THƯơng
Làn gió đông khô khốc 
xộc vào phòng, 12 giờ đêm
lật cuốn sách cũ, hơi lạnh càng lùa vào thêm 
thở nhẹ một sợi khói
nực cười, đông mang dáng hình em.
.
1 giờ đêm, cánh cửa sổ vẫn mở
đợi chờ…đợi chờ…đợi chờ điều gì? 
Ngọn gió vẫn lì, gió cứ đâm đầu vào trong 
căn phòng trơ trọi, nơi góc phòng khơi gợi
nỗi nhớ của tôi, nỗi nhớ hoá tinh không.
.
2 giờ đêm
mọi thứ vẫn tĩnh mịch
gió thôi hung hăng nhưng đêm vẫn đằng đẵng
Gấp cuốn sách cũ, để mặc cho những suy tư ồ ạt.
Ngột ngạt.
Đã đến lúc cần thoát ra
.
Những giọt sương mai đáp xuống cửa sổ 
vào 3 giờ sáng
xuân chùng chình ghé qua.
Nở nụ cười, mở cuốn sách mới
đời
.
Bầu trời nở hoa vào 4 giờ sáng
Những giọt nắng rót xuống trần gian 
Vá ngang tim một vết cắt thật lặng
Tôi ngắm nắng chạy dài trên mặt
Chạy qua bờ vai đang run chầm chậm
Đông qua rồi. Tôi biết thương ai?