Bạn bè thì để đâu ?
4 a.m (Ngoài lề chút ) Trong những năm đầu tiên của thời đại học, tôi từng rơi vào giai đoạn tồi tệ trong mọi mối quan hệ cuộc...

(Ngoài lề chút )
Trong những năm đầu tiên của thời đại học, tôi từng rơi vào giai đoạn tồi tệ trong mọi mối quan hệ cuộc sống. Tôi đau buồn và tiếc nuối cho từng mối quan hệ vụn vỡ, dù chỉ là tình bạn không mấy thân thiết.
Thế rồi có một người nói với tôi “đừng quá bận tâm về mấy mối quan hệ, bạn bè chỉ là do hoàn cảnh mà thôi”.
Thế là tôi chợt mắc cười, cảm ơn lời chia sẻ rồi ra về.
Sự thật thì người bạn ấy nói không sai, bạn bè sinh ra từ hoàn cảnh thật, mà hầu như những con người xa lạ đến với đời chúng ta đều là do hoàn cảnh. Không có gì đẩy đưa thì chẳng lẽ ta lại đâm xầm một người lạ không lý do rồi kết bạn như mấy bộ phim ta hay xem ư? Tôi không nghĩ vậy.
Cơ mà quay lại vấn đề, sau khi nghe câu nói ấy, tôi mắc cười thật. Tôi mắc cười chả vì cái suy nghĩ đó đúng hay sai, tôi mắc cười vì khi nghĩ cảnh mình làm theo cái lời khuyên ấy.
Ngồi trên xe máy, nghĩ lại một người sợ cơ đơn như tôi, lắm lúc phải dắt xe ra đường kiếm chút hơi người giờ đây ít quan hệ lại, đừng hi vọng cho mấy mối quan hệ lâu dài,.. Hmmm, nghe mà không muốn rồi.
Thực sự thì với một người như tôi thì việc gặp một ai đó, dù lạ hay quen, gật và cười nhau một chút, thân hơn thì bông đùa thêm vài câu cũng đủ làm tinh thần tôi ở giai đoạn tuyệt vời rồi. Thế sao tôi buồn? Ừ thì chắc tôi hay sợ mất đi vài mối quan hệ vì vài lý do nhảm nhí nên lâu lâu deep rồi hôm sau lại vui thôi, nên tôi buồn thì ngồi lại chơi với tôi tí ha :D
Đọc thêm:
Giờ mới vào vấn đề nè, thế bạn nghĩ BẠN BÈ THÌ ĐỂ ĐÂU.
Things change. And friends leave. Life doesn't stop for anybody.Stephen Chbosky
Tôi tạm dịch là : Mọi thứ đều thay đổi. Và bạn bè cũng sẽ rời đi. Cuộc sống không dừng vì ai cả.
Ủa mà nếu vậy thì bạn bè hay cái gì cũng tạm bợ hết à? Mà nếu tạm bợ thì ta để đâu rồi cũng đi mất mà, phải không nhỉ? Chứ giờ tôi để tủ kính để ngắm nghía rồi lúc bạn bè đi mất rồi thì tủ kính trống trơn chứ còn gì đâu. Hay là giờ bỏ vào tim như người yêu vậy, rồi lúc nào đó tim ta trống một khoảng đau khổ dằn vặt cả đời.
Từ bao đời, cái việc kết bạn nó dễ dàng như thời những hiệp khách võ lâm không đánh không làm bạn, hay giữa chiến trường khốc liệt, tình bạn hình thành giữa những con người sống sót.
Như từng đề cập ở trên, bạn bè là do hoàn cảnh thiệt. Nhưng sao cùng hoàn cảnh đó, người gắn bó rồi yêu nhau, người thành tri kỷ, người thì thân thiết mãi bỗng đẩy xa vài trăm cây số bỗng quên nhau hay chỉ đơn thuần là 1 ngày không gặp thì coi như không còn là bạn.
Vậy liệu có phải hoàn cảnh để duy trì và nuôi dưỡng tình bạn hay không ?
Tôi không chắc, thường thì người ta hay bảo hợp nhau thì chơi với nhau, hợp nhau thì yêu nhau, hết hợp thì say bye. Cơ mà chẳng có ai định nghĩ rõ ràng từ hợp là ra sao, kiểu như nó phụ thuộc vào việc bạn nhìn thấy cái gì của một người thôi.
Như tôi chẳng hạn, dù lúc đầu có ra sao nhưng biết được nỗi khổ tâm người ta thì ai cũng muốn thương, muốn làm bạn cả. Vậy có phải là con người ta vì lòng thương hại mà chơi với nhau, hay là do riêng tôi nó vậy, tôi cũng chẳng biết. Chắc có lẽ tôi giống như ông Giáo nhìn Lão Hạc mà thôi:
Chao ôi! Đối với những người ở quanh ta, nếu ta không cố tìm mà hiểu họ, thì ta chỉ thấy họ gàn dở, ngu ngốc, bần tiện, xấu xa, bỉ ổi... toàn những cớ để cho ta tàn nhẫn; không bao giờ ta thấy họ là những người đáng thương.
Ơ mà thầy tôi lại nói, người ta ăn cùng nhau, ngủ cũng nhau, ở bên nhau tự ắt thân làm bạn. Vậy tình bạn được hình thành từ sự gắn bó với nhau à? Thế lỡ không hợp nhau mà ở cạnh nhau lâu ngày phải bạn không ? Hay là chỉ là bằng mặt không bằng lòng.
Đọc thêm:
Rồi lại có những con người cùng chỉ hướng mà làm bạn, cùng nỗi khổ tâm cũng làm bạn hay chỉ đơn thuần ta làm bạn vì cả 2 quá cô đơn.
Thế nên nhìn người ta chơi với nhau, đừng thắc mắc làm sao họ làm bạn vì đôi khi chính họ cũng không biết lí do đâu.
Đấy là tôi chưa kể đến n kiểu làm bạn và cách người ta làm bạn với nhau nữa, nhưng nhiêu đó đủ thấy nó phong phú thế nào. Thế làm sao để ta biết coi trọng tình bạn nào, cái nào không. Thì thôi cứ như một câu nói của ai đó mà tôi không biết tác giả :
There comes a point in your life when you realize who really matters, who never did, and who always will.
Sẽ đến một thời điểm trong đời bạn nhận ra ai là người thực sự quan trọng, ai chưa bao giờ và ai sẽ mãi mãi như thế.
Còn từ giờ đến lúc đó thì phải làm sao ?
Thì bạn bè để đấy thôi ! Họ cũng sẽ chẳng bỗng chốc mà biến mất không lý do được. Mà có biến mất cũng chả sao. Trước khi tôi nhận ra ai là người bạn tôi nên trân trọng thì tôi sẽ đặt họ ở vị trí như nhau, chính cái điểm họ muốn đứng. Rồi cứ yêu hết tất thảy bọn họ, không hơn không kém vậy. Ừ thì đôi lúc vài người làm ta đau nhưng chẳng sao, những người còn lại sẽ làm ta mạnh mẽ hơn rất nhiều. Và bạn sẽ nhận ra “thời điểm” lúc bạn không ngờ nhất.
Đây là bài đầu tiên mình viết trên Spiderum, cũng chẳng kỳ vọng sẽ được nhiều người quan tâm. Tại tự nhiên vớ được vài người bạn tuyệt vời nên có chút xúc động muốn viết thôi.

Thinking Out Loud
/thinking-out-loud
Bài viết nổi bật khác
- Hot nhất
- Mới nhất

Melishiro
Mình cảm thấy được đồng cảm nhờ bài viết này của bạn. Mình thật sự cũng đang rất mông lung với câu chuyện tình bạn. Mình thì vẫn luôn tin rằng chúng ta không mất đi người bạn nào cả mà theo thời gian ta chỉ nhìn rõ hơn ai mới thật sự là bạn mình mà thôi. Nhưng đôi khi cái ngày bạn nhìn ra điều đó nó lại khiến bạn không muốn tin, và thật sự nó còn đau hơn cả việc phải chia tay với 1 mối tình nào đó...
- Báo cáo

Somerandom
Thực sự cái việc không còn làm bạn với một người với mình cũng có cảm giác tệ không kém. Nhưng kiểu lâu ngày mình nhận ra, kể cả trong tương lai không còn làm bạn nữa hoặc đôi khi người ta không xem mình thân nhưng mình nghĩ, chú trọng cảm xúc bản thân cũng tốt hơn. Như việc mình trân trọng và yêu quý những con người của hiện tại ấy, nó sẽ cho bạn khoảng thời gian và kí ức tốt đẹp hơn nhiều.
- Báo cáo

Pretty/Unpretty
Xin chào. Cảm ơn bạn về bài viết. Nó thật sự làm mình thấy tốt hơn.
Đây cũng là khoảng thời gian không tốt trong tình bạn của mình. Cách đây ít lâu cũng có người (mà mình cho là khá thân), nói với mình rằng bạn bè phải có giá trị, phải đem đến lợi ích gì đó cho nhau, về mặt này hay mặt khác. Đôi khi lợi ích không cân bằng và tình cảm không đủ tốt thì người ta chả cần anh để làm gì, đừng đòi hỏi có thể thân thiết hơn.
Mình đã nghĩ rất nhiều về điều này. Bản thân mình cũng cố đánh giá lại bản thân trong mối quan hệ này và cả các mối quan hệ khác. Nhưng càng cố đánh giá mình càng cảm thấy tuyệt vọng và các mối quan hệ đi xuống rất nhiều. Mình tự cảm thấy bản thân nhạy cảm, dễ nổi nóng (vì cảm giác vô dụng với người khác) và gây áp lực cho những mối quan hệ xung quanh mình. Tất cả những điều này chỉ là sự cầu cứu thật yếu ớt.
Mình đã phải đối mặt với những cảm giác tệ hại vô cùng. Giống như viêc bạn phải sống mà cố tìm ra giá trị bản thân và lý do tồn tại và bị lạc trong trời biển của chủ nghĩa hư vô vậy. Chả có câu trả lời nào là thỏa đáng với bạn cả.
Đến bây giờ mình vẫn chưa thật sự hết cơn khủng hoảng. Không biết bạn có cho là mình thái quá không khi gọi đó là cơn khủng hoảng chỉ vì một vài câu nói. Và mình vẫn không dừng được việc nghi vấn bản thân và cũng "tém tém lại" kha khá trong các mối quan hệ.
Tuy nhiên trong quãng thời gian này, những mối quan hệ mà mình có thể giữ gìn được làm mình cảm thấy thật sự có ý nghĩa.
Và mình vẫn tin là có những thứ luôn luôn là vô điều kiện, và có những thứ không bao giờ kết thúc kể cả người ta đã chia ly. Chỉ là việc tìm ra những người có chung niềm tin ấy thì sẽ khó hơn. Bạn có nghĩ thế không?
- Báo cáo

Somerandom
Cảm ơn bạn đã đón nhận tích cực bài viết của mình,
Còn về câu hỏi của bạn thì mình có suy nghĩ và thực sự mình luôn tin vào điều đó, sẽ có những mối quan hệ "vô điều kiện". Mình đã, đang, và mình nghĩ vẫn luôn là người luôn bận tâm bởi những lời nói như thế. Thế nên theo suy nghĩ của mình, bạn không hề thái quá, chỉ là bạn chưa tìm ra lời giải đáp cho chính mình thôi.
Nhưng bạn biết sao không, mình đã từng trải qua khoảng thời gian như bạn, mình suy nghĩ lí do người ta làm bạn với mình, và liệu mình có nên duy trì cái lợi ích của việc làm bạn với mình ( trong suy nghĩ người khác ) hay không? Vài người nói rằng họ làm bạn với mình vì mình là người biết ăn nói và thấu hiểu, lại có người bảo mình giỏi và thân thiện, thế nếu mình nhạt đi một tí, suy nghĩ vô tư một tí hay họ thấy rằng mình không tuyệt như họ nghĩ thì mình sẽ không có bạn ?
Đã có một thời gian mình đằng đẳng những câu hỏi như thế, mình không gọi ai là bạn thân vì mình chẳng biết thế nào mới được coi là bạn thân.
Nhưng rồi bạn biết sao không, mình gặp được những con người giúp mình định nghĩa bản thân. Họ chỉ cho mình thấy bản thân ích kỉ đến thế nào, nông cạn ra sao. Nhưng họ làm cho mình thấy bản thân tuyệt vời đến thế nào mà không cần một tài năng hay lợi ích nào cả.
Mình chẳng biết cái tình bạn hiện tại nó sẽ kéo dài bao lâu và rồi sẽ ra sao, nhưng vì mình tin điều bạn tin, nên mỗi người bạn mình có thì mình sẽ đối xử như thế nó sẽ kéo dài mãi mãi. Còn niềm tin thì nó sẽ được hình thành khi bạn chủ động bắt đầu trước. Đừng chờ đợi cho hạnh phúc nhen.
- Báo cáo

Hallucinated
Chào bạn, trước mình cũng suy nghĩ như bạn vậy, nên mình hiểu cái cảm giác vô dụng và bất lực. Nhưng mình nghĩ là không phải bạn bè ;úc nào cũng quan trọng nhất. Giờ mình còn chẳng có bạn nữa, mình cũng không có tư tưởng kết bạn mới. Nhưng ở một mình và dành toàn bộ thời gian cho bản thân cảm giác cũng không tệ lắm đâu (như mình này :D). Mong bạn sớm vượt qua!
- Báo cáo
Kim Thần Hy
Trên lý thuyết thì không tồn tại cái gọi là "vô điều kiện", mọi thứ tồn tại đều có nguyên nhân của nó, không phải tự nhiên ta thích người này ghét người kia. Lợi ích, cũng không nên hiểu theo nghĩa hẹp là lợi ích vật chất, nó còn là lợi ích về tinh thần. Bạn có muốn quen một người chỉ khiến bạn cảm thấy tồi tệ không? Nếu không, đó là bình thường, nếu có, có thể là do bạn có tuổi thơ bất hạnh hay bị phụ huynh ngược đãi từ nhỏ nên lớn lên đâm ra nghiện những người làm thế với bạn chẳng hạn... mọi thứ trên đời đều là có lý do, bạn bè cũng là do hoàn cảnh mà thành...
À còn nữa, theo khoa học về hệ thống thì cũng không có thứ gì là vĩnh cửu đấy, bất cứ một hệ thống nào cũng sẽ hủ bại dần theo thời gian, kể cả thế giới này.
- Báo cáo

Pretty/Unpretty
Những điều bạn nói có lẽ đều không sai. Mình hiểu vấn đề là gì thì mới đột nhiên quay sang nghi ngờ bản thân và để bị rơi vào khủng hoảng.
Nhưng mình muốn giải thích một chút. (Hoàn toàn không có ý tranh cãi)
Đối với mình, cái "vô điều kiện" ở đây không phải là một người chả can hệ gì trở thành bạn của bạn, cũng không phải một người gây ra tổn thương cho bạn hết lần này đến lần khác mà bạn vẫn ôm khư khư chỉ vì nồng độ M trong máu quá cao. Nhưng cái mình coi là "vô điều kiện" là ở đây là việc khi người ta quan tâm đến nhau mà không cần chấp nhặt cũng không cần nói chuyện đến lợi ích nữa, người ta tử tế với nhau mà không cần phải tính toán thiệt hơn.
Bạn có muốn quen một người lôi lợi ích ra đo độ thân tình với bạn không? Nhất là trong khi bạn không có những thứ mà người ta mưu cầu? Về phần mình, mình thấy tự ái chết đi được. Mình nói thật. Chứ mình cũng chả đánh giá gì người ta đúng sai.
Còn chuyện vĩnh cửu thì xin phép không bàn tới. Chỉ là mình nghĩ có những thứ sẽ theo bạn cả đời chỉ đơn giản vì nó đã từng tồn tại chứ không hề có chuyện bị quật ngã bởi thời gian. Chẳng hạn như bạn không thể quên mối tình đầu, hay không thể quên người bạn thân nhất đã mất năm lớp 9. Tất nhiên khi bạn chết thì nó cũng chả có giá trị gì nữa. Nhưng vậy là kết thúc thật hay không thì có trời mới biết. Trong giới hạn của mình, về lý thuyết và khoa học thì mình không biết.
- Báo cáo

Hallucinated
Bài viết của bạn hay lắm! Giống hệt những cảm xúc và suy nghĩ của mình bây giờ. Mà được cái đọc bài của bạn mình như nhẹ lòng. Mình viết chắc không được hay như vậy ^_^
- Báo cáo

Somerandom
Thực sự thì rep này làm mình hơi bị cảm động, kiểu viết theo cảm nghĩ mà không ngờ được đón nhận vầy. Còn chuyện hay hay dở thì mình nghĩ do người đọc có cùng cái cảm xúc với người viết không nữa.
- Báo cáo

Hallucinated
Nói sao nhỉ, tình cảnh của mình cực kì giống bạn, hoặc ít nhất là mình cảm thấy vậy. Chắc vì vậy mà cảm giác như được giải tỏa!
- Báo cáo

Somerandom
Mình vui vì bạn thấy thoải mái hơn, thực sự mình viết cũng để giải tỏa chính bản thân mình. Nhiều khi rối bời thì mình lại muốn viết với vẽ dù đôi khi chả cho ai xem.
- Báo cáo

Hirai Come Fly
Mình từng có rất nhiều bạn. Bây giờ thì chẳng có ai, bạn bè giờ chỉ còn như trên đầu ngón tay.
Những kẻ tưởng chừng là thân thuộc thì rời bỏ mình như chẳng có chuyện gì xảy ra.
Nhưng người tưởng chừng không thân quen thì lại thân thuộc đến kì lạ.
Cho dù lúc mình phát hiện ra người ta âm thầm tách mình ra khỏi mối quan hệ bạn bè trong vòng quay quan hệ của họ. Mình cũng đã mong lung và vật vã một thời gian dài với câu hỏi "Cuối cùng mình đã làm gì sai ? Phải chăng mình không làm gì đó vừa lòng họ ?"
Nhưng mà rồi thì mình cũng nhận ra là dù có buồn bã đến mấy thì họ cũng đã rời đi, cái duy nhất mình có thể làm là bắt đầu những mối quan hệ bạn bè khác, hoặc có thể là duy trì những mỗi quan hệ cũ.
Đôi khi mình nhận ra chính vì hai chữ "bạn bè" mà mình dần mất hẳn niềm tin giữa con người với con người. Nhưng cũng thật may mắn khi cuộc sống và công việc buộc mình phải giữ vững niềm tin đó, chí ít là buộc mình phải biết lựa chọn tin ai và không tin ai. :)
- Báo cáo

Somerandom
Tới một lúc thì chất lượng hơn số lượng bạn à, hi vọng bạn vẫn giữ được niềm tin đó
- Báo cáo

Zegeln
Đối với mình thì bữa tiệc nào cũng có lúc tàn, nếu như tình bạn nó ra đi rồi thì thôi khỏi níu kéo. Nếu nó còn tồn tại thì cứ tiếp tục có những kỷ niệm đẹp với nó. Suy nghĩ nhiều thì buồn càng nhiều


- Báo cáo

Somerandom
Nhiều khi muốn đơn giản mà nó không đơn giản mới mệt =)))
- Báo cáo

Zegeln
Trừ khi gặp đám bạn toxic thôi =))
- Báo cáo