Giới thiệu: Phim dựa trên manga cùng tên của Igarashi Daisuke, ý tưởng tương tự với Only Yesterday (1991). Phim có thể là cảm hứng cho Lý Tử Thất tạo ra series video ẩm thực nổi tiếng.
    Nhật Bản hiếm khi có những bộ phim đầy những cảnh sắc mãnh liệt hay tràn ngập plot twists với easter eggs, hoặc có nhưng đôi khi nó là sự pha trộn của nhiều hệ ý thức và tư tưởng khác nhau như Spirited Away hay Howl’s Moving Castle. Nhưng Little Forest là một trong những phim đúng chất Nhật Bản, Nhẹ nhàng như một bản ballad, giản dị và đậm chất dân dã với những khung cảnh làng quê mộc mạc, đưa ra ánh sáng một điều bình dị và vô cùng đặc biệt của đất nước mặt trời mọc. 


Đọc thêm:

(Có spoil)
    Bộ phim sắp xếp khá giống với một phim tài liệu với những cảnh quay và lời tựa từ góc nhìn thứ nhất. Về phần nổi, có thể coi đây là một quyển sách hướng dẫn về nấu ăn và cách làm nông cơ bản. Qua từng thước phim, chúng ta lại học được cách thu hoạch và chế biến các món ăn dân dã. Về nông nghiệp, tuy không nhiều nhưng phim cũng nhắc đến ý tưởng về cách làm nông thuận tự nhiên với việc đưa đàn vịt thả tại đồng lúa. Về chế biến, các món ăn thường lấy phương châm chất lượng hơn số lượng và cách làm đơn giản nhưng cẩn thận và tinh tế. Phương thức chế biến không quá chú trọng vào tính định lượng mà tập trung hơn về tính đa dạng, phong phú về chủng loại nguyên liệu, có lẽ do một phần muốn giới thiệu về sản vật của vùng núi Nhật Bản. Nói vậy nhưng quy trình của mỗi món ăn vẫn yêu cầu sự tính toán khi chuẩn bị và sự sáng tạo bay bổng khi chế biến và thưởng thức. Những yếu tố bên ngoài đôi khi cũng là xúc tác quan trọng tạo nên hương vị hoàn hảo của từng món ăn như “cái cảm giác lạnh tê tái này cũng là một gia vị quan trọng”. Dù chỉ thông qua âm thanh và hình ảnh, phim như đánh thức toàn bộ năm giác quan, khiến chúng ta như hòa vào cùng cảm nhận của nhân vật.
    Bố cục hình ảnh của phim mang hơi hướm cổ điển, chẳng có bóng dáng thiết bị điện tử, thay vào đó là cảnh làng quê đẹp mê hồn. Cảnh phim thể hiện hình ảnh tĩnh lặng tại một làng quê nhưng chuyển dịch theo thời gian qua bốn mùa tuần hoàn. Xem mà cảm giác muốn nhấc chân đi tới để tận mắt thưởng ngoạn cả vùng rừng núi trùng điệp với hằng hà sa cây trái trĩu cành (bối cảnh phim tại Oshu, Iwate).

  Đọc thêm:

Một phần không thể thiếu chính là cuộc sống và sự tương tác của những người dân. Những người sống trong cộng đồng nơi đây đều quen biết và chia sẻ với nhau không chỉ là vật chất mà còn là tinh thần với những buổi gặp mặt thân mật. Không phô trương, không màu mè hoa mỹ, chỉ là những hành động đơn giản mà thường xuyên, tạo cho họ một mối gắn kết vô hình nhưng cực kì bền chặt. Một cảm giác ấm áp nhẹ nhàng luôn thường trực để vỗ về những con người cô đơn. 
    Phim đưa vào tư tưởng hướng con người về những giá trị tinh thần thuần khiết nhất, nơi cuộc sống diễn ra có vất vả, có thiếu thốn nhưng đều chỉ là trở ngại tạm thời để cuộc sống có thêm phần thi vị. Thời gian trôi đi chậm rãi như chính cuộc sống tại vùng thôn quê Komori, và cái chất rất thật đó lại chính là điểm cuốn hút người xem. Ở đây, khung cảnh thiên nhiên gần gũi mà đôi lúc lại xa cách, đẹp nhưng mang hơi hướng buồn man mác. Nó phản ánh cuộc sống của rất nhiều người trong xã hội hiện nay. Chúng ta rời bỏ quê hương với những cánh đồng bất tận đi đến thành phố với nhiều tiện ích và náo nhiệt. Chúng ta dần hòa nhập với cuộc sống đó và cảm giác tìm thấy được lý tưởng của cuộc sống. Nhưng đôi khi ngồi lại một mình, những cảm xúc lẫn lộn lại tuôn trào không ngừng nghỉ, trong đầu lại lóe lên những ý nghĩ miên man về cuộc sống. Vậy rốt cục, hành trình này là để tìm lại chính mình, hay chỉ là để trốn chạy?