bài viết nói sự "vô nghĩa" và "khách quan" của tư duy ngôn ngữ. Chia sẽ trực tiếp vào vấn đề có 2 thứ như sau: 1. những gì "đã biết" 2. những gì hoàn toàn "không biết" - ví dụ "đã biết" như kiến thức về một lĩnh vực mà bạn "đã biết" trường học, học sinh, hiệu trưởng, môn học. - ví dụ "không biết" như kiến thức về toán học, sinh học, vật lý ... hay như "hiệu suất giảm dần", "câu nói nước đôi", "tư duy tuyến tính", "hiệu ứng cánh bướm"....
Bắt đầu bài viết: bạn có nhận ra chính bạn không thể tư duy về những giới hạn của bạn không ? Giải thích thế này "1 chatbot không thể biết về chính giới hạn mà nó đang lập luận, những giới hạn của chatbot như đạo đức, ngôn ngữ, lời khuyên, những phản hồi.... được chính con người xây dựng, quay về trọng tâm là khi chúng ta hỏi về giới hạn của chính nó, đáp án sẽ là những thiết đặt từ người chúng ta, hoàn toàn không phải đến từ sự nhận diện của bot", khoan đánh giá đúng sai vì đây là ẩn dụ.
Giải thích về việc giới hạn là gì ? - Đó là điểm tới hạn cuối cùng mà con người có thể, đó là nói về hành vi vật lý và tư duy tinh thần.
Phía trên là ẩn dụ của mình về giới hạn của tư duy, chính con người chúng ta không thể nhận ra giới hạn của chính mình bằng tư duy logic, giới hạn ở đây là trong ngôn ngữ, chúng ta tự đặt ra các giới hạn và tự bản thân nhận biết và hành vi trong giới hạn này, đây là việc "đóng khung" hay "nhận định chính giới hạn của bản thân vào một "chiếc hộp".
phân tích thêm như sau khi chúng ta nói rằng "tôi biết về giới hạn của chính tôi", câu nói này đến từ những giới hạn đã biết, nó phủ nhận hoàn toàn những gì bản thân "không biết", những giới hạn vật lý và tư duy của chính bạn có sự chênh lệt với thực tế, thấp hơn, vượt trội hơn.
bài viết của mình nhằm mục đích hiểu hơn về cách hoạt động của tư duy, chính bài viết không mang giá trị nội tại, tất cả phải dựa vào góc nhìn của mọi người, đó là lý do mình mở đầu là "kjsdfkljassdfhoiwiej".