
Hình bởi ChatGPT
“Muscle memory” là một khái niệm mình được nghe qua khi tham gia vào lớp học nhảy vào tầm thời gian này năm ngoái.
Ai cũng có thể nhảy. Nếu mình tập luyện thực hiện 1 động tác nhiều lần, thì đến một lúc nào đó, cứ nhạc bật lên là mình nhảy. Mình sẽ không cần quá nhiều nỗ lực để nhớ xem phải nhảy thế nào, chạy đội hình ở đâu,...Và đó gọi là “muscle memory”.
Sự khác biệt lớn nhất giữa vũ công (dancer) so với những người khác nằm ở chỗ họ dành thời gian tập luyện nhiều lần cho 1 động tác, nên họ có thể thực hiện động tác đó một cách quen thuộc hơn, điêu luyện hơn, bởi vì họ có “muscle memory”.
Những điều trên không phải do mình tự nói ra, mà do bạn giáo viên lớp mình muốn cho tụi mình 1 lý do, 1 niềm tin tập luyện đều đặn hơn để có thể thực hiện bài nhảy cuối khóa 1 cách tốt nhất.

Khái niệm “muscle memory” do ChatGPT tổng hợp
Hồi xưa, có 1 khoảng thời gian mình tự tập luyện theo các bài Cardio/Strength khá nhiều của chị Hana Giang Anh, chị growingannanas, Juice & Toya trên Youtube. Có 1 giai đoạn mình quen thuộc với các động tác đến độ chỉ cần nghe/đọc tên động tác, mình có thể biết động tác ấy sẽ tập vào cho nhóm cơ nào, hình dung được cách thực hiện động tác đó ra sao hoặc có thể bắt chước tập theo khá dễ dàng.

Hình bởi Microsoft Designer
Hơn 1 năm nay mình dành khá nhiều thời gian cho việc thực hành các thói quen và gần nhất là mình đọc cuốn “Atomic Habits” của James Clear - cuốn sách nổi tiếng về việc xây dựng thói quen.
Mình nhận ra:
“muscle memory” không chỉ hiện hữu trong việc nhảy, mà còn trong các thói quen và sinh hoạt hằng ngày.
💃Muscle memory xảy ra khi chỉ cần nhạc bật lên, nghe tiếng “đùng…đùng” là cơ thể bạn tự biết bạn cần vào động tác nào. Đến nhịp thứ mấy thì bạn sẽ giật giật/ngồi xuống/đi đến vị trí mình cần đứng 😂
🏃Muscle memory cũng sẽ xuất hiện lúc. chân mình chạy khi mình mặc đồ tập chạy bộ, bước ra không gian ngoài trời.
✍️ Muscle memory cũng xuất hiện khi cứ đến sáng dậy, mình sẽ tự động ngồi vào bàn và viết liên tục trên những trang giấy (morning pages), sau đó là 📖 mở cuốn sách đang đọc dang dở và dành tiếp 30p đọc sách ngoài lan can. Việc này diễn ra vào mỗi buổi sáng, trừ khi hôm đó mình dậy trễ hơn 1 chút hoặc có việc cần đi sớm.
Dùng muscle memory để vào guồng / từ bỏ một thói quen
Ngoài động lực để bắt đầu và động lực để duy trì, hãy tạo điều kiện, môi trường để các hành động được xảy ra.
Điều kiện và môi trường này đều nằm trong chính cuộc sống hằng ngày của chúng ta.
❓Bạn muốn cuộc sống của mình được xoay quanh bởi điều gì?
Nếu muốn có thói quen đọc sách, hãy để sẵn quyển sách bạn muốn đọc trên bàn/nơi mình thường xuyên lui tới.
Nếu là một người thích chạy bộ, hãy để bộ đồ chạy của mình nằm trên cùng trong tủ đồ của mình, đặt những phụ kiện mình sẽ mang theo khi chạy trong không gian sống của mình. (Còn mình thì mặc luôn đồ chạy khi ở nhà)
👉 Hãy làm mọi thứ để bạn có thể hành động một cách tiện nhất, dễ nhất, gần nhất, ít dành nỗ lực để thực hiện nhất.

Nguồn ảnh: Pinterest
❓Còn nếu bạn muốn từ bỏ một thói quen?
👉 Hãy để những thứ liên quan đến thói quen đó nằm ngoài tầm mắt của bạn.
Đặt chúng ở những nơi bạn ít nhìn tới. Làm sao để mỗi khi muốn làm những hành động đó, bạn phải trải qua rất nhiều bước, dành ra nhiều nỗ lực, cho đến lúc cứ nghĩ đến việc làm việc đó là bạn thấy nhiều thứ phải làm quá, nản quá, khỏi làm luôn.
Khi muscle memory khiến cuộc sống của mình lặp đi lặp lại, tẻ nhạt
Vâng, khi mình đã có một thói quen, mình dành ít nỗ lực nhưng vẫn có thể hoàn thành được nó. Hoặc là mình đã có muscle memory, có đủ lý do, động lực để duy trì thói quen đó mà không cần phải đắn đo mỗi khi làm, khi đó cuộc sống của mình bắt đầu lặp đi lặp lại trong vô thức.
Mình nghĩ mỗi khi mình nhận ra điều này là lúc mình cần phải tiếp tục ngồi xuống để nhìn lại xem:
➤ Đây có phải là cuộc sống mình muốn hay không?
➤ Nếu vẫn là cuộc sống mình muốn, nhưng mình muốn nó bớt “tẻ nhạt” đi, thì mình đang cần 1 việc gì đó xen vào trong 1 thời gian tạm thời hay đó là sự thay đổi cần thiết trong lâu dài?
➤ Nếu không hoặc chưa điều chỉnh được, điều gì đang khiến mình chưa điều chỉnh được?
👉 Đó là 1 quá trình trưởng thành.
Khó khăn / đánh đổi để xây dựng 1 thói quen vài lần. Thói quen được thiết lập và cuộc sống bắt đầu tẻ nhạt vài lần. Cố gắng thoát khỏi sự tẻ nhạt đó nhưng không thành công vài lần. Nỗ lực nhìn lại cuộc sống và xác định thứ mình thật sự muốn vài lần. Rồi lại tiếp tục điều chỉnh vài lần.
Cho đến khi bạn nhận ra đôi khi làm khác đi 1 phần hoặc toàn bộ guồng quay đó cũng là 1 thành tựu trong ngày.
Hoặc bạn chỉ đơn giản nhìn lại lịch của mình, sắp xếp việc hoàn thành chỉ tiêu (thói quen) để làm vào 1 thời gian khác và thực hiện nó. Đó cũng là 1 loại hạnh phúc.
Tóm lại
Thông qua bài viết này, mình mong bạn sẽ hiểu được:
➤ Cách mà muscle memory hoạt động.
➤ Từ đó, bạn sẽ biết làm sao để tận dụng “muscle memory” để xây dựng hoặc từ bỏ 1 thói quen.
➤ Cuối cùng là chấp nhận kỷ luật và sáng tạo cũng là 1 quá trình trưởng thành.
Quay lại câu chuyện đi học nhảy ở đầu bài.
Khi học nhảy (ở 2 khóa học), mình đều dành thời gian để ôn bài, tập luyện trước khi đi học và vào thời gian gần đến ngày diễn. Mình nhận thấy đúng là khi lên sân khấu mình không cần dành nhiều nỗ lực để nhớ bài nhảy, mà tận hưởng và nhảy hết mình cho bài nhảy đó.

Kết quả là mình trở thành “best student” trong lòng của mọi người 😅 Hãy chờ tui, chắc chắn tui sẽ sớm trở lại sân khấu 🎬
Dù sao thì mục đích của việc tạo 1 thói quen hay từ bỏ 1 thói quen cũng là để mình có 1 cuộc sống hạnh phúc.
Đến đây, mình muốn hỏi bạn: Lần gần nhất, bạn dùng muscle memory là để làm việc gì?

Thể thao
/the-thao
Bài viết nổi bật khác
- Hot nhất
- Mới nhất
