Những điều phản văn hóa trong văn hóa đọc ở Việt Nam
Đã 4 năm trôi qua kể từ bài báo “Người Việt đọc không đến một cuốn sách mỗi năm”, nhiều phong trào khuyến khích đọc được tổ chức, lượng...
Đã 4 năm trôi qua kể từ bài báo “Người Việt đọc không đến một cuốn sách mỗi năm”, nhiều phong trào khuyến khích đọc được tổ chức, lượng sách được tiêu thụ tăng lên, nhưng đằng sau nó vẫn còn rất nhiều vấn đề. Có vấn đề do người đọc chậm thay đổi, nhưng có vấn đề lại do chính các công ty phát hành sách gây ra.
Thói trưởng giả

Làm màu
Nhiều người mua sách về nhà không phải để đọc, họ chất cho đẹp ngôi nhà mà kiến trúc sư lỡ thiết kế có giá sách, hay chỉ để thỉnh thoảng lôi ra chụp cùng mấy câu trích dẫn nhìn cho sâu sắc, hoặc chụp tự sướng kiểu sách che nửa mặt.
Đáng buồn hơn, họ không nhận thấy điều này là xấu xí, họ lập bè kết nhóm, đặt cho cộng đồng của mình một cái tên: Tsundoku, để “hợp lý hóa” tính xấu của mình.
Và phong trào này được khởi xướng chính từ những công ty bán sách, bởi với họ dù gì cũng cần doanh thu.
Đọc theo thời thượng và số lượng
Cũng phát sinh từ các công ty bán sách. Người đọc hiện nay thường tìm sách theo các màn quảng cáo của họ. Những danh sách như “10 cuốn sách nên đọc trong đời”, “20 cuốn sách kinh điển của nhân loại” thực chất chúng bó gọn trong sách của công ty họ phát hành và dịch mà thôi.
Những tiêu đề như vậy nhan nhản trên mạng nhưng không một bài nào hướng dẫn người đọc cách đọc hay phân tích giá trị, nó đơn thuần mục đích “Bất cần biết! Hãy mua những cuốn đó đi!”
Do đó người đọc khó khăn khi lựa chọn sách phù hợp, tìm sách cũ lại càng khó vì công ty chỉ quảng cáo sách mới. Giờ đây nói chuyện về sách người ta khoe nhau đọc như đọc tin tức thời sự. Người ta khoe số lượng sách đã đọc thay vì bàn sâu về nội dung. Tất nhiên đọc nhiều sách là tốt, nhưng coi nó là tiêu chuẩn ở trên cảm thụ sâu sắc tác phẩm thì bạn đang đi xa khỏi văn hóa đọc.
Tư duy tiêu chuẩn kép
Tiêu chuẩn kép là cùng một sự vật nhưng lúc thì nói là trái, lúc thì nói là phải, mập mờ hai mặt. Có thể nói tiêu chuẩn kép là dạng tư duy độc hại nhất của các tư duy phản logic có được. Bởi nó đi ngược lại với tính chất cơ bản và đẹp đẽ là sự bình đẳng. Trong tư duy của người tiêu chuẩn kép chỉ đơn thuần là cảm tính, vô nguyên tắc và thiên vị.
Kỳ thị sách điện tử (ebook) và sách nói (audiobook)
Không ít người tự nhận mình yêu sách nhưng dè bỉu sách điện tử và sách nói, họ coi đó không phải là sách, mặc kệ định nghĩa về sách.
Sách: Phương tiện sử dụng từ và/hoặc hình ảnh để truyền tải kiến thức hoặc một câu chuyện.
Nếu hỏi một người vì sao họ từ chối sách điện tử, đa số sẽ trả lời rất ngộ nghĩnh: vì nó không mang đến mùi giấy, cảm giác sần, xốp khi đọc. Thế nhưng nhiệm vụ của sách là truyền tải tri thức cơ mà. Họ từ chối một cuốn sách chỉ vì nó không sần xốp này nọ chứ nhiệm vụ truyền tri thức chỉ xếp hạng hai, dễ dàng bị vứt bỏ chỉ vì hạng một đã không đủ yêu cầu!
Có bức thư một bà mẹ trẻ gửi cho con, trong đó có dòng “mẹ muốn con yêu sách nhưng biết tránh xa ebook” làm tôi thấy sợ tiêu chuẩn kép khi nghĩ đến ở cách đây rất xa một bà mẹ khác cũng có thể dạy con rằng “hãy yêu thương mọi người nhưng chớ thương xót bọn da đen”. Hay chính quyền Trung Quốc không bao giờ giết nhân dân, tuy nhiên những kẻ biểu tình ở Thiên An Môn không phải nhân dân.

Và ngôn tình, nhiều người tự hỏi ngôn tình có phải sách hay không. Dựa trên định nghĩa về sách mà họ vẫn còn loay hoay tranh cãi thì quả là trí tuệ họ không được cao cho lắm.
Sách cũng như muôn vàn thứ trên đời, luôn hai mặt cùng tồn tại, nếu đã có sách hay đồng nghĩa là có sách dở. Hơn nữa, phải chấp nhận nó là sách đã thì mới có cùng hệ quy chiếu để phán xét. Và sách cũng như các nghệ thuật khác, luôn có thể loại “ăn liền” dùng để giải trí, độc tôn sách là một thứ tinh hoa là tư duy tù túng và kiêu ngạo.
Đánh giá sách bằng doanh thu
Cuối cùng là về những công ty phát hành sách. Tôi rất nghi ngờ về hiệu quả của những phong trào họ tổ chức như “Đọc sách thật phong cách”. Thay vì tổ chức những buổi định hướng đọc sách, hướng dẫn cách tư duy khi đọc, cách đọc hiệu quả, họ lại tập trung vào… chụp ảnh. Không còn biết nói gì hơn.
Hay những event chụp ảnh nhận sách của các fanpage, like/share/comment để được tặng sách, ở đó có thật nhiều sách nhưng lại chẳng có văn hóa đọc.
Lại đến giảm giá sách vô tội vạ. Hành động phá giá không những ép chết các nhà sách nhỏ lẻ, mà người đọc cũng không thật sự được lợi. Điều này hình thành trong tâm lý người đọc muốn chờ khi sách hạ giá mới mua, và khi ấy lựa chọn đầu sách không còn ở nội dung nữa mà bị xen vào yếu tố “rẻ”. Sau cùng, ai dám chắc là các công ty không đẩy giá lên cao hơn bình thường để khi giảm giá họ vẫn lãi?

Thế nên, sau 4 năm văn hóa gì ấy nâng cao chứ dứt khoát không phải văn hóa đọc đâu.

Quan điểm - Tranh luận
/quan-diem-tranh-luan
Bài viết nổi bật khác
- Hot nhất
- Mới nhất

Nguyễn Đình Phong
Ý kiến của bạn có phần đúng, nhưng cũng có nhiều chỗ ko đc phù hợp.
1. Những người mua sách về làm màu, ko phải chỉ có ở VN, cũng ko phải chỉ có ở thời đại này. Đến Bá Kiến mua đồng hồ Tây về nhưng mỗi lần xem giờ lại phải xem bóng nắng trước nhà cũng là 1 dạng làm màu. Việc mua sách về làm màu hay mua bất kì đồ gì đc coi là thời thượng cũng chỉ là nhu cầu cá nhân, dẫu đó là sách, giầy dép hay quần áo, nói chung là ko nên để ý và cũng ko liệt kê là 1 phần phản ánh văn hóa đọc.
2. Nhà sách, chung quy cũng chỉ làm vì tiền. Ko có tiền thì sách có hay cũng chả thể chỉ đọc mà sống qua ngày. Nhà sách nước ngoài cũng vậy. 10 quyển trên giá thì 9 quyển là Best Seller. Chưa kể nhà sách chỉ bán sách, chứ ko thể đưa ra 1 review cụ thể đc. Thậm chí review cũng chỉ là quan điểm cá nhân, mà điều đó thì vô biên, vô thưởng vô phạt. Cho nên việc kết tội nhà sách là vô căn cứ. Việc lựa chọn sách vẫn luôn là vấn đề cá nhân và phụ thuộc vào cá nhân và sở thích của họ. Điều này cũng đúng với việc cảm thụ văn học và những thứ liên quan nữa.
3. Cá nhân thấy cộng đồng ebook khá đông. Số lượng người đọc và mua, sử dụng ebook cũng tương đối. Audiobook cũng đang đc nâng cao với khá nhiều dự án đc đầu tư. Tuy nhiên 2 loại sách này khá đặc thù do yêu cầu người đọc có vốn khởi điểm tương đối, như ebook thì bét cũng phải có 3-5 triệu để mua cái máy đọc, mà giờ ít nhà sách hỗ trợ ebook nên chất lượng ebook thường ko cao, các đầu sách mới cũng ít, đọc khá khó chịu. Chưa kể nhiều người vẫn thích sách giấy hơn do cảm giác cá nhân. Cái bạn đưa ra vẫn chỉ là 1 phần nhỏ, ko nên lấy để đánh đồng, vơ đũa cả nắm vậy.
4. Dựa trên doanh thu là cách đơn giản và nhanh nhất để đánh giá rồi. Nếu ko thì phải thực hiện các nghiên cứu dài hơi về xã hội và tốn rất nhiều tiền và công sức. Chưa kể việc giảm giá sách hay mở hội chợ sách chỉ là 1 cách, 1 kênh để tiếp cận mọi người. Nếu ko làm vậy thì sẽ khó gây sự chú ý, tức là ít người biết đến hơn và tiếp cân hơn. Chung quy cũng là 1 cách tiếp cận xã hội và người đọc.
Tóm lại là việc kích thích văn hóa đọc ở VN những năm gần đây có tiến bộ và tăng trưởng. Người đọc cũng biết đến các loại truyện trinh thám, văn học trong nước và nước ngoài, biết đến tiểu thuyết nhân văn, sách khoa học, chứ ko còn chỉ gò bó trong ngôn tình TQ với kiếm hiệp Kim Dung. Đó là 1 sự thay đổi cần được ghi nhận và trân trọng. Còn văn hóa thì luôn cần 1 thời gian dài để xây dựng, chưa kể việc chưa từng có ai định nghĩa chính xác văn hóa đọc là gì, hay đọc cái gì thì đc gọi là có văn hóa. Châu Âu cũng mất đến 200 trăm để thực sự thoát khỏi cái bóng của thời Trung Cổ tối tăm, và vẫn tiếp tục mất nhiều năm sau đó để phát triển và xây dựng cộng đồng cho đến ngày nay. Quan điểm của bạn khá tú vị, nhưng cá nhân thấy xét tổng thế, "văn hóa đọc" của người Việt đã có nhiều tiến bộ trong những năm gần đầy, nhưng vẫn cần đc mở rộng, ko chỉ là đối tượng tiếp nhận, chủ đề mà còn cần sự đồng bộ đến từ trường học, gia đình và xã hội.
- Báo cáo

Tornad

Cảm ơn bạn vì comment rất hay.
- Báo cáo

NPQT123
Sao không có ai viết bài về: "cách hành xử của giới trẻ VN - quyền phủ định người khác để chứng minh rằng mình đúng" nhỉ!
- Báo cáo

Nguyễn Đình Phong
ko hiểu ý bạn là gì, nhưng mà ai cũng có quyền phủ định ý kiến của người khác và nêu ra ý kiến của mình bạn ạ. Ngta gọi đấy là quyền tự do ngôn luận, và bởi vì ai cũng có quyền phủ định ý kiến cá nhân của người khác và tự tôn ý kiến cá nhân của mình, nên ngta mới mở ra 1 cái mục gọi là: quan điểm - tranh luận đó. Mình ko nói là mình đúng, cũng ko hề dè bỉu hay nói chủ topic sai, tất cả chỉ là quan điểm cá nhân đăng lên đây để thảo luận.

- Báo cáo
Nguyen Xuan Bach
Sự nổi loạn là điều bắt gặp ở mọi nền văn hoá trên thế giới, đặc biệt ở giới trẻ. Ít ra tìm hiểu để mà phủ định còn hơn không có chính kiến.
- Báo cáo

Kiều Minh Tiến
Cứ lượn hàng sách cũ thôi, có bận mình tìm cuốn totem sói của khương nhu tác giả trung quốc, người bán sách kêu à cái quyển ngôn tình trung quốc ý chị hết rồi, đắng, làm như truyện gì của tác giả trung quốc cũng là ngôn tình ý. Thế mà mò một lúc lại tìm thấy trong tiệm ý, họ bán sách thôi chứ không đọc sách.
- Báo cáo

Phạm Hồng Chiến
Cảm ơn Tornad đã chia sẻ.
Bài của bạn đúng là điều mình đang cần tìm.
Nêu ra được các vấn đề về tình trạng đọc sách hiện nay.
Điều mình quan tâm chính là
Trên internet hiện nay ít nội dung hướng dẫn người đọc cách đọc hay phân tích giá trị, hay bàn sâu về nội dung, cảm thụ sâu sắc tác phẩm. Định hướng đọc sách, hướng dẫn tư duy khi đọc,cách đọc hiệu quả.

- Báo cáo

Hùng Lý

Mới hôm trước ngồi nói về vụ này thì hôm nay có người viết bài đồng quan điểm khá nhiều, đặc biệt việc lấy sách ra loè thiên hạ. Tính mình ok lâu lâu chụp hình cũng có, nhưng tin chắc không nằm trong viện "đọc sách trang sức"
vả lại gần đây đọc comic nhiều hơn 


- Báo cáo

ThanhCj

Nếu nói về văn hóa đọc thì mình lại nghĩ đến một vài điều như là việc đọc lướt sơ sài kiểu cuộn chuột trên newsfeed của facebook. Đây là kiểu đọc hời hợt. Hay kiểu chỉ đọc tiêu đề giật gân của báo chí rồi phán mà không đọc sâu hơn và ngẫm kỹ hơn. Hay khi đọc một câu khẳng định có dấu hỏi ở cuối câu thì người ta lại nghĩ đó là câu kết luận. Và còn nhiều kiểu khác tương tự nữa. Tất nhiên mình ghét các kiểu đọc này. Văn hóa đọc còn bao gôm cả việc lựa chọn thứ để đọc nữa như là các lựa chọn: báo chí, blog, video, ngôn tình, tiểu thuyết, tạp chí khoa học,... và cả rác rưởi nữa. Đấy là mình nói về văn hóa đọc.
Còn cái bạn nêu ra thì chỉ là đang nói về cách mà người ta sử dụng sách, văn hóa sử dụng sách thì đúng hơn. Tất nhiên nhiều người dùng sách như là một trang sức cho bản thân họ bằng việc chụp hình các kiểu. Hay dùng sách cho việc kinh doanh buôn bán kiểu nhà sách, hay cắt ra để bán bánh mỳ kiểu kinh doanh ngoài vỉa hè hay dùng trong lúc nhà hết giấy vệ sinh... thì đó cũng chỉ là cách sử dụng sách thôi. Nó không phải là văn hóa đọc.
Mình không có ý tranh luận đúng hay sai về những gì mà bạn nêu trong bài viết vì mình thường không quan tâm về cách người khác sử dụng sách cho lắm. Chút chia sẻ của mình ở đây thôi.
À một cái có lẽ bạn nêu đúng về văn hóa đọc trong bài đó là đọc theo thời lượng và số lượng.
- Báo cáo