HEGEL VÀ LÝ THUYẾT VỀ QUAN HỆ QUỐC TẾ: PHẦN 1.3: Hữu-thể-trong-gia-đình và sự phủ định của nó trong xã hội dân sự
Biện chứng về gia đình và xã hội dân sự
Bài viết của triết gia người Nga Aleksandr Dugin đăng trên trang geopolitika ngày 26/02/2024.
Nguồn: http://geopolitika.ru
Khoảnh khắc đầu tiên là sự nhận thức của cá nhân rằng bản thân anh ta là một gia đình. Ở đây, lần đầu tiên chủ thể đạo đức thể hiện ý chí của mình qua những hành động cụ thể - hy sinh cá nhân cho gia đình như một loại cộng đồng đầu tiên. Theo Hegel, gia đình là một hiện tượng tâm linh thuần túy. Hầu như không có gì mang tính vật chất trong đó – nó là tính cụ thể của đời sống đạo đức (Sittlichkeit). Trong gia đình, một người hoàn toàn khẳng định và thể hiện bản thân mình như một Tinh thần – như một ý tưởng thực chất và cụ thể. Ý thức và ý chí của chủ thể bộc lộ trong gia đình.
Xã hội bao gồm các gia đình như những tổng thể hữu cơ, nơi mà mỗi cá nhân cư trú trong sự thống nhất về mặt đạo đức với các thành viên khác. Ở đây không tồn tại cả những mối quan hệ pháp lý thuần túy (cá nhân với cá nhân hay chủ thể với khách thể) cũng như sự biệt lập của chủ thể đạo đức. Hữu-thể-trong-gia-đình là sự tự vượt qua và sự chuyển đổi từ con người trừu tượng sang con người cụ thể.
Khoảnh khắc tiếp theo mà Hegel cân nhắc một cách biện chứng, là sự thoát khỏi gia đình vào một thế giới được định nghĩa bởi tiền lệ tồn tại của vô số các gia đình đã có, hình thành nên xã hội dân sự (bürgerliche Gesellschaft). Ở đây xảy ra sự tách biệt (từ alienation, trong Marx có thể là sự cô lập hoặc bần cùng hóa) của con người khỏi tổng thể hữu cơ là gia đình, và theo nghĩa này, là một khoảnh khắc phủ định. Xã hội dân sự đưa cái tổng thể hữu cơ của gia đình vào sự phủ định. Nhưng khác với quyền, mà từ đó mọi thứ bắt đầu, xã hội dân sự được xây nên từ cơ sở chủ thể hành động cụ thể, thể hiện trong gia đình. Xã hội dân sự, theo cách giải thích của Hegel, là một hiện tượng phủ định, trong đó Tinh thần dường như rút lui khỏi sự thống trị của mình trong gia đình. Điều này xác định thái độ của Hegel với thời kỳ Khai sáng, vốn lấy xã hội dân sự (tức chủ nghĩa tư bản - Bürger = bourgeois (tư sản)) như điểm tham chiếu chính. Xã hội dân sự là một sự phủ định, là một sự sa ngã hiển nhiên của Tinh thần, nhưng điều này là cần thiết cho khoảnh khắc biện chứng tiếp theo. Khoảnh khắc đó là sự vượt qua xã hội dân sự với vai trò của nhà nước (der Staat).
Dịch: Bạch Long, đã chỉnh sửa (VSM)
Phần 1.2:
Quan điểm - Tranh luận
/quan-diem-tranh-luan
Bài viết nổi bật khác
- Hot nhất
- Mới nhất