Năm rồi, mình có tham gia khóa học Content 3 Gốc. Ban đầu, mình chỉ xem đó là một chương trình rèn luyện kỹ năng, học với tâm thế biết thêm kiến thức, trau dồi chuyên môn. Nhưng sau khi học, mình đã gắn bó hơn 1 năm với đủ vai trò từ hỗ trợ học viên mới, góp ý bài tập cho đến đứng lớp chia sẻ một số chủ đề. Bước ngoặt khiến mình thay đổi nhận thức và đi xa hơn dự kiến là một câu chuyện đau đến tuyệt vọng nhưng kết cục đẹp đến nao lòng.
Trong suốt thời gian học, mình được xếp hỗ trợ một chị học viên có tính cách trầm lặng, bẽn lẽn và không thích giao tiếp nhiều. Chị vào học âm thầm, ít khi bật cam và rời đi ngay khi hết giờ. Dẫu vậy, chị lại bộc lộ những trăn trở khôn nguôi cùng tâm hồn sâu sắc qua những câu thơ nhẹ nhàng, tinh tế, đầy cảm xúc.
Mất một thời gian, chị mới dám mở camera để đối diện trực tiếp với các thành viên trong nhóm nhỏ, sau đó là cả lớp. Và qua những bài viết, câu chữ, câu chuyện cuộc đời chị gói gọn trong hai từ "bất hạnh". Ngay từ khi sinh ra, chị đã phải sống trong sự "chối bỏ của cha, niềm đau khổ của mẹ và nỗi xót xa của gia đình".
Mẹ của chị "phải “ăn mày” tình thương của mọi người" để cưu mang đứa con gái dứt đuột đẻ ra cho đến khi bạo bệnh mà mất sớm sau "4 năm 8 tháng 15 ngày" kể từ lúc cô bé chào đời. Bé gái mang thể trạng yếu ớt bởi di chứng điều trị căn bệnh viêm màng não phải đến sống ở nhà họ hàng cùng những anh em khác.
Cuộc đời vẫn chưa thể mỉm cười khi cô bé tiếp tục chịu cảnh bị chèn ép, bắt nạt cho đến phương pháp giáo dục hà khắc bằng bạo lực thể xác lẫn tinh thần. Đớn đau và tuyệt vọng, cô gái bé nhỏ cũng phải thốt lên đầy cay đắng "VÌ SAO MÌNH ĐƯỢC SINH RA? Vì sao một nụ hôn, một cái ôm, một lời khen ngợi lại trở thành thứ xa xỉ với tôi đến vậy?"
Bước ra đời, cô gái trẻ lại tiếp tục bị lừa gạt cả tiền bạc lẫn niềm tin. Cuộc đời quá nhiều khổ đau khiến tâm hồn trong sáng đầy hy vọng trở nên bi quan, tự khép mình trong không gian lạnh lùng và cô độc. Để rồi, một cơ duyên đã giúp chị quay lại với công việc giáo viên từng tốt nghiệp Đại Học.
Chị tham gia trợ giảng vào một ngôi trường Pháp. Nhìn thấy những đứa trẻ hồn nhiên, chị như được soi chiếu đứa bé tổn thương, hoang mang và trầm cảm nơi đáy sâu tâm hồn. Chị khao khát dạy dỗ trẻ em và cứu rỗi chính mình nên quyết tâm "lội ngược dòng" để rồi tỏa sáng với phương pháp dạy Montessori.
Đến khi được bài viết của chị được chuyển thành phiên bản radio, phần thường dành riêng cho bài viết tinh hoa của cả khóa, mình thực sự cảm động và đôi lúc chảy nước mắt vì cảm xúc quá đau, hành trình quá gian nan lẫn nghị lực thực sự lớn. Ở những thời khắc đen tối nhất cuộc đời, chị đã không từ bỏ. Chị chỉ nỗ lực hết sức để sống một cuộc đời bình an và hạnh phúc như bao người.
Nhưng những con chữ nhẹ nhàng chị viết ra lại có sức nặng khôn nguôi khi chất chứa cả một đời đầy rẫy thăng trầm. Và chính lúc đó, mình đã quyết định đi cùng với Content 3 Gốc, cho đi hết lòng và trọn vẹn khả năng để giúp những con người khổ đau vẫn đang vật vã với cuộc đời được lắng nghe, được thấu hiểu và đôi chút ủi an để tin vào những điều tốt đẹp trong cuộc đời.
Cho đến mới đây, trong một buổi đứng lớp cho khóa Viết Hiểu Mình, mình phải đi tìm lời giải cho câu hỏi, nhờ đâu mà người chị ấy có thể vượt thoát khỏi mọi trói buộc, gian khổ và định kiến để dựng xây nên một cuộc đời đáng sống thay vì bị trói chặt trong sự tự ti, cùng quẫn, tuyệt vọng?
Mình nhận ra, bước chân đầu tiên được cất lên khi tâm thức con người khổ đau nảy sinh niềm tin vào một cuộc sống hạnh phúc, bình an và không bị bóng tối ám ảnh. Chị tin rằng, một ngày nào đó, ánh sáng sẽ soi chiếu cuộc đời và chị có thể trao đi những giá trị tốt đẹp, thiện lương cho những đứa trẻ được chị dạy dỗ. Chị có một HÌNH MẪU TƯƠNG LAI và chạy hết sức để trở thành con người khao khát.
Như mới đây, mình có viết kịch bản phim Kung Fu Panda và nhận ra một câu nói thấm đẫm triết lý đề cao quyền tự do kiến tạo nên số mệnh mỗi người: "Câu chuyện của cậu có thể không khởi đầu êm đẹp, nhưng điều đó không quyết định cậu là ai. Phần còn lại của câu chuyện chính là do cậu quyết định".
Dẫu đau buồn như Po hay bất hạnh như người chị trong câu chuyện mình kể, mỗi người vẫn có toàn quyền sáng tạo nên đức tính, con người, cuộc đời mình khao khát.
Càng thú vị hơn, chính TƯƠNG LAI sẽ định nghĩa lại quá khứ và hiện tại, "soi chiếu" mọi việc bằng "tư duy phát triển (growth mindset), biến khổ đau, khiếm khuyết, bất lợi trở thành bài học giúp con người tỏa sáng theo cách riêng.
Po bị chê cười cơ thể béo ú và đầy mỡ nhưng lại là vũ khí tối thượng để đánh bại Tai Lung cương mãnh, hung dữ. Po có quá khứ đau buồn khi cha mẹ bị thái tử Shen đuổi giết nhưng lại trở thành bài học để cậu lĩnh hội công phu thượng thừa.
Người chị trong câu chuyện mình dùng chính bất hạnh thành nền tảng để thấu hiểu và dạy dỗ những đứa trẻ với sự hiểu biết, tôn trọng, yêu thương. Chị dùng chính khổ đau thành bài học tâm thức để truyền cảm hứng cho mọi người tin và sống cuộc đời ý nghĩa.
Như bản thân mình từng trải qua bạo bệnh được nhắc nhở mạnh mẽ phải học cách ưu tiên những điều quan trọng, không phí hoài cuộc đời theo tiêu chuẩn của người khác. Cũng chính những tự ti, dằn vặt, hoang mang vì bản tính hướng nội lẫn thói quen suy nghĩ nhiều đã trở thành bài học để mình khai phá tiềm năng bên trong.
Trong một tựa sách từng đọc, mình rất thích một góc nhìn là mỗi chúng ta có những bài học cần thành toán được sẵn trong linh hồn trước khi sinh ra. Và bài học đó không có tốt, xấu, hay, dở mà chỉ thuần là những trải nghiệm để linh hồn hướng thượng, dần hướng về cội nguồn sau mỗi kiếp sống.
Thế nên, mỗi sinh linh phải học về lòng tham để sống biết đủ, trải qua mất mát để học cách trân trọng, nếm trải khổ đau để hiểu về hạnh phúc... Thử thách càng lớn ẩn chứa bài học càng giá trị. Nhưng không ít người đã "đầu hàng" để đón nhận đớn đau như lẽ mặc định, để tiếp tục xoay vần giữa những bế tắc, chông chênh, hoang mang.
Thế nên, mỗi sinh linh phải học về lòng tham để sống biết đủ, trải qua mất mát để học cách trân trọng, nếm trải khổ đau để hiểu về hạnh phúc... Thử thách càng lớn ẩn chứa bài học càng giá trị. Nhưng không ít người đã "đầu hàng" để đón nhận đớn đau như lẽ mặc định, để tiếp tục xoay vần giữa những bế tắc, chông chênh, hoang mang.
Bởi vậy, mình mới lựa chọn "chạy" trên con đường sáng tạo, sống cùng con chữ để làm một "điểm tựa" cho những con người đang tìm kiếm tự do trên hành trình cuộc đời. Như trong một cuộc chạy đường trường hướng đến cái đích mơ ước, sẽ có những lúc bạn phải đâm vào khu rừng trong đêm tối hay sải bước trên những vách núi cao vót, dài thẳm, cheo leo Bạn sẽ mệt, chán, nản, thậm chí là muốn từ bỏ, chôn chân mãi trong màn đêm vì không có niềm tin điều gì tươi sáng đang đón chờ đằng trước.
Mình muốn sẽ có mặt trên những cuộc chạy đó, dành cho bạn một cái vỗ lưng chân thành, thấu cảm và nhiệt tâm. Mình hy vọng có thể trao cho bạn chút hơi ấm từ niềm tin vào lý tưởng đã lựa chọn, để bạn thêm niềm tin mà dấn bước và chia sẻ chút hiểu biết để bước chân thêm vững vàng. Đơn giản là một sự động viên trên hành trình lĩnh hội những bài học "đắng nhưng mà đáng" để trở thành con người chúng ta khao khát.
Khi đời tặng bạn Xương Rồng, Làm sao biến nó thành Hồng không gai? Trải qua một “giấc ngủ” dài, Nay thời Tỉnh Thức miệt mài Hiểu Thương Lắng nghe, quan sát tỏ tường, Thân tâm mình mới được dường thanh trong, Tiến cùng 3 Gốc, ước mong An vui, hạnh phúc song song nẻo về. - Chị Thoa (Học viên Content 3 Gốc K3)
Quan điểm - Tranh luận
/quan-diem-tranh-luan
Bài viết nổi bật khác
- Hot nhất
- Mới nhất