Cũng như nhiều bạn trẻ, mình chơi Tinder cũng một thời gian, không dài, nhưng cũng đủ để sắm cho mình cái tư tưởng quẹt Tinder là "Trúng thì trúng, không trúng thì trượt, chứ cũng chẳng hi vọng gì nhiều"
Dành một chút thời gian để đoán xem câu chuyện này là Bad ending or Happy ending trước khi đọc bạn nhé 
Chắc các bạn ở đây không còn xa lạ với Tinder hay các app hẹn hò tương tự nhỉ. Mình cũng có thói quen quẹt Tinder giết thời gian, và rồi một ngày, cái nghiệp có người yêu đến với mình quá bất ngờ...

Cũng như nhiều bạn trẻ, mình chơi Tinder cũng một thời gian, không dài, nhưng cũng đủ để sắm cho mình cái tư tưởng quẹt Tinder là "Trúng thì trúng, không trúng thì trượt, chứ cũng chẳng hi vọng gì nhiều" 💁‍♀️ Chúng mình quen nhau bằng hai chiếc quẹt phải. Anh mở đầu câu chuyện một cách khá bình thường, khi mình đang hơi buồn ngủ. Lấy lý do app khá lag và buồn ngủ, mình thả nhẹ chiếc link Facebook để giữ liên lạc. Không quên dặn anh rằng mai ngủ dậy mình mới accept để anh đỡ "ăn gian" mà soi FB mình :))) Hôm sau là một ngày khá bận, mình cũng quên béng đi mất chiếc noti cho đến tận tối. Vội vàng lượt qua FB ảnh, không có gì là "phake" cả nên mình đồng ý kết bạn. Chúng mình bắt đầu câu chuyện từ đây... 
Hai đứa mình quen nhau khi mình sắp có cuộc phẫu thuật mắt trong 3 ngày nữa. Lúc này, tâm lý của mình cho cuộc phẫu thuật khá cao nên dù anh cũng có tung ra những miếng thính chắc chắn, chất lượng, thì mình vẫn không nhớ nối tên FB ảnh. Dù lúc đó, FB anh đang để tên thật đi nữa :))) Thời gian này, mình cũng có nói với anh về cuộc phẫu thuật, trong trường hợp mình không thể trả lời tin nhắn của anh. Mình nhớ, lúc này anh có nói, vậy thì anh sẽ gọi điện cho mình :))). Điều khiến mình ấn tượng ở đây, là sự cố gắng. Ngay từ đầu, anh đã cho mình thấy quan điểm của Jim John trong câu nói mình tâm đắc: "If you really want to do something, you'll find a way. If you don't, you' ll find an excuse". Điều đó thực sự khiến mình thấy thú vị. Tuy nhiên, lúc này mình vẫn chưa thể nhớ tên anh ấy (🙏🏼🙏🏼🙏🏼)
Tất cả tâm trí của mình lúc này đang dồn vào cuộc phẫu thuật sắp tới nên hoàn toàn không có anh trong mắt :p
Cho đến hôm phẫu thuật, anh có "give it a try" khi cố gây ấn tượng bằng cách đưa ra các gợi ý, các lựa chọn, mà mình chọn cách nào thì anh ấy cũng "thắng" :)), nhưng mà sorry, mình vẫn không nhớ tên ảnh :))) 
Chuyện gì đến rồi cũng sẽ đến... Là một người ưa công nghệ và ưa mạng xã hội như mình, thì việc mình lén lén kiểm tra điện thoại khi mắt còn rất yếu có thể không phải là điều gì khó đoán :))) Chiều hôm đó, mình có tranh thủ xem điện thoại đâu đó cỡ 10 phút. Điều mình hơi ngạc nhiên là có thông báo cuộc gọi nhỡ qua Messenger, bởi một người tên H. Với 10 phút ngắn ngủi, mình chỉ có thể dành khoảng 2s để đoán xem H là ai, và cuộc gọi đó có thể là về cái gì. Tình cờ thì mình cũng có một người bạn thời trung học cũng tên H. thân ở mức bình thường, thỉnh thoảng liên lạc để gặp gỡ hội bạn cùng làm việc tại Hà Nội. Vào lúc đó, mình chỉ nghĩ được rằng H ở đây là người bạn đó, và chắc là cuộc gọi lại là rủ rê cafe hay ăn uống thôi, ko có gì quan trọng lắm. Đó là tất cả cho 2s và cái thông báo cuộc gọi nhỡ. Mình nhanh chóng lướt qua và kiểm tra các thông báo mà mình cho là quan trọng hơn. 
Mình không nhớ là lần kiểm tra điện thoại thứ mấy, và vào ngày thứ bao nhiêu của đợt nghỉ, thì (finallly) mình cũng bấm vào cái thông báo cuộc gọi nhỡ kia, chỉ với mục đich là "đáp bạn một câu xem có vấn đề gì". Và rồi, oh well, khi ấy mình mới biết, cái con người khá thú vị kia tên H. (🙏🏼🙏🏼🙏🏼). Cười nhẹ một cái, mình đã ghim tên người này, và rồi có nhắn / voice lại một vài dòng cập nhật tình hình hiện tại. Rồi hôm sau, chúng mình có cuộc gọi đầu tiên, là vào buổi chiều, khi anh được nghỉ bù phép. Cuộc gọi chẳng hiểu gồm những thứ gì mà cũng kéo dài đâu đấy hơn 1 giờ đồng hồ :p. Điều thứ hai khiến mình ấn tượng với người này là chiếc giọng quá đỗi ấm, chắc, không quá mặn nhưng cũng đủ để mình cười vừa đủ trong cuộc thoại, và đâu đó có vẻ như "tin được" :))). Mình có nhớ là nhờ cuộc gọi với anh mà mình đã giúp chị dâu mình nhổ trụi chỗ cỏ trong vườn hồng của chị 💁‍♀️ 
Do thời gian đó mắt mình còn yếu, cần tra thuốc đúng giờ và kiêng rất kỹ, anh và mình giữ liên lạc qua các cuộc gọi khá thường xuyên. Anh cũng không bỏ lỡ cơ hội mà hay nhắc mình tra thuốc đều đặn. Về anh, anh hơn mình 4 tuổi, trong cách nói chuyện cũng cho mình thấy một sự điềm tĩnh và nghiêm túc nhất định, khiến mình khá an tâm nữa... Khoảng thời gian này, với một chiếc "tầm nhìn" mới, mình có quyết tâm cao về việc đưa ra một lựa chọn mới, nên mình khá khắt khe trong việc cho phép mình mềm lòng trước ảnh. Do vậy, dù khá thích rồi nhưng những chiếc thính anh thả, mình cũng thường xuyên né. 
Cho đến một đêm, chẳng hiểu ma xui quỷ khiến thế nào, mình lại thính lại ảnh. Chỉ nhớ tối đó, mình đã mang nụ cười tủm tỉm đi ngủ, sau khi nghe anh nói "được, anh, thì thương được" - hay có thể hiểu là oke em ơi, anh đang available nè, có thương thì thương anh lẹ lẹ với nào :))))
If you really want to do something, you'll find a way. If you don't, you' ll find an excuse
Mười ngày sau phẫu thuật, mình có hẹn bác sĩ đến khám lại. Để chủ động khi đến khám, mình sắp xếp lên Hà Nội từ tối hôm trước. Khi này, anh lại lanh chanh xung phong là người đưa mình đi khám, lanh chanh hẹn gặp mình tối hôm đó luôn. Ôi cái sự dại zai này :))) Rõ là có thích rồi, mà lại cứ nhiệt tình thế làm sao trái tim thiếu nữ đỡ nổi :))) 
Và rồi, sau lần gặp đầu tiên, dù biết là có thích nhau, những mình vẫn cực kỳ ngỡ ngàng, cực kỳ shock bởi sau lần gặp đó, chúng mình trở thành người yêu của nhau - người yêu bước ra từ Tinder :)))). 
B.T.H., anh hơn mình 4 tuổi. Công việc: Hotel - tuy khác cấp độ, nhưng trước đây mình cũng từng làm ngành Hotel nửa năm. Vì thế, ngoài việc có tư tưởng của người làm dịch vụ, mình cũng rất rất thông cảm về công việc làm ca kíp.
Một chút về tính cách, qua cái nhìn của mình: ban đầu mình nghĩ anh là người khá cân bằng trong cảm xúc, sống nội tâm, từ tốn, trưởng thành và nghiêm túc. Nhưng sau này, mình mới nhận ra, đó chỉ là những gì anh thể hiện cho mình thấy, cho mình yên tâm... và đó, cũng chính là con dao hai lưỡi, luôn tạo một khoảng cách vô hình giữa mình và anh ấy.
Như đã nói ở trên, niềm vui nào thì rồi cũng sẽ đến lúc có khúc mắc. Chuyện của bọn mình cũng vậy. Chúng mình đến với nhau khá nhanh nên có nhiều điều chúng mình cần phải làm rõ trong mối quan hệ này... Đây mới là phần quan trọng, là phần mình muốn trải lòng, và mong được sự góp ý của mọi người ở đây... 
Vì đây là một câu chuyện khá dài, và nhiều cảm xúc, lại khó diễn đạt nên mình sẽ viết tiếp ở một bài viết khác. Mình đang bắt tay vào viết luôn và sẽ dẫn link khi mình hoàn thành nó. Còn ở phần này, nếu mọi người có quan tâm, hãy ủng hộ mình hoặc để lại comment cho mình biết với nhé. Cảm ơn mọi người đã quan tâm tới câu chuyện của mình... 
Update: Khi đang viết phần 2, mình nhận ra câu chuyện đã trở lên dài hơn mình nghĩ. Vì thế nên mình xin phép viết thêm phần 3 (có thể là sẽ có thêm phần 4) nữa :v. Phần 2 mọi người có thể đọc ở ĐÂY nha. Cảm ơn mọi người đã theo dõi câu chuyện của chúng mình <3