Kể ra cái này nghe như thú tội, nhưng mà kệ xem như bài học :v
Cuối năm ngoái mình có đặt ra lời hứa cho bản thân, quay cả 1 video =))) rằng khi đạt tiếng trung trung cấp, mình sẽ bắt đầu học tiếng Hàn song song. Và khi mà điều kiện đã được thỏa, mình bắt đầu “giả bộ quên” đi lời hứa đó. (Hmm, shame on you Vi)
Nhưng không trốn tránh được sự thật đi đâu cả, vì mình lỡ track tiến độ học vào journal của mình. Sau khi nhìn cái bảng tiếng Hàn trống trơn sau nhiều tháng, thì mình bắt đầu tập trung vào vấn đề này và quyết định phải thay đổi 1 cái gì đó.
Trong quá trình này mình phát hiện não mình rất “ranh con”, cảm giác hệt như là "Bà Biết Tuốt", giống như là khi biết luật học rồi, nên biết lách cả luật :v tác dụng phụ của nó là mình không hành động, hoặc làm 1 cách miễn cưỡng cho xong, cảm giác bị cưỡng ép như này học chắc chắn không được, nên mình chuyển sang dỗ ngọt nó. Mình tìm cách biến quá trình học hành “đày đọa” này thành 1 hành trình vui vẻ.
Cảm giác giống hệt đi tập yoga, tập vì mình tự nhận ra mình thích cảm giác đầu được rũ bỏ đi hết những “hỗn tạp”, vì mình vui hơn chứ không phải để hoàn thành buổi tập này cho xong.

Đọc thêm:

Khi mà mindset mình đã thay đổi rổi, mình đi tìm MENTOR! Vì mình cần sự giúp đỡ, vậy thôi! Nhưng mà mình biếng tìm giáo viên cực ý ;-; Vì mình tìm giáo viên gắt kinh khủng, tiêu chí phải luôn tươi cười và hay kể chuyện, nghe có vẻ dễ nhưng mà khó kiếm lắm luôn luôn. Sau đấy tự nhiên mình nhớ đến Italki.
Italki mình được nghe tới mọi nơi luôn ý, hệt như Anki vậy. Hồi học ĐH mình nghe podcast ông Luke, mỗi tập là mỗi lần giới thiệu Italki, rồi cả lúc mình đọc sách Fluent Forever, ông này cũng giới thiệu Italki, thế là mình vào xem thử. 
Bây giờ mình đã học tổng 3 buổi tiếng Trung và 3 buổi tiếng Hàn rồi ạ. Vì mình cũng muốn thời gian tự ôn tập và mày mò nên cũng chỉ học 1 buổi/tuần cho mỗi tiếng. Lúc đầu mình phân vân lắm luôn, nhưng nghĩ lại học để nói nhuần nhuyễn 1 thứ tiếng cũng phải mất 4-5 năm. Bây giờ ko học, sau này học, lại bận trăm bề ko biết đủ sức ko, vẫn nên là chuẩn bị trước cho tương lai :"> 
Phải nói là nghe người bản xứ nói tiếng bản xứ thích lắm luôn :))) Không biết có ai như mình ko nhưng mà khi học thứ tiếng gì đó, mình chú trọng nhất luôn là phát âm, và ngữ điệu. Và nếu chính cả mình nói cụm từ đó ko hay, mình học cũng ko vô cơ =)) (huhu chảnh chó) 
Hẹn một ngày ko xa , khi mình có thể nói tiếng Hoa thần thái như mấy tỷ tỷ Trung Quốc và nói tiếng Hàn cute như IU. 
Bai bunny, chúc cậu học tốt nhé, luôn iu thương cậu!
*Cảm ơn cuốn “Peak” đã giúp mình nhận ra là mình không cô đơn, và mình cần giúp đỡ nếu cần, tự học không có nghĩa bạn “have to be on your own all the fcking time”, mà tự học là tự giác sắp xếp học 1 cách tối ưu, và nếu cần giúp đỡ, bạn vẫn luôn có thể “ask for help”!
image
Source: Tumblr