Viết lách – Sự giải thoát giữa cuộc đời cô độc?
Cô bạn cùng phòng cũ học hành thật giỏi, viết lách cũng thật cừ. Mỗi lần thấy cô đăng chiếc note nào lên facebook, tôi cũng phải đọc,...
Cô bạn cùng phòng cũ học hành thật giỏi, viết lách cũng thật cừ. Mỗi lần thấy cô đăng chiếc note nào lên facebook, tôi cũng phải đọc, nếu đang bận thì lưu lại và sẽ đọc ngay sau đó. Đọc xong tôi lại thấy ghen tị với cách viết của cô. Tôi chưa bao giờ nói ra điều đó với bất cứ ai, chỉ giữ vẹn nguyên sự ghen tị trong lòng và tiếp tục đọc note của cô bạn. Nhớ những ngày ở cùng nhau, không ít lần tôi nghe thấy từ “chết” từ cô bạn, nhẹ nhàng phát ra như lá khô bứt cành. Tôi không giỏi khuyên nhủ, cũng chẳng có cách nào để khuyên nhủ một cô gái hai mươi tuổi luôn tìm cách cứa tay hay nhảy xuống tầng từ tầng năm của toà nhà chung cư tám tầng cũ kĩ. Thật may vì nói vậy nhưng chưa lần nào tôi thấy cảnh tượng đấy, cô bạn vẫn sống, đi học, đi làm và thỉnh thoảng đăng những chiếc note. Lặng im, không một tiếng động ngoài những câu than thở về sự thất bại của bản thân trong bữa ăn chung hoặc những đêm gió lùa vi vu qua cửa sổ đem theo hơi nóng phả vào căn phòng ba mươi mét vuông. Có vẻ bảng điểm 3.96 chẳng khiến cuộc sống của cô bạn khởi sắc, thậm chí chỉ cần một con B cũng sẵn sàng khiến từ “chết” kia xuất hiện nhiều hơn. Những ngày như thế, cách ngủ của cô cũng có vẻ quằn quại, giống con mèo nhỏ gầy yếu bị bỏ rơi, sau này cứ ôm mãi sự ám ảnh ấy mà sống lay lắt qua ngày. Sự cô độc của một dạng thiên tài như cô bạn, tôi không hiểu.
Đọc thêm:

Đọc thêm:



Lơ.

Thinking Out Loud
/thinking-out-loud
Bài viết nổi bật khác
- Hot nhất
- Mới nhất
harryhoang761993
[Đã xóa]

Vũ Hải Linh
Cảm ơn bạn đã góp ý nha. Mình sẽ sửa dần dần và mong là bạn vẫn tiếp tục nhận xét những bài viết của mình ạ :3
- Báo cáo

Bảo Phúc
Mình thấy văn phong của bạn khá là "bay", nếu biết tận dụng sẽ cho ra nhiều bài tâm sự hay lắm. Cố gắng viết thêm nha bạn 😉
- Báo cáo

Vũ Hải Linh
Cảm ơn bạn nha. Mong là bạn sẽ tiếp tục nhận xét và đọc những bài viết của mình ạ :3
- Báo cáo

Nam Xuân
Đọc đến đoạn bà chị bỏ học, mình suýt khóc vì đúng là còn một hay nhiều năm cũng thế thôi khi mà không còn động lực nào thì đôi chân còn phải bội bạn
- Báo cáo

Vũ Hải Linh
Nhiều khi chỉ muốn buông bỏ tất cả nhưng trách nhiệm cuộc sống không cho phép 

- Báo cáo

Đặng Dũng
Bài viết như một cơn gió lạnh đầu đông, lạnh lẽo và làm cho con người ta buồn đến nao lòng. Nhưng nó đẹp vì chính sự mộc mạc đơn giản của nó vậy.
- Báo cáo

Banhran Zon
Quái nhỉ, đọc cứ thấy cuộc đời đáng chán kiểu gì ấy, viết lách ko đem lại liều thuốc chữa mà chỉ giữ họ ở đúng trạng thái đó nhưng liệu cứ đà này thì tương lai của họ sẽ vẫn mãi được như thế ? Rõ ràng là viết lách và đọc chỉ dành cho những linh hồn còn có thể cứu thôi.
- Báo cáo