Tóm tắt: Là đứa đang thần thánh hóa câu “Lựa chọn quan trọng hơn nỗ lực”. Mình tin việc có một sự lựa chọn “đúng” là yếu tố tiên quyết để dẫn tới bất kỳ thành công nào. Nhưng cái bẫy của suy nghĩ này nằm ở điểm: Không thể chắc chắn thế thế nào là “đúng”, “sai”. Đúng ở trước mắt nhưng có thể là quyết định sai trong dài hạn và ngược lại.
Ngay giai đoạn này, mình đang đứng trước khá nhiều lựa chọn. Mình sợ quyết định “sai” nên bài này ra đời như một cách tự động viên bản thân.
 “Đúng”: Là thứ mình muốn ở hiện tại
“Sai”: Là thứ mình không muốn ở hiện tại
“Đại”: Làm hết sức
"Lựa chọn": (Danh từ): Cách viết ngắn gọn của cụm "Sự lựa chọn"

Vì cuộc đời là tổng hợp của: Lựa chọn (n) - quyết định (v)

Khoảnh khắc trong vô số nền tảng khác như Facebook, TikTok, Youtube, bạn nảy lên suy nghĩ "Vào Spiderum đọc gì đó" rồi bạn thực hiện...Đây là 1 quyết định.
Trong vô số bài viết hiện ra trước mặt, việc bạn ấn vào bài này. Đó cũng là 1 quyết định.
Rồi sau khi đọc vài chữ đầu tiên, bạn thấy ổn nên đọc tiếp tới dòng này. Nó vẫn là 1 quyết định.
- Ở mức độ lặt vặt: Giờ rẽ trái hay phải nhỉ? Có nên nhịn ăn sáng nay không ta? Mặc áo nào để đi chơi đây?
- Ở mức độ quá đỗi quan trọng: Giờ thi vào trường nào? Có theo ngành này không? Ráng thêm vài năm ở SG nữa hay về quê nhỉ?
Nếu không có sự lựa chọn nào thì đó cũng là 1 sự lựa chọn.
Nếu không đưa ra quyết định thì đó cũng là đưa ra quyết định.
Hay nói nôm na, cuộc đời chính là tổng hợp của những lần lựa chọn - quyết định.
Từ khi sinh ra tới bây giờ, 22 năm, mình đã trải qua vô số lần thực hiện điều đó rồi. Vậy lần này khác gì?
Khác ở mức độ quan trọng - Công việc.
Năm ngoái, mình đã chuyển ngành 1 lần. Bỏ công việc Sales thu nhập tốt công ty lớn - Niềm ước ao của sinh viên mới ra trường - Để xuất phát lại từ đầu với level Intern trong ngành Marketing. 
Rồi trong thế giới Marketing bao la kia, có vô số mảng khác nhau và mình cần quyết định chuyên sâu vào mảng nào đó để phát triển. 
Mình sống vội. Mình không muốn tốn thời gian để đổi hướng lần nữa. Mình muốn có quyết định "đúng" cả ở hiện tại và cho tương lai.
Hóa ra mình sẽ không có cái tết nào dài vô tận cả. Mình đã đoán sai về khoảng thời gian có việc mới. Chẳng phải tầm 79 - 150 ngày nào hết, nó là 1 tháng. Mình đã đậu rồi ~.~
Quay trở lại bài viết, giữa n lựa chọn kia thì làm sao để biết thứ nào thuộc về bản thân?
Một lời khuyên mình nghe đi nghe lại từ những anh chị trong ngành
“Làm nhiều rồi sẽ biết hợp cái nào thôi em”
Mình biết đó là lời khuyên thật lòng nhưng pha lẫn sự bất lực
Chính vì không tìm được những câu trả lời cụ thể hơn, mình tự tìm phương pháp cho bản thân. Nếu có cơ hội để chia sẻ lại với ai trong dịp nào đó. Mình sẽ nói rằng

Muốn quyết định "đúng" thì

B1: Sử dụng cách loại trừ để thu hẹp phạm vi
Thứ mà chúng ta gọi là điểm mạnh chưa chắc là điểm mạnh. Nhưng thứ chúng ta yếu, thì đó chắc chắn là điểm yếu. (Tương tự ở trên là Hợp - Không hợp)
Thứ mà chúng ta gọi là điểm mạnh chưa chắc là điểm mạnh. Nhưng thứ chúng ta yếu, thì đó chắc chắn là điểm yếu. (Tương tự ở trên là Hợp - Không hợp)
VD: Hồi lớp 12 quyết định khối ngành thi ĐH, mình không khéo léo tay chân nên không chọn những thứ về thao tác như bên ngành Y. Mình cũng không thích suốt ngày ngồi Code code nên không theo ngành IT. Loại trừ vài lần nữa, khối ngành Kinh tế khá phù hợp với mình.
B2: Xếp thứ tự ưu tiên những tiêu chí quan trọng nhất ở hiện tại.
Mỗi giai đoạn thì có mỗi mức độ ưu tiên khác nhau. Keyword: Uu tiên nhất ở hiện tại (Lúc ra quyết định). Và đó chính là "Sống ở hiện tại"
Mỗi giai đoạn thì có mỗi mức độ ưu tiên khác nhau. Keyword: Uu tiên nhất ở hiện tại (Lúc ra quyết định). Và đó chính là "Sống ở hiện tại"
VD: Trường về kinh tế ở trong SG có rất nhiều (Đương nhiên điểm của mình đủ ổn để có nhiều lựa chọn). Ưu tiên hàng đầu lúc đó là chất lượng, danh tiếng của trường. Sau đó thì yếu tố vị trí "Trường ở khu vực trung tâm" được tính đến...Xét tiếp vài tiêu chí thì "Đại học Kinh tế TP. Hồ Chí Minh" phù hợp nhất.
Mình tin. Chỉ với 2 bước khái quát trên, quá trình "Lựa chọn - Quyết định" sẽ diễn ra hiệu quả hơn thay vì "Làm nhiều rồi sẽ biết thứ nào hợp thôi em".
Mặc dù có phương pháp như thế

Nhưng tại sao mình vẫn sợ quyết định

1. Vì ngày bé, có rất nhiều thứ mà mình/chúng ta không được quyết hoặc đã được chọn giùm.
Ta không được chọn nơi mình sinh ra nhưng ta được chọn cách mình sẽ sống
Ví dụ như câu này.
Ít nhất trong 18 năm với nhiều lựa chọn quan trọng, mình đã có ba mẹ quyết định giùm
Trăm hay không bằng tay quen.
Nhưng đã không quen mà đùng một phát cuộc đời đến trước mặt và quát: “Mày quyết định đi, đây sẽ là bước ngoặt của mày đó”. Thế nên theo lẽ thường tình. Mình sợ.
Keyword "Bước ngoặt". Mình tin vào điều đó. Nhưng theo chủ quan, mình thấy nhiều người chẳng quan tâm lắm tới chính cuộc đời họ. Định hướng gì, làm ở đâu, được gì, mất gì và ảnh hưởng ra sao trong dài hạn. Không, họ không nghĩ nhiều vậy đâu, họ chỉ quyết định thôi.
Nếu may mắn, đó sẽ trở thành mẩu chuyện “Hồi đó t có biết gì đâu, chọn đại rồi đời đưa đẩy qua cái A, việc B á chứ”
Nếu không may nó sẽ kiểu “Biết vậy hồi đó chơi bitcoin là giàu rồi”.
Đời ai nấy sống. Riêng đời mình thì mình muốn đứng ở tư cách chủ động quyết định kỹ càng, thay vì bị động quyết định hời hợt.
2. Vì mình ít trải qua cảm giác "được chịu trách nhiệm"
Thì hồi nhỏ, vì được chọn giùm nên nếu có lầm lỡ gì thì chúng ta cũng dễ dàng đổ lỗi cho người khác
"Tại ba mẹ bảo", "tại cô dạy trật tủ"
Nhưng quên điều tuyệt vời đó đi, theo pháp luật thì người từ 18 tuổi trở lên gọi là người thành niên.
Người thành niên là người đã phát triển hoàn chỉnh về thể chất, trí tuệ, tinh thần và phải chịu trách nhiệm về những hành động của mình.
Vậy sau 18 tuổi ~ Bắt đầu học ĐH. Chúng ta đã có "danh chính ngôn thuận" để chịu trách nhiệm với quyết định của bản thân.
"Sai" nhẹ thì mất tiền. "Sai" nặng thì mất thời gian, công sức. "Sai" đáng kể thì mất cả tiền thời gian công sức tinh thần. Ừ thì có ai muốn bản thân chọn sai đâu chứ, nên lẽ tất nhiên, mình sợ.
Công việc tiếp theo khá đặc thù. Nếu mình quyết định đó sẽ là con đường của bản thân thì sẽ phân bổ nguồn lực tối đa cho nó.
Dù có muốn hay không thì mình vẫn phải quyết định. Mỗi lựa chọn tương đương với một chi phí cơ hội, một sự đánh đổi.
Vẫn những câu thần chú được sử dụng từ bài này qua bài khác. Mình sẽ tiếp tục tự nhủ với bản thân
"Hết sức hết mình hết lòng, còn lại trời xanh sẽ an bài…"
"Mọi thứ xảy ra đã là tốt nhất dành cho mình"
...
Quyết định đi, rồi thời gian sẽ trả lời thôi mà...