người ở 1 mình rất dễ rơi vào trạng thái trầm cảm
-nghe nhạc, xem phim, game, học, viết lách...
Phát triển tính độc lập. Đôi khi, con người, đặc biệt là người hướng ngoại (người thích giao tiếp và tràn trề năng lượng hơn khi ở bên người khác), sẽ dựa vào người khác để có thể cảm thấy hạnh phúc hoặc mãn nguyện. Tuy nhiên, để được vui vẻ ngay cả khi chỉ có một mình, điều đầu tiên mà chúng ta cần làm là ít dựa dẫm vào niềm hạnh phúc mà người khác đem lại cho chúng ta, và trở nên “tự lực cánh sinh” hơn. Nếu là người hướng ngoại, bạn có thể sẽ nhận được lợi ích từ việc học cách sống một mình để có thể phát triển nguồn năng lượng xã hội với người lạ mặt thay vì với bạn bè thân thiết. May mắn thay, bạn có thể duy trì tính hướng ngoại và tính xã hội của mình ngay cả khi bạn chỉ có một mình.
  • Tập trung phát triển sự tự tin bằng cách luyện tập và tham gia vào hoạt động mà bạn có thể làm một mình và đào sâu vào lĩnh vực mà bạn chưa khám phá.[1] Ví dụ, nếu luôn muốn học cách để chơi một nhạc cụ nào đó, bạn có thể bắt đầu. Có khá nhiều bài hướng dẫn trực tuyến mà bạn có thể sử dụng để bắt đầu quá trình học hỏi.
  • Tự mình thực hiện một việc nào đó. Trước khi nhờ người khác giúp đỡ hoặc yêu cầu một ai đó tham gia cùng bạn, bạn nên thử tự mình làm một điều nào đó mà bạn muốn. Ví dụ, nếu bạn thường thích cùng đi mua sắm với bạn đời, bạn có thể thử làm việc này một mình.
Tập trung vào sở thích của bản thân. Hiểu rõ những điều khiến bạn thích thú và cố gắng tự mình hoàn thành chúng. Ngoài ra, bạn có thể thử qua hoạt động mà bạn chưa từng thực hiện trước đây để xây dựng sở thích và thú vui của chính mình. Nếu là người hướng ngoại, bạn có thể sẽ gặp khó khăn với quá trình này, bởi vì niềm khao khát của bạn là được ở giữa những người khác, đặc biệt là trong quá trình tiến hành một sở thích nào đó. Tuy nhiên, bạn càng cố gắng một mình thực hiện sở thích thường xuyên bao nhiêu thì nó sẽ càng trở nên dễ dàng bấy nhiêu.
  • Giữ cho bản thân luôn bận rộn.[2] Có vô vàn hoạt động mà bạn có thể khám phá bao gồm: vẽ tranh, khiêu vũ, viết lách, đọc sách, chơi nhạc cụ, đi bộ đường dài, cắm trại, chăm sóc vật nuôi, đi du lịch, và nấu ăn.
  • Thử thực hiện hoạt động có thể khiến bạn cảm nhận được tính xã hội khi chỉ có một mình. Người hướng ngoại có thể sẽ thích tham gia vào hoạt động tương tự như quá trình tương tác xã hội thông thường, chẳng hạn như nhắn tin, trò truyện trực tuyến trên điện thoại (chat), hoặc sử dụng mạng xã hội. Phương pháp này sẽ giúp bạn cảm thấy hạnh phúc hơn và kết nối với xã hội nhiều hơn khi chỉ có một mình.
  • Bạn có thể lập kế hoạch hoặc tạo nên một sản phẩm nào đó cho người thân yêu của bạn. Bằng cách này, bạn sẽ tập trung vào quá trình nuôi dưỡng mối quan hệ khi chỉ có một mình.
Xây dựng sức chịu đựng trong việc sống một mình. Bạn càng một mình thực hiện nhiều hoạt động bao nhiêu thì bạn càng cảm thấy thoải mái hơn khi không có người khác bên cạnh bấy nhiêu. Đối mặt với sự sợ hãi trong việc phải ở một mình sẽ giúp giảm thiểu nỗi sợ và khiến nó trở thành như một điều bình thường. Người hướng ngoại cần phải tập trung vào việc trở nên hoàn toàn tách biệt (chẳng hạn như nhốt mình trong phòng ngủ).
  • Người mới bắt đầu có thể thử thực hiện hoạt động chẳng hạn như đi dạo, đi ăn, và đi mua sắm.
  • Tránh uống rượu bia hoặc sử dụng các loại chất gây nghiện khác để đối phó với tình trạng cô đơn.[3]
  • Cần biết rằng ở một mình và cô độc là hai vấn đề hoàn toàn khác nhau.[4] Bạn có thể sống một mình nhưng không có cảm giác cô độc.
Xoa dịu bản thân. Tự xoa dịu bản thân là kỹ năng đối phó nổi bật trong quá trình học cách để chịu đựng khi không có ai bên cạnh. Nếu bạn gặp phải cảm giác tiêu cực (tức giận, buồn bã, cô đơn), bạn cần phải tìm hiểu phương pháp để có thể bình tĩnh lại.[5] Người hướng ngoại có thể sẽ nhận được lợi ích từ quá trình này, bởi vì ở một mình có thể sẽ khá khó chịu đối với người thích giao tiếp với xã hội.
  • Thừa nhận giá trị của bản thân. Thay vì dựa vào sự thừa nhận của người khác, chúng ta có thể cố gắng để học cách công nhận giá trị của chính mình. Ví dụ, nếu bạn đang cảm thấy như mình không thể hiện tốt trong công việc hoặc học tập, bạn có thể cố gắng nói với bản thân một điều gì đó mà một người bạn sẽ nói với bạn, chẳng hạn như “Bạn đang đùa hả? Bạn làm rất tốt công việc của bạn!". Người hướng ngoại có thể sẽ dựa dẫm nhiều hơn vào sự thừa nhận của xã hội và sẽ nhận được lợi ích từ việc học cách để xây dựng bản thân.
  • Nhắc nhở bản thân rằng sống một mình là điều bình thường! Bạn hoàn toàn có thể tách biệt bản thân ra khỏi mọi người xung quanh.
  • Tập trung vào phẩm chất tích cực và đặc điểm mà bạn yêu thích ở bản thân. Bạn cũng nên hiểu rõ thiếu sót của mình, nhưng đừng cho phép chúng khiến bạn chùn bước.
Suy nghĩ về những điều vui vẻ. Nghe thì có vẻ khá ngốc nghếch, nhưng điều này hoàn toàn đúng! Người hướng nội (người thường cảm thấy tràn trề năng lượng khi ở một mình) và người luôn lo lắng về tình huống xã hội có thể cải thiện khả năng trở nên hạnh phúc khi sống một mình bằng cách suy nghĩ tích cực hơn về mối quan hệ và về quá trình ở một mình. Nghiên cứu đã chỉ ra rằng người cô đơn thường có xu hướng suy nghĩ tiêu cực bằng cách dự đoán kết quả tiêu cực trong mối quan hệ xã hội và suy nghĩ rằng họ đã thực hiện mọi điều có thể để duy trì sự ràng buộc với xã hội.[6] Việc thay đổi tư duy có thể giúp giảm thiểu sự cô đơn và tăng cường cảm giác mãn nguyện khi được ở một mình.
  • Suy nghĩ về tất cả mọi lý do vì sao ở một mình lại có thể trở thành điều tích cực. Ví dụ, bạn có thể làm bất kỳ điều gì bạn muốn mà không chịu sự can thiệp của người khác và bạn có thể hoàn toàn tập trung vào bản thân.
  • Cần hiểu rõ rằng buồn bã hoặc cô đơn chỉ là do tư duy của bạn. Hãy suy nghĩ về thành tựu tuyệt vời mà bạn đã đạt được trong cuộc sống và nhiều điều khác mà bạn sẽ có thể giành được.[7]
  • Viết danh sách những điều mà bạn cảm thấy biết ơn trong cuộc sống, chẳng hạn như: gia đình, bạn bè, thức ăn, nhà cửa, sự hỗ trợ từ phía xã hội, v.v.
  • Sử dụng phương pháp tự nói chuyện một cách tích cực. Nếu bạn nhận thấy bản thân đang suy nghĩ tiêu cực, chẳng hạn như "Không ai muốn gặp gỡ mình", hãy thay đổi suy nghĩ này thành một điều gì đó thực tế hơn chẳng hạn như "Những người yêu thương mình rất muốn dành thời gian cho mình, nhưng đôi khi họ chỉ đơn giản là quá bận rộn".
Yêu thương và chấp nhận bản thân. Chấp nhận bản thân và yêu lấy chính mình là yếu tố cần thiết để bạn có thể trở nên hạnh phúc khi sống một mình.[8] Suy nghĩ về bản thân như một người bạn và tập trung vào việc trân trọng khía cạnh tích cực của chính mình.
  • Nếu là người hướng nội, bạn có thể nhắc nhở bản thân rằng đây chính là tính cách của bạn và nó diễn ra theo cách hoàn toàn tự nhiên và có thể chấp nhận! Nếu bạn mắc chứng lo âu xã hội, bạn nên nhìn nhận rằng đây là cảm giác của bạn tại thời điểm hiện tại, và nó hoàn toàn bình thường; đôi khi, bất kỳ người nào cũng có thể cảm thấy lo lắng trong một vài tình huống xã hội cụ thể.
  • Lập danh sách những đặc điểm mà bạn yêu thích ở bản thân, những thứ bạn giỏi, và những điểm mà những người khác có vẻ yêu mến ở bạn. Cất danh sách này tại nơi an toàn phòng trường hợp bạn cảm thấy cô đơn khi ở một mình.
  • Tránh so sánh bản thân với người khác, vì điều này có thể gây nên cảm giác thất vọng, ghen tị, và không thích đáng. Điều này diễn ra khi chúng ta có xu hướng chỉ nhìn thấy mặt tốt của người khác và lý tướng hóa chúng.
Nuôi dưỡng mối quan hệ. Việc nuôi dưỡng sự ràng buộc lành mạnh thật sự có thể giúp bạn chống chọi với cảm giác cô đơn và dẫn đến cái nhìn tổng thể tích cực hơn.[9] Nếu bạn khá yên tâm về mối quan hệ của mình, bạn có thể sẽ ít cảm thấy buồn bã hơn khi không được ở cạnh người mà bạn yêu thương. Người hướng nội và người mắc bệnh lo âu xã hội có thể sẽ chỉ tìm kiếm một vài sự gắn kết thân mật (thay vì có nhiều bạn bè hoặc quen biết nhiều người), vì vậy, điều quan trọng là những mối quan hệ này phải mạnh mẽ và có thể hỗ trợ bạn (chứ không phải là lạm dụng hoặc bất thường).
  • Coi trọng chất lượng hơn số lượng trong khi tương tác. Khi bạn dành thời gian với người khác, hãy chắc chắn rằng bạn tập trung vào việc kết nối và trò chuyện hơn là vào hoạt động riêng lẻ chẳng hạn như xem TV.
  • Cho phép người khác bước vào cuộc sống của bạn, những người tôn trọng bạn và đối xử với bạn theo cách mà bạn muốn. Tránh xa những người khiến bạn cảm thấy bất an, bị de dọa, hoặc bị bỏ rơi.
  • Khi ở một mình, bạn nên tập trung vào ký ức tích cực mà bạn đã có với người thân yêu. Bạn có thể viết ra kỷ niệm tích cực và xem lại chúng.
Tham gia các hoạt động tích cực. Bạn nên hiểu rõ về hoạt động giúp cải thiện tâm trạng của mình. Nếu bạn không thể suy nghĩ về bất kỳ một điều gì, hãy bắt đầu bằng cách thử nghiệm các hoạt động mới mẻ để xem liệu nó có khiến bạn cảm thấy tốt hơn khi chỉ có một mình hay không. Người hướng nội thường sẽ có sẵn một vài hoạt động yêu thích nào đó khi họ ở một mình, nhưng bạn cũng nên thử những hoạt động có thể giúp cải thiện tâm trạng (chẳng hạn như tập thể dục).
  • Thử lập danh sách những việc có thể khiến bạn vui vẻ hơn. Ví dụ như: hòa mình vào thiên nhiên, nghe những bản nhạc lạc quan, khám phá những địa điểm mới mẻ, ngâm mình trong bồn tắm xà phòng, đi mua sắm, và đọc một câu chuyện giúp nâng cao tinh thần.
  • Thực hành chánh niệm. Việc thực hành chánh niệm giảm căng thẳng có thể giúp bạn bớt cảm giác cô đơn.[10] Chánh niệm có nghĩa là tập trung vào thời điểm hiện tại, hoặc sống trong từng khoảnh khắc, trân trọng nhưng không đắm chìm quá mức vào quá khứ hoặc lo lắng về tương lai.
Tập thể dục. Nhiều nghiên cứu đã chỉ ra rằng người cô độc thường ít sử dụng phương pháp đối phó năng động.[11] Tuy nhiên, biện pháp đối phó năng động như tập thể dục sẽ giúp giải phóng endorphin trong não, khiến bạn cảm thấy lạc quan và hạnh phúc hơn. Người hướng nội hoặc người mắc bệnh lo âu xã hội nên rèn luyện cách tập thể dục tại nơi công cộng để có thể trở nên thoải mái hơn trong môi trường xã hội (bạn có thể chạy bộ trên bãi biển, hoặc nâng tạ tại phòng tập thể dục).
  • Cố gắng thực hiện bài tập thú vị để quá trình này không trông có vẻ như là một công việc mà bạn phải làm. Một vài loại hình tập thể dục bao gồm: đi bộ, nhảy aerobic, yoga, làm vườn, đi bộ đường dài, leo núi, đạp xe đạp, chơi thể thao (có nhiều môn thể thao mà bạn có thể thực hiện riêng lẻ), chạy bộ, bơi lội, trượt tuyết, và võ thuật.
Thiết lập mục đích cho bản thân. Nghiên cứu đã chỉ ra rằng người cô đơn hoặc cảm thấy như thể họ bị xã hội chối bỏ có thể sẽ đánh mất ý nghĩa hoặc mục đích sống của mình.[12] Con người có thể trở nên nhạy cảm trước sự chối bỏ của xã hội hoặc đánh mất ý nghĩa trong cuộc sống. Con người cần đến ý nghĩa để có thể nhận thức được sự tồn tại của mình; và quá trình này sẽ đến từ việc sống có mục đích.
  • Mục đích có thể bao gồm nhiều thứ: sự nghiệp, gia đình, tôn giáo, tâm linh, giúp đỡ người khác, ban phát cho những người túng thiếu, tạo nên sự thay đổi trong xã hội, chữa lành cho người khác, v.v.
  • Bắt đầu bằng cách lập một danh sách mọi giá trị cá nhân của bạn (chẳng hạn như những điều đã liệt kê ở phía trên). Sau đó, bạn có thể xác định mục tiêu hoặc mục đích cụ thể cho từng giá trị. Ví dụ, nếu một trong số những giá trị của bạn là về lĩnh vực tâm linh, mục đích của bạn có thể là trở thành một phần của cộng đồng đời sống tâm linh và chia sẻ kiến thức về niềm tin của bạn.
  • Hãy bắt đầu mỗi ngày bằng cách đọc lại danh sách giá trị và mục tiêu của bản thân, và tìm cách để hoàn thành chúng. Bạn có thể thực hiện một điều nhỏ nhặt nào đó chẳng hạn như mỉm cười với người lạ mặt để có thể tiến đến hoàn thành mục đích của mình.
Tìm hiểu về bản thân. Tăng cường sự tự nhận thức có thể làm tăng khả năng trở nên hạnh phúc khi chỉ có một mình của bạn. Càng hiểu rõ về bản thân bao nhiêu, bạn sẽ càng có khả năng khiến bản thân trở nên vui vẻ bấy nhiêu. Tự nhận thức bắt đầu từ việc chú ý đến bản thân, chú ý đến suy nghĩ, cảm xúc, và hành vi của mình.[13]
  • Dành thời gian kiểm tra bản thân để tìm hiểu về cảm giác của bạn. Hãy tự hỏi mình những câu hỏi như "Mình đang cảm thấy như thế nào? Mình đang phản ứng với điều gì? Mình muốn làm gì?".

Khám phá sự khó khăn của bản thân khi phải ở một mình. Cá tính hoàn toàn là một nhân tố ảnh hưởng; một vài người chỉ đơn giản là hướng ngoại hơn nhiều người khác. Trở nên hướng ngoại có nghĩa là bạn sẽ nhận được năng lượng từ việc ở cạnh người khác, trong khi hướng nội có nghĩa là bạn sẽ nạp lại năng lượng cho bản thân khi ở một mình.
  • Sự cô đơn có thể là hậu quả của đau buồn và mất mát, chấn thương tâm lý, hoặc vấn đề với lòng tự trọng.
  • Cảm thấy cô đơn khi dần trở nên lớn tuổi hơn là tình trạng khá phổ biến.[17]
  • Nghiên cứu đã chỉ ra rằng người cô đơn thường có những cảm giác: lo lắng, tức giận, bi quan, khó chịu, và bất an.[18]