp đỡ thì họ sẽ nhào vào giúp bằng những gì họ góp nhặt từ những trang sách. Chứ không như những bạn trẻ đọc dăm ba trang trong những quyển best seller rồi lại lên mạng thể hiện.
3. Tìm được thể loại khác.
Tôi không biết phải gọi thể loại này như nào nên chúng ta dùng semi-self-help nhé :< ! Nó là dạng tiểu thuyết nhưng lồng self-help vào cho các bạn tự tìm điển hình như các tác giả Yasushi Kitagawa, Haruki Murakami,...
Đọc những quyển như vậy bạn sẽ phải tự tìm bài học cho mình và nó sẽ đọng lại rất lâu. Không như thuần self-help thì 90% nội dung sách là cái tựa đề, đọc tựa đề là coi như không cần đọc sách nữa.
4. Đã đủ trải nghiệm.
Tôi của năm ấy vẫn còn ngây thơ trong sáng cứ nghĩ đời là màu hồng, vào Đại Học có lẽ là bước ngoặc lớn với tôi. Không phải than vãn gì nhưng lúc ấy tôi được lãnh rất nhiều cú shock về mặt tâm lý: bạn gái phản bội, bạn bè thân thiết đâm sau lưng, bà tôi chết, sống gần như là một mình trên trường Đại Học,... và quan trọng hơn là những thứ đó đến cùng một lúc làm tôi gần như là đã đến ngưỡng cửa của trầm cảm.
Nhưng sóng gió gì cũng qua đi, điều quan trọng nhất là bạn có chịu đứng dậy không. Sau gần 1 tháng suy sụp thì tôi đã đứng dậy sống tiếp và tôi đã rất mạnh mẽ, không còn gì có thể làm tôi buồn nữa.
Mọi câu chuyện đều rất bình tĩnh, dù rằng không mấy bình yên - Haruki Murakami
Self-help không còn chức năng gì với tôi nữa, khi tôi đã vượt qua giai đoạn khó khăn nhất của cuộc đời thì tôi không cần ai phải dạy tôi phải làm gì để sống tốt thêm cả.
Kết
Cám ơn các bạn đã bỏ thời gian đọc bài viết của tôi! Tôi không khuyên bạn bỏ self-help, hãy đọc nếu bạn thấy bạn còn thích hợp (riêng tôi thì không rồi :v) và hãy làm một người đọc giả sáng suốt!
Mình cũng có giai đoạn cấp 3, đại học đọc self-help (SH) rất nhiều, cũng vận dụng được kha khá. Sau đó lại chững lại và thấy SH không hiệu quả. Rồi sau này, tuỳ từng giai đoạn trong công việc, cuộc sống mà mình đọc random 1 cuốn SH, lại thấy nó đúng và bổ ích.
Tạm kết luận kinh nghiệm cá nhân thế này: SH chỉ bổ ích tuỳ từng giai đoạn, và bản thân cũng phải có nền tảng trải nghiệm tương đối thì SH mới bổ ích. Còn nếu bản thân còn non nớt quá thì SH tương đối khó hấp thu, và bạn sẽ cần 1 người Coaching mới dễ áp dụng được.
mình chả bao giờ đọc mấy quyển self-help ấy :v một phần cơ bản đọc mấy quyển ấy khiến mình buồn ngủ kinh khủng nếu so với việc mình đọc một quyển sách khoa học như Cosmos .Phần còn lại do bản thân mình cũng chả cần thiết những quyển ấy lắm. Tất nhiên mình không phải là loại sinh ra ở vạch đích, mình cũng có gặp những khó khăn của tuổi mới lớn như những người khác nhưng bằng cách kì diệu nào đó việc mình chậm lại, tự kiểm điểm bản thân để tìm ra cách giải quyết những khó khăn ấy đã giúp ích cho mình rất nhiều. Đúng hơn là mình rất thích tự kiểm điểm bản thân, hay trên mạng hiện nay thường gọi là những lúc dêp :v Đó là trải nghiệm của bản thân mình thôi, mỗi người mỗi khác nên mình chả biết với người khác chia sẻ ấy có tác dụng không, cũng giống như mấy quyển self-help không gây ấn tượng được với mình vậy
khi ta đủ trưởng thành thì ta không cần một người quái nào dạy đời ta nữa cả, liệu những người viết self-help kia có đủ trải nghiệm như mình hay chỉ được nói mồm?
Thể loại sách Self Help rất cần cho phát triển tâm lý trong giai đoạn đầu bước ra xã hội. Tuy nhiên nên chỉ chọn Best seller (trên 1tr bản) do những người nổi tiếng giới thiệu (và cùng 1 tác giả chỉ nên đọc 1 cuốn - do hiệu ứng các phiên bản sau ăn theo phiên bản trước). Khi đọc đủ thì
Thứ tự sách tạo bước ngoặt trong thay đổi tư duy của mình là:
1. Thế giới quả là rộng lớn và có nhiều việc phải làm,
2. Đắc nhân tâm
3. Cha giàu cha nghèo
4. Quẳng gánh lo đi và vui sống
5. Quyền lực thứ tư,
6. Bạn có thể đàm phán bất cứ thứ gì,
7. Một đời quản trị,...
8. Câu trả lời dành cho người chiến thắng.
...
Những cuốn đầu là self help. Càng về sau khi tích lũy đủ thì đọc sách chuyên môn hoặc khảo cứu để tìm hiểu sâu về bản chất... và ứng dụng trong thực tiễn.
Giờ mình đọc self help thấy ko phù hợp nữa vì đã đủ trải nghiệm. có những cuốn rất nổi tiếng nhưng mình cảm nhận là có thể cảm nhận được nội dung cuốn sách mà ko cần đọc, ví dụ: Muôn kiếp nhân sinh 1, 2 chẳng hạn
Bạn làm sao biết được bản thân đã đủ vấp ngã hay chưa Sự đời muôn hình vạn trạng, đôi khi bạn nghĩ mình đã đủ trưởng thành nhưng thực sự vẫn chưa đâu bạn ạ. Sách self-help cũng nhiều loại, hay dở, phù hợp hay không nó mang tính tương đối. Bạn cũng không nên có cái nhìn quá cực đoan về sách self-help. Tiện thể vừa lướt qua bài này thấy cái nhìn của người viết khá trung lập nếu bạn hứng thú có thể vào phản biện với tác giả https://spiderum.com/bai-dang/Doc-sach-self-help-the-nao-cho-dung-dr3">https://spiderum.com/bai-dang/Doc-sach-self-help-the-nao-cho-dung-dr3 p/s: "viển vông" không phải "viễn vong"
Mình đã đọc cuốn đó rồi, với mình thì nó là cuốn self-help đầu tiên, và cũng là duy nhất. Bởi vì mình đã đọc thử qua các sách khác khi đi các hội sách, khi đi nhà sách. Và nói thật là nội dung nó na ná nhau thật. :)) Nếu thích, bạn có thể đọc nó nếu chưa đọc qua một cuốn self-help nào. Trái lại với tác giả bài này, mình thấy nó có thể áp dụng được một số thứ hay ho đấy :))))
Cuốn self help đầu tiên mình đọc cũng là cuốn này. Và trải nghiệm của mình cũng giống nhiều người: khi đọc thì thấy hay, thấy đúng > vội đem áp dụng > không có kết quả tốt > ...
Ban đầu mình quay lại nghi ngờ nội dung đó ko thật, ko đem áp dụng ở vn được.
Nhưng rồi mình nhận ra là: để đắc nhân tâm, cái tâm của ta phải thẳng và phải sáng trước đã. Không thể tiếp cận người khác với thái độ không thật lòng cởi mở. Do đó vấn đề là tại thời điểm đó áp dụng không ra kết quả, bởi chưa có thực tâm.
Đến giờ mình vẫn còn đọc lại (sau 10 năm) và vẫn suy ngẫm về những điều trong sách. Khi tâm của mình thẳng thắn hơn, khi suy nghĩ của mình trưởng thành hơn, trước khi hành động mình suy nghĩ nhiều hơn thì thấy nó thực sự có ích.
Self help, có lẽ nó có ích khi bạn đã đủ trưởng thành. Ấy nhưng khi đã trưởng thành ta lại hay nghĩ rằng không cần ai dạy mình nữa.
Bởi vì trưởng thành là chúng ta đã vấp ngã rất nhiều lần rồi, không có gì đảm bảo rằng những người tác giả ấy vấp ngã như mình. Bản chất self-help là bán lời khuyên nhưng khuyên những điều ta đã trải qua thì nó cũng vô ích
p/s: "viển vông" không phải "viễn vong"
Nếu thích, bạn có thể đọc nó nếu chưa đọc qua một cuốn self-help nào. Trái lại với tác giả bài này, mình thấy nó có thể áp dụng được một số thứ hay ho đấy :))))