T đi học thêm và mẹ t rất hay đón muộn, muộn ở đây là từ 30p-2 tiếng hơn. T có lần thắc mắc sao mẹ đón muộn thế thì chỉ nhận lại câu trả lời là :"rèn tính kiên nhẫn cho m đấy" thật ra thì nói vậy cho oai chứ t biết mẹ t đón muộn vì nhà có khách hoặc đơn giản quên mất t đi học thêm vì bình thường t hay núp trong phòng việc t ở nhà hay ko đôi khi mẹ t cũng ko biết. Thì vì đón muộn nên t phải tự mang theo gì đó để chơi chả hạn sách truyện hay bất cứ thứ gì sẵn sàng để t giết thời gian tầm 1- 2 tiếng. Hôm đó đón muộn như mọi khi nhưng công chuyện là t quên mang sách lmao :)) Btw ko sao t có thể chơi với con mèo của nhà bà bán bành mỳ, vuốt ve nó đến khi bà ấy ra và bắt đầu nói chuyện với t. T cũng thích nói chuyện với người lớn vì t nghĩ kiểu gì cũng có chuyện vui để nghe. Vậy hôm nay chúng ta có nhứng gì sau khi nói chuyện với bà ấy:
+Bà từng là giáo viên, bà nghĩ việc giáo dục trẻ con bằng sự nhẹ nhàng và đón nhận rất quan trọng.
+Mấy thằng mà ban đầu nói ngọt chiều chuộng làm tất cả mọi thứ mà không có giới hạn cùng nó là mấy thằng lưu manh.
+Trai ở Kon Tum và Bình Định là dễ thương nhất đối với bà. Nhắc tới con trai xong t hỏi luôn, vì lúc ý t đang bồ 1 bạn người Hà Nội, t hỏiA:"Miền Bắc thì sao bà?"B:"Ra Bắc toàn trộm cắp, coi chừng nó đánh cắp trái tim" A:"Trai Bắc dễ thương vậy hở bà :))" B:"Không, ý là nó mổ bụng lấy nội tạng á cô nương" Haiz lmao ok, sao cũng được. T quen gần như toàn người Bắc. Thái Bình, Hà Nội, Hải Phòng, Phú Thọ.. nhưng trong số những người tớ quen chỉ duy nhất cậu làm tớ thấy tớ giống con người khi ở bên. Tớ nghĩ tớ sẽ kể về cậu sau hoặc ko vì tớ ích kỉ quá chừng, tớ sẽ giấu cậu của riêng mình tớ thôi.