AI HIỂU RÕ VÔ THƯỜNG LÀ NGƯỜI BIẾT SỐNG HẠNH PHÚC
Nhân sinh vô thường, nào ai biết ngày mai sẽ ra sao? Việc gì đến, chuyện gì đi, rất khó có thể lường trước được... ...
Nhân sinh vô thường, nào ai biết ngày mai sẽ ra sao? Việc gì đến, chuyện gì đi, rất khó có thể lường trước được...
Vạn vật quanh chúng ta, từng giờ từng phút luôn luôn biến đổi theo không gian và thời gian, không có gì tồn tại vĩnh viễn trong cuộc sống. Đó chính là “Vô thường”, nghĩa là không có gì trường tồn mãi mãi. Thân vô thường: Sinh, lão, bệnh, tử, bệnh tật, tai nạn bất thường luôn xảy ra.
Tâm vô thường: Lòng tin dễ lung lay, lý tưởng cũng dễ thay đổi.
Thời gian vô thường: Đời người thật ngắn ngủi để rồi thoáng chốc hiểu ra một điều được sống thanh thản hưởng chọn niềm yêu thương là điều quý giá.
Tiền vô thường: Khi chúng ta ra đời thì cũng đã chẳng có một đồng, khi chết rồi cũng chẳng mang đi được. Có lúc trong tay chúng ta có rất nhiều tiền, đồng thời, vào một ngày đẹp trời nào đó, có thể lại chẳng còn lại 1 xu.
Cuộc sống vô thường nào ai biết trước ngày mai
Nếu nhìn kỹ lại bản thân thì sẽ thấy là dường như chúng ta ít khi thực sự sống ngay trong giây phút hiện tại, mà thường để tâm trí hồi tưởng về những việc trong quá khứ hoặc suy nghĩ, tính toán tới những chuyện sẽ xảy ra trong tương lai.
Trong khi đó, đối diện với người và việc trước mặt, ngay trong hiện tại, thì lại lơ là, không chú tâm, không sống hết mình với giây phút hiện tại.
Nhân sinh vô thường, nào ai biết ngày mai sẽ ra sao? Việc gì đến, chuyện gì đi, rất khó có thể lường trước được.
Vô thường là sự vĩnh hằng của thế gian, biến đổi là điều thường trực của vạn vật. Nhân sinh cũng lại như thế, thời gian như nước chảy, được mất vô định, họa phúc vô căn, vật đổi sao dời, hết thảy đều không ngừng biến hóa. Thế gian dẫu đẹp con người cũng chẳng thể gắn bó được bền lâu, đến và đi là tùy duyên phận.
Nhân sinh tại thế, muôn nẻo đường đời, người gặp vô số, việc có vô vàn. Nhưng có một điều chúng ta không muốn đón nhận, đó chính là sự vô thường của thế gian.
Ai đó từng nói: Nuối tiếc là cảm giác thường thấy, cô đơn cũng là điều thường gặp, phải chăng con người sinh ra là để nếm vị khổ trên đời?
Đời là vô thường, hạnh phúc mong manh
Trong cuộc đời không có ai mãi thành mà không bại, sống như ý trọn vẹn trăm năm. Chuyện đời biến ảo luôn đến vào lúc ta không ngờ tới nhất, có khi đang vui lại phải buồn, có khi đang rầu rĩ lại gặp cảnh hân hoan… Tất cả đều không sao đoán định được.
Nếu có thể vững vàng đối diện với thực tại, đối diện với ‘được – mất’, công danh lợi lộc đến và đi cứ thản nhiên đón nhận… ấy mới thực là người minh trí.
Con người sống trên đời lấy vô thường làm bạn, nên sẽ có những lúc gặp chuyện không như ý, hay có những điều suy nghĩ hoài mà chưa thấu tỏ. Tuy nhiên thời gian qua đi, tới một lúc nào đó ta sẽ dần dần minh bạch, giật mình nhận ra rằng: Thì ra hết thảy đều là an bài tốt nhất.
Đời người tuy dài mà lại ngắn, trăm năm qua đi chỉ như cơn gió thoảng. Yêu ghét vui buồn, chức trọng quyền cao, cuối cùng cũng chẳng khác nào mây bay khói tỏa. Sống ung dung, đối diện vô thường, không cầu danh cũng chẳng mong gì lợi, bởi trên đời vạn sự tùy duyên…
Đời người như giấc ngủ mơ
Biệt ly không hẹn không chờ đợi ai
Sắc kia thắm đẹp cũng phai
Có ai giữ mãi tiền tài bền lâu
Đời người đi mãi về đâu
Vô thường chi phối âu sầu thế gian
Cuộc đời có hợp có tan
Hỏi đâu vĩnh cửu mộng vàng trăm năm
Quay về sống với chân tâm
Hãy như sen trắng giữa đầm ngát hương
Con người sống để yêu thương
Mĩm cười hạnh phúc đoạn trường bi ai.
(Nguồn tổng hợp)
Đọc thêm:
Truyền cảm hứng
/truyen-cam-hung
Bài viết nổi bật khác
- Hot nhất
- Mới nhất