Tại sao chúng ta nên sống chân thành
Ngày còn nhỏ, mẹ tôi vẫn hay dạy, con hãy đối đãi với người khác bằng sự chân thành. Rồi con sẽ nhận lại được điều gì đó. Ảnh:...
Ngày còn nhỏ, mẹ tôi vẫn hay dạy, con hãy đối đãi với người khác bằng sự chân thành. Rồi con sẽ nhận lại được điều gì đó.

Tôi mang lời mẹ dạy theo mình suốt những năm tháng từ nhỏ đến lớn, sống chân thành và nhiệt tâm với mọi người, cũng nghĩ và mong chờ người ta sẽ đối đãi lại với mình như vậy.
Rồi cũng đi theo lời dạy đó, tôi xuống thành phố trọ học. Một môi trường mới, bạn bè mới, những điều mới, to lớn và ngút ngàn nuốt chửng lấy tôi. Lo sợ. Mẹ tôi bảo, con hãy sống chân thành với người khác, rồi con sẽ được mọi người yêu thương thôi. Tôi tin mẹ. Và rồi thì tôi đã nghĩ đó là lần đầu tiên tôi bị lừa.
Tôi bị chính sự chân thành đâm vào tim.
Mọi người không tin lắm khi có một người tự dưng tốt bụng và nhiệt tâm với mình như vậy. Người ta bảo đó là 'la liếm', là 'tạo quan hệ rộng'. Và tôi bị rơi. Tôi bị rơi vào chính niềm tin của chính mình, khi nghĩ rằng nếu mình đối xử với người ta thế nào thì sẽ được đối xử lại như vậy, nghĩ mình đã làm gì sai đến mức phải tệ hại như thế này?
Tôi đã nghĩ, mình không nên sống chân thành với bất kỳ ai.
Nhưng rồi, tôi nhận ra đó không phải mình. Sống lừa lọc và giả dối, hai mặt và hời hợt, đó không phải tôi. Tôi sẽ thật bất hạnh nếu phải sống như vậy.
Đọc thêm:
Và tôi lại sống một cách thật chân thành.
Không phải vì gì khác.
Mà vì chính tôi.
Vì sự thanh thản của chính mình.
Không phải vì gì khác.
Mà vì chính tôi.
Vì sự thanh thản của chính mình.
Tôi không còn trông chờ vào việc chân thành với người khác thì sẽ lại được đối đãi lại thật tâm. Tôi không chờ người ta cho tôi lại bất cứ cái gì cho cái sự tự nguyện của mình nữa cả. Mà tôi sống chân thành, để bụng dạ thảnh thơi, tâm can vui vẻ, không phải lo nghĩ hay cắn rứt về bất cứ điều gì cả.
Và rồi, có thể tôi cũng sẽ nhận lại sự chân thành. Không từ người này thì từ người khác.
Hoặc không gì cả.
Có thể rồi tôi vẫn bị ghét. Có thể rồi tôi vẫn bị nói là la liếm, là cái gì đó thật ghê tởm. Không sao, tôi đã thử ghét người khác rồi, việc đó thực sự rất mệt. Họ ghét tôi. Chắc họ cũng mệt mà.
Vậy cho nên, sau này nếu có con, tôi sẽ dạy con tôi khác mẹ dạy tôi một xíu.
Con hãy cứ sống chân thành với người khác. Đôi khi, con nhận lại được điều gì đó, hoặc có thể không. Nhưng quan trọng hơn cả, tâm hồn con sẽ được thảnh thơi.
( Bài này, tôi lặp đi lặp lại mãi từ Chân Thành. Có thể với các bạn, đó là lặp từ, hơi lủng củng. Nhưng với tôi, đó là biện pháp nghệ thuật, vì tôi thấy hạnh phúc khi nghĩ về)
Đọc thêm:

Thinking Out Loud
/thinking-out-loud
Bài viết nổi bật khác
- Hot nhất
- Mới nhất

Bay đâu đó
Mẹ mình thì ngược lại, luôn dạy mình rằng thế giới ngoài kia có rất nhiều điều đáng sợ. Nghi ngờ luôn là thứ phải có sẵn. Niềm tin chỉ được dùng cho máu mủ. Và chân thành là thứ xa xỉ mà mẹ không thèm nhắc đến.
Thế rồi mình vẫn chọn lựa sống theo cách mình muốn. Thay vì nghi ngờ, mình chỉ tò mò đặt câu hỏi. Thay vì tin tưởng mù quáng, mình sẽ nhìn vào mặt tích cực. Và dùng tâm để làm mọi thứ.
Tâm hồn mình là thứ đáng để chăm sóc hơn là thế giới ngoài kia.
- Báo cáo

Mr Nobody
Yeah! Mình đồng ý với bạn. Mình sống lương thiện, làm việc thiện, không phải vì người khác, mà vì bản thân. Mình thường nói với mọi người rằng chỉ khi ta biết yêu bản thân thì ta mới thực sự yêu được người khác và yêu được cuộc sống.
- Báo cáo

Đức Hưng
Sống theo cách mình thích là tuyệt vời nhất. Mặc dù đối với mọi người có thể không tốt nhưng khi sống như vậy chúng ta mới trở thành chính mình nhất.
- Báo cáo

Noah Ng
Lâu dần mình cũng rút ra một điều như vậy. Mình chỉ làm những điều cảm thấy nên làm, không cần phải được đáp lại.
- Báo cáo

Yen Nguyen
Em chơi rất chân thành với bạn và kết quả không được tốt đẹp lắm, đã 2 năm rồi nhưng ngoài những người bạn đã thân với e trước khi chuyện đó xảy ra, thì em không chơi chân thành với ai được nữa. Em bị nghi ngờ với mọi thứ và dằn vặt bản thân vì sự hai mặt của mình. Em biết thế không tốt nhưng chưa đủ dũng khí để dừng lại.
- Báo cáo