Viết về một cuộc sống ý nghĩa - Thằng sinh viên năm 5
Từ vài năm trước, mình đã thôi đi tìm "Ý nghĩa của cuộc sống rồi" mà thay vào đó, mình cố sống một "Cuộc sống có ý nghĩa". Vậy...

Vậy là kết thúc Tết Nguyên đán 2020. Vậy là lũ bạn lại nô nức lên đường đi học, đi làm. Vậy là quên đi những ngày vui dịp Tết để tiếp tục guồng quay của cuộc sống hằng ngày. Tết, lúc nào cũng vậy, như một nút reset, để mình gặp những đứa bạn, để nghe về cuộc sống của nhau. Để chè chén và ngất ngây say sưa trong men rượu, trong câu chuyện học hành công việc. Ở đâu đó, nghe những câu chuyện ngày 18 tiếng làm việc, ở đâu đó nghe câu chuyện bỏ học đi làm Grab và cũng ở đâu đó, nghe đứa chỉ mong tháng được 10 triệu, đứa thì bảo 10 triệu sao sống được. Tết luôn là vậy, luôn là sự tụ tập, luôn là những câu chuyện và những chiều hướng khác nhau. Nhưng cũng từ những câu chuyện đó, mình mới biết thực sự mình muốn cuộc sống như thế nào, muốn sống hay chỉ đơn giản là tồn tại.
23 tuổi, cái tuổi khá là thú vị. Cái tuổi khi có đứa thì ra trường đi làm, có đứa bác sĩ vẫn đang đi học, có thằng kỹ sư đang miệt mài trả nợ môn. Có thằng tính chuyện mua chiếc xe máy đầu tiên, cũng có bé tính chuyện cưới xin. Tuổi 23 không đủ lớn để mình làm chủ hoàn toàn cuộc sống, không đủ trưởng thành để vẫn ngẩng cao đầu bước tiếp dù có vấp ngã thế nào, tuổi 23 chỉ đủ để không được nhận lì xì mà thay vào đó những câu hỏi "lương tháng bao nhiêu". Mình là một thằng kỹ sư, chính xác hơn sẽ là thằng kỹ sư. Và chưa bao giờ mình thấy boăn khoăn về những lựa chọn, về ngã rẽ, và về chính mình như vậy. Từ vài năm trước, mình đã thôi đi tìm "Ý nghĩa của cuộc sống rồi" mà thay vào đó, mình cố sống một "Cuộc sống có ý nghĩa". Có vẻ như ngay trong cái slogan đầy tính cổ động đó đã có quá nhiều cái không thể giải thích được, nào là cuộc sống, nào là có ý nghĩa. Nhưng điều mà mình học được nhiều nhất trên giảng đường Đại học là đừng cố giải thích và hiểu rõ mọi chuyện, cứ làm thôi. Đích đến hay con đường đều quan trọng, nhưng thứ quan trọng nhất vẫn là người bước, bò, hay là phi mã trên con đường đó để đến được đích đến. Con đường có bằng phẳng, gập gềnh, xuất phát có người trễ người chậm. Nhưng nếu mãi nghĩ về những thứ đó, thì vĩnh viễn không bao giờ mình có thời gian ngắm cảnh ven đường.
Mình đã từng nghĩ tuổi trẻ có gì sướng? Kinh nghiệm không có, bản lĩnh chưa, kiến thức bình thường, mối quan hệ ít ỏi. Không, tuổi trẻ có sức trẻ. Có cơ hội để làm lại, có quyền được sai và có cơ hội, có thời gian làm lại. Từng có một giai đoạn mình rất boăn khoăn về các lựa chọn, cân nhắc thiệt hơn, cân nhắc mọi thứ, đó không phải là kỹ tính, mà là sợ hãi. Giờ thì không còn như vậy nữa, mình tin vào điều mình làm. Mình không sợ sai, mình chỉ sợ mình làm vô ích thôi. Và mình biết rằng, mọi sai lầm đều đều không vô ích.

Mỗi người đều có định hướng riêng, cơ hội riêng, môi trường riêng. Nên chỉ nên lấy đó làm động lực hay áp lực, chứ đừng nên lấy đó ra để mà so sánh và chán chườn. Mình dốt toán thì mình nhận mình dốt, đừng ngụy biện sự dốt nát bằng sự giận dữ. Mình kém giao tiếp thì chấp nhận bị quê vài lần, đừng càng ngày càng sợ. Đối với mình, cuộc sống có ý nghĩa là một cuộc sống được là chính mình. Một cuộc sống vươn đến sự hoàn thiện bản thân. Dám làm, dám sai và dám thất bại, dám dừng lại, quay lại và bước tiếp.
P/s: Viết cho tôi đọc khi quên đi thứ ta bắt đầu, khi ta sắp thành kẻ mà khi nhỏ ta ghét nhất. Viết cho tôi khi tôi thấy sợ hãi và chùn bước. Vì 2020 dám thử, dám làm, dám sai và dám vứt bỏ.

Thinking Out Loud
/thinking-out-loud
Bài viết nổi bật khác
- Hot nhất
- Mới nhất

duongAQ

Bài viết rất hay. Với tư cách người 33t, xin dành cho em 1 lời chia sẻ (hay lời khuyên, lời động viên) như thế này:
Hơn 10 năm lăn lộn trường đời, anh nhận ra cái quan trọng nhất mà người ta cần là sự chủ động. Bất kỳ điều gì ta cũng không thể biết trước được nó đúng, sai, tốt hay xấu. Nhưng chính vì chủ động làm, chủ động đương đầu, ta có thể dễ dàng chấp nhận mọi kết quả thu được. Đời sẽ cho ta 1 cú tát, cách tốt nhất là chủ động nhận lấy, vì né cũng chẳng được, bị đòn 1 cách bị động còn đau hơn.
Sự chủ động tạo ra 1 con người dũng cảm. Sự dũng cảm giúp ta tự tin, giúp ta nhận ra nhiều điều mà khi trải qua ta mới thấm.
Muốn sống 1 đời có ý nghĩa, ta phải chủ động tìm, chọn lựa và hành động theo điều ta muốn.
- Báo cáo

Mục Đồng
dạ em cảm ơn a ạ. Nhiều khi e chỉ sợ cái cảm giác bất lực khi biết kết quả sẽ đến như vậy nhưng ko thể thay đổi được, càng cố gắng càng bất lực.
- Báo cáo

duongAQ

Triết học có bài học là: thay đổi đủ về lượng mới thay đổi về chất.
Anh chơi game thấy có 1 quy luật rất hay là: lúc mới chơi, ta thấy nhân vật của ta so với đối phương chỉ như trứng chọi đá. Cảm giác không sao chạm vào họ được, chứ chưa nói là đánh bại họ. Nhưng khi từ bỏ suy nghĩ hơn thua đó, tập trung cố gắng từng ngày để làm mạnh bản thân lên từng chút một, thì một thời gian sau đã làm được điều tưởng như không thể đó. Nếu 1 mình ko làm được thì kiếm đội để làm. Khi cả đội đi đánh rất khác với đánh 1 mình.
Ta cố gắng để thay đổi cái chất của ta, không phải để hơn thua trong 1 khoảnh khắc. Cũng đừng bao giờ nghĩ càng cố gắng càng bất lực. Phải xem mọi cố gắng là tích luỹ về lượng. Chỉ khi không tích luỹ được gì, hay ngừng tích luỹ thì mới không có sự thay đổi. Nếu kết quả mãi là không, phải xem lại cách thức ta đã làm để làm khác đi.
- Báo cáo

Mục Đồng
dạ a nói đúng lắm ạ. công nhận những suy nghĩ đó chỉ xuất hiện những lúc mà mình đã muốn bỏ cuộc thôi ạ. Thế giới rộng lớn và em sẽ cố gắng nhìn thấy sự rộng lớn đó chứ ko vì nó rộng lớn mà mình dừng lại.
- Báo cáo

duongAQ

Về việc “biết kết quả sẽ đến như vậy” thì cần xem lại quan điểm:
- em muốn thay đổi kết quả dù biết trước nó như vậy?
- em có chấp nhận kết quả đó không?
- khả năng kết quả thành hiện thực là bao nhiêu?
Có những thứ biết trước là không thì không nên làm.
Có những thứ chưa rõ ràng thì phải chọn. Đã chọn thì đừng do dự.
Có những thứ đã rõ ràng là muốn làm thì phải làm. Làm đến cùng.
Chủ động là vậy, nó mang nghĩa chủ động nói có, cũng chủ động nói không, tuỳ cảm nhận của bản thân.
- Báo cáo

Andy Luong

"Mình kém giao tiếp thì chấp nhận bị quê vài lần, đừng càng ngày càng sợ".
Đọc câu này như bị tát nước vào mặt, tỉnh cả người 

Cám ơn em rất nhiều về bài viết này.
P.s. Anh là người đã được tạo cơ hội để thay đổi cả cuộc đời mình từ tuổi 23, và chắc chắn hồi ấy a k có được những suy nghĩ sâu sắc thế này. Vậy nên hãy vững tin lên nhé, và chúc em một năm mới sống hết mình và thật nhiều trải nghiệm tuyệt vời.
- Báo cáo

Mục Đồng
Dạ em cảm ơn a nhiều ạ. Em sẽ cố gắng bắt lấy cơ hội và sống trọn vẹn cái tuổi 23 này.
Thật hạnh phúc khi nhận được một lời động viên từ một hot writer ạ.
- Báo cáo

Hiênnn
Mình cũng là người hoang mang với tuổi trẻ, nhiều khi ngủ dậy giữa trời chiều man mác lòng cũng tự hỏi ý nghĩa của cuộc sống là gì, rồi mình sống để làm gì, lắm câu hỏi rắc rối mà tự lòng chả bao giờ trả lời được. Sau này nhiều lần đi vòng vòng giữa những lựa chọn, mình cũng từng suy nghĩ, đắn đo thiệt hơn khi chọn này chọn kia, để rồi cuối cùng cũng chỉ nhận ra, lựa chọn nào cũng được, điều quan trọng nhất vẫn là ở mình, quan trọng là giữa những lựa chọn, mình lựa chọn kiên trì đến cùng với chúng, học cách lắng nghe bản thân, cảm nhận cuộc sống để hiểu bản thân mình thực sự cần gì, muốn gì, thực sự trân trọng bài viết của bạn bởi những sự đồng điệu cảm xúc này.
- Báo cáo

Mục Đồng
vâng ạ, có thể những gì mình viết chưa hẳn là đúng. Nhưng tuổi trẻ mà, chúng ta có quyền sai và làm lại
cố lên

- Báo cáo

Minh Dung
Mình cũng đang ở 23 tuổi chông chênh và đầy sợ hãi, ngờ vực bản thân. Cảm ơn bài viết của cậu nhiều lắm.
- Báo cáo

Mục Đồng
Có thể mình đúng, cũng có thể mình sai. Miễn sao mình thấy mình hài lòng và thấy cuộc sống có ý nghĩa là được. Cố lên b. Mình còn trẻ và có quyền được sai mà
- Báo cáo

totoro.0103
đi làm à . hmm. hay chịu khó lắng nghe bản thân xem nó muốn gì. Đừng bị cuốn theo công việc. Có thể việc bạn làm giỏi và làm tốt chưa hẳn là việc bạn muốn làm. Đừng quan tâm đến người khác nghĩ gì ? Thực sự thì đéo ai quan tâm đến bạn trừ gia đình bạn đâu =))
- Báo cáo

Mục Đồng
dạ vâng ạ. Em xin chân thành cảm ơn lời khuyên của tiền bối ạ
- Báo cáo