Việt Nam thành công trong giai đoạn đầu chống dịch là do may mắn.
Chúng ta đã may mắn khi có được những thành công trong chống dịch ở giai đoạn đầu, và việc nhìn nhận điều đó một cách nghiêm túc là cần thiết.
Bài viết này phát triển từ một bài post ngắn trên trang cá nhân của mình từ 2 tháng trước khi mà số ca lây nhiễm mới mới chỉ có khoảng 2 trăm ca và số người tử vong vẫn đếm trên đầu ngón tay. Và bản thân những gì mình viết ra trong bài post đó thì là những suy nghĩ mình có kể từ khi Việt Nam bắt đầu chống dịch, và thậm chí là xa hơn, từ những thành công của bóng đá Việt Nam, thể thao Việt Nam trong những năm vừa qua, hay bất cứ các thành tựu nào khác, và cách người Việt Nam đón nhận nó.
Disclaimer
Bài viết không nhằm chỉ trích các vấn đề kỹ thuật liên quan đến công cuộc chống dịch của Việt Nam (nếu các bạn thích bàn về các vấn đề đó có thể gặp Loveless); mà bàn đến thái độ của người dân Việt Nam, và có lẽ là cả của chính phủ Việt Nam nữa khi họ làm mọi cách để tiêm nhiễm thái độ đó vào người dân thông qua các phương tiện truyền thông. Đối với mình thì ngay cả việc nói rằng "Thành công trong chống dịch của Việt Nam là do may mắn" không phải là sự chỉ trích, hay thậm chí còn chẳng phải là một điều tiêu cực đi nữa. Bản thân những người trực tiếp làm nên những thành quả kia có lẽ hoàn toàn không ghét bỏ may mắn và thậm chí còn thích sự may mắn hiện hữu trong công việc và thành tựu của mình nữa (Chắc chắn rồi, đặc biệt khi nghề nghiệp của bạn phải đối mặt với một thứ có thể gây ra vô cùng nhiều đau dớn và thậm chí là cướp đi tính mạng như Covid-19). Tuy nhiên thì phần còn lại của xã hội cũng như những người đứng đầu chính phủ (những người được hưởng sái danh tiếng từ những thành quả đó) thì có vẻ có một sự dị ứng đến khó hiểu đối với sự can dự của may mắn. Mình nghĩ đó là một cách suy nghĩ có vấn đề, và bài viết này sẽ tập trung vào vấn đề đó.
Và để thể hiện thiện chí đó cũng như để đồng nhất cách hiểu về các biện pháp chống dịch và truyền đạt hiệu quả thông điệp của bài viết, mình sẽ coi như chấp nhận hệ thống quan điểm phổ biến xung quanh các biện pháp chống dịch, với các giả định như sau:
- Trước hết mình sẽ dựa trên giả định là các biện pháp phòng chống dịch bệnh (đeo khẩu trang, áo bảo hộ, giãn cách, rửa tay, v.v.) là có hiệu quả nhưng không có hiệu quả triệt để 100%. Tức là kể cả bạn có thực hiện tất cả các biện pháp đó thì bạn vẫn sẽ có một tỉ lệ nhất định khả năng bị nhiễm bệnh khi tiếp xúc với người bị nhiễm bệnh. Để tiện cho mục đích của post này thì hãy tạm coi nó là 14%. Theo mình thì giả định này có lẽ rất gần với cách suy nghĩ của hầu hết chúng ta về dịch bệnh.
- Việc phân tích công cuộc phòng dịch sẽ hoàn toàn dựa theo các yếu tố đã được xác định là mang lại thành công trong giai đoạn đầu chống dịch của Việt Nam, bao gồm: Chính sách của Chính phủ, đội ngũ y bác sỹ và ý thức của người dân.
Ok. Mình nghĩ chúng ta đã sẵn sàng để bắt đầu.
Căn bệnh bài may mắn
Căn bệnh bài may mắn hiện diện trong thái độ của các cơ quan công quyền Việt Nam, và có lẽ là cả của phần đông người dân Việt Nam nữa, đối với những thành tựu của dân tộc. Sự khó ở của truyền thông và chính quyền Việt Nam với sự may mắn trong các thành tựu của dân tộc hiện hữu từ trong từng buổi họp của các ban bệ cho đến những bản tin, trang báo, phát ngôn, đến nỗi "các nguyên nhân khách quan" và sự (thiếu) may mắn dường nhỉ chỉ hiện diện khi giải trình cho các thất bại (A.k.a. mọi thành tựu đều là do nguyên nhân chủ quan - ở chính phủ). Những phản ứng gay gắt đến khó hiểu này giống với biểu hiện của sự "có tật giật mình"; bạn bị người khác nắm đúng vào yếu huyệt, và bạn phản ứng như một con heo gào thét giãy giụa trong cơn hoảng loạn khi bị người kề dao vào cổ vậy. Cũng như cách các tiêu đề báo "không có chuyện" và "quyết không để" ngày nay đang trở thành meme trên mạng nhờ sự gần nghĩa của chúng với "đã xảy ra" và "sẽ xảy ra", hay sự vô nghĩa và bất lực mà chúng thể hiện.

Phản ứng của Bộ Ngoại giao thì cũng coi như của Chính phủ nhỉ?
Và sâu xa hơn thì căn bệnh này tồn tại ngay trong chính tư duy của chúng ta. Rõ ràng là cơ quan công quyền chỉ có thể đưa ra các phát ngôn này khi họ tin rằng đông đảo người dân có nhu cầu được tin những điều đó, sẽ hỉ hả ngấu nghiến những câu từ đó mà không có trở ngại, nghi ngờ gì cả. Chúng ta thường có xu hướng loại bỏ đi các yếu tố may mắn hay thậm chí là các thực tế trong các kỳ tích mà chúng ta có được với tư cách là một dân tộc. Và trong đợt dịch này cũng vậy: Mọi người đang vứt yếu tố may may mắn ra khỏi những chiến tích khủng về phòng chống dịch của nước ta. Sau mỗi đợt dập được dịch người ta lại tung hô các bác sỹ, các biện pháp phòng dịch, các nỗ lực của chính phủ v.v. mà gần như chả ai đề cập đến may mắn. Hoặc là họ đơn giản không hiểu, hoặc là họ ngầm hiểu điều đó nhưng phủ nhận nó để chiến thắng của đất nước mà họ là một phần trở nên trọn vẹn và vẻ vang hơn (Mà mình đồ rằng khả năng cao là trường hợp thứ 2).
Bạn thực sự chỉ có nhu cầu phủ định may mắn khi bạn muốn nhìn nhận những thành tựu của mình lớn lao hơn giá trị thực sự của nó. Và có lẽ căn bệnh bài may mắn không gì hơn là con đẻ của căn bệnh sĩ diện hão cùng căn bệnh tự ti thâm căn cố đế của xã hội Việt Nam.
May mắn hiện diện trong mọi ngóc ngách đời sống của chúng ta
Sở dĩ mình thấy rất cách suy nghĩ bài may mắn này quả thực là một căn bệnh; là vì thực tế may mắn luôn luôn hiện diện trong cuộc sống, và việc nhờ cậy vào may mắn thật ra hoàn toàn bình thường. Trong cuộc sống hàng ngày, chúng ta luôn luôn thực hiện vô vàn những hành vi chấp nhận rủi ro. Và khi thực hiện bất cứ hành vi chấp nhận rủi ro nào đó, chúng ta đang kỳ vọng có những diễn biến khác thuận lợi xảy ra để hành vi đó trot lọt và mang lại cho chúng ta lợi ích. Tức là chúng ta kỳ vọng vào những thứ nằm ngoài tầm kiểm soát của chúng ta, và đó là chúng ta đang dựa vào may mắn. Và thậm chí là những hành vi mà chúng ta cho rằng bình thường và vô hại luôn luôn có tiềm ẩn những rủi ro nào đó. Như việc chúng ta đi sang đường. Hay những công việc mà chúng ta làm hàng ngày tại nơi làm việc của mình. Chúng ta mong chờ không có cậu chàng choai choai nào đó đang lao nhoáng nhoàng trên đường ngoài dự kiến của chúng ta khi bắt đầu đặt bước xuống lòng đường. Chúng ta trông đợi công việc của các bộ phận còn lại trong công ty được suôn sẻ để chúng ta có thể thực hiện phần việc của mình. Hay những bạn trẻ phóng xe 60-70 km/h trong phố đêm, cũng khá chắc kèo là các bạn đang mong chờ không có ông bác nào lớ ngớ chậm tay không kịp né xe của bạn đang lao đến, hay không có một chiếc xe ô tô khác vượt lên từ phía sau chiếc xe tải các bạn đang định tạt đầu. Hay việc bạn vẫn hàng ngày đi ngang qua gần dưới chân một tòa nhà đang xây dở trên đường về Nếu ví dụ gần gũi hơn với đợt dịch thì sẽ là các chú, các cô, các bà, các bác đi tập thể dục. Họ hy vọng không có ai trong số những người lạ vẫn hay đến sinh hoạt tại công viên đó bị nhiễm bệnh. "Chà, nó sẽ không xảy đến với mình đâu", vậy đấy.
Thực vậy, rủi ro và may mắn hiện diện trong mọi ngóc ngách cuộc sống của chúng ta, từ những hành vi nhỏ nhất hàng ngày cho tới những sự kiện mang tính quyết định cuộc đời, sự nghiệp. Và việc phủ nhận hoàn toàn may mắn cũng đồng nghĩa với việc bạn phủ nhận hoàn toàn vùng tối rủi ro mà bạn đã bước qua. Trong khi chúng ta CẦN PHẢI nhìn nhận những vùng tối để hoàn thiện hơn cách làm việc của chúng ta và thu hẹp những vùng tối đó, nếu chúng ta thực sự muốn thành công lâu dài. Một mặt thì tư duy đó tước đi khả năng nhìn nhận khách quan và toàn cảnh vấn đề của bạn, và mặt khác thì đơn giản nó khiến bạn hoàn toàn đắm chìm trong thành tựu siêu cường kia, và tự tước đi của chúng ta quyền được sai: Chúng ta cảm thấy việc đấu tố và bỏ tù những người làm ảnh hưởng đến thành tích chống dịch kia là hoàn toàn hợp lý vì chúng ta không thể nhìn nhận một cách đầy đủ rủi ro thành tích đó mất đi là lớn đến mức nào.

Er ... No?
May mắn trong thành công chống dịch của Việt Nam
Và với việc có quá nhiều vùng tối của sự thiếu thông tin về Covid-19 tại thời điểm đó thì việc phụ thuộc vào may mắn trong phòng chống dịch là điều hoàn toàn bình thường. Các biện pháp phòng dịch của chúng ta vốn dĩ là trial-and-error vì khi đó chưa có các nghiên cứu đầy đủ về Covid-19. Bản thân chính phủ của chúng ta đã thừa nhận sự thiếu hoàn thiện đó trong công thức ứng phó dịch bệnh từng được coi là chìa khóa vàng kia, thông qua việc dần hủy bỏ các biện pháp thiếu hiệu quả và không cần thiết. Và ngay cả vũ-khí-dập-dịch-tối-thượng của chính phủ là đóng cửa các thành phố cũng đã cho thấy sự bất lực của nó với việc sau nhiều tuần số lượng ca nhiễm bệnh hàng ngày vẫn đang không ngừng tăng lên ở Hà Nội và TPHCM (Thời gian ủ bệnh giờ đã ngắn hơn 2 tuần nhiều và vì thế tôi nghĩ qua 3 tuần ở Hà Nội và thậm chí là qua vài tháng ở TPHCM là đủ thời gian để chúng ta kết luận về tính hiệu quả của giãn cách xã hội rồi. Không giống như giai đoạn đầu, giãn cách xã hội đơn thuần sẽ không cứu chúng ta được, dù chúng ta có, và thực ra là đã, làm chặt hơn nữa). Vậy nên thực ra việc phủ nhận sự may mắn của chúng ta mới là điều ngược đời và khó hiểu.
Nhưng thôi, quay trở lại với chủ đề của bài viết, thì như đã nói thì việc phân tích sẽ tập trung vào giai đoạn đầu chống dịch, theo các giả thiết đã nêu ở đầu bài. Và ngay cả với những dữ kiện hạn chế đó thì hoàn toàn không khó để thấy đã có những may mắn hiện diện trong kỳ tích chống dịch của Việt Nam.
Có một điều cần được lưu ý rằng nếu toàn bộ những hiểu biết của chúng ta về các triệu chứng và thời gian ủ bệnh covid 19 (tại thời điểm đó) là đúng thì mọi nỗ lực dập dịch của chính phủ đều sẽ luôn bắt đầu chậm hơn tối thiểu là 14 ngày, và mọi thông tin về lây nhiễm dịch bệnh đều có khả năng đến muộn đến 14 ngày so với thực tế lây nhiễm. Các bác sỹ, lực lượng quân đội đi thực hiện cách ly, khử khuẩn khu vực, v.v. họ hoàn toàn không hề biết dịch bệnh trên thực tế đã lây lan đến đâu rồi. Họ thực hiện các biện pháp đó đồng thời cầu mong rằng họ đã ở nơi đúng chỗ cần thiết, rằng tấm lưới cách ly mà họ tạo ra đã đủ rộng để bao trùm hết bệnh dịch. Thậm chí điều tương tự cũng đúng từ phía người dân nữa. Các biện pháp phòng dịch do người dân thực hiện (khẩu trang, rửa tay, giãn cách) thực tế luôn luôn có độ trễ (có lẽ dễ dàng lên tới 1-2 tháng) và thậm chí là độ thiếu nghiêm túc nhất định, đặc biệt là ở những khu vực không phải vùng dịch.
Nếu nhìn lại thì các bạn có thể thấy những ca nhiễm bệnh trong các đợt dịch trước thường dẫn đến hàng chục hàng trăm ca tiếp xúc F1, F2. Tất nhiên rõ ràng là không phải tất cả những trường hợp đó đều sẽ bị nhiễm bệnh (như mình giả định ở trên thì tỉ lệ đó là 14%). Nhưng cũng rõ ràng tất cả từng người trong số bọn họ đều có một mức khả năng nhiễm bệnh nhất định (14%). Vậy điều gì ngăn cản họ không bị nhiễm bệnh? Hẳn là may mắn. Hoặc là một điều gì đấy về cơ chế lây lan của bệnh và bối cảnh mà họ tiếp xúc đã ngăn cản không cho virus lây sang họ. Nhưng trong bối cảnh họ (và tất cả chúng ta) không biết cơ chế và bối cảnh đó là gì và không thể chủ động tái lập bối cảnh an toàn đó khi tiếp xúc với người bệnh, thì rõ ràng vẫn là may mắn đang bảo vệ chúng ta thôi.
Với cách hoạt động của phương pháp chống dịch của Việt Nam, thì nó dựa hoàn toàn vào việc chúng ta có mặt đúng nơi và đúng thời điểm để ngăn chặn, và chúng ta đã có được may mắn đó trong suốt một năm qua. Tuy nhiên với việc số lượng ổ dịch ngày càng gia tăng và nguồn lây đến từ khắp mọi phía thay vì chỉ vì Trung Quốc, thì tất yếu tính khả thi của hình thức "dập dịch" như vậy sẽ ngày càng giảm dần. Và khi đó thì các biện pháp căn cơ và tiềm lực thực sự của các quốc gia sẽ quyết định khả năng chống dịch của họ.
Nếu xét dựa trên các yếu tố được cho rằng đã làm nên thành công trong công tác chống dịch giai đoạn đầu, chúng ta có:
(1) Một chính phủ:
- Tổ chức Dại hội Đảng và Bầu cử toàn dân trong khi đang có dịch bệnh. (Trong khi đến một quốc gia như Mỹ nơi người ta có thể giết nhau chỉ vì trái cánh còn có thể tổ chức bầu cử bằng thư được. Và đồng thời thì kinh phí tổ chức đại hội Đảng và bầu cử có lẽ gấp hàng chục hàng trăm lần so với số tiền quỹ vaccine phòng Covid huy động được)
- Chọn "phương án khó" cho TPHCM, và giờ đã trở thành khó cho cả nước.
- Có tỉ lệ tiêm chủng gần như tệ nhất thế giới và khu vực, và 2/3 trong mức tiêm chủng hiện đạt được thực hiện sau khi dịch đã bùng phát, phần lớn đang ở mũi 1.
Không khó để thấy ưu tiên của chính phủ là các mục tiêu chính trị của họ chứ không phải là chống dịch hay tính mạng của người dân. Và họ cũng không phải là một chính phủ xuất sắc cho lắm. Tại sao những chính phủ nhân văn hơn và có nguồn lực tốt hơn không thể có kết quả chống dịch tốt hơn, nếu không phải may mắn phù trợ Việt Nam?
Công bằng mà nói thì có một điều mà chính phủ Việt Nam đã làm tốt, đó là việc chúng ta nghiêm túc nhìn nhận nguy cơ của dịch Covid-19 khi nó bắt đầu bùng phát tại Trung Quốc, có thể là nhờ vị trí địa lý gần gũi của ta với họ, và điều đó góp phần lớn trong thành công dập dịch của Việt Nam. Tuy nhiên thì dường như theo thời gian sự cảnh giác đó đã trôi theo dòng nước cùng với những mục tiêu chính trị kinh tế, mà nghe khá là viễn tưởng trong điều kiện nguy cơ dịch bệnh lây lan từ nước ngoài ngày càng cao. Và bản thân tỉ lệ tiêm chủng có lẽ cũng phản ánh mức độ sẵn sàng của Việt Nam cho trường hợp dịch bệnh lan rộng, một nguy cơ hoàn toàn nhãn tiền.
(2) Đội ngũ chuyên gia y tế:
Chúng ta vẫn luôn tự hào về lực lượng chuyên gia y tế chất lượng cao và tận tâm; hàng năm truyền hình vẫn đưa tin có nhiều những thành tựu về y học. Tuy nhiên các thành tựu đó chỉ là lần đầu tiên xuất hiện tại nước ta chứ không phải trên Thế giới. Chắc chắn chúng ta không có đội ngũ y tế đông đảo nhất hay được đào tạo tốt nhất. Và càng không phải là đội ngũ được trang bị tốt nhất. Một lần nữa, nếu chúng ta không phải những người giỏi nhất và có nhiều nguồn lực nhất thì tại sao lại có kết quả tốt nhất?
(3) Ý thức của người dân:
Có lẽ những bản tin về việc vi phạm quy định hàng ngày cũng đủ trả lời cho câu hỏi đó rồi. Và với việc thời gian giãn cách càng ngày càng kéo dài và ngày càng nhiều người dân lâm vào cảnh khốn cùng hơn thì có lẽ sẽ đến lúc những người "ý thức" sẽ chỉ còn là thiểu số thôi. Hay bạn định không coi hàng ngàn hàng vạn hàng triệu những con người đang hàng ngày vi phạm quy định đó không nằm trong dân tộc của bạn?
Mà thật ra thì bản thân việc coi ý thức là một thế mạnh của người Việt Nam đã làm mình cảm thấy buồn cười rồi, vì nó vốn dĩ chưa bao giờ là điểm mạnh của chúng ta cả. Chúng ta bắt đầu có quy định toàn dân đội mũ bảo hiểm từ năm 2008 và cho đến hiện tại thì khắp nơi trong cả nước vô số người dân vẫn không từ cơ hội nào để vi phạm quy định đó (cũng như mọi quy định khác của luật giao thông). Chúng ta hoàn toàn bất lực trong việc áp dụng các chương trình phân loại rác, và việc người dân bảo vệ môi trường thì hiếm mọn đến mức những trường hợp như thế được tuyên dương trên truyền hình quốc gia như những anh hùng vậy. Không, thế mạnh của chúng ta chưa bao giờ là ý thức cả. Và ý thức hay tinh thần vì cộng đồng cũng chưa bao giờ là thứ có thể xây dựng được trong một đêm.
Điều đó có nghĩa là nguyên nhân duy nhất khiến thực hành đeo khẩu trang, sát khuẩn tay, giãn cách v.v. được thực hiện rộng rãi hơn trong giai đoạn đầu dịch bệnh tại Việt Nam là vì các thực hành đó chưa được xác lập như một phần trong ý thức của các quốc gia khác về bảo vệ cộng đồng. Đến khi các thực hành đó được xác lập thì lập tức họ sẽ làm tốt hơn rất nhiều so với chúng ta trong việc có ý thức tuân thủ chúng. Và đồng thời thì họ cũng có nguồn lực tốt hơn rất nhiều để duy trì các thực hành đó (Như là họ có thu nhập và hỗ trợ từ chính phủ nhiều hơn để có thể thực hiện giãn cách, có tiền mua khẩu trang, nước rửa tay, v.v.)
Nói tóm lại là Việt Nam chưa bao giờ làm tốt nhất cả. Kể cả theo tiêu chuẩn do chính chúng ta tự đặt ra. Và việc nói chúng ta là những người chống dịch tốt nhất và những biện pháp chúng ta sử dụng là tốt, có lẽ chỉ là survival bias do những kết quả chúng ta có được thôi. Và khi chúng ta không phải những người làm tốt nhất nhưng vẫn có được kết quả tốt nhất thì rất có thể chúng ta có được những kết quả đó nhờ may mắn.
Một ngày đẹp trời, chúng ta có một đám cháy nho nhỏ trong bếp. Chúng ta dập tắt đám cháy đó bằng chiếc bình cứu hỏa. Và sau đó thì thay vì kiểm tra đường ống ga hay đường điện có thể đã gây ra đám cháy đó, hay học cách báo cho lực lượng cứu hỏa khi có sự cố; chúng ta quyết định mua thêm hai chiếc bình cứu hỏa, giát vàng và đeo vòng nguyệt quế lên chúng. Và khi cả căn nhà của chúng ta và khu vườn xung quanh đang cháy, chúng ta cố gắng dập đám cháy đó bằng 2 chiếc bình cứu hỏa dát vàng, 1 chiếc không mở được.
Chúng ta đã làm rất tốt so với khả năng của chúng ta, và có được những kết quả tốt, ban đầu. Nhưng điều đó không đồng nghĩa với việc chúng ta không thể làm tốt hơn và chuẩn bị cho những tình huống xấu hơn.
Vậy tại sao cần chữa căn bệnh bài may mắn?
Như mình đã nói thì may mắn chưa bao giờ là một điều tiêu cực cả, nó là tất yếu vì không có vốn dĩ không có ai là toàn năng cả, và không có ngóc ngách nào trong cuộc sống là không có rủi ro cả. Thứ làm hại bạn không phải là may mắn mà là cách bạn nghĩ về may mắn.
Bằng cách thừa nhận những may mắn đã có mặt trong thành công chống dịch, chúng ta cũng thừa nhận những vùng tối bất trắc có thể chúng ta đã lờ đi trong khi say sưa trong chiến thắng ban đầu. Và từ đó bắt đầu nghiêm túc tìm hiểu để cải tiến cách làm của chúng ta và khắc phục những khoảng trống đó.
Và đồng thời thì chúng ta cũng trả lại quyền được sai, cho các biện pháp mà chúng ta đã giát vàng, tung hô trước đó. Để có thể cởi mở hơn với các ý tưởng mới.
Và trên hết thì chúng ta trả lại quyền được sai cho chính chúng ta, bởi vốn dĩ các biện pháp của chúng ta đã không hoàn hảo đến vậy.
Chiếc huy chương vàng Olympic, những chức vô địch bóng đá, những Ngô Bảo Châu hay những thành tích chống dịch khủng thì tuyệt và tự hào thật đấy. Nhưng nếu chúng không đến từ những thay đổi căn cơ, bền vững về kinh tế, xã hội, giáo dục, v.v ... mà chỉ có được nhờ những nỗ lực tức thời và đơn lẻ, thì có lẽ chúng ta không nên kỳ vọng quá nhiều về chúng, như thể chúng đang mở đường cho nước nhà đến một trang sử mới; rất có thể trang sử mới đã dừng lại ở đó rồi. Như vậy thì công bằng hơn với chính thành tựu đó hơn, với các thế hệ kế cận của các lĩnh vực đó, và với chính chúng ta nữa. Thế nước ta không có đang mạnh và vận thì càng không đang lên. Ít nhất là không phải qua một vài chức vô địch bóng đá, một chiếc huy chương vàng, hay qua việc cả thế giới xung quanh đang bốc cháy nhưng chúng ta tạm an toàn nhờ dập được những đám lửa nhỏ bằng chiếc bình cứu hỏa.
May mắn tạo cơ hội cho chúng ta nâng cao tiềm lực của mình, và biết rõ tiềm lực của chúng ta đang ở đâu.

Quan điểm - Tranh luận
/quan-diem-tranh-luan
Bài viết nổi bật khác
- Hot nhất
- Mới nhất

Sugarhai SLyLy
Cảm ơn bài viết của bạn, nhưng có một số điều sau mình thấy chưa hợp lý lắm (hoặc chưa rõ ràng lắm, anw nếu được mong được bạn giải đáp để mình rõ hơn :D) nên mình không đồng ý.
1. Chính phủ:
- Tổ chức ĐHĐ và bầu cử - có nhiều lý do khiến việc tổ chức ĐHĐ và bầu cử là việc không tránh được.
Thời điểm đó dịch chưa bùng phát mạnh như bây giờ là một.
Hai là xét trên tình hình thực tế thì VN không có đủ nguồn lực, đồng thời người dân không phải ai cũng tiếp cận được với internet để biết đảng viên nào, là ai, background ra làm sao mà bầu (mặc dù số cử tri thực sự tìm hiểu về đại biểu k nhiều, nhưng nó cũng là môt lý do :))) Tuy Mỹ cũng có tiền lệ bỏ phiếu qua thư dành cho người cao tuổi, bệnh nặng, rất đông người Mỹ đã quen với hình thức bỏ phiếu qua bưu điện nhưng năm nay việc bỏ phiếu qua thư lại bị phản đối khá nhiều, một trong hai phe là phe Cộng Hòa phản đối gay gắt. Quy trình kiểm phiếu cũng phức tạp không kém. VN chưa bao giờ có tiền lệ này nên triển khai chắc chắn sẽ mất nhiều thời gian hơn.
Bạn có thể tham khảo thêm ở đây: https://www.rfi.fr/vi/qu%E1%BB%91c-t%E1%BA%BF/20201021-b%E1%BA%A7u-c%E1%BB%AD-m%E1%BB%B9-2020-v%C3%AC-sao-b%E1%BB%8F-phi%E1%BA%BFu-qua-b%C6%B0u-%C4%91i%E1%BB%87n-tr%E1%BB%9F-n%C3%AAn-ph%E1%BB%A9c-t%E1%BA%A1p
Có một ý bạn nói "tại sao những chính phủ nhân văn hơn và có nguồn lực tốt hơn không thể có kết quả chống dịch tốt hơn", mình muốn được biết thêm về những chính phủ này là những nước nào, nhân văn hơn ntn và nguồn lực tốt hơn ntn ạ? Mình cũng muốn biết về sự liên quan giữa việc "nhân văn hơn" và "nguồn lực tốt hơn" với việc "chống dịch tốt". Vì năm 2003, Việt Nam được WHO công nhận là quốc gia đầu tiên trên thế giới khống chế thành công dịch SARS Thời điểm đó (mà kể cả bây giờ) chắc chắn về nguồn lực của chúng ta không thể mạnh hơn Anh, Mỹ, Đức, Nhật... được :-?
2. Đội ngũ chuyên gia:
"Các thành tựu đó chỉ là lần đầu tiên xuất hiện tại nước ta chứ không phải trên Thế giới"
Như câu hỏi bên trên, năm 2003, Việt Nam được WHO công nhận là quốc gia ĐẦU TIÊN TRÊN THẾ GIỚI khống chế thành công dịch SARS, ngăn chặn sự lây lan của H5N1, Ebola, chủ động sản xuất được nhiều loại vacxin... về các thành tựu y khoa của VN trên nếu tìm kiếm thì nước mình cũng không hề ít.
"Nếu chúng ta không phải những người giỏi nhất và có nhiều nguồn lực nhất thì tại sao lại có kết quả tốt nhất?" - Thế tại sao những đất nước (theo bạn) là có những người giỏi nhất và nguồn lực tốt nhất lại không làm tốt? Tại sao yếu tố "kinh nghiệm" không được liệt kê vào nhỉ? Có một số vấn đề, người có kinh nghiệm nhất sẽ là người giải quyết vấn đề nhanh nhất và tốt nhất vì họ là những người hiểu tình hình nhất. Cái ý bạn bảo "có một điều mà chính phủ Việt Nam đã làm tốt, đó là việc chúng ta nghiêm túc nhìn nhận nguy cơ của dịch Covid-19 khi nó bắt đầu bùng phát tại Trung Quốc" - có khi chính là yếu tố quyết định thành công của đợt chống dịch đầu đấy
Mà cái này thì chưa chắc là may mắn :3

3. Ý thức của người dân:
Mình nghĩ chẳng CP nào trông đợi vào ý thức cả vì 90 triệu dân chứ không phải 9 dân, mà kể cả 9 dân thì cũng không ai giống ai, không ai khẳng định được cả 9 người đó đều có ý thức :)) Vậy nên nếu có đánh giá yếu tố "người dân" thì nó sẽ là "nỗi sợ của người dân". Đợt dịch trước dân sợ, giãn cách không ai dám đi ra đường hết. Điều đó trở thành một trong số những yếu tố khiến VN chống dịch thành công, nhưng đi kèm đó là những đợi dịch sau, họ bớt sợ đi nên họ cho rằng nhà nước đang làm quá, tình hình làm gì nghiêm trọng đến mức đấy. Sự "bớt sợ" này vô tình lại trở thành một trong số những yếu tố khiến đợt chống dịch này không thành công cho lắm.
4. Mình muốn hỏi bạn nghĩ may mắn là gì? Mình không biết bạn đọc quyển Bí mật của may mắn chưa, nếu chưa thì bạn có thể đọc nó. Nếu coi may mắn là một hạt giống và luôn có những cơn mưa hạt giống rơi xuống đất thì tại sao có mảnh đất hạt giống nảy mầm, có mảnh đất hạt giống khô queo. Vì có mảnh đất đã được chăm bón, chuẩn bị rất kĩ càng những điều kiện để hạt giống có thể nảy mầm, có mảnh đất khô cằn. Khi người ta chuẩn bị hết những yếu tố tốt nhất có thể thì may mắn sẽ xuất hiện. VN đã làm rất tốt trong công tác phòng dịch đợt 1, từ nhân lực tuyến đầu, chính sách đến tư tưởng người dân vậy nên khi may mắn đến đã góp phần tạo nên thành công cho chúng ta. Ở đợt hai này, những yếu tố đó lại không còn phù hợp nữa nên không thành công cho lắm (dân không còn sợ, chủ quan, virus lây lan nhanh hơn, nhân lực thiếu, chỉ thị đề ra trong tình huống cấp bách không tránh khỏi lỗ hổng, tiêm vacxin chậm - việc này là do mình phụ thuộc nguồn vacxin nước ngoài, VN cũng đang cố gắng đẩy nhanh tiến độ phát triển vacxin trong nước...).
Chính vì những lý do trên mà mình nghĩ việc phát ngôn viên BNG phủ nhận việc "VN chống dịch thành công là do may mắn" là hợp lý. Các phát ngôn liên quan đến đất nước không phải thích nói là nói, nó sẽ bị nhiều yếu tố tác động vào chứ không thể khách quan 100% được. Ngày xưa Pháp Mỹ sang VN bóc lột nhưng không lẽ khi phát biểu ở UN lại bảo "ừ đúng bọn tao sang để áp bức"? :)) Một phát ngôn tưởng chừng chỉ là sự công nhận may mắn có tồn tại nhưng sẽ ảnh hưởng đến vị thế của VN trên trường QT, huống hồ phát ngôn đó còn khẳng định "chống dịch thành công là do may mắn" chứ không có cụm "một phần" hay "là một trong số các yếu tố". Vậy nên nếu bạn không đưa phát ngôn của cô Hằng vào mình nghĩ sẽ ổn hơn :3
Mình đồng tình với việc may mắn luôn hiện hữu nhưng nhiều người bác bỏ yếu tố may mắn trong thành công của họ, có thể họ không thực sự hiểu may mắn đóng vai trò ntn trong thành công đó. Tuy nhiên về bản chất, may mắn không thể trở thành thành công nếu không chuẩn bị đủ các điều kiện cần và đủ.
Theo đạo Phật, không có sự may mắn ngẫu nhiên mà phải do chính mình tạo nên. Bạn nói về việc người ta nên thừa nhận sự may mắn có tồn tại nhưng trong nội dung lại phủ nhận những yếu tố dẫn đến việc chống dịch thành công => Đây chính là lý do tại sao người ta hay phủ nhận sự may mắn, vì họ nghĩ rằng "may mắn" không đi liền với "cố gắng". Mình nghĩ nếu bài này bạn triển khai ý bằng cách nêu ra những yếu tố khiến cho sự may mắn nảy mầm trong công tác phòng chống dịch ở VN hoặc chí ít là nếu đa phần là may mắn thì yếu tố may mắn cụ thể là những gì (ví dụ như thời điểm, sự ủng hộ của dân, ngân sách, sự hỗ trợ về KHKT...) thì sẽ đạt được mục đích truyền tải hơn :D
- Báo cáo

loveless

hindsight 20/20
- Báo cáo
BumBum
Chuyện thiếu chuyên gia chống dịch mình nghĩ là đúng đấy. Bởi vì nước ta chưa xảy ra dịch bệnh nào có quy mô lớn như covid-19 cả. Trong quá khứ, Việt Nam là nước đầu tiên khống chế thành công dịch SARS, tuy nhiên quy mô dịch SARS nhỏ hơn rất nhiều so với covide-19. Thời điểm đó, có 63 người mắc và 5 người chết vì SARS, thời gian dịch bùng phát từ 26/2 đến 8/4/2003 và không lan ra cả nước. Covid-19 thì trái ngược hoàn toàn cả về mức độ nguy hiểm lẫn ảnh hưởng đến kinh tế. Chúng ta phải đối mặt với covid khi chưa có đủ chuyên gia có kinh nghiệm chống dịch.
Các nước phương tây thì ngược lại, họ có nhiều chuyên gia hàng đầu, hơn nữa là kinh nghiệm chống dịch trong hàng trăm năm. Trong đó phải kể tới dịch hạch - giết chết 30-60% dân số châu âu hoặc cúm tây ban nha - đại dịch nguy hiểm nhất trong lịch sử. Vậy nên, các nước phương tây đã có sẵn phương án chống dịch từ kinh nghiệm trong quá khứ. Họ chuẩn bị cho một "cuộc chạy dài" hơn là "chạy ngắn", ngay từ đầu họ đã xác định chống dịch phải lâu dài chứ không thể dồn mọi nguồn lực để dập dịch trong thời gian ngắn.
- Báo cáo

Sugarhai SLyLy
Hiu, vậy thì đợt dịch đầu của VN mình thấy cũng tương tự nhở, một số tỉnh bị mỗi tình vài chục ca nên vẫn trong tầm kiểm soát và dựa vào kinh nghiệm có thể xử lý được. Đợt sau thì khỏi nói cũng thấy được sự khác biệt rồi nên kinh nghiệm đó không còn phù hợp nữa nên mình hết "may mắn" :))
Btw đúng là nên có một cách ứng phó khác dài hơi hơn cho con Covid này chứ không loại bỏ nó hoàn toàn đc...
- Báo cáo

Phượng Hoàng
Đối với ứng phó dài hơi thì chỉ có vaccxin là cách gần như duy nhất để tạo miễn dịch cộng đồng. Còn đối với chủng viruss mới này thì không chỉ VN mà tất cả các nước đều đang chịu ảnh hưởng nặng nề mà bạn. Việc bùng dịch là tất yếu rồi khó có thể tránh khỏi được nhất là đối với đầu tàu kinh tế như Sài Gòn bạn ạ.
- Báo cáo
funny.whale
Cười người năm ngoái, năm nay người cười. Cách ly tốt thì coi thường vaccine, dịch bùng to thì nháo nhác đi tiêm xong kết quả là tiêm chậm vì không có sự chuẩn bị. Tự vỗ ngực cho rằng kinh tế khỏe, "tăng trưởng dương", dịch bùng to thì không lo nổi an sinh xã hội, sản xuất - tiêu thụ ngưng trệ sạch. Chỉ có đấu đá chính trị và truyền thông lòe bịp là giỏi. Sự ngạo mạn của CPVN đã phải trả giá.
- Báo cáo

Sugarhai SLyLy
Căn cứ ở đâu bảo coi thường vacxin vậy bạn? Ngay từ đợt dịch đầu VN đã biết tầm quan trọng của vacxin nên mới ngay lập tức nghiên cứu và phát triển vacxin trong nước để có thể tự cung tự cấp rồi. Còn vacxin từ nước ngoài bạn tưởng gọi một cuộc alo mày chuyển qua tao mấy triệu liều là các nước khác chuyển cho à. Đấy là cả một quá trình đàm phán ngoại giao đấy bạn ạ, không hề ngắn ngủi dễ dàng gì đâu. Nước họ phải lo cho xong thân họ trước rồi mới đến chia cho mình. Bạn gõ phím chỉ trích thì dễ chứ những người trực tiếp làm không dễ không nhanh đâu.
VN chưa bh vỗ ngực cho rằng kinh tế khỏe cả mặc dù tăng trưởng dương, truyền thông lúc nào cũng gọi là một đất nước đang phát triển chứ khỏe ở đâu ra? An sinh xã hội? Với mức thuế các bạn đóng thì nhà nước đang phải huy động cắt giảm ngân sách ở nhiều mục mới có cái bù vào việc giảm tiền điện, tăng ngân sách chống dịch, hỗ trợ tiền cho người bị ảnh hưởng kinh tế do dịch và ti tỉ thứ khác đó bạn ạ. Hay bạn muốn được ở nhà hưởng 1k 2k đô như Pháp như Mỹ, sang đó làm 10 đồng nộp thuế 5 đồng nhé? :)
Đấu đá chính trị? Truyền thông lòe bịp? Nước nào mà không có đấu đá? Bản chất của truyền thông không là lòe, không là hạ cái xấu tâng cái tốt thì là gì? Nói gì hiển nhiên hơn được không?
Ta nói, ăn cây nào thì rào cây nấy. Không rào được mà muốn chê thì cũng tìm cái đúng mà chê. Bạn chê đợt dịch này chủ quan trong việc giãn cách, đưa ra quyết định, chỉ thị muộn, quy chế tiêm vacxin phức tạp chậm trễ, hỗ trợ kinh tế đến tay người dân chưa kịp thời thì nghe còn hợp lý.
Nhưng có điều này mong các bạn hiểu là các bạn ơi VN mới độc lập được mấy chục năm, thời gian vừa phát triển kinh tế, chính trị, xã hội chưa bằng một phần mấy chục của những nước lớn mà các bạn hay so đo nữa kìa. Đồng ý là chúng ta có quyền lên tiếng, nhưng nói chuyện nó có tính xây dựng một tí. Bạn gõ phím, mình gõ phím thì dễ chứ hàng nghìn người đang ở ngoài kia trong bộ đồ bảo hộ đồ mồ hôi sôi máu mắt kia kìa. Mấy ông bác bên trên cũng chẳng sướng hơn là mấy đâu, y bác sĩ mệt thể chất mấy ổng mệt tinh thần, dân dưới thì chửi trên thì thúc giục, sốt ruột bome ra. Ai muốn để dân chết nhiều như thế đâu. Bớt nói điều tiêu cực vô nghĩa đi cho mọi người còn có động lực cố gắng :)
- Báo cáo
funny.whale
Cái gọi là ngay lập tức của bạn chính xác là từ bao giờ? Theo tôi biết thì Việt Nam mới khởi động chương trình vaccine từ cuối năm 2020 - gần 1 năm sau khi đại dịch bắt đầu, trong khi các loại vaccine như Pfizer được bắt đầu phát triển từ tháng 4/2020. Có quốc gia nào mà việc mua vaccine chính phủ bị động như ở Việt Nam không? (Đơn đặt hàng thương mại đáng kể đầu tiên là 30 tr liều AstraZeneca do VNVC đặt, các lô vaccine về đến nay phần lớn là viện trợ free qua chương trình COVAX, chỉ bắt đầu nói về vaccination khi đợt dịch thứ 4 bắt đầu nghiêm trọng, không chuẩn bị ngân sách cho chương trình vaccine mà chờ đến khi đợt dịch 4 nghiêm trọng mới kêu gọi dân góp tiền). Nếu hành động một cách có trách nhiệm thì chính phủ đã phải đàm phán từ đầu để có vaccine chứ? Trong khi nhìn nhận một cách khôn ngoan thì chi phí vaccination thấp hơn nhiều so với việc cách ly, phong tỏa, điều trị - cả chi phí vật chất lẫn nhân mạng.
Thứ hai về vấn đề kinh tế, truyền thông VN có thể không dùng từ "khỏe", nhưng lúc nào cũng nhấn mạnh vào 3 từ "tăng trưởng dương" để tự vỗ ngực so sánh với kinh tế thế giới năm vừa rồi (Mà chắc gì đã dương thật với kiểu thống kê mờ ám của GSO). VN thiết kế các gói hỗ trợ dân sinh và doanh nghiệp rất thiếu hiệu quả. Bạn thử xem cái gói 62,000 tỷ năm 2020 đã giải ngân được bao nhiêu? Vậy mà đến nay không lo nổi cho dân ở TP.HCM, để xảy ra các làn sóng về quê tự phát vì không được hỗ trợ đầy đủ và cần thiết. Không thể so sánh với các gói kích thích kinh tế của Mỹ và EU vì đó là các gói phát tiền cho cả tầng lớp trung lứu, trong khi môt nhu cầu hỗ trợ tối thiểu và cơ bản cho tầng lớp nghèo và cực nghèo ở VN còn lo không nổi. Ngân sách phân bổ lãng phí, thiếu hiệu quả. Nói thẳng ra là nhà dột từ nóc: chống dịch căng thẳng mà Bộ Y tế còn đưa ra khuyến nghị thực phẩm chức năng dỏm để điều trị COVID, ăn màu mè từ doanh nghiệp bán thuốc thì biết rồi nhé.
Thứ ba, nói truyền thông lòe bịp thì có gì là không xác đáng? Vừa nhập được lô vaccine Tàu về thì báo chí ra sức tuyên truyền cho vaccine Tàu để kêu gọi dân tiêm, thậm chí fake cả ảnh người ta tiêm Pfizer để làm minh họa là tiêm vaccine Tàu?? Thế không phải lòe bịp thì là gì? Trong khi chẳng có căn cứ khoa học đáng tin cậy nào đối với việc sử dụng vaccine đó. Dịch căng thẳng mà còn lo tổ chức bầu cử vô thưởng vô phạt làm tăng nguy cơ lây nhiễm trong khi bộ sậu đã an bài cả. Bình Dương rồi TP.HCM còn bắt lãnh đạo này lãnh đạo kia, rồi kết quả không tập trung chống dịch là như thế nào: 170K active COVID cases!
Thứ 4, đừng có lôi xuất phát điểm thấp ra để làm lý do cho những thất bại hiện nay, thất bại hiện nay là do lãnh đạo yếu kém mà thôi. Mấy ông đấy mệt tinh thần vì lo mất chức thôi chứ dân chết có xót không? Cũng đừng có lôi "anh hùng chống dịch" gì đó vào đây nữa, làm như người ta làm miễn phí không được trả công ý, làm như các ngành khác không đóng góp gì cho XH ý, lúc thu nhập cao thì ai sướng cho? Lúc nhập khẩu thiết bị ý tế ăn chênh lệch thì ai nuốt cho? Lúc "phân bổ vaccine người nhà" thì ai hưởng cho?
- Báo cáo

Sugarhai SLyLy
1. "Theo tôi biết thì Việt Nam mới khởi động chương trình vaccine từ cuối năm 2020" - Vaccine phòng COVID-19 Nanocovax được Công ty cổ phần Công nghệ sinh học dược Nanogen phát triển từ tháng 5/2020, chỉ 1 tháng sau nước Mỹ thân yêu :v
http://baochinhphu.vn/Ung-ho-Quy-vaccine-phong-chong-COVID19/Nghien-cuu-cap-phep-vaccine-Nanocovax-giam-thu-tuc-nhung-phai-dam-bao-quy-trinh-va-an-toan/441957.vgp
Bạn có biết chính xác quá trình ngoại giao vacxin được bắt đầu từ bao giờ không mà bạn bảo là "không làm từ đầu"? Mình cũng chả biết đâu =)) nhưng thôi cứ nói về vaccine Mỹ cho nó xịn nhé. 11 tháng 12 năm 2020, FDA cấp phép sử dụng 3 loại vaccine trong trường hợp khẩn cấp, trong đó có Pfizer-BioNTech.
https://www.fda.gov/emergency-preparedness-and-response/coronavirus-disease-2019-covid-19/pfizer-biontech-covid-19-vaccine
Sau đó 6 tháng, ngày 12 tháng 6 năm 2021, Việt Nam phê duyệt sử dụng khẩn cấp vaccine Pfizer-BioNTech. Ngày 7/7, lô vaccine đầu tiên DO VN MUA về đến VN.
https://laodong.vn/y-te/viet-nam-phe-duyet-vaccine-pfizerbiontech-919760.ldo
Nếu bạn nói 6 - 7 tháng cho một quá trình ngoại giao vaccine là QUÁ DÀI VÀ CHẬM TRỄ thì mình không còn gì để nói :))
Hiện tại VN đã có hơn 15% dân số được tiêm ít nhất 1 mũi tiêm, chiến dịch tiêm chủng mới bắt đầu vào khoảng cuối tháng 6 đầu tháng 7. Nào tiếp tục so với Mỹ (thật ra mình k thích so với bọn Mỹ lắm vì về cơ bản tiềm lực của nó về mọi mặt đều gấp cả chục lần mình hahahahaha) nhưng vì bạn có vẻ thích so thì mình so. Mỹ bắt đầu triển khai tiêm từ 14/12/2020, đến nay đã hơn nửa năm nhưng mới tiêm được một nửa dân số (hơn 160tr dân), trong khi nó có thể tự sản xuất vaccine :-? Mình nói thật, bạn nghĩ cách bạn nhìn nhận là khôn ngoan nhưng không có nghĩa áp vào tình hình thực tế nó sẽ khôn ngoan như bạn tưởng. Mọi thứ nằm trong đầu đều là suy nghĩ thôi, vấn đề quốc gia phải làm mới biết nó không dễ.
2. Cũng ngắn gọn thôi, "tăng trưởng dương" thì nói là "tăng trưởng dương" chứ có gì mà nhấn mạnh với nhấn nhẹ nhỉ?
Rồi về cái ASXH, gói 62,000 tỷ năm 2020 giải ngân thấp, CP đã thừa nhận có trở ngại xảy ra và phải tìm cách khắc phục chứ cũng chả giấu diếm gì. Nhưng được cái là người ta chỉ thấy cái họ muốn thấy :)) Trách một phần nhưng mình nghĩ cũng nên nhìn vào lý do tại sao lại như vậy và người ta đang cố gắng làm gì bạn ạ, chứ chửi thì ai không chửi được :))
https://vnexpress.net/vi-sao-goi-an-sinh-62-000-ty-giai-ngan-thap-4302408.html
https://www.hcmcpv.org.vn/tin-tuc/goi-ho-tro-26-000-ty-dong-cho-nguoi-kho-khan-vi-dich-da-duoc-trien-khai-nhanh-hon-1491881255
3. Ừ thì mình đồng ý là truyền thông lòe mà haha, truyền thông mà không lòe thì nó lại là cái gì chứ kp truyền thông rồi bạn ạ. Với cả 170k CA DƯƠNG TÍNH COVID.
Rồi hỏi khí không phải mấy thông tin truyền thông mà bạn bảo lòe hay ghép ảnh gì đó đưa đi từ đâu
ban tuyên giáo TW hay VTV hay thông tin chính phủ nhỉ. Mình chưa có thấy thông tin về vụ fake ảnh gì bạn nói, bạn cho mình xem với :)) nói có sách mách có chứng chứ nhỉ :v

4. Thì có ai bảo mệt vì xót dân đâu bạn, người ta lo cái ghế thì ngta cũng phải làm cho ra hồn, k làm thì mấy nữa xuống. Rồi mấy cái đồng lương cũng cao đấy nhưng mà là mình thì mình chả đánh đổi, xa gia đình, con cái, chết lúc nào không biết. Mới sáng nay có chị nữ hộ sinh cũng đang có bầu mất vì covid, rồi cha chết mẹ chết không được về, con cái chỏng trơ chả ai chăm, là mình thì mình thà đói đói tí mà được ở nhà giữ mạng trước.
Ỷ y cái giọng "mày được trả lương thì mày phải làm" mình thấy nó hơi nhẫn tâm. Thôi cái này quan điểm cá nhân, tùy người chứ mình cũng không bắt ai nghĩ giống mình được :)) Tại mình chưa làm được gì nhiều, đến thuế còn chưa đóng nổi chục triệu nên mình không đòi hỏi gì lắm. Tùy mắt từng người thấy cái gì và thông cảm được đến đâu thôi.
- Báo cáo
funny.whale
Tháng 4 là thời điểm Pfizer đã bắt đầu thử nghiệm giai đoạn 1 rồi, Nanocovax phải chờ đến tháng 12, chậm hơn 8 tháng.
Vaccine phải được có kế hoạch từ trước chứ không phải đợi Mỹ phê duyệt. Tôi chẳng cần biết ngoại giao vaccine của bạn nó là cái gì. Nhưng nếu không được cấp mười mấy triệu liều free thì VN đang ngồi ngáp đợi vaccine rồi. Số pfizer mua kia cũng chỉ là 200k liều thôi bạn nhé. Còn vaccination rate thì mời bạn so sánh thoải mái khắp Á Âu Mỹ xem được bao nhiêu nước kém VN? Đừng đánh trống lảng việc CP làm chậm và bị động.
Tăng trưởng dương fake mà cũng cần khoe khắp làng khắp xóm thì chịu rồi. Còn mấy cái link về gói hỗ trợ bạn dẫn toàn nguyên nhân chủ quan cả đấy bạn ạ.
Ảnh fake thì xem cáo lỗi của VnExpress ở đây: https://www.google.com/amp/s/amp.vnexpress.net/uae-tiem-vaccine-sinopharm-cho-tre-em-4334683.html
Khỏi cần nói cũng biết tần suất quảng cáo vaccine Tàu tăng từ khi nào nhỉ?
Có một nữ hộ sinh A hai nữ hộ sinh B ừ cũng được thôi, nhưng cũng còn rất nhiều người bị ảnh hưởng, bị bỏ lại phía sau, đừng có lôi mệt vs mỏi ra đây làm gì cả, có người ngu thì sẽ có người mệt, thế thôi.
- Báo cáo
dattuan
Những đứa không làm thì thường rất hay phán, phán như thánh, phán vô tội vạ hahahaha.
- Báo cáo
funny.whale
Tội nghiệp, Đờ và Nờ Nờ không dạy phản biện mà chỉ dạy downvote với "hahaha" thôi à?
hay là đúng quá nên phải cười trừ thế

- Báo cáo

Philip Le
Tôi không sống ở VN trong thời gian dịch bệnh, tuy nhiên tôi biết "Không có ai bị bỏ lại phía sau" là một lời nói dối đáng kinh tởm. Trong năm 2020, có lẽ những người bị kẹt lại tại nước ngoài là những người cảm nhận rõ ràng nhất về việc đã bị Tổ quốc bỏ rơi. Tới năm 2021, những ai trong những vùng bị cách ly, phong toả sẽ cảm nhận rõ ràng hơn cả điều này. Cách chúng ta chống lại dịch bệnh luôn là vậy: hy sinh hoàn toàn lợi ích của một nhóm người nào đó để có được số liệu đẹp. Ban đầu, đó là một nhóm nhỏ, sau đó sẽ là các nhóm lớn hơn, và lớn hơn nữa. Với chính sách không có gì thay đổi như hiện any, tôi nghĩ mỗi người đều nên chuẩn bị tâm thế "khi nào thì tới lượt mình". Nghe hơi buồn, nhưng sự thật nó là vậy.
- Báo cáo

Hellomyman
Bạn ơi nếu bạn không sống ở việt Nam thì tại sao bạn lại có thể nói như vậy " tôi biết "Không có ai bị bỏ lại phía sau" là một lời nói dối đáng kinh tởm " bạn nói không có bằng chứng, chứng cứ. Bạn còn chẳng ở Việt Nam mà bạn còn có thể thản nhiên chỉ trích chính phủ của chúng tôi trong khi
những lời bạn nói không có một chút thông tin nào có thể chứng minh cho điều đó. Những lời nói của bạn đơn giản là ngu dốt và trẻ con. Mà có khi bạn còn chẳng phải là người Việt Nam, cái comment của bạn như là bạn vừa sao chép từ google dịch rồi copy và đăng lên trên spiderum vậy. Mình không phải là người của chính phủ của Việt Nam nên mình rất là mở về vấn đề kiểm soát covid của chính phủ nhưng cái comment của bạn chẳng khác gì bạn đang nhổ vào công sức của hơn hàng trăm ngàn nhân viên chính phủ đang ngày đêm chống dịch vậy.
- Báo cáo
funny.whale
Những dòng người rời bỏ TP.HCM một cách tự phát là một phần của những người bị bỏ lại phía sau.
- Báo cáo

Philip Le
Tôi không có ý định tranh cãi với bạn. Nhưng bạn nói đúng ở 1 điểm là tôi viết bằng tiếng Anh và dùng GG translate để dịch ra tiếng Việt.
- Báo cáo
Vương Nguyễn
Mình ko đồng ý với 1 số cách làm hiện tại nhưng bạn nói người Việt ở nước ngoài bị bỏ lại? Mình sống ở vn thời điểm đầu dịch và sang nước ngoài giữa tâm dịch châu Âu nên mình biết có rất nhiều chuyến bay cứu trợ đc nhà nước tổ chức cho người Việt ở các nước, tất nhiên là chi phí đắt hơn bình thường nhiều nhưng hoàn toàn có thể hiểu được. Và chính phủ ko thể đưa tất cả mn muốn về đc bởi gì số lượng quá lớn nên ưu tiên người già, gia đình có trẻ em và người hết visa. Mình nghĩ riêng việc người ở nc ngoài thì VN đã làm hết sức
- Báo cáo
Phat Nguyen
Thiệt buồn cười câu không ai bị bỏ lại phía sau là một câu khẩu hiệu nhằm cố gắng đạt được thành tích trên, tôi chưa nghe ai nói là Việt Nam đã đạt được thành tích không ai bị bỏ lại từ phía sau cả thế thì nói dối cái gì?? Không lẽ nói lên một chủ trương nhằm cố gắng đạt tới cũng không được??
- Báo cáo

Hoàng Trung
hi b, b có thể cho mình xin link video trong clip được không, vì 2 ảnh bạn cắt ra thời gian chênh nhau khác nhiều, nên mình không chắc là ảnh sau là câu trả lời cho ảnh trước.
- Báo cáo

loveless

Meme tự cắt ghép thôi chứ làm gì phải thật.
- Báo cáo