Mình dùng chữ ngồi, nhưng thật ra không hẳn là ngồi, mình còn chạy xuống công trường, leo thang đi khảo sát, đến gặp chủ đầu tư. Hai tháng thử việc không dài, không drama nhưng rất thú với cô gái ngoại ngữ.
Học ngoại ngữ thì thường có một vài lựa chọn, đi du học, làm giáo viên, làm phiên dịch viên, làm dịch giả, mở order taobao, đi buôn, đưa người đi chốn cách ly… Mình đã đi làm từ năm hai, cũng gọi là kinh qua đủ các nghề mà dân ngoại ngữ thường làm. Việc thì kiếm ra tiền, việc thì kiếm ra niềm vui,… nhưng mình quyết định mình sẽ làm một cú ra trò nhân dịp tốt nghiệp, nhân lúc mình chưa già chân chưa yếu, mình đi vào làm trong công ty xây dựng!
Mình ngồi ở tầng năm trên một tòa nhà ở đường H xanh mát hai tháng, kì lạ là cô gái dành cả thanh xuân chuyên ăn hàng quán lại bỗng thấy giò luộc, trứng luộc của chị hàng nước chè đối diện công ty ăn ngon ra trò. Ấy hẳn cũng là bởi vì mỗi khi ăn giò, mình lại được ngồi nghe anh chị trong công ty nói chuyện nghề chuyện ngành, những phốt ngành trong quá khứ, cạnh khóe trình độ thi công của đối thủ hay những tiên đoán về ngành trong tương lai. Những thứ mà mình – một đứa chui ra từ môi trường chỉ toàn ní hảo ma, phiên âm cuống lưỡi, học thuyết Khổng Tử như mình thấy lạ lẫm quá nhiều. Cũng có nhiều lúc ngồi trong văn phòng nghe mọi người trao đổi về dự án với các từ như tường vây, cọc, dầm, sàn mà mình thấy tim đập mạnh vì à há hóa ra mình đã “xâm nhập” vào một môi trường xa lạ đến thế. Cảm giác đang ở một đất nước nói ngoại ngữ khác cũng chính là như vậy! Anh chị hay đùa mình học lắm ngoại ngữ thế mà anh chị chỉ biết tiếng Kinh! Mình thì lại hâm mộ vì anh chị có tiếng “Xây Dựng” đỉnh thế cơ mà và thật muốn hét lên rằng mọi người trông thật sự ngầu khi trao đổi công việc vì những từ mọi người đang nói mình chẳng hiểu từ nào!
Mình ở trong bộ phận bán hàng, tức là mình được góp phần vào rao bán nghệ của công ty mình - nhà thầu xây dựng Việt Nam cho các các công ty có nhu cầu xây dựng nước ngoài. Mới vào làm, các anh chị bảo, bán hàng xây dựng không giống với bán thứ thông thường cầm trên tay được, bán hàng này là bán niềm tin! Rồi thì ngành mình quan trọng là quan hệ, làm sao để cách làm khớp được nhau… tất cả làm con bé ngoại ngữ toát nhiều giọt mồ hôi hột.
Còn non và rất xanh (chín) nên được giao nhiệm vụ trợ lý, kiêm chút phiên dịch khi gặp khách để bắn tiếng cho đỡ nhớ nghề. Mình vô cùng tự tin đi gặp khách rồi mạnh dạn đàm đạo với các bác Trung Quốc về đủ tám trường phái ẩm thực Trung Hoa nhưng vào họp lại mắc như tơ lúc ngồi dịch buổi thuyết trình biện pháp thi công vì anh kỹ thuật nhỡ đảo trình tự, thuyết trình theo cảm xúc, thế là đầu mình quay mòng giữa đống biện pháp, rào, cột,….. và sau đó là những buổi tối ở lại công ty với 900 từ vựng xây dựng không chỉ tiếng Trung, Hàn mà kể cả định nghĩa cả chính tiếng Việt vì mình nào biết dự ứng lực, neo cáp là cái gì !
Đôi lần mình được kéo ra công trường, dự án để chuẩn bị dẫn khách đi thăm quan. Thế nhưng một nữ cường nhân trong hình dạng bánh bèo như mình lại sợ hãi hoang mang không dám đi xuống cái thang dẫn xuống chiếc hầm ngầm đào đến tầng thứ 4 đang được thi công bằng biện pháp semi top-down vì nhìn phía dưới sâu quá…. Và mình đành đứng trân trân phía trên nhìn các anh đi khảo sát và không quên quay qua quay lại chụp chụp hiện trường như thể mình đang bận việc khác chứ không phải là do mình đã ba bốn lần lấy dũng khí để bước xuống nhưng được hai bậc thang lại phải bước vào vì sợ. Dù sao kí ức đọng lại nhiều nhất là cách mà các anh và bác TGĐ tự hào giới thiệu về công trình, về những người đang cần mẫn thực hiện nó, cả về một giấc mơ Việt Nam phát triển mà lòng mình rưng rưng.
Tất nhiên những ngày rong ruổi làm da mình đen đi một tầng đó lại không hề gì với những deadline căng thẳng tại văn phòng hay những cuộc gọi điện cho chủ đầu tư nhưng đều nhận lại tiếng bíp bíp hoặc không có nhu cầu. Mình nản chí rất nhiều, cả trong thì-quá-khứ và thì-hiện-tại, có thể là cả tương lai luôn.  Nhưng khi biết rằng đó không phải là vấn đề vướng mắc của riêng mình, rằng là các anh chị chuyên nghiệp cũng mắc phải những vấn đề này, quan trọng là thái độ và cách xử lý của người có kinh nghiệm là có thể xử lý cảm xúc của mình và đưa cách xử lý tốt hơn là mình hiện tại chỉ biết cảm ơn với sự thất vọng vô bờ nản chí đến mức không thiết làm việc khác. Mình nhận ra đâu là thứ mình có thể kiểm soát, đâu là thứ mình không thể kiểm soát, và nó tác động gì đến quá trình này. 
Sau tất cả (những bữa liên hoan), mình hiểu rằng mình không một mình, mình luôn có người trong đội ngũ tiếp sức và mình có thể cố gắng hơn. Rằng nếu mình đã được trao cho cơ hội này, mình nên cố gắng hết sức mình, chuẩn chỉnh từ những điều nhỏ nhất và mang lại giá trị thật sự.
Hiện tại mình đang đang tập hợp một List từ vựng chuyên ngành xây dựng Hàn Việt, Việt Trung và Trung Hàn và cả những cuốn sách về bán hàng. Với mục tiêu đọc 3 cuốn sách/tháng và học 30 từ vựng/tuần cho mỗi ngôn ngữ kể cả tiếng Việt, sau này mình hi vọng có thể sẽ mở chuyên mục review lại sách và chia sẻ tài liệu tiếng mình tập hợp ~ Hi vọng anh/chị trong nghề sales đọc bài viết này có thể giúp mình gợi ý những cuốn sách cho những kẻ mới vào nghề như mình. Mong rằng chia sẻ của một người đá ngang chữ gggg kéo dài như mình sẽ là một gợi ý nghề nghiệp cho người học ngoại ngữ.