Khi sương mờ đã rơi trên cỏ úa
Lá vàng bay khắp mọi khẻo đường về
Đâu còn những đam mê của tuổi trẻ
Ta vất vưởng rơi vào tuổi 22
Sóng càng to là lúc ta đánh bắt
Một mẻ đầy những hoài bão năm xưa
Cứ dầm mưa cho cuộc đời ướt nhẹp
Người vẫn đi trên con đường lát gạch
Ta độc hành vạn lý dặm hồng hoang.
– Lăng Bích Thiên –