Đầu tiên, không phủ nhận bài viết ban đầu, Trường chuyên lớp chọn: Lò đào tạo những con cừu gọi dạ bảo vâng, mắc một số lỗi lập luận, dựa phần lớn vào kinh nghiệm cá nhân người viết, nên có thể không đủ thuyết phục. Nhưng bài phản biện của bạn 1 + 1 = 3 lại chẳng khá khẩm gì hơn, nếu không muốn nói là tệ hơn vì liên tục sử dụng các biện pháp fallacy Straw Man để hướng những người đọc nhẹ dạ tin vào luận điểm của mình. Bài viết của mình sẽ phân tích các lỗi lập luận/ nghệ thuật dẫn dụ của 1 + 1 = 3 trước, rồi mới đi đến phân tích về vấn đề trường chuyên, lớp chọn.
----------------
1. Về vấn đề lập luận trong bài viết của 1 + 1 = 3:
[...] ai cũng nghĩ rằng người khác thông minh hơn mình.
Chưa bàn đến tính đúng sai của chỉ trích, nhưng liền sau đó 1 + 1 = 3 lập tức bỏ hết tất cả luận điểm của người viết bằng một câu ngắn gọn: "Vì chúng đơn thuần chỉ là những lời đoán mò." Đây không phải là tinh thần của một bài phản biện, mà đây chỉ là lời lẽ của một nhà nguỵ biện nhằm định hướng người đọc. Nếu bạn muốn phản biện một bài viết, một phần hoặc toàn bộ, bạn phải chỉ ra những sơ hở nào trong lập luận của người viết chứ không đơn thuần chỉ là tóm gọn chung mà không có cơ sở (tức là bạn đang sử dụng cả Hasty Generalization Fallacy). Cụ thể, nếu bạn khẳng định đó chỉ là những lời đoán mò, hãy chứng minh đó chỉ là những lời đoán mò. Không, sau đó bạn chỉ đưa ra một loạt những luận điểm dựa HOÀN TOÀN vào kinh nghiệm cá nhân, và mặc dù bạn đã cố đưa ra một vài con số về điểm thi đại học, hay Việt Nam tại Olympic Toán Quốc tế, nhưng nó cũng chẳng giúp ích gì cho luận điểm của bạn hết, mà lát nữa mình sẽ phân tích. Ở đây, cái nực cười không phải là dựa vào kinh nghiệm để đưa ra lập luận (mặc dù đúng là không nên lệ thuộc vào kinh nghiệm cá nhân quá nhiều), mà nực cười ở chỗ trước đó bạn đã phê phán người khác sử dụng kinh nghiệm cá nhân, để đến lượt bạn cũng sử dụng kinh nghiệm cá nhân cho bài viết của mình.
.
Bây giờ mình sẽ quay lại phân tích tính đúng sai của chỉ trích trước đó. Đây là nguyên văn của bài viết gốc:
-Tuổi20...
Còn 1 + 1 = 3 lập tức phủ định dẫn chứng "Một nghiên cứu liên quan" bằng việc đẩy tới "liên quan gì đến trường Chuyên lớp chọn". Đây là một ví dụ ĐIỂN HÌNH của việc sử dụng Straw Man trong lập luận khi bạn cố tình diễn dịch sai hoặc cố tình đơn giản hoá lập luận của tác giả để tạo thuận lợi cho bài viết của mình.
Ở đây, tác giả trước khi đi vào vấn đề "trường chuyên, lớp chọn" đã phân tích trước các áp lực tâm lý những học sinh, sinh viên phải đối mặt. Đoạn kể từ "Tất cả chúng ta..." đồng ý là sử dụng kinh nghiệm cá nhân, nhưng đó cũng là luận cứ cho lập luận của người viết là học sinh gặp nhiều áp lực. Từ áp lực đó mới dẫn đến những áp lực sâu xa hơn nảy sinh ở "trường chuyên, lớp chọn". Nhưng không hiểu vì vô tình hay cố ý mà 1 + 1 = 3 lại ép một mối liên kết giữa luận cứ ban đầu này với trọng tâm chính là "trường chuyên, lớp chọn", vô tình hay cố ý bỏ qua mắc xích trung gian ở giữa là vấn đề tâm lý của học sinh, mà vốn là mục tiêu chính của Tuổi20tôiđãsốngnhưmộtconchódại khi đưa ra luận cứ như vậy.
Cả ở đoạn sau, 1 + 1 = 3 chỉ trích phần in đậm của bài viết gốc:
- "1+1=3"
cũng chẳng khá khẩm gì hơn và cũng là bản sử dụng Straw Man nốt. Ở đây bạn lập tức khẳng định phần in đậm là kết quả được rút ra từ trích dẫn trước đó của WILLIAM DERESIEWICZ của người viết, và vô tình hoặc cố ý không nhìn nhận mục đích của CẢ đoạn văn, đó là vẫn phân tích về vấn đề tâm lý của học sinh, sinh viên. Đoạn trích của William cho góc nhìn của một nhà viết sách, chuyên gia, còn đoạn in đậm là góc nhìn cá nhân của người viết. Cả hai đều là luận cứ cho người đọc thấy các khó khăn mà những học sinh, sinh viên đang mắc phải.
Mình sẽ không đi sâu thêm vào phân tích các lỗi khác của 1 + 1 = 3, để bài viết không quá dài. Nhưng hồi nãy mình đã hứa sẽ phân tích cái chỉ số mà bản đã đưa ra về "điểm thi đại học, hay Việt Nam tại Olympic Toán Quốc tế", nên mình sẽ viết nốt luôn. Chỉ số mà bạn đưa ra chỉ góp phần khẳng định những học sinh, sinh viên tại trường chuyên ấy "giỏi" trong lí tưởng của xã hội Việt Nam về thế nào là giỏi, tức là điểm số, thành tích cao. Bạn cũng đã góp phần ủng hộ quan điểm của Tuổi20... một cách gián tiếp về những áp lực thành tích mà học sinh phải gánh chịu. Tệ hơn nữa là để mào đầu cho việc bạn đưa ra hai con số này, bạn đã đưa ra một lập luận vô cùng chủ quan là:
"Mình cho rằng... thiểu số... quan sát và kinh nghiệm học trường chuyên lớp chọn suốt 7 năm. Số còn lại đa phần..." - "1+1=3"
Một lần nữa, mình cần phải làm rõ không phải đưa ra ý kiến chủ quan là sai, nhưng nó cần được hạn chế, và đặc biệt càng phải được hạn chế trong một bài viết phản biện, huống hồ bạn đang phản biện người khác vì họ đưa ra ý kiến chủ quan ???
-------------
2. Về vấn đề trường chuyên, lớp chọn:
Bài viết của Tuổi20tôiđãsốngnhưmộtconchódại không chỉ bàn về vấn đề trường chuyên, lớp chọn, mà còn nói về vấn đề hệ trọng của hệ thống giáo dục vốn đã "hot" từ rất lâu là áp lực về điểm số, thành tích và vấn đề sau khi ra trường mọi kết quả đó sẽ chẳng có ý nghĩa gì cả. Ở đây, trường chuyên, lớp chọn đóng vai trò như một sự "hiện thực hoá" của hệ thống giáo dục trong việc phân cực học sinh, qua đó lại tiếp tục trầm trọng hoá vấn đề điểm số, thành tích, đặc biệt ở Việt Nam. Bài viết của 1 + 1 = 3 thì đơn thuần là đưa ra những mặt lợi của trường chuyên, lớp chọn. Cả hai vấn đề này mình sẽ không bàn thêm vì thực ra nó (vấn đề áp lực) đã được nói rất nhiều, bàn luận rất nhiều mà chả có kết quả khả quan nào cả. Nếu ở Việt Nam có trường chuyên, lớp chọn,thì ở nước ngoài mặc dù các trường trung học có vẻ không phân cực nhiều, nhưng lên đại học vẫn phân cực rõ ràng như các trường thuộc Ivy League.
Trong bài viết, mình sẽ bàn về vấn đề trường chuyên, lớp chọn dưới một góc nhìn khác, bao quát hơn về xã hội tổng thể, để đưa ra giả thuyết khả dĩ về sự hình thành cũng như mặt lợi, hại của sự phân cực trong trường lớp.
Đầu tiên, có một hiện thực mà ít người để ý là chưa bao giờ trong lịch sử loài người, việc học được chú trọng hơn bao giờ hết và trở thành một tiêu chuẩn chung của xã hội, và việc dạy dần trở thành một mô hình dịch vụ. Thế kỷ 14 - 17 với thời đại Phục Hưng và thế kỷ 19-20 với hàng loạt các cuộc chiến tranh đẫm máu nổ ra cùng sự bùng nổ về công nghệ đã khiến tâm lý lẫn xã hội loài người trải qua một loạt các biến chuyển mạnh mẽ, cụ thể là việc học dược chú trọng và kinh tế dịch vụ được đẩy mạnh. Mình sẽ không đi sâu vào chi tiết này mà chỉ nêu ra cho các bạn nắm hoy.
Điều đó dẫn đến một vấn đề là các mô hình trường lớp hay chính học sinh sẽ trở thành một xã hội thu nhỏ. Mình sẽ gọi đây là "xã hội vỡ lòng". Khi phân tích trường lớp theo góc nhìn xã hội như vậy, bạn sẽ thấy rằng việc học sinh "vỡ mộng" khi phải đối đầu với thực tại ,dù đã đạt được vô vàn thành tích thi cử, chỉ đơn giản là một crisis tâm lý khi một cá nhân buộc phải di chuyển sang một xã hội mới. Vấn đề crisis tâm lý bạn có thể so sánh tựa như "choáng văn hoá" khi bạn nghiên cứu và sống ở một đất nước khác, một nền văn hoá khác, hơặc tựa như các biến chuyển tâm lý khác xuyên suốt cuộc sống như existiental crisis hoặc middle-life crisis, và đó là thực trạng đáng buồn của xã hội. Ở đây, cụ thể là mọi nỗ lực, mục tiêu, hay niềm tin của "xã hội vỡ lòng" mà học sinh, sinh viên đã sống qua đều vỡ vụn khi chuyển tiếp sang "xã hội người lớn".
Điều đó cũng có nghĩa rằng mục tiêu về thành tích, điểm số, vân vân và mây mây không hẳn là sai, nhất là khi các học sinh, sinh viên đều đã nỗ lực hết mình và cống hiến cho mục tiêu đó. Bạn có thể so sánh ở một góc nhìn rộng hơn về tôn giáo, quốc gia hay bất kì niềm tin nào khác mà một người vin vào để tồn tại. Nhưng đau lòng ở chỗ những mục tiêu ấy khi chuyển sang "xã hội người lớn" đều chẳng còn ý nghĩa gì cả. Tuy nhiên, điều này cũng có nghĩa rằng quan trọng là bạn hay các học sinh, sinh viên đã chuẩn bị cho bước chuyển biến xã hội này kĩ càng đến mức nào. Người Nhật đặc biệt thúc đẩy học sinh suy nghĩ sớm về tương lai cũng như thật sự suy xét ý nghĩa của chính bản thân với xã hội hay đất nước mà họ sống.
Thứ hai, nếu trường, lớp, học sinh là một xã hội thu nhỏ thì không lạ khi sự phân cực trong xã hội diễn ra và kết quả là các trường đại học danh tiếng hoặc trường chuyên, lớp chọn. Ở "xã hội vỡ lòng", học sinh, sinh viên được lợi là sớm trải qua các thách thức, khó khăn lẫn nhận được các mô hình hỗ trợ cơ bản từ một xã hội cơ bản, bao gồm chẳng hạn như: quyền lợi, đấu tranh, địa vị, mục tiêu, niềm tin, môi trường phát triển, tiền, vân vân... Tuy nhiên, cũng tồn tại nhiều mặt hại mà cái hại lớn nhất là sự thiếu chuẩn bị khi buộc phải chuyển tiếp sang một hình thức xã hội mới. Các mô hình phân cực, tức trường chuyên, lớp chọn, chỉ vô tình là các nhân tố giúp thúc đẩy sự phát triển của các yếu tố nói trên trong một xã hội thu nhỏ. Nôm na thì cũng tương tự như những gì bạn 1 + 1 = 3 nói về các mặt lợi và bạn Tuổi20 nói về các mặt hại của trường chuyên, lớp chọn thôi.
----------------------
Vậy tóm lại ý của mình, người viết bài này, muốn nói là gì? Thật ra là chẳng có ý gì cả mà mình chỉ muốn gợi ý các bạn nhìn nhận vấn đề này ở một góc nhìn khác thôi (và phản biện các vấn đề lập luận của 1 + 1 = 3).
Quan trọng hơn tất cả, là bạn đã chuẩn bị cho "xã hội người lớn" như thế nào chứ không phải là bạn học trường hay lớp gì. Và nếu bạn không đủ khả năng để thay đổi xã hội, thay đổi hệ thống giáo dục hiện nay để khiến "họ" quan tâm đến việc cho con em học sinh sớm suy nghĩ về tương lai, nghề nghiệp của bản thân hơn, thì tốt nhất là hãy tự lo cho chính mình trước.
Hay như một nhà thông thái trên reddit từng nói là: Hãy kiếm tiền và trở thành tầng lớp thống trị, rồi thay đổi mọi thứ bạn muốn.
-Prime-
P/S: Mình xin lỗi nếu bài viết có nhiều điểm không rõ ràng. Nếu các bạn thấy chưa ưng ý/thuyết phục/rõ ràng ở điểm nào xin hãy comment góp ý ở dưới để mình khắc phục. Cảm ơn nhiều ha.
Note: Về Straw Man: Người phản biện tấn công vào luận điểm mà người viết không thật sự hướng tới. Nó bao gồm diễn dịch bài viết theo một chiều hướng khác, hoặc tấn công vào một điểm nhỏ của bài viết nhưng lại "quan trọng hoá" lên để thể hiện là mình đã thắng trong lập luận.
Về Hasty Generalization: Vội vàng đưa ra một kết luân chung, trong khi không đưa ra dẫn chứng cụ thể. Những trường hợp điển hình như một người nói rằng: "Ai cũng vậy", "Tất cả mọi người", hay "common sense". Ở đây 1 + 1 = 3 dựa trên hai điều bạn phản bác (mà theo lập luận của mình là cũng không đúng nốt) và khẳng định chung phần còn lại là "đoán mò", nên cũng là Hasty Generalization.
Mình ủng hộ quan điểm của bạn về những dạng thức xã hội khi chúng ta lớn lên. Mình không phải là người hay tranh luận, và mình cũng không muốn đi sâu vào phân tích các lập luận của hai bài viết của tác giả. Và quan điểm mà hai tác giả trước đưa ra đều đúng cả, và tất nhiên bài viết cuối cùng của Prime Wind đã tổng hợp lại và đưa ra một cái nhìn khách quan hơn về "trường chuyên, lớp chọn".
Chúng ta nên đồng ý với Prime Wind về khái niệm "xã hội vỡ lòng" và "xã hội người lớn". Nhận thức và suy nghĩ của con người luôn thay đổi theo thời gian, và việc bỡ ngỡ khi bước chân vào một xã hội mới là điều hiển nhiên.
Tuoi20 nhìn nhận sự việc dưới một góc độ lớn hơn, rằng: "rốt cuộc ý nghĩa của việc học là gì?". Bỏ qua những thông tin có thể sai lệch không kiểm chứng được. Nhưng với bài viết này, mình muốn mọi người nhìn nhận bản chất cốt lõi của sự học, học vì sự mưu cầu kiến thức và thõa mãn bản thân. Chứ không phải chạy đua theo khái niệm học của xã hội đã đặt ra.
1+1=3 nhìn nhận sự việc chỉ gói gọn trong nội bộ trường chuyên của bạn. Mình không nói nó sai, nhưng với mình nó chỉ gói gọn trong mối tương quan giữa học sinh-nhà trường, chứ không phân tích lớn rộng như Tuoi20 học sinh-nhà trường-xã hội. Nên với mình việc phản biện hơi khập khiễng.
Tóm lại, mình ủng hộ 3 bài viết này, mỗi bài viết cho mình một góc nhìn. Mỗi sự vật-sự việc đều có hai mặt cả, chúng tương hỗ lẫn nhau. "Trường chuyên lớp chọn" cũng vậy, nếu bạn cảm thấy áp lực với nó. Đơn giản là đéo học =)) (xin lỗi mình chửi bậy).
Mình thấy bài viết có 1 số vấn đề về lập luận sau: 1. Ở bài viết con cừu, ngay từ đoạn bạn trích dẫn đã chỉ ra, tác giả ngay lập tức khẳng định tỷ lệ trầm cẩm ở cấp 1 và cấp 2 xảy ra nhiều là do áp lực của việc thi vào trường chuyên lớp chọn. Tuy nhiên, nghiên cứu mà bạn ý cung cấp (dù đúng hay sai, có thật hay không) thì chỉ đưa ra số liệu về trầm cảm mà không đưa ra nguyên nhân -> Tác giả hoàn toàn không thể khẳng định là nó có liên quan đến trường chuyên lớp chọn. Cho nên 1+1=3 đặt câu hỏi là "nó có liên quan gì đến trường chuyên lớp chọn?" cũng là hoàn toàn hợp lý. 2. Bạn viết rằng 1+1=3 đưa ra luận điểm rằng thành tích thi oplympic toán quốc tế này kia của hs trường chuyên -> đó vẫn là giỏi trong xã hội lý tưởng VN, giỏi về thành tích điểm số -> góp phần ủng hộ quan điểm về áp lực thành tích. Tại sao bạn lại khẳng định rằng thành tích cao có nghĩ là có áp lực về thành tích? Có thể hs trường chuyên lớp chọn đạt được những thành tích đó đơn giản vì bản thân họ thích phát triển, tìm hiểu, khám phá và thích cạnh tranh. Tại sao có thành tích thì nhất định có áp lực? Bạn dựa vào cơ sở nào? 3. Bạn khẳng định rằng "xã hội vỡ lòng" không liên quan đến "xã hội người lớn", những thứ như thành tích, điểm số không có tác dụng gì trong "xã hội người lớn" này. Nhưng lập luận này từ đâu mà có, dẫn chứng? Số liệu???? Từ đâu mà bạn dám khẳng định là 2 xã hội này không liên quan?
1. Cả nghiên cứu "liên ngành" và vế "tất cả chúng ta" đều là luận cứ cho cụm đầu tiên "thấy sự u uất, sợ hãi lo âu", và tất cả nhằm giải thích vấn đề áp lực tâm lý chung của học sinh. Thay vì tập trung vào ý của toàn bài, bạn hay 1+1=3 lại cố gắng quy điều đó vào việc "gán ghép" cho "trường chuyên, lớp chọn", cố gắng diễn dịch nó theo cách có lợi nhất cho mình. Nếu 1+1=3 chỉ đặt câu hỏi để đợi giải thích, đó sẽ không là vấn đề, nhưng bản sử dụng câu hỏi đó cùng với một chỉ trích còn lại để bash luôn mọi luận điểm của Tuổi20, thì đó là vấn đề.
.
2. Với luận điểm đó 1 + 1 = 3 thừa nhận rằng những mục tiêu, thành tích là một thước đo của sự "thành công", đồng với quan điểm của Tuổi20 là "sính bằng cấp, trọng nhân tài". Nó không nhất định "phải có áp lực", mà ý mình là điều bản đưa ra chẳng hỗ trợ gì trong việc phản bắc lại Tuổi20, nếu không muốn nói là đã góp phần ủng hộ.
.
3. Mình không khẳng định "xã hội vỡ lòng" không liên quan đến "xã hội người lớn", mà mình đang đưa ra một góc nhìn để giải thích việc "vỡ mộng" xảy ra với giới trẻ, khi họ rời bỏ trường học để bước vào trường đời. Tất nhiên một giả thuyết mà không có số liệu thì không đủ thuyết phục, nhưng mình đã nói là chỉ muốn đưa ra một góc nhìn, chứ không phải để chứng minh. Muốn chứng minh thì mình phải chứng minh tất cả mối liên quan giữa xã hội, định nghĩa xã hội, chứng minh hệ quả của thời kỳ Phục Hưng, vân vân và mây mây, là một chuyện quá tầm với của mình. Nên, một lần nữa, đó chỉ là một góc nhìn.
1. Mình cảm thấy cách diễn giải của bạn không hợp lý, vì ngay sau số liệu về trầm cảm và lo âu, tác giả đã ngay lập tức quy chụp trầm cảm và lo âu này xảy ra do áp lực của việc thi vào trường chuyên lớp chọn ở cấp 3. Mặc dù không có cơ sở nào để khẳng định điều đó. Bạn cho rằng như vậy không phải là "gán ghép" cho "trường chuyên lớp chọn"??? Với cách sử dụng câu như vậy, tác giả có ý xem trầm cảm lo âu là hệ quả của áp lực vào trường chuyên. Cho nên bạn 1+1=3 đặt câu hỏi như vậy là k hề có tính suy diễn. 2. thước đo "thành công" và "sính bằng cấp, trọng nhân tài" là 2 cụm không hề có ý nghĩa tương đương. Và chính trong bài bạn đã viết là luận điểm đó góp phần ủng hộ về "áp lực" nhưg giờ lại bảo là ý mình thế này, ý mình thế kia. Chữ thì vẫn còn nguyên trên bài. Và vđ đề là tuổi20 đang viết về mặt trái của việc học trường chuyên, nếu như chỉ là sính bằng cấp và trọng nhân tài, thì điều này k có gì đáng nói, nó chỉ đáng nói khi cái sính bằng cấp và trọng nhân tài này gây ra tác hại mà ở đây là "áp lực" mà học sinh phải chịu (điều được nhắc đi nhắc lại từ đầu bài đến cuối bài của tuôi20). Nếu không có "áp lực" thì k thể nói rằng 1+1=3 đang góp phần ủng hộ tuổi20 được. 3. Bạn mắc vào chính vấn đề mà bạn nói 1+1=3 mắc phải, đó là, bạn lên án việc 1+1=3 chỉ trích tuổi20 dựa vào kinh nghiệm, nhưng chính bạn lại đưa ra góc nhìn bản thân với lý do đơn giản là "bạn nghĩ". Bạn nghĩ sao cũng được, nhưng khi bạn tranh luận và nói về "nguỵ biện trong tranh luận", bạn lại đưa ra 1 góc nhìn mà không hề có bất kì cơ sở hỗ trợ nào thì thật là kì cục. Bạn không cần hoàn toàn đưa ra số liệu, nhưng để nêu 1 góc nhìn thì bạn cần có cơ sở? Đằng này, việc bạn làm chỉ là kết luận. Nếu xã hội vỡ lòng đã k cho bạn những gì bạn cần ở xã hội người lớn thì tại sao cả thế giới rộng lớn như vậy k 1 ai xây dựng 1 cái xã hội vỡ lòng phù hợp hơn? Hay tất cả chỉ là suy đoán của bạn? Đó cũng là hasty generalization theo định nghĩa của bạn đấy
1. Giữa câu số liệu và câu sau đó: "Tất cả chúng ta đều biết..." không hề có một từ nào ám chỉ câu sau là nguyên nhân của câu trước. Kể cả nếu bạn lập luận hàm ý của tác giả là vậy, mình vẫn có thể lập luận hàm ý của tác giả là khác.
Ở đây, bạn đừng đi quá sâu vào việc chứng minh ý tác giả muốn gì (vì đó không phải là chủ đề mà mình muốn chứng minh), mà mình đang chứng minh bạn 1 + 1 = 3 đang cố tình suy diễn chủ đề theo cách có lợi nhất cho mình.
Bạn 1 + 1 = 3 cố ý có tính suy diễn bởi vì bản "tấn công" vào dẫn chứng này bằng cách quy chụp vào một chủ đề mà chưa chắc đó là chủ ý của tác giả (Straw Man), thay vì cố gắng nhìn rộng ra và diễn giải bài viết theo cách tốt nhất có thể, để rồi bác bỏ hoàn toàn tất cả luận điểm còn lại của tác giả chỉ sau khi "phản đối" hai dẫn chứng.
.
2. Khi mình nói "ý mình ở đây" tức là mình muốn giải thích cho bạn rằng: dẫn chứng bạn 1 + 1 =3 không lập tức dẫn tới "áp lực", mà nó góp phần ủng hộ luận điểm "sính bằng cấp, trọng nhân tài". Nhưng trong bài viết của Tuổi20, chính "sính bằng cấp, trọng nhân tài" là một trong những nhân tố gây nên áp lực cho học sinh. Như vậy, thay vì bác bỏ luận điểm "sính bằng cấp, trọng nhân tài", bạn 1 + 1 = 3 lại đưa ra một dẫn chứng góp phần ủng hộ luận điểm "sính bằng cấp, trọng nhân tài" là có thực, tức là "gián tiếp" ủng hộ luận điểm về áp lực như mình đã có ghi.
.
3. Góc nhìn tức là cách nhìn nhận của mình về vấn đề. Mình nói là mình muốn chia sẻ một góc nhìn, chứ mình không hề khẳng định là mình muốn chứng minh góc nhìn của mình "đúng". Bạn đang cố ý bẻ lái rằng mình muốn tranh luận.
Ngay từ đoạn mở đầu mình đã sử dụng từ "góc nhìn", sau đó mình lặp đi lặp lại từ góc nhìn và cả cái kết mình cũng sử dụng từ "gợi ý", để bạn hay những người skeptical khác hiểu rằng đây hoàn toàn là ý kiến chủ quan để có một cách nhìn khác nếu bạn thích/chấp nhận, hoặc là gạt phăng đi nếu bạn thấy nó vô lí.
Và mặc dù mình không có "nghĩa vụ" phải giải thích cặn kẽ cho bạn về góc nhìn của mình, như việc mình nói "ồ miếng bánh này rất ngon", nhưng mình cũng đã cố gắng chỉ ra những thông tin thú vị để bạn có thể liên hệ và suy ngẫm. Nhưng, bạn KHÔNG HỀ cố gắng đọc và suy ngẫm, mà bạn chỉ chăm chăm vào việc cố gắng KHẲNG ĐỊNH rằng mình đang muốn tranh luận, là điều mà mình không hề có ý định như vậy. Chính bạn đang vô tình (hoặc cố ý) mắc phải Straw Man trong lập luận.
. Còn bây giờ, nếu đi sâu vào tranh luận, mình sẽ "thắng" bạn nếu mình muốn bằng cách hỏi bạn ngược lại "trong toàn bộ phần 2, có câu nào mình nói ám chỉ mình muốn chứng minh luận điểm của mình hay không?". Nếu bạn nói "Do cả toàn bài trước đó" etc thì đó là bạn Hasty generalization vì phần 2 là riêng phần 2, và thậm chí ngay từ đoạn mở đầu phần 2 mình đã khẳng định đó chỉ là một góc nhìn.
Nhưng không, mình không muốn "thắng" bạn, mà mình chỉ muốn nói rằng bạn đang đi vào một chủ đề hoàn toàn lạc mất chủ đề mà mình đã bàn tới.
Mình chưa đọc hết bài bạn. Dưng cái đoạn bạn 1=1=3 viết mà bạn nói là Straw Man thì chắc bạn cũng ko hiểu Strawman fallacy là j.
Bạn 20tuôi mượn cái "nghiên cứu liên ngành" kia để tỏ chấm mùi xoa khóc thương cho những đứa trẻ "đạt thành tích xuất sắc" và mở đầu đoạn khóc thương này bằng "nhưng đằng sau vẻ tự tin ... không chê vào đâu được", nghĩa là rất rõ ràng đối tượng bạn 20tuoi muốn mô tả tiếp theo là những đứa trẻ xuất sắc này.
Dưng cái "nghiên cứu liên ngành" lấy ra để minh hoạ cho niềm thương vay khóc mướn ấy thì hoá ra lại chỉ là 1 bài báo về hs cấp 2 Vn nói chung. Nghĩa là nó chả đại diện gì cho trường chuyên lớp chọn hết, aka bạn 20tuoi đã cố tình lập lờ râu ông nọ cắm cằm bà kia để misleading người đọc. Chính ra bạn 1+1 cũng tử tế khi chỉ đơn giản chất vấn sự misleading này chứ ko đặt câu hỏi về động cơ của nó đấy.
Và câu chất vấn đó đủ là phản biện rồi, tiền đề cơ bản đã lộn chuồng thì y như giả thiết chuyện thái giám có con, cơ bản đoạn sau không cần quan tâm tiếp. Đó ko phải là đơn giản thái quá vấn đề, mà đó là nhìn vđ chính xác như nó đáng được.
P.S.: Hơi không liên quan là sao cuối bài bạn phải sửa cái định nghĩa về "khái quát hoá vội vã" thành bao gồm những từ của mấy bạn phản biện bạn ở đây thế?
Hoá ra bạn không chỉ hiểu sai logic, mà cả tư cách chơi cũng không đẹp lắm nhỉ?
"Những lớp trẻ" trong đoạn "đằng sau vè tự tin... không chê vào đâu được" là nói về những cá nhân xuất sắc nói chung, chứ không phải trường chuyên lớp chọn. Cả bài viết chưa bắt đầu đi vào "trường chuyên, lớp chọn" mà trước tiên phân tích các vấn đề tâm lý của học sinh. Bạn có đọc kĩ bài của mình và bài của Tuổi20 không?
Kể cả thế vẫn sai. Cái "liên ngành" kia liên quan gì đến "cá nhân xuất sắc"?
Và cái bạn nói "cá nhân xuất sắc" ko nghĩa là "trường chuyên lớp chọn" là một cách bao biện nại trên câu từ thôi.
Vì dù bạn 20 tuổi đúng là ko nói thẳng ra chữ "trường chuyên lớp chọn" ngay từ đầu, song tiêu đề bạn ấy viết vậy, và theo common sense ai cũng hiểu bạn 20tuoi nói "cá nhân xuất sắc" là muốn connect đến "trường chuyên lớp chọn".
Còn nếu đã ko có connection, ngồi chê bọn xuất sắc khơi khơi vậy, bị chỉ ra misleading thì nói "ko, tao nói bọn xuất sắc có nói bọn chuyên đâu", thì không phải bạn 20tuoi cũng tự lạc đề từ đầu sao?
Bài bạn đọc hết thì chưa. Dưng chỗ nào mình debate thì an tâm mình đọc đủ kỹ.
"Song tiêu đề bạn ấy viết vậy, và theo common sense"
--> Common sense này là common sense của bạn. Nếu có vấn đề, thì đó là vấn đề tuổi20 đã không phân bài viết rõ ra các mục cho bài viết của mình. Trừ phi bạn chứng minh được bạn tuổi20 muốn ám chỉ "trường chuyên, lớp chọn", còn không thì đừng đưa common sense vào.
.
"Connection"
--> Tất nhiên, có connection giữa "cá nhân xuất sắc" và "trường chuyên lớp chọn", và Tuỏi20 tiếp tục sử dụng mối liên hệ đó để phát triển cho các luận điểm sau. Hay ý bạn rằng connection = tương đương?
.
Ở đây như mình đã nói, nguyên cái đoạn đầu, là phân tích về tâm lý của học sinh. Còn kể từ "Các học sinh trường chuyên lớp chọn đã được bố mẹ [...]" mới bắt đầu động đến vấn đề trường chuyên, lớp chọn thật sự. Mặc dù đúng là bài của Tuổi20 còn thiếu lập luận và dựa vào ý kiến chủ quan khá nhiều, nhưng bài của bạn "1 + 1 = 3" khi phản biện lại chỉ chú ý đến phần đầu tiên xong phán rằng phần còn lại đoán mò. Điều này hoàn toàn trái với tinh thần phản biện, nếu không muốn nói quá là lời lẽ của một kẻ nguỵ biện.
Bạn có thể nói bạn ko tin common sense của tôi. Ng khác có thể chọn tin. Trừ phi bạn chứng minh được nó sai còn thì tư cách gì bạn dạy tôi đừng cho vào hay ko. Tôi cứ cho vào đấy, khóc đi.
Tôi debate đoạn bạn khẳng định 1+1 chất vấn về "nghiên cứu liên ngành". Đoạn đó bạn nói "là vd điển hình của strawman". Thì như tôi chứng minh ở trên, nó ko hề, và đoạn 1+1 nói đã rất đầy đủ cho phản biện lại đoạn gốc của 20tuoi. Bạn nói đó là straw man thì bạn chả hiểu j về strawman là j nữa.
Tôi phản biện đúng chỗ đó thôi, bạn thích phản biện lại tôi thì zoom vào đó, đừng lôi nào là các phần còn lại 1+1 nói ra làm j, tôi có nhắc đâu?
Nói đâu giải quyết cho xong đấy đi, đừng tung hoả mù.
1. Ở bài viết con cừu, ngay từ đoạn bạn trích dẫn đã chỉ ra, tác giả ngay lập tức khẳng định tỷ lệ trầm cẩm ở cấp 1 và cấp 2 xảy ra nhiều là do áp lực của việc thi vào trường chuyên lớp chọn. Tuy nhiên, nghiên cứu mà bạn ý cung cấp (dù đúng hay sai, có thật hay không) thì chỉ đưa ra số liệu về trầm cảm mà không đưa ra nguyên nhân -> Tác giả hoàn toàn không thể khẳng định là nó có liên quan đến trường chuyên lớp chọn. Cho nên 1+1=3 đặt câu hỏi là "nó có liên quan gì đến trường chuyên lớp chọn?" cũng là hoàn toàn hợp lý.
2. Bạn viết rằng 1+1=3 đưa ra luận điểm rằng thành tích thi oplympic toán quốc tế này kia của hs trường chuyên -> đó vẫn là giỏi trong xã hội lý tưởng VN, giỏi về thành tích điểm số -> góp phần ủng hộ quan điểm về áp lực thành tích. Tại sao bạn lại khẳng định rằng thành tích cao có nghĩ là có áp lực về thành tích? Có thể hs trường chuyên lớp chọn đạt được những thành tích đó đơn giản vì bản thân họ thích phát triển, tìm hiểu, khám phá và thích cạnh tranh. Tại sao có thành tích thì nhất định có áp lực? Bạn dựa vào cơ sở nào?
3. Bạn khẳng định rằng "xã hội vỡ lòng" không liên quan đến "xã hội người lớn", những thứ như thành tích, điểm số không có tác dụng gì trong "xã hội người lớn" này. Nhưng lập luận này từ đâu mà có, dẫn chứng? Số liệu???? Từ đâu mà bạn dám khẳng định là 2 xã hội này không liên quan?
2. thước đo "thành công" và "sính bằng cấp, trọng nhân tài" là 2 cụm không hề có ý nghĩa tương đương. Và chính trong bài bạn đã viết là luận điểm đó góp phần ủng hộ về "áp lực" nhưg giờ lại bảo là ý mình thế này, ý mình thế kia. Chữ thì vẫn còn nguyên trên bài. Và vđ đề là tuổi20 đang viết về mặt trái của việc học trường chuyên, nếu như chỉ là sính bằng cấp và trọng nhân tài, thì điều này k có gì đáng nói, nó chỉ đáng nói khi cái sính bằng cấp và trọng nhân tài này gây ra tác hại mà ở đây là "áp lực" mà học sinh phải chịu (điều được nhắc đi nhắc lại từ đầu bài đến cuối bài của tuôi20). Nếu không có "áp lực" thì k thể nói rằng 1+1=3 đang góp phần ủng hộ tuổi20 được.
3. Bạn mắc vào chính vấn đề mà bạn nói 1+1=3 mắc phải, đó là, bạn lên án việc 1+1=3 chỉ trích tuổi20 dựa vào kinh nghiệm, nhưng chính bạn lại đưa ra góc nhìn bản thân với lý do đơn giản là "bạn nghĩ". Bạn nghĩ sao cũng được, nhưng khi bạn tranh luận và nói về "nguỵ biện trong tranh luận", bạn lại đưa ra 1 góc nhìn mà không hề có bất kì cơ sở hỗ trợ nào thì thật là kì cục. Bạn không cần hoàn toàn đưa ra số liệu, nhưng để nêu 1 góc nhìn thì bạn cần có cơ sở? Đằng này, việc bạn làm chỉ là kết luận. Nếu xã hội vỡ lòng đã k cho bạn những gì bạn cần ở xã hội người lớn thì tại sao cả thế giới rộng lớn như vậy k 1 ai xây dựng 1 cái xã hội vỡ lòng phù hợp hơn? Hay tất cả chỉ là suy đoán của bạn? Đó cũng là hasty generalization theo định nghĩa của bạn đấy
Còn bây giờ, nếu đi sâu vào tranh luận, mình sẽ "thắng" bạn nếu mình muốn bằng cách hỏi bạn ngược lại "trong toàn bộ phần 2, có câu nào mình nói ám chỉ mình muốn chứng minh luận điểm của mình hay không?". Nếu bạn nói "Do cả toàn bài trước đó" etc thì đó là bạn Hasty generalization vì phần 2 là riêng phần 2, và thậm chí ngay từ đoạn mở đầu phần 2 mình đã khẳng định đó chỉ là một góc nhìn.
Bạn 20tuôi mượn cái "nghiên cứu liên ngành" kia để tỏ chấm mùi xoa khóc thương cho những đứa trẻ "đạt thành tích xuất sắc" và mở đầu đoạn khóc thương này bằng "nhưng đằng sau vẻ tự tin ... không chê vào đâu được", nghĩa là rất rõ ràng đối tượng bạn 20tuoi muốn mô tả tiếp theo là những đứa trẻ xuất sắc này.
Dưng cái "nghiên cứu liên ngành" lấy ra để minh hoạ cho niềm thương vay khóc mướn ấy thì hoá ra lại chỉ là 1 bài báo về hs cấp 2 Vn nói chung. Nghĩa là nó chả đại diện gì cho trường chuyên lớp chọn hết, aka bạn 20tuoi đã cố tình lập lờ râu ông nọ cắm cằm bà kia để misleading người đọc. Chính ra bạn 1+1 cũng tử tế khi chỉ đơn giản chất vấn sự misleading này chứ ko đặt câu hỏi về động cơ của nó đấy.
Và câu chất vấn đó đủ là phản biện rồi, tiền đề cơ bản đã lộn chuồng thì y như giả thiết chuyện thái giám có con, cơ bản đoạn sau không cần quan tâm tiếp. Đó ko phải là đơn giản thái quá vấn đề, mà đó là nhìn vđ chính xác như nó đáng được.
P.S.: Hơi không liên quan là sao cuối bài bạn phải sửa cái định nghĩa về "khái quát hoá vội vã" thành bao gồm những từ của mấy bạn phản biện bạn ở đây thế?
Hoá ra bạn không chỉ hiểu sai logic, mà cả tư cách chơi cũng không đẹp lắm nhỉ?
Có đọc thêm đoạn sau thì may chăng ra thêm hoặc không các ý sai mới, ko thể thay đổi được cái đoạn đầu nói sai lè về strawman đâu.
Còn đọc thế kia mà bạn nghĩ là mình "mới đọc 2 từ" thì mình thấy bạn quả là người hợp lý.
Và cái bạn nói "cá nhân xuất sắc" ko nghĩa là "trường chuyên lớp chọn" là một cách bao biện nại trên câu từ thôi.
Vì dù bạn 20 tuổi đúng là ko nói thẳng ra chữ "trường chuyên lớp chọn" ngay từ đầu, song tiêu đề bạn ấy viết vậy, và theo common sense ai cũng hiểu bạn 20tuoi nói "cá nhân xuất sắc" là muốn connect đến "trường chuyên lớp chọn".
Còn nếu đã ko có connection, ngồi chê bọn xuất sắc khơi khơi vậy, bị chỉ ra misleading thì nói "ko, tao nói bọn xuất sắc có nói bọn chuyên đâu", thì không phải bạn 20tuoi cũng tự lạc đề từ đầu sao?
Bài bạn đọc hết thì chưa. Dưng chỗ nào mình debate thì an tâm mình đọc đủ kỹ.
Bạn có thể nói bạn ko tin common sense của tôi. Ng khác có thể chọn tin. Trừ phi bạn chứng minh được nó sai còn thì tư cách gì bạn dạy tôi đừng cho vào hay ko. Tôi cứ cho vào đấy, khóc đi.
Tôi debate đoạn bạn khẳng định 1+1 chất vấn về "nghiên cứu liên ngành". Đoạn đó bạn nói "là vd điển hình của strawman". Thì như tôi chứng minh ở trên, nó ko hề, và đoạn 1+1 nói đã rất đầy đủ cho phản biện lại đoạn gốc của 20tuoi. Bạn nói đó là straw man thì bạn chả hiểu j về strawman là j nữa.
Tôi phản biện đúng chỗ đó thôi, bạn thích phản biện lại tôi thì zoom vào đó, đừng lôi nào là các phần còn lại 1+1 nói ra làm j, tôi có nhắc đâu?
Nói đâu giải quyết cho xong đấy đi, đừng tung hoả mù.