Xin chào các bạn! 
Mình là Minh Phương, du học sinh ngành Phát triển Bền vững tại Bỉ. Trở lại với [Internship series], mình muốn chia sẻ về hành trình apply internship của mình tại Châu Âu. Và câu chuyện hôm nay là một bản tình ca buồn nhưng đầy tính nhân văn với vị trí intern tại Copenhaghen, Đan Mạch.
Vâng, vẫn với chiến lược "mặt dày vô đối, bất chấp apply" đã đề cập ở bài viết trước, mình vẫn rất hăng hái nộp đơn cho vị trí intern cho văn phòng ở Copenhaghen yêu cầu biết tiếng Đan Mạch. Xin một tràng pháo tay cho Phương, cô gái mặt dày của năm ạ!
Và mình được mời phỏng vấn trong thời điểm vô cùng bận rộn với thesis vì mình muốn đổi đề tài nghiên cứu. Tuần đó mình vô cùng khủng hoảng vì mất hơn 2 tháng trời nghiên cứu xây dựng được cái theoretical framework nhưng đến khi thực hiện mới tá hỏa vì không có ai hứng thú với đề tài của mình để nhận phỏng vấn cả. Vậy nên mình đã làm lại một đề xuất nghiên cứu hoàn toàn mới (hy vọng khả thi hơn) để thuyết phục supervisor cho mình đổi đề tài. Thêm combo tổ chức mình hiện đang thực tập (vâng do không liên quan đến thesis nên không được tính ạ) cũng đang vắt chân lên cổ chạy cho các event cuối năm nên việc lại chồng việc.
Than thở cho đã đời nhưng các bạn ạ, cái internship ở Đan Mạch nè cũng liên quan gì đến thesis của tui cả. Tui tham lam thấy job ngon nên cứ apply với tinh thần lấy kinh nghiệm, được thì vui mà không được thì cũng buồn. 
Bên tổ chức nè cũng nai xừ lắm. Sau 45' phỏng vấn với anh Director đẹp trai uyên bác chuyên nghiệp đầy mình thì mình có thêm 15' nói chuyện với bạn intern hiện đang làm ở đó để hỏi thêm những câu hỏi mà nhỡ đâu mình mình ngại hỏi anh Director. Trong cuộc phỏng vấn, anh ý cũng hỏi mình liệu có thể chuyển sang Đan Mạch làm việc hay không và mình cũng thương thảo liệu đây có thể là một online internship hay không. Vì tình hình dịch Covid đang rất căng thẳng ở châu Âu nên nhiều công ty đã chuyển hẳn sang chế độ làm việc tại nhà cũng được 3-4 tháng rồi. Mình nghĩ có chuyển sang Đan Mạch thì cũng ở nhà làm online thôi nên cứ thử thương thuyết xem sao. Với cả quá trình làm thủ tục giấy tờ relocate sang Đan Mạch cũng vất á. Và một lý do tuy xàm xí và không kém phần quan trọng là mình không muốn xa ông người ew (~ing).
Các bạn cũng đoán được rồi đấy, mình tạch lần apply này nhưng đây thực sự là THE WARMEST REJECTION OF THE YEAR luôn các bạn ạ. Sau những tháng ngày bị reject quá nhiều, mình cũng tủi thân lắm chứ. Nghĩ mình chưa đủ giỏi, chưa đủ cố gắng, chưa đủ... nhiều thứ lắm. Nhưng phản hồi từ anh Director khiến mình thấy ấm lòng bao nhiêu, tiếp thêm động lực để mình tiếp tục hành trình gian nan này.

Tạm dịch: 
"Chào Minh,
Như đã hứa, tôi đã kì kèo với bên nhân sự để thảo luận về việc hỗ trợ làm visa và work permit cho bạn cũng những vấn đề hành chính khác.
Tuy nhiên việc đó khá khó khăn vì Đan Mạch có những yêu cầu nghiêm ngặt liên quan đến thủ tục cấp working visa, trong đó cá nhân cần chứng minh có đủ khả năng tài chính để sống ở Đan Mạch (chú thích: mà đây là unpaid intern nên họ không thể chứng minh tài chính cho mình được). Tôi cũng đã cố gắng đề nghị đổi vị trí này thành online intern nhưng không khả thi vì đây là trường hợp khá phức tạp.
Do vậy, tôi được yêu cầu từ chối bạn cho vị trí thực tập này.
Tôi thấy rất thất vọng vì bạn là một ứng viên mạnh và đầy tiềm năng cho vị trí này. Tôi nghĩ đây cũng chưa phải đường cùng. Bạn đã xác định đề tài khóa luận chưa? Tôi đang nghĩ đến khả năng hợp tác nghiên cứu giữa X và trường đại học với những điều khoản bảo mật và chia sẻ thông tin. Đây có thể là một phương án khả thi. Hãy cho tôi biết bạn nghĩ sao và chúng ta có thể thảo luận sâu hơn vào đầu năm sau."
Đọc xong mình muốn khóc thực sự luôn các bạn ạ. Cảm động vì cảm giác có người nhận ra những giá trị của mình, muốn tuyển mình làm việc và thực sự bỏ công bỏ sức để giúp mình nó vui lắm các bạn ạ. Nói thật thì mình cũng cảm nhận được sự thiên vị của các bên tuyển dụng với dân bản địa nên cũng chai sạn tủi hờn rồi nhưng sâu thẳm bên trong cũng hơi có ganh tỵ một chút. Email này từ anh Giám đốc thực sự đã bơm sự tích cực cho mình rất nhiều để không bỏ cuộc và hy vọng rằng những nỗ lực của mình sẽ được đền đáp xứng đáng.
Kết chuyện thì tất nhiên là mình đã từ chối vì trường mình không cho phép đổi đề tài sang hẳn một mảng khác (mình làm về immigration nhưng vị trí này liên quan đến carbon crediting). Buồn mất 2 ngày liền vì đây thực sự là dreaming job của mình luôn á. Mình và anh ấy cũng đã connect trên LinkedIn và ngỏ lời nếu có vị trí phù hợp sẽ cân nhắc hồ sơ của mình.
Tạm kết: Dù các câu chuyện Internship của mình đều chưa đi đến đâu nhưng mình tin rằng việc được tiếp xúc với các bên tuyển dụng, đặc biệt là khi bạn đã vào đến vòng phỏng vấn, sẽ giúp bạn rất nhiều. Bạn sẽ có cơ hội luyện tập phỏng vấn (tin mình đi phỏng vấn ở châu Âu nó ở một level khác về độ tricky), có một cái sense về phong cách tuyển dụng và đặc biệt là networking với các đơn vị này. Sau mỗi buổi phỏng vấn, mình đều lịch sự muốn được connect trên LinkedIn với họ và đa phần đều đồng ý. Biết đâu được những network như vậy sẽ đem đến cho bạn cơ hội trong tương lai?
__________________________
Tiện đây xin phép giới thiệu một business nho nhỏ của mình ở Việt Nam về urban garden: ôm project. Các bạn hãy ghé ủng hộ mình nha! Yêu thương thiệt nhiều!!!