Hoạt hình dành cho ai?
Lời ngỏ: Đây là bài viết ban đầu mình dự định đăng lên trên chuyên mục 'Góc nhìn' của VnExpress. Nhưng do mình đã gửi hai ngày và chưa...
Lời ngỏ: Đây là bài viết ban đầu mình dự định đăng lên trên chuyên mục 'Góc nhìn' của VnExpress. Nhưng do mình đã gửi hai ngày và chưa thấy phản hồi từ phía ban biên tập chuyên mục Góc nhìn, VnExpress nên mình quyết định tự đăng tải lên trang Spiderum cá nhân. Bài mình có thêm một số ảnh minh họa.

“Dành cho bọn con nít chứ còn gì nữa”, tui tin chắc nhiều người sẽ nói vậy.
Trong khi đó, có hôm bạn tâm sự rằng nhà bạn rất thích xem hoạt hình. Nhiều người (có cả người lớn) đổ xô ra rạp và bàn tán về phim The Incredibles 2 (Gia đình siêu nhân 2).
Ngẫm lại mới thấy cho dù có sự chuyển biến trong tư tưởng về đối tượng xem hoạt hình, nhưng dường như vẫn còn rất nhiều người vẫn mang nặng tư tưởng sai lầm về đối tượng khán giả của phim hoạt hình.
Tư tưởng ấy nặng nề, dai dẳng trong suy nghĩ nhiều người.
Hồi trước, khi tôi học cấp 2, lũ con trai ở lớp đã trêu tôi dai dẳng trong khoảng gần 4 năm chỉ can tội… thích phim hoạt hình, tức là ngược sở thích của ‘số đông’: đá bóng, chơi game. Tôi không ham mê gì bộ môn túc cầu. Tầm này, khi nhiều người sốt vó về World Cup, còn tôi thì đêm nào cũng 11h đêm ‘yên vị trên giường’. Tôi cũng chẳng ham mê gì trò chơi điện tử. Tôi chỉ thích phim hoạt hình. Nó đem đến một thứ mà sách vở đã tước đi trong tâm trí tôi – trí tưởng tượng.
Giờ, thi thoảng tôi vẫn nghe thấy vài ba câu kiểu: ‘Lớn tướng rồi mà xem hoạt hình’, ‘Xem gì người lớn hơn tí đi’ hay ‘Đừng xem nhiều hoạt hình quá, trẻ con lắm’. Và những câu đó, do người lớn – những người được cho là thông thái – nói.
Đến cả một vị Nghệ sĩ ưu tú làm Phó giám đốc Hãng phim hoạt hình Việt Nam cũng cho rằng: “Phim hoạt hình thì để giáo dục trẻ em”
trong một bài phỏng vấn cho Zing cách đây hai năm đã khiến những người trưởng thành còn xem hoạt hình và tôi phải lên tiếng phản đối, chứ chưa nói tới những người trong ngành.

Dễ hiểu thôi khi ngoài kia đang có rất nhiều phim hoạt hình cố gắng phá vỡ định kiến ‘chỉ dành cho trẻ em’. Kể ra thì khá nhiều. Có nhiều bộ phim hoạt hình, dù dưới dạng series nhiều tập hay phim chiếu rạp, mang nội dung theo hướng thân thiện với mọi thành viên trong gia đình (còn gọi theo thuật ngữ tiếng Anh là family-friendly) chẳng hạn như Coco, series Voltron, How To Train Your Dragon (Bí kíp luyện rồng), series Phineas and Ferb hay Hotel Transylvania (Khách sạn Transylvania).
Thậm chí, cũng đã có một số phim hoạt hình được làm ra ... chẳng phải dành cho trẻ con như nhiều người lầm tưởng, mà ngược lại, dành cho người lớn. Và những bộ phim đó vẫn rất thành công. The Simpsons (Gia đình Simpsons) với 28 mùa trong khoảng 30 năm phát sóng trên truyền hình. Hay Rich & Morty dù thâm thúy nhưng chứa nhiều ‘f-word’ và những điều khác khiến người lớn cũng phải ‘đỏ mặt’ nên được gán mắc 14+. Tôi cũng nhớ có lần VnExpress có bản tin về một bộ phim chiếu rạp 17+ tên Sausage Party (Bữa tiệc xúc xích).
Và, nếu bạn muốn biết thêm, hoạt hình thời đầu vốn làm ra chẳng phải cho trẻ con (mời bạn đọc thêm từ bài viết của animator Hà Huy Hoàng trên Facebook). Bạn không nghe nhầm. Ban đầu hoạt hình vốn chẳng sinh ra cho trẻ em, cho tới khi Walt Disney làm phim dựa vào chất liệu từ truyện cổ tích. Nhưng điều đó không đồng nghĩa là hoạt hình hoàn toàn cho trẻ con. Chúng ta vẫn thấy một Ngôi mộ đom đóm phơi bày bộ mặt tàn ác chiến tranh, một một thế giới thú vật phơi bày vấn đề xã hội nổi cộm trong Zootopia.
Sự thiếu tìm tòi, nghiền ngẫm sâu về vấn đề mà chỉ nhìn qua loa về hiện tượng khiến cho nền hoạt hình Việt Nam vẫn không thể giành lại đúng vị trí của một ông tổ trong nền hoạt hình Đông Nam Á, chưa nói chuyện bắt kịp với thế giới.
Ở quốc gia ao làng Đông Nam Á - Malaysia, đã có những nhà làm phim hoạt hình sẵn sàng để hai nhân vật chết chỉ trong một cảnh từ tập cuối mùa 2 series Ejen Ali (Điệp viên Ali) hay thậm chí cho nhân vật chính sẵn sàng bị đánh (mà nhiều người gọi vui là ‘ăn hành tơi tả’) đến nỗi văng ra khỏi ngoài vũ trụ như series BoBoiBoy Galaxy - mời các bạn xem ở dưới trích đoạn tập 24 của BoBoiBoy Galaxy mùa 1. Và các khán giả nước họ không những không ‘giật mình’ mà trái lại còn phấn khích và mong muốn họ tiếp tục phá vỡ những rào cản tư tưởng về hoạt hình để làm những sản phẩm hay hơn không chỉ cho khán giả trong nước mà còn khán giả nước ngoài, trong đó có khán giả Việt.

Không chỉ riêng gì hoạt hình, mà người lớn có vẻ còn muốn 'níu kéo' nhiều tư tưởng lạc hậu khác như chuyện bình đẳng nam nữ, tới ứng xử với tài sản công, hay việc chọn trường, chọn ngành cho con hoặc chuyện dạy học môn Sử.
Tôi hơi luyên thuyên, nhưng hãy thử nghĩ lại mà xem. Người lớn vẫn thi thoảng có cách hành xử xưa cũ với những vấn đề đáng nhẽ ra phải thay đổi tư duy để phù hợp với thời đại và thuận theo sự phát triển của đất nước. Nhưng họ không làm vậy.
Nhưng nếu nói ai cũng vậy thì thật sự quá vơ đũa cả nắm. Quay lại chuyện hoạt hình, có những người sẵn sàng thay đổi góc nhìn của mình về hoạt hình. Đó là những người có tâm, có tầm và tài ở Vintata sẵn sàng khiến chú khỉ Monta trở nên gần gũi với mọi người, không phải mỗi trẻ con, không gò bó ở việc ‘giáo dục trẻ con’. Đó là những người lớn sẵn sàng yêu thích phim hoạt hình, đón nhận những thông điệp ẩn ý về những vấn đề thời sự hay bài học nhân sinh trong đó.
Và vẫn còn những người lớn sẵn sàng phá vỡ định kiến cũ để khiến xã hội tốt đẹp hơn khi thay đổi cách nhìn nhận cũ và chấp nhận những quan niệm mới đúng đắn để giúp xã hội tốt đẹp, dù có thể công sức của họ rất nhỏ.
Có điều, đáng buồn thay, không phải ai cũng có đủ cam đảm để làm vậy.
Họ không hiểu rằng: Một xã hội đi lên là xã hội dám phá vỡ những định kiến cũ để lắng nghe, thấu hiểu những quan điểm mới và áp dụng nó nếu nó hay và tiến bộ. Và muốn có một xã hội như vậy là công sức của từng cá nhân.
Dường như, quá nhiều người, hoặc là quá già, hoặc là quá sợ hãi, hoặc có thể quá ích kỷ để làm vậy.

Quan điểm - Tranh luận
/quan-diem-tranh-luan
Bài viết nổi bật khác
- Hot nhất
- Mới nhất

HelloWorld!
Albert Einstein - Logic will get you from A to B. Imagination will take you everywhere.
Tạm dịch: Suy luận sẽ đưa bạn từ A đến B. Trí tưởng tượng sẽ đưa bạn đến bất cứ đâu.
Ông Einstein (hoặc là một ông nào đó) nói như vậy có đúng không? TẤT NHIÊN câu trả lời là CÓ. Và có thể câu trả lời luôn là CÓ.
Thử hỏi liệu thiếu trí tưởng tượng thì làm sao con người có thể khắc hình tượng lên trên các tảng đá thời tiền sử được? Làm sao con người có thể ghi lại được các kí tự chữ cái và con số để đọc lại sau này? Làm sao con người có thể thấu hiểu cảm xúc cho nhau? Làm sao con người có thể liên lạc được với nhau từ một khoảng cách địa lý xa xăm? Làm sao con người có thể làm được các bài toán hình học không gian để con người có thể đi vào vũ trụ và đặt chân lên Mặt Trăng cũng như khám phá ra thiên hà trông như thế nào được?...
Thử hỏi tiếp rằng trong thời buổi hiện nay có cách nào mở mang được trí tưởng tượng cũng như tiếp thêm sức mạnh về tương lai tích cực hay lạc quan cho con người một cách nhẹ nhàng hơn là xem phim hoạt hình được?
Ngoài ra, thực dụng quá chỉ khiến con người ta trở nên cọc cằn, cáu gắt, bực bội, tức tối, khó chịu hơn mà thôi. Mà tức tối, cọc cằn, bực bội, cáu gắt, khó chịu gây ra hậu quả như thế nào thì chắc ai cũng có thể biết được như thế nào nên không cần phải trình bày thêm ra làm gì.
Để chốt lại thì ai xem được thì cứ xem, ai không xem thì thôi, 'nước sông không phạm nước giếng'...
- Báo cáo

Lê Thu Thảo
Nhận xét chung đây nhé: Hmm so với năm ngoái thì năm nay viết có tiến bộ đó bro, dù Bánh vẫn bị ghét mấy chỗ có từ "ngẫm lại", yea chả hiểu sao ghét cái từ đấy cực :v TUY NHIÊN làm ơn phần screenshot nên cắt đoạn ra, lọc phần chính để sử dụng, đăng nguyên cả dải ảnh sẽ làm người đọc rất khó chịu (nhất là người dùng điện thoại, sẽ rất khó đọc). Dẫn chứng về 1 số bộ nên chọn lọc kĩ, well bộ Voltron (phải nói rõ là series Voltron nào ví dụ như series Lagendary Defender, bản Nhật, bản Việt, bla bla... vì Voltron có khá nhiều bản chuyển thể, biến thể) khá phức tạp (nội dung không bàn đến nhưng cộng đồng fan của bộ này khá là đáng sợ), theo ý kiến cá nhân thì không nên cho vào làm 1 dẫn chứng nói về ý nghĩa phim.
Đó nhận xét sơ qua vậy thôi :v
- Báo cáo
katkat
Cảm ơn bạn vì nhận xét sơ lược 

- Báo cáo

Lê Thu Thảo
à chú ý 1 chuyện là để ý nội dung truyền tải nhé, well cái này nói hơi khó hiểu nhưng vấn đề hơi lan man tí, ở đây đang là 1 quan điểm đang cần được thay đổi, nhưng việc đưa dẫn chứng để chứng minh quan điểm của mình là đúng vẫn chưa đủ, chưa sâu. Mình đang chứng minh là hoạt hình không dành cho trẻ em đúng không? Lấy 1 2 bộ cụ thể và phân tích, đưa dẫn chứng về bộ đó ra, từ 1 ví dụ siêu cụ thể để tổng hợp 1 số ví dụ chung hơn, thì sẽ thuyết phục hơn 1 chút là lấy 1 lô ví dụ dẫn chứng nhưng không đào sâu 1 vài cái lên cho người ta hiểu.
còn gì nữa sẽ nói sau nhé vì vốn dĩ chủ đề này nó khó nói đấy, viết phải cẩn thận nhé.
- Báo cáo

Drunken Raccoon
Thay vì cho con bạn xem phim hoạt hình hãy cho nó xem những chương trình như thế giới động vật chẳng hạn? Tôi không muốn cho con tôi xem phim hoạt hình vì nó nhồi nhét vào đầu con tôi những tư tưởng đần độn, cổ tích, phi thực tế... Let's be honest, bạn nhặt được cái ví tiền có rất nhiều giấy tờ quan trọng của nạn nhân và kèm theo 5 triệu tiền mặt liệu bạn có trả lại người ta nguyên vẹn? người tử tế thì chắc chỉ lấy tiền r gửi ví lại theo đường bưu điện cho nạn nhân người tệ bạc thì mang cắm hết giấy tờ để kiếm thêm mấy đồng. Hay như bạn fucked up 1 vài việc ở chỗ làm và khả năng sẽ phải đền bù. Mức đền bù có thể làm bạn bị đuổi việc hay tán gia bại sản liệu bạn sẽ thành thật khai báo? Tôi nghĩ các bạn biết đến spiderum thì chắc các bạn cũng đủ lớn và trưởng thành để biết cái xã hội nó như nào. Là bậc phụ huynh tôi rất không muốn con mình lớn lên mà không có tí nhận thức nào về xã hội. Tất nhiên tôi sẽ không bao giờ dạy con tôi ăn trộm ăn cắp. tôi dạy con tôi về tự nhiên, khoa học... và khi nó đủ lớn tôi sẽ bắt đầu cho nó tự trải nghiệm thực tế xã hội dưới sự bảo vệ của tôi. Ví dụ: nó cần mua điện thoại. ok tôi sẽ trừ quỹ tiêu vặt, quỹ thưởng điểm tốt, quỹ làm việc vặt... của nó để mua tất nhiên tôi sẽ đóng góp phần chính nhưng tôi sẽ trừ của nó vừa đủ để nó cảm thấy tiếc và quý trọng cái điện thoại. tôi sẽ đưa nó đi và cho nó tự chọn chiêc điện thoại của nó. Tôi hi vọng nó sẽ chọn hàng dởm, hàng nhái để nó nhận ra xã hội này rất nhiều người sẵn sàng lừa lọc nó. Tôi sẽ không bao giờ cho con tôi xem phim hoạt hình. Đặc biệt là những phim kiểu cổ tích, ngụ ngôn...
- Báo cáo

deathstar
Ở gần nhà tôi cũng có một vài người dạy con như thế, tôi không bao giờ chơi chung với những đứa trẻ đó bởi vì chúng thực dụng và keo kiệt một cách đê tiện. KỂ CẢ VỚI BỐ MẸ CỦA CHÚNG. Thực lòng tôi không ghét những đứa trẻ như thế lắm, tội nghiệp mới đúng, chúng lớn lên với một tuổi thơ bất hạnh thì nhân cách bị méo mó là phải.
- Báo cáo

Drunken Raccoon
tuổi thơ như nào là bất hạnh? không được xem hoạt hình là bất hạnh? không xem hoạt hình là nhân cách méo mó? là đầu trộm đuôi cướp? oh wow thế thì cần gì bỏ tiền thuế nuôi công an nữa. đầu tư phổ cập hoạt hình bắt buộc như học văn hóa thôi?
- Báo cáo

tr345ure
mình thắc mắc tí là sao bạn không trả lời những câu của mấy bạn kia ở trên? còn về câu hỏi của bạn cho deathstar thì mình xin trả lời thay là bạn đó nói tuổi thơ của đứa con của con bạn sẽ bất hạnh vì được phát triển trong môi trường thực dụng, bạn ấy không nói gì về việc không được xem hoạt hình là bất hạnh cả
- Báo cáo

Drunken Raccoon
và 1 câu hỏi bonus này. bản thân bạn khi nhặt được cái ví 5 triệu bạn sẽ hành xử như nào? giao nộp cho công an? bạn không may phá hoại ở chỗ làm? thú nhận rồi cắm sổ đỏ đền bù? dắt vợ con ra gầm cầu ở?
- Báo cáo

tr345ure
còn với câu hỏi cho cái ví 5 triệu thì đúng mình sẽ trả lại còn với câu hỏi ở dưới thì việc phá hoại mà vô tình sẽ không tới mức thiệt hại phải cắm sổ đỏ đền bù
- Báo cáo

N_g_ọ_t
Wow ... ko biết bạn Drunken Raccoon có thù gì với hoạt hình mà gắt thế
Bản thân tôi cũng là một người cực mê phim hoạt hình dù đã 27 tuổi, đối với tôi tất cả chúng ta đều là những "đứa trẻ to xác" nên tôi cũng ko chê bai hay phản pháo các ý niệm "hoạt hình là dành cho trẻ con", tôi cũng chả phân loại hoạt hình là giành cho ai cả vì mỗi người mỗi quan điểm, mỗi góc nhìn, mỗi sở thích ... Nhưng tôi đồng ý với tác giả bài viết ở chỗ phim hoạt hình cho chúng ta thứ đã bị sách vở lấy mất, đó là trí tượng tượng. Đó là chưa kể sự hài hước và đáng yêu mà phim hoạt hình đem lại, mỗi bộ phim là một câu chuyện và bài học ý nghĩa mà thậm chí phim người đóng còn không đủ thể hiện (có lẽ vì con người ko đủ khả năng diễn đạt nên mới sử dụng hình vẽ), nói như thế ko có nghĩa là nó khiến đầu óc chúng ta lú lẫn và tưởng tượng thái quá (góc nhìn và thái độ nằm ở mỗi người), phim hoạt hình giúp chúng ta cảm thấy thoải mái và vui vẻ ở một giới hạn nhất định, đó là suy nghĩ của những người yêu và hiểu hoạt hình thật sự. Ngoài ra tôi thấy bài viết và cái kiểu dạy con thông qua chương trình thế giới động vật hay thực vật hay cái qq nào đó chả liên quan *éo gì tới nhau cả, hay phim hoạt hình thì ảnh hưởng gì tới việc con bạn muốn mua đồ thì bị trừ quỹ tiền ... tôi ko biết bạn sẽ có bao nhiêu đứa con nhưng với cái lối nghĩ như thế thì ... xin chúc may mắn cho (những) đứa trẻ đó ! Quá đáng thương !

- Báo cáo

Drunken Raccoon
hey, tôi không thích tranh luận với người văng tục khi tranh luận nhưng đây là lần đầu nên tôi chỉ thông báo với bạn để mình nhất trí quan điểm cho nhữ lần tiếp theo. nếu bạn cảm thấy thực sự cần phải văng tục để thể hiện quan điểm thì bạn có thể bỏ qua mình luôn vì mình sẽ không trả lời bạn.
có thể bạn là "đứa trẻ to xác" (ĐTTX) nhưng không phải tất cả chúng ta đều là những ĐTTX. Nhiều người không muốn mình là ĐTTX, nhiều người muốn là ĐTTX nhưng hoàn cảnh không cho phép, nhiều người có cái diễm phúc được là ĐTTX ở năm 27 tuổi nên tôi không nghĩ bạn nên vơ đũa cả nắm như vậy.
như tôi nói ở trên với bạn Việt Anh Trần, Tôi không có ý kiến gì với những cái hoạt hình có thế giới riêng của nó. Ví như mấy phim tôi có nói ở trên (ben 10, siêu nhân...) nó không mang tính giáo dục tư tưởng, nó không đặt trong xã hội bình thường và kết luận rằng hành động như thế sẽ thành công. Tôi cực ghét những thể loại phim lãng mạng hóa tư tưởng. Có niềm tin là có tất cả? Hãy tin vào tình bạn? Như one piece chẳng hạn. really? bạn có niềm tin, bạn có bạn bè là bạn sẽ chống chọi lại được "chính phủ"? bạn nên thực sự cống hiến hết mình cho tình bạn? tôi không nói như thế là sai nhé. tôi chỉ nói là liệu bạn có chọn được đúng người để cống hiến? làm sao để bạn biết là họ cũng sẽ cống hiến hết mình cho bạn? Tôi cũng không nói là bạn nên tẩy chay mọi người mà tôi đang nói là: chọn bạn mà chơi. Cơ mà bạn không chọn được bạn tốt đâu khi mà đầu óc bạn lãng mạng như vậy. Bạn tốt thường nó cục cằn lắm, nó không ngọt ngào đâu và quan trọng nhất là nó không giống one piece hay naruto đâu.
điều nữa này, thử tự hỏi bản thân nhé. bạn đã từng được mua cho bao nhiêu cái điện thoại? những cái điện thoại mà người khác mua cho tuổi thọ của nó là bao nhiêu lâu? 1 năm? 2 năm? bạn 27 tuổi nhưng vẫn được làm ĐTTX nên tôi cũng đoán là nhà bạn có điều kiện? Bạn có bao giờ mổ con cá chưa? hay cắt tiết con gà để làm mâm cơm cúng? hay thậm chí có biết cầm cái chổi không? Đến năm bạn bao nhiêu tuổi thì bố mẹ ngừng trợ cấp? hay hiện tại bố mẹ vẫn đang trợ cấp? công việc (nếu có) mà bạn đang làm là bạn tự nộp hồ sơ, tự đến nịnh nọt người ta để được nhận hay bố mẹ bạn xin cho?
tổng kết mấy câu hỏi trên bạn qua được mấy câu? Bạn có thể tự hào và cảm thấy sung sướng khi được làm ĐTTX nhưng tôi thì không và tôi cũng không muốn con tôi như vậy.
- Báo cáo

Viet Anh Tran

Bạn nghĩ thế thôi chứ ít ra cái việc nhặt được cái ví có 5 triệu là tôi thì tôi trả lại đầy đủ cho khổ chủ đấy.
Phần nhỏ là vì tôi sẽ rất vui khi làm được việc gì đó giúp người khác, phần nhiều là vì tôi không muốn bán rẻ nhân cách của mình lấy 5 triệu đồng. Vì thật lòng là không đáng.
Tôi đồng ý với cách bạn nghĩ sẽ dạy con vì đó chính là cách tôi được dạy. Tuy nhiên tôi lại không đồng tình với nhận định của bạn về hoạt hình. Theo tôi thì hoạt hình không hề "đần độn"; ngược lại, phần phi thực tế của nó nhiều khi giống như gia vị bổ sung thêm cho phần thiện trong trẻ em được phát triển. Ai sẽ cố gắng thay đổi thứ gì đó theo hướng tốt hơn nếu ngay từ đầu đã không thể hình dung và mơ ước rằng khi tốt hơn nó sẽ như thế nào?
- Báo cáo

N_g_ọ_t
Quá đúng ! Vì 5 triệu mà bán rẻ nhân cách, lương tâm sống ko yên ... Có lẽ chủ thớt vừa mất cái ví 5 triệu nên cay cú, gặp ai cũng hỏi "lụm đ.c 5 triệu thì làm gì"
(ý kiến cá nhân ko liên quan đến bài viết cho lắm, mong mọi người thông cảm) ^^

- Báo cáo

Drunken Raccoon
"Phần nhiều là vì tôi không muốn bán rẻ nhân cách của mình....Thật lòng là không đáng" vậy nghĩa là bạn cũng có cái giá riêng của bạn? 10? 20? 100? Tôi chọn 5 triệu vì tôi nghĩ nó là cái giá trung bình cho mọi người. Hoàn cảnh của bạn như nào thì tôi không biết nhưng với đa số người lao động, văn phòng... thì 5 triệu là cả tháng lương. 5 triệu không phải số tiền nhỏ và tôi cũng nói thật nếu là tôi, tôi cũng thực sự cân nhắc xem nên trả toàn bộ hay chỉ gửi trả giấy tờ. Có thể lúc đó vợ con ốm đau, chi tiêu tài chính đang nguy ngập chẳng hạn thì tôi không nghĩ là tôi sẽ trả lại tiền đâu và tôi sẽ chỉ gửi lại giấy tờ theo địa chỉ trên đó thôi.
(http://www.doisongphapluat.com/tin-tuc/thu-nhap-binh-quan-nam-2017-tang-170-usd-a214649.html) đây là link số liệu. thu nhập bình quân đầu người vn năm vừa rồi là 5.5m 1 tháng. tôi biết link đó có thể không chính thống nhưng mình chỉ đang tranh luận chứ không phải bảo vệ đồ án tiến sĩ nên mình có thể tạm tin trang đó.
về hoạt hình: với những cái hoạt hình mà nó tách hẳn với thế giới thực kiểu ben10, siêu nhân, one piece... người xem có thể ý thức được đó là thế giới khác và xem đơn giản chỉ để giải trí chứ không có tính giáo dục tư tưởng. tôi không có ý kiến gì với những cái hoạt hình đó. Tôi chỉ đang nói những cái hoạt hình kiểu mô tả "thực tế xã hội" thường thường có cái cốt truyện kiểu này: người tốt, thật thà > gặp khó khăn > tiếp tục thật thà > hết khó khăn. Nhưng đó không phải là cách xã hội này vận hành, bạn và tôi đều biết điều đó. bạn mà nói với sếp bạn là anh ơi em làm hỏng cái máy rồi thì nhẹ cũng đuổi việc và tháng tới thắt lưng buộc bụng, hi vọng xin được việc trước khi cả nhà ra gầm cầu ở. nặng thì phải đền, đền bao nhiêu là đủ? tôi biết nếu bạn làm cho doanh nghiệp nhà nước và có biên chế thì chắc chỉ bị kỉ luật, đình chỉ, chuyển công tác... nhưng bạn ơi, không phải ai cũng có tiền hay quan hệ để chạy biên chế bạn ạ. À đấy, "chạy biên chế" thêm 1 ví dụ nữa của thực tế xã hội đấy bạn. Bạn tài, bạn giỏi nhưng bạn không biết luồn lách thì bạn chẳng đi đến đâu cả. Tôi không nói là cứ phải vào biên chế mới là thành công. Tôi đang nói là bạn không thể cứ thành thật là sẽ thành công được. Nói dối là 1 nghệ thuật. Nếu tài giỏi là chất phản ứng chính thì nói dối như là chất xúc tác kích thích phản ứng bùng nổ. Tôi cũng không nói là phải nói dối mới thành công. Tôi nói là bạn phải biết kết hợp giữa 2 thứ để thành công. Tôi không dạy con tôi ăn trộm ăn cắp nhưng tôi cũng không dậy con tôi tư tưởng lãng mạng hóa mọi thứ. Tôi sẽ dạy con tôi sự thật khi nó đủ lớn.
- Báo cáo

Viet Anh Tran

Khi trả lời trong trường hợp 5tr của bạn và tôi biết là bạn sẽ lôi một con số khác ra như vậy. Nhưng câu trả lời vẫn là không bạn ạ, bạn có thể nói tôi chém gió thì tùy, nhưng từ bé tôi đã ý thức được là khoản tiền dù lớn dù nhỏ nếu biết chủ của nó là ai tôi sẽ luôn trả lại rồi. Thực tế cuộc sống là gì? Là nó muôn màu muôn vẻ, là có người nọ người kia và không phải luôn vận động theo kiểu "vì tôi nghèo nên tôi sẽ tha hóa".
Phần sau của bạn nói về hoạt hình thì tôi thấy hơi lan man và có 2 góp ý thế này: (1) bản thân phần reply đó của bạn đã làm rõ rằng những chỉ trích về hoạt hình nói chung ở comment đầu là hơi vội vã và có phần vơ đũa cả nắm; (2) việc bạn dạy con bạn biết về thực tế cuộc sống và việc nuôi dưỡng phần thiện trong mỗi đứa trẻ mà tôi đề cập ở trên về cơ bản không loại trừ hoàn toàn nhau (mutually exclusive - xin lỗi trước nếu tôi lỡ có dùng thuật ngữ sai). Bạn đang tư duy theo lối nhị nguyên - chỉ có thế này hoặc thế kia - và tư duy như vậy trong trường hợp này không hề hợp lý.
- Báo cáo

Drunken Raccoon
thôi vụ 5 triệu thì thực sự bạn khẳng định như thế thì chúng ta cũng chỉ biết ghi nhận như thế thôi chứ cũng không thể xác minh được cơ mà tôi cũng tin vụ 5 triệu sẽ về chủ cũ nhưng tôi không tin vụ bạn không có "giá". Tại sao? vì những điều bạn nói chứng tỏ bạn là người học cao hiểu rộng, gia đình giàu có, ở thành thị và bạn có điều kiện để tung hoành ngang dọc nên cái "giá" của bạn nó cao hơn người bình thường. Tôi không nói tung hoành ngang dọc là chơi bời nhé. Tôi nói là họ quá thừa điều kiện để cho bạn thỏa mái theo đuổi ước mơ. Nhưng nếu bây giờ strip hết những cái đấy khỏi bạn thì sao? let's say bây giờ tự nhiên bạn bị hoán đổi với thằng A - thanh niên 24-26 tuổi bình thường vừa tốt nghiệp đại học. bố mẹ làm công nhân, thu nhập tháng 11 triệu ở thái bình, hải dương, hưng yên... chẳng hạn. nhà còn nợ họ hàng đủ thứ tiền để chu cấp cho bạn ăn học. Bạn muốn kinh doanh à? đầu tiên là tiền đâu? bạn muốn ở trên hà nội đi làm à? cứ cho là bạn xin được việc và không mất tiền hay quan hệ đi. 5 triệu 1 tháng, nhà ở lụp sụp lắm cũng 2 triệu tháng. ăn uống, sinh hoạt, đi lại, quan hệ xã hội... 3 triệu liệu có đủ? kể cả có đủ thì còn 1 đống tiền bố mẹ vay nợ cho bạn đi học thì sao? còn thằng em bạn thì sao? bố mẹ bạn ốm đau thì sao? Giải pháp tốt nhất là về lại vùng quê đó, ở nhà bố mẹ, đi làm và tiết kiệm 2 triệu 1 tháng chưa kể là chi tiêu ở quê cũng rẻ hơn thành thị nên mỗi tháng chắc bạn cũng để ra được 3 triệu. 3 triệu đó nếu bạn khôn thì bạn đưa bố mẹ bạn giữ hộ vừa trả bớt nợ vừa để làm vốn còn nếu bạn ngu thì bạn chơi bời nhảy múa hết sạch. Bạn sinh ra và lớn lên ở thành thị, bạn sướng từ trong trứng sướng ra nên bạn cứ nghĩ là cái mức sống của bạn nó là cơ bản hay chí ít cũng chỉ nhỉnh hơn người ta chút thôi. Tại sao tôi nói bạn sướng hả? Bạn đã bao giờ cầm dao cắt tiết con gà chưa? hay mổ con cá? hay thậm chí nhặt rau? Điều kiện bạn có nên bạn cứ mua đồ làm sẵn về xong bỏ nồi nấu thôi hả? Khi mà cuộc sống của bạn nó quá dễ dàng như vậy thì bạn sẽ không cảm thấy xã hội nó tăm tối và hoạt hình nó thật là hay. Nó không hề phản cảm chút nào. Bạn đã giàu thì bạn sống theo tư tưởng hoạt hình kiểu đề cao tình bạn, có niềm tin là có tất cả... thì bạn cũng chẳng gặp khó khăn gì đâu. Nhưng nếu bạn nghèo, bạn có tầm chục triệu để dành thì bạn không có cái đặc quyền được embrace the friendship và cho thằng bạn của bạn vay được. Tôi cũng đến từ 1 gia đình khá giả nhưng tôi biết làm mọi thứ. tôi có thể cắt tiết, vặt lông, mổ và làm sạch sẽ con gà trong 30p để cho những người như bạn ăn. kể cả bây giờ lột hết mọi thứ khỏi tôi và ném tôi ra 1 chỗ nào đó thì tôi vẫn sẽ sống sót được. tôi không bao giờ tự hào vì nhà tôi giàu. Tôi tự hào vì tôi có thể làm sạch sẽ con gà trong vòng 30p. Hoạt hình không dậy bạn cái đó. Hoạt hình làm tăng nguy cơ bạn bị lột hết mọi thứ nếu bạn tin tưởng quá nhiều. Tôi muốn con tôi giống tôi. Tôi muốn nó sống sót được cho dù điều kiện có ngặt nghèo như nào. tôi muốn con tôi như 1 cây xương rồng.
- Báo cáo
katkat
Đầu tiên, cảm ơn các bạn vì đã có những bình luận với những quan điểm trái chiều và cũng rất hoan nghênh cách dạy con khi cho con dần dần tiếp cận với thực tế.
Nhưng, mình thấy có lẽ bạn Drunken Raccoon chưa đọc kỹ hết bài khi đã vội vàng quy chụp mọi phim hoạt hình đều mang tư tưởng đần độn, cổ tích và phi thực tế.
Như mình đã nói ở trên, có rất nhiều những phim hoạt hình không phải là phim ngụ ngôn hay cổ tích mà bạn thường thấy trong một số phim Disney cũ hay những phim hoạt hình mang nặng tính giáo dục cứng nhắc của Hãng phim hoạt hình Việt Nam mà lại có cách giáo dục xã hội, tính cách và suy nghĩ rất tốt và nhẹ nhàng nhưng người lớn ít để ý. Một số ví dụ điển hình như One Piece của Nhật khá đậm mùi chính trị, Hunter x Hunter cũng truyền tải rõ nét những bài học cuộc đời mà đôi khi người lớn không để ý tới qua câu chuyện trở thành Hunter của nhân vật Gon, My Hero Academia (Học viện Anh hùng - Boku no Hero Academia) ngay từ tập đầu tiên đã 'phơi bày' thực trạng báo chí giật tít (vốn là vấn đề buồn của nền báo chí Cách mạng Việt Nam thời buổi đồng tiền ngày nay). Hoặc trong phim Zootopia của Disney, được đánh giá là "phim hoạt hình chính trị xuất sắc của năm 2016": bạn tham khảo trên VTV.vn: http://vtv.vn/van-hoa-giai-tri/zootopia-se-gianh-tuong-vang-oscar-2017-20170204104446604.htm) đã mượn thế giới loài vật để phản ánh thế giới thực tại của chúng ta với những vấn đề như nạn phân biệt chủng tộc, truyền thông hỗn loạn hay bộ máy công quyền, thủ tục hành chính rườm rà. Series Gravity Falls của Disney ẩn chứa nhiều thông điệp về tình bạn, tình cảm gia đình. Thế nhưng, có vẻ như cách diễn tả "hoạt hình" của phim khiến người lớn không coi trọng.
Bạn có nói rằng để con bạn gần với cuộc sống bằng cách không cho con mình xem hoạt hình? Bạn có nghĩ rằng nhồi nhét quá nhiều bức tranh xấu của xã hội sẽ khiến con mình 'noi gương' tật xấu của người lớn? Cứ cho là bạn có cách dạy con đi, nhưng mình muốn đặt ra một vấn đề nữa: Bạn cấm con bạn xem hoạt hình cũng đồng nghĩa là bạn vô tình dạy con mình rằng một số vấn đề nhất định chỉ có duy nhất một góc nhìn.
Bạn đã bao giờ thử nhìn nhận phim hoạt hình dưới câu hỏi: 'Nó gợi nhắc mình điều gì ở thực tế' hay chưa?
Hoạt hình cũng đem lại một thứ mà con bạn sẽ rất cần, như mình nói ở trên, là trí tưởng tượng. Bạn hẳn không muốn con mình là một người quá thực dụng chứ?
Hoạt hình cũng đem đến một điều nữa là giây phút giải trí vì những chi tiết hài hước và một số chi tiết 'phi khoa học' trong phim hoạt hình mà chỉ có hoạt hình mới có (vì đó là sức mạnh của trí tưởng tượng).
Đó cũng là nguyên nhân vì sao mà nhiều người, trong đó có rất nhiều người lớn trong thời gian gần đây, lại yêu thích phim hoạt hình tới vậy.
- Báo cáo

HelloWorld!
Đúng với người này nhưng chưa chắc đã đúng với người khác. Và đừng tự bịt mắt, bịt tai, xem thường ý kiến của người khác và cũng ĐỪNG BAO GIỜ coi suy nghĩ của mình là "tốt nhất" rồi không bận tâm đến lời của người khác như thế. Bởi vì 'NÚI CAO CÒN CÓ NÚI KHÁC CAO HƠN'..
- Báo cáo