Những lễ hội "dã man" và sự va chạm văn hóa
Ngay sau tai nạn trâu húc chết người tại vòng đấu loại lễ hội chọi trâu quận Đồ Sơn năm 2017 vào ngày 1/7/2017 dư luận lại tiếp tục...
Ngay sau tai nạn trâu húc chết người tại vòng đấu loại lễ hội chọi trâu quận Đồ Sơn năm 2017 vào ngày 1/7/2017 dư luận lại tiếp tục tranh cãi về việc nên giữ lại hay hủy bỏ những lễ hội "dã man" như chọi trâu, đâm trâu, chém lợn...?
Đây không phải là lần đầu tiên câu hỏi này được đặt ra và cũng không phải câu chuyện của riêng Việt Nam, ở Tây Ban Nha là câu chuyện về lễ hội đấu bò tót, ở Nhật Bản là câu chuyện về lễ hội săn cá heo... Lớn hơn là câu chuyện về toàn cầu hóa và sự va chạm giá trị giữa các cộng đồng và nền văn hóa.

Quay trở lại lễ hội chọi trâu Đồ Sơn, nguồn gốc lễ hội chọi trâu là một tập tục cổ, có từ xa xưa nhằm cầu cho mưa thuận gió hòa, mùa màng tốt tươi, cá tôm đầy thuyền sau mỗi chuyến ra khơi.
“Ở chân núi Đồ Sơn, huyện Nghi Dương, có đền thờ Thủy Thần. Tương truyền có người bán thổ đi qua, thấy hai con trâu chọi nhau dưới đền, nên hàng năm đến ngày 9 tháng 8, có tục chọi trâu để tế thần” (Theo sách Đại Nam nhất thống chí)
Lễ hội chọi trâu Đồ Sơn là sự giao thoa giữa những yếu tố văn hoá nông nghiệp đồng bằng với văn hoá cư dân ven biển, gắn liền việc thờ cúng thuỷ thần với nghi lễ chọi và hiến sinh trâu. Lễ hội thể hiện bản sắc văn hóa, tinh thần cùng thể chất đặc biệt của người dân miền biển hàng ngày đối diện với biển khơi và bão tố để mưu sinh.
Lễ hội chọi trâu Đồ Sơn từng bị gián đoạn trong thời gian chiến tranh, đến năm 1989 được khôi phục. Sau 27 năm khôi phục lại lễ hội, đây là lần đầu tiên xảy ra tai nạn chết người.
Cũng giống như lễ hội đâm trâu của người dân tộc ở Tây Nguyên, những người phản đối lễ hội chọi trâu Đồ Sơn cho rằng đó là những lễ hội dã man, tàn bạo, ngược đãi động vật,... Nói về lễ hội đâm trâu, có người từng đưa ra lý lẽ: Chúng ta không thể duy trì một lễ hội sát hại dã man con trâu như thế vì con trâu là người bạn của nhà nông. Tuy nhiên, có lẽ người phát ngôn câu ấy chưa tìm hiểu về văn hóa của những dân tộc Tây Nguyên, họ chưa bao giờ dùng trâu để cày cấy.
Đó, thật ra là một sự áp đặt các giá trị của cộng đồng mình lên cộng đồng khác - Một hiện tượng phổ biến đang xảy ra hiện nay. Áp đặt các giá trị về đạo đức, văn minh, nhân bản của cộng đồng mình lên một nghi thức, tín ngưỡng, lễ hội của những cộng đồng yếu thế hơn và dán nhãn hủ tục, dã man, cần phải loại bỏ khỏi xã hội mà không chịu tìm hiểu về nguồn gốc, lịch sử, ý nghĩa, tính kết nối cộng đồng của thực hành văn hóa đó đối với cộng đồng của họ.
Bằng cuộc cách mạng 4.0, toàn cầu hóa và thế giới phẳng, các quốc gia ngày càng xích lại gần nhau hơn. Và ngay trong một quốc gia, các cộng đồng đa văn hóa cũng bắt đầu xích lại gần nhau hơn, va chạm với nhau nhiều hơn. Những cộng đồng lớn hơn bắt đầu mang các giá trị về sự văn minh của cộng đồng mình để đánh giá các thực hành xã hội của cộng đồng khác. Những cộng đồng yếu thế hơn, bằng quy định, pháp luật hay truyền thông họ dần dần bị tước đi những nét văn hóa đặc biệt của cộng đồng mình. Không phải sự từ bỏ tự thân.
Có một nhà văn hóa nói với tôi rằng: "Mỗi thực hành văn hóa của một cộng đồng cũng giống như một mắt xích, mất đi một mắt xích, dù ở bất kì đâu thì văn hóa của cộng đồng ấy cũng bị đứt". Và khi văn hóa của một cộng đồng bị đứt, họ bắt đầu hoang mang về bản thân mình là ai, mình ở đâu mà không tìm được câu trả lời.
Tôi hỏi Hà LemMy, một bạn trẻ làm về phục dựng các làn điệu cổ xưa của Chèo, Tuồng, Múa rối nước:- Chúng ta đều cho rằng văn hóa không phải là bất biến, nó là dòng chảy và luôn luôn có sự thay thế. Trong suốt chiều dài lịch sử của nhân loại, có rất nhiều thực hành văn hóa đã mất đi và được thay thế bởi các thực hành văn hóa mới. Vậy lý do gì bạn nghĩ rằng cần phải giữ gìn những thứ cổ xưa như Chèo, tuồng?- Vì bà mình thích Chèo, mình muốn hiểu về bà và "giao tiếp" được với bà.
Sự tự quyết của cộng đồng và tính kết nối giữa quá khứ-hiện tại nên hay chăng là tiêu chí đầu tiên của việc trả lời câu hỏi: Bỏ hay giữ những lễ hội "dã man"?

Quan điểm - Tranh luận
/quan-diem-tranh-luan
Bài viết nổi bật khác
- Hot nhất
- Mới nhất

Kiều Minh Tiến
hiện tại con người á châu đang chịu quá nhiều ảnh hưởng của văn hóa tây phương. một phần cũng là vì văn hóa sính ngoại của người châu á gây ra, một phần cũng là vì các nhà tuyên truyền văn hóa phương tấy làm quá tốt. nói câu này ra có nhiều người không thích nhưng đúng là phải hòa nhập chứ không hòa tan.
- Báo cáo

Viet Anh Tran

Cái này khá tương đồng với khái niệm ethnocentrism trong nghiên cứu văn hóa - nghĩa là áp đặt cách nhìn từ nền văn hóa của mình mới là chuẩn mực, là vượt trội...
Mình nghĩ văn hóa thay đổi liên tục, điều không nên làm là can thiệp một cách thô bạo (ví dụ như cấm) để tác động vào dòng chảy thay đổi này... Nhận thức của con người liên tục thay đổi và cuối cùng sẽ tự nhận ra cái gì cần - cái gì nên bỏ. Điều chúng ta cần chỉ là thời gian.
Cũng giống như người trẻ càng ngày càng ít ăn thịt chó vậy - không phải vì bị ép buộc, chỉ đơn giản là đời sống thay đổi sẽ dần điều chỉnh cả nhận thức. Mình cho rằng can thiệp thô bạo sẽ gây ra những phản kháng đôi lúc còn đem lại hậu quả đáng tiếc hơn những gì chúng ta đang mất hiện tại...
- Báo cáo
hellman1601
Mình nghĩ việc ít ăn thịt chó không chỉ đơn giản do giới trẻ điều chỉnh nhận thức mà do các chiến dịch tuyên truyền rầm rộ trên các mạng xã hội. Các nhà "hoạt động" làm việc không mệt mỏi để chứng minh việc ăn thịt chó là phản văn minh, tiến bộ, là man rợ. Nó không thô bạo, nhưng vẫn là can thiệp vào suy nghĩ
- Báo cáo

Viet Anh Tran

Theo mình thì xã hội sẽ luôn có các luồng ý kiến trái chiều và đó là điều không thể tránh khỏi. Nếu họ thuyết phục hơn và họ thắng thì cũng ok thôi, khó mà đạt được mức công bằng tuyệt đối.
Cái mình muốn đề cập là các nhà quản lý không nên can thiệp quá sâu và hãy cứ để xã hội tồn tại những mâu thuẫn, đấu tranh để liên tục phát triển về văn hóa vậy đó.
- Báo cáo

The Noblest Pleasure
Đã giết thịt động vật để ăn thì giết loài nào cũng thế cả. Chả qua vì người yêu chó yêu mèo thì họ mới bảo vệ chó mèo vì tình yêu vị kỉ của họ, chứ chẳng phải con chó con mèo thì đáng sống hơn con bò con lợn.
Những chiến dịch tuyên truyền không giết thịt chó mèo chỉ hòng đánh vào tâm lý, cảm xúc người khác thôi chứ chẳng phải vì nó thực sự hợp lý.
Tóm lại việc giết thịt chó mèo chẳng phản văn minh hơn giết bò giết lợn. Có chăng những loài đã vào sách đỏ, có nguy cơ tuyệt chủng thì ta không được giết hại chúng vì như thế là diệt chủng, còn những loài khác, giết thịt loài nào cũng là giết thịt, chả qua người ta đã mặc định chỉ một số loài là thực phẩm và các loài khác thì không, loài nào mà đáng yêu và làm người ta thích thì người ta cho rằng giết thịt chúng là man rợ, đấy chỉ là thiên vị thôi.
- Báo cáo
hellman1601
Đồng ý với tác giả về việc áp đặt những qui chuẩn, tiêu chuẩn văn hoá của một cộng đồng lên 1 cộng đồng khác. Không hề tồn tại qui chuẩn phổ quát về văn hoá áp dụng lên mọi nền văn hoá, cộng đồng và đánh giá sự văn minh thông qua tiêu chuẩn riêng là sai lầm. Lịch sử loài người có quá nhiều sai lầm như vậy dẫn tới những hậu quả thảm khốc rồi. Giữ hay bỏ 1 lễ hội văn hoá không nằm ở việc các nhà "hoạt động" bảo là được hay việc nhà nước bị sức ép của truyền thông mà ra văn bản hành chính cấm, mà đó phải là do tự bản thân cộng đồng nơi mà lễ hội đó diễn ra quyết định. Việc áp dụng máy móc, rập khuôn và giáo điều từ các nhà "hoạt động vì phúc lợi động vật" tới sự dắt mũi của truyền thông sẽ tạo ra hố ngăn cách giữa các cộng đồng và sự thù địch. Những nét văn hoá hay thực hành tín ngưỡng của các tộc người sẽ biến mất nếu áp dụng văn hoá ngoại lai. Người dân Tây Nguyên thực hành tín ngưỡng khác với người Kinh ở đồng bằng Bắc Bộ và người ở đồng bằng khác với miền núi phía Bắc, không áp dụng 1 bộ tiêu chuẩn nào lên tất cả các nền văn hoá
- Báo cáo

The Noblest Pleasure
Lấy tính mạng loài khác ra làm trò vui là dã man từ trong bản chất việc ấy rồi, không phụ thuộc vào nền văn hoá nào, cứ lấy văn hoá, truyền thống ra làm khiên che thì chỉ là nguỵ biện thôi.
- Báo cáo
Ngô Quân
Hải Phòng một mình một luật, cấm được zời. Dân Đồ Sơn nuôi pitbull đi chọi nhau kìa.
- Báo cáo