
Xin chào các bạn. Ở bài trước chúng ta đã tìm hiểu về loài T'au cũng như những cuộc chiến đầu tiên của họ. Như đã nói T'au là kẻ bình thường duy nhất trong vũ trụ toàn kẻ điên và chính vì vậy họ mới là kẻ tâm thần nói không với chơi cận chiến. Thế nhưng vẫn còn rất nhiều khía cạnh khác chúng ta vẫn chưa nói đến. Hãy tiếp tục tìm hiểu về chủng loài này qua bài viết ngày hôm nay nhá
Lịch sử
Vào khoảng cuối Thiên niên kỷ thứ 35 (M35), khi các con tàu thám hiểm của Imperium of Man đi qua rìa phía Đông của thiên hà, họ tình cờ phát hiện ra một hành tinh nhỏ tên là T’au. Thời điểm đó, chủng tộc sinh sống trên hành tinh này – về sau được gọi là T’au – vẫn còn là một nền văn minh sơ khai, sống trong những cộng đồng bộ lạc nhỏ, sử dụng công cụ đá và chưa có ngôn ngữ viết hoàn chỉnh. Họ sống giữa sa mạc, đồng bằng, rặng núi và những thung lũng hoang dại, liên tục giao tranh vì nước, lãnh thổ và thức ăn. Với tầm nhìn từ một đế chế khổng lồ đã từng sở hữu công nghệ chạm tới Thần thánh, Imperium coi đây chỉ là một chủng loài hoang dã – không có giá trị khai thác hay đáng quan tâm về mặt chiến lược.
Thế nhưng, như một định mệnh bị lãng quên, cuộc chiến Horus Heresy, rồi hàng ngàn năm hỗn loạn, Warp Storm và sụp đổ thông tin liên lạc đã khiến Imperium đánh mất liên lạc với vùng biên này. Họ rút đi – và quên mất người T’au.
Và chính trong quãng thời gian đó – một khoảng trống trọn vẹn 6.000 năm – điều không tưởng đã xảy ra. Trong vòng chưa đầy 3 thế kỷ, chủng loài T’au thực hiện một cuộc “siêu tiến hóa” mà không một giống loài nào trong thiên hà có thể sánh kịp. Từ chỗ biết sử dụng lửa và chiến đấu bằng giáo đá, họ phát triển cơ giới hóa, công cụ kim loại, hệ thống thủy lợi, nông nghiệp tập trung, và những thành phố đầu tiên mọc lên. Nhưng cũng chính lúc ấy, những mâu thuẫn cũ không hề biến mất. Trái lại, khi tài nguyên cạn kiệt và lòng tham lan tràn, các bộ tộc lớn nhất bước vào một cuộc chiến tổng lực vì bá quyền – đặc biệt là ở thành phố pháo đài Fio'taun, một trung tâm công nghiệp mới nổi giữa sa mạc đỏ.
Cuộc bao vây thành phố kéo dài nhiều năm, không ai lùi bước, nhưng cũng chẳng ai chiến thắng. Và đó là lúc hai cá nhân bí ẩn xuất hiện.
Người T’au gọi họ là “Ethereals”, hay “Aun” trong ngôn ngữ bản địa. Không ai biết họ từ đâu đến, không vũ khí, không đội quân – chỉ có một thứ: ngôn từ và sự hiện diện mê hoặc tuyệt đối. Một trong hai người lặng lẽ bước vào phe công thành, thuyết phục toàn bộ binh sĩ và tướng lĩnh từ bỏ ý định tàn sát, trong khi người còn lại thâm nhập pháo đài và trò chuyện với thủ lĩnh phòng thủ. Không bằng sức mạnh, mà bằng uy lực tâm linh, sự điềm tĩnh siêu phàm và niềm tin vào cái gọi là Greater Good – Thịnh Vượng Chung.
Không ai hiểu chuyện gì đã xảy ra. Nhưng cánh cổng pháo đài mở ra lần đầu tiên sau nhiều năm. Hai phe ngồi lại với nhau. Và họ ngưng chiến.
Kể từ đó, tầng lớp Ethereals trở thành trung tâm tinh thần, tư tưởng và chính trị của toàn thể chủng tộc T’au. Họ tổ chức lại xã hội theo hệ thống ngũ trụ, chia thành 5 tầng lớp chính, mỗi tầng lớp đảm nhiệm một vai trò không thể thiếu trong cỗ máy vận hành của đế chế:
Earth Caste (Fio): Kỹ sư, thợ máy, công nhân, kiến trúc sư – những người xây dựng thế giới vật chất.
Water Caste (Por): Ngoại giao, truyền thông, kinh tế – những người kết nối bên trong và ngoài.
Air Caste (Kor): Phi công, phi hành gia, thám hiểm – hậu duệ của những kẻ sống trên các tháp cao và trời xanh.
Fire Caste (Shas): Chiến binh, quân đội – đại diện cho lòng can đảm và kỷ luật sắt đá.
Ethereal Caste (Aun): Tầng lớp lãnh đạo tối cao – cột trụ tinh thần và ý thức hệ Greater Good.
Mỗi cá nhân sinh ra đã thuộc về một tầng lớp, không thể thay đổi, không được phép kết hôn ngoài giai cấp. Và kỳ lạ thay – không ai phản đối điều đó. Người T’au chấp nhận và tự hào về vai trò của mình trong hệ thống, vì họ tin rằng tất cả đều phục vụ một mục tiêu tối thượng: Greater Good – một xã hội đoàn kết, không xung đột, nơi cái tôi bị xóa mờ để cái chung tỏa sáng.
Trong vòng chưa đầy 1.000 năm sau, nền văn minh T’au tiến hành một loạt đột phá công nghệ chưa từng có:
Chế tạo tàu không gian hoạt động bằng ion drive, không dùng Warp, giúp họ tránh khỏi ảnh hưởng của ma quỷ Chaos.
Sản xuất vũ khí plasma ổn định – điều ngay cả Imperium cũng không thể làm hoàn hảo.
Phát triển drone chiến đấu, Battlesuits (đặc biệt là XV8 Crisis Suit) và hệ thống tác chiến hỗ trợ AI.
Triển khai các dự án thực dân hóa thiên hà, lập nên các Sept Worlds (thế giới lãnh chúa) từ trung tâm T’au Prime.
Người T’au chào đón các chủng tộc khác gia nhập Đế chế của họ bằng hòa bình, công nghệ và lời mời hợp tác. Chủng loài Kroot, Vespid, Nicassar… đều lần lượt được tích hợp vào hệ thống Greater Good như những đồng minh thay vì nô lệ – một điểm khác biệt rõ rệt với Imperium.
Nhưng không phải tất cả đều hòa bình. Có những hành tinh từ chối – và bị thôn tính bằng hỏa lực chính xác và áp đảo. Tuy nhiên, T’au vẫn duy trì bộ mặt “văn minh ngoại giao” bằng cách ưu tiên thuyết phục hơn chiến tranh – điều khiến họ trở thành một đế chế độc đáo và đáng gờm. Trong quá trình bành trướng, một số tàu trinh sát T’au đã đi lạc quá xa và đụng độ với lãnh thổ của Imperium. Phản ứng của loài người là ngay lập tức: xóa sổ mọi chủng dị hình, diệt chủng để bảo vệ loài người khỏi “dị giáo”.
Chiến tranh nổ ra. T’au ban đầu bị bất ngờ trước quy mô và sự cuồng tín của Imperium, nhưng họ nhanh chóng thích nghi, tổ chức lại phòng tuyến, triển khai chiến lược tác chiến thông minh và tận dụng hỏa lực tầm xa vượt trội. Trong các cuộc chiến đầu tiên như Damocles Gulf Crusade, T’au không chiến thắng hoàn toàn – nhưng cũng không bị tiêu diệt, và buộc Imperium phải chấp nhận tạm dừng chiến dịch.
T’au từng tự tin rằng với lý trí, công nghệ và thiện chí, họ có thể thuyết phục toàn vũ trụ đi theo Greater Good. Nhưng rồi họ chạm trán những thứ mà triết lý đó không thể giải thích được:
Chaos – thứ không lý lẽ, không hình dạng, không thể đàm phán.
Tyranids – loài côn trùng vũ trụ chỉ sống để tiêu thụ.
Orks – chiến tranh sống động không mục đích.
Và cả những bí ẩn khủng khiếp hơn ở rìa thiên hà…
Họ bắt đầu nhận ra rằng vũ trụ không hề tử tế. Và có lẽ, Greater Good – lý tưởng vĩ đại nhất của họ – sẽ không đủ để cứu chính họ khỏi sự lãng quên… trừ khi họ sẵn sàng thay đổi.
Tại sao T'au không chơi cận chiến ?
Sau khi nền văn minh T’au bước vào thời kỳ hoàng kim nhờ tư tưởng thống nhất Greater Good và sự chỉ đạo của tầng lớp Ethereals, chiến tranh trở thành điều tất yếu không thể tránh khỏi khi họ bắt đầu mở rộng ra vũ trụ. Đế chế T’au không thể tồn tại trong một thiên hà mà nơi nào cũng đầy rẫy những loài dị chủng man rợ, những đội quân khát máu, những con quái vật sống để tàn sát, và cả một Imperium of Man hùng mạnh với niềm tin cuồng tín rằng mọi thứ không phải con người đều phải bị xóa sổ. Trước bối cảnh ấy, người T’au buộc phải chuyển mình từ một dân tộc hòa bình thành một cỗ máy chiến tranh hiện đại, nhưng họ không chọn đi theo con đường máu lửa, mà theo đuổi một lối đánh mang đậm chất toán học, kỷ luật và máy móc. Đối với người T’au, chiến tranh không phải là vũ điệu của lòng căm hận mà là bài toán xác suất, một phương trình tối ưu sát thương, và mục tiêu không phải là vinh quang hay đức tin, mà là tiêu diệt đối phương nhanh nhất với tổn thất thấp nhất.
Lực lượng quân sự T’au được xây dựng xoay quanh ba trụ cột. Thứ nhất là Fire Caste – những chiến binh duy nhất của chủng tộc, sinh ra và được đào tạo chỉ để chiến đấu. Họ là hiện thân của sự kỷ luật, của chiến thuật hiện đại, và tuyệt đối trung thành với chỉ thị của Ethereals. Thứ hai là hệ thống Battlesuit – các bộ giáp chiến đấu đa dạng với công nghệ vượt bậc, cho phép một binh sĩ duy nhất có thể mang hỏa lực tương đương cả một trung đội Imperial Guard. Những bộ giáp như XV8 Crisis Suit hay XV88 Broadside được trang bị cảm biến, hệ thống định vị, nhảy phản lực, pháo railgun, tên lửa tầm xa – tất cả đều nhằm đảm bảo rằng người T’au không bao giờ phải bước vào khoảng cách mà cận chiến có thể xảy ra. Trụ cột thứ ba là drone – hàng loạt đơn vị hỗ trợ không người lái, có khả năng do thám, phòng thủ, cung cấp hỏa lực, chữa trị, thậm chí là cảm tử. Tất cả kết hợp thành một mô hình chiến tranh mà mỗi bước di chuyển, mỗi phát bắn đều được tính toán trên bản đồ tác chiến kỹ thuật số.
Tuy nhiên, trong tất cả vũ khí hiện đại và chiến thuật tiên tiến ấy, người T’au lại có một lỗ hổng chí mạng – đó là cận chiến. Không chỉ là yếu, mà gần như không có khả năng. Vấn đề này không đơn thuần là do huấn luyện hay thiết bị, mà bắt nguồn từ ba yếu tố căn bản: sinh học, tư tưởng và chiến lược. Về mặt sinh học, người T’au sở hữu vóc dáng thấp bé hơn người, cơ bắp không phát triển để tạo ra sức mạnh vật lý lớn, và đặc biệt là mắt của họ có cấu tạo giống loài cá – cho phép góc nhìn rộng nhưng tốc độ xử lý chuyển động lại cực kỳ chậm. Họ không thể phản ứng kịp với những đòn tấn công bất ngờ ở khoảng cách gần, và việc thiếu phản xạ nhanh khiến họ trở thành con mồi khi bị áp sát. Điều này giải thích vì sao trong các mô phỏng chiến đấu, chỉ một Ork lao vào với rìu chiến đã có thể chém tan đội hình Fire Warriors trước khi họ kịp rút lui.
Về tư tưởng, người T’au sau khi trải qua thời kỳ nội chiến đẫm máu đã xem cận chiến là biểu tượng của thời kỳ man rợ. Trong tiềm thức họ, chiến đấu bằng tay, dao, kiếm là thứ dành cho những chủng loài chưa phát triển, là minh chứng cho sự thất bại của văn minh. Vì vậy, Fire Caste tuy là binh chủng chiến đấu, nhưng lại không được huấn luyện cận chiến chuyên sâu. Họ sử dụng súng, drone, Battlesuit – chứ không phải dao găm, cưa máy hay súng ngắn. Ngay cả khi chiến đấu trong môi trường hẹp, ví dụ trong thành phố đổ nát hoặc tàu không gian, họ cũng cố gắng tạo khoảng cách để tránh bị dồn vào giao tranh cận thân.
Và cuối cùng là yếu tố chiến lược. Người T’au tin rằng chiến tranh phải được tiến hành bằng công nghệ, bằng logic, và càng ít thiệt hại càng tốt. Họ đầu tư vào pháo binh tầm xa, các loại vũ khí định hướng, máy bay không người lái, thiết bị phân tích chiến trường và cả drone sát thương – vì họ không muốn, và không cần, binh lính phải liều mạng xông vào đối thủ như một đám cảm tử. Họ sẽ quan sát từ xa, khóa mục tiêu, phóng tên lửa và rút lui – không để lại gì ngoài tro bụi. Với họ, chiến thắng không nằm ở tiếng thét trên chiến trường mà nằm ở con số: số lượng địch bị tiêu diệt, số lượng quân sống sót, số tài nguyên tiết kiệm được, số hành tinh quy hàng mà không cần nổ súng.
Chính vì thế, khi đối mặt với những kẻ thù như Orks – vốn coi cận chiến là lẽ sống, Chaos – với những tên điên không biết đau đớn, hoặc Tyranids – lũ quái vật sinh ra để lao vào kẻ địch, người T’au thường ở thế bất lợi nếu bị áp sát. Những cuộc đối đầu như vậy không còn là toán học mà là sự cuồng loạn, và T’au không sinh ra để sống sót trong thế giới của sự cuồng loạn đó. Đã có những trận chiến nơi đội hình Fire Warriors bị xé nát chỉ bởi một đợt tấn công bất ngờ, những drone bị vô hiệu hóa bởi từ trường dị biệt, và cả những Battlesuit đắt giá bị quật ngã chỉ bởi một con Genestealer nhanh hơn họ tưởng tượng.
Dù vậy, người T’au vẫn không từ bỏ niềm tin rằng một ngày nào đó, tư tưởng Greater Good sẽ được toàn thiên hà chấp nhận, và chiến tranh sẽ không còn là cần thiết. Nhưng những trận chiến ngày một khốc liệt hơn đang dần khiến họ nhận ra một sự thật lạnh lùng: thiên hà không quan tâm bạn thông minh ra sao, không quan tâm bạn văn minh cỡ nào. Trong Warhammer 40K – nơi mà sự sống chỉ tồn tại bằng cách tiêu diệt thứ khác, kẻ không thể chiến đấu ở khoảng cách một bước chân... sẽ không còn cơ hội nào để nói lý lẽ nữa.
Ethereal có phải Psyker ?
Trong khi phần lớn thiên hà còn nghĩ người T’au chỉ là một giống loài công nghệ cao nhưng non trẻ, ẩn sâu bên dưới bề mặt hào nhoáng của Đế chế Greater Good là một sự thật phức tạp và mơ hồ hơn rất nhiều. Trọng tâm của xã hội T’au không phải là khoa học hay chiến tranh, mà là tầng lớp Ethereal – những cá nhân bí ẩn với khả năng lãnh đạo gần như tuyệt đối, không phải nhờ quyền lực cưỡng ép, mà bằng sức ảnh hưởng tinh thần gần như siêu nhiên. Sự xuất hiện đột ngột của hai Ethereal đầu tiên, như đã kể, đã chấm dứt nội chiến và thống nhất toàn bộ hành tinh T’au chỉ trong vòng một năm – điều kỳ lạ đến mức không thể giải thích bằng logic thông thường.
Nhiều giả thuyết được đưa ra về nguồn gốc thật sự của Ethereal, nhưng dữ liệu từ các tù binh T’au, các nghiên cứu sinh học của Inquisition, cũng như báo cáo của các đội tử thần Astra Militarum cho thấy khả năng đáng ngờ rằng: họ sở hữu năng lực tâm linh đặc biệt – dù không giống bất kỳ chủng psyker nào của nhân loại. Dù người T’au không có psyker trong dân số phổ thông – tức không thể kết nối với Warp như các loài khác – thì Ethereal dường như lại phát ra một dạng trường ảnh hưởng sinh học cực mạnh. Điểm đặc biệt là phần “trán giữa” của họ phát triển dị thường, được cho là nguồn gốc phát xạ năng lượng gây ảnh hưởng tâm lý mạnh mẽ lên những cá thể T’au khác. Điều này giải thích vì sao Fire Warriors tuyệt đối trung thành với Ethereal – không phải vì niềm tin đơn thuần, mà là một dạng kiểm soát vô hình.
Dù vậy, không phải ai trong T’au cũng ngoan ngoãn tuân phục. Một số cá nhân từng thoát ly khỏi hệ tư tưởng Greater Good và đặt câu hỏi về quyền lực thực sự của Ethereal. Trong số đó nổi bật nhất là Commander Farsight, một huyền thoại quân sự – người đã trực tiếp chứng kiến sự giả dối, kiểm soát và những bi kịch do niềm tin mù quáng vào Greater Good gây ra. Sau một chuỗi sự kiện kinh hoàng khi chiến đấu với lũ quỷ dữ trong Warp, ông tuyên bố ly khai khỏi đế chế và thành lập Farsight Enclaves – một vùng lãnh thổ độc lập, từ chối sự lãnh đạo của Ethereal, và theo đuổi lý tưởng chiến đấu vì tự do cá nhân. Việc này khiến Ethereal vô cùng lo sợ – không chỉ vì Farsight là kẻ phản bội, mà vì ông miễn nhiễm với ảnh hưởng tâm linh của họ, một điều chưa từng có tiền lệ.
Trước bối cảnh ấy, xã hội T’au hiện lên không còn là bức tranh lý tưởng về hợp tác và tiến bộ, mà là một cơ chế đồng hóa hoàn hảo đến mức nguy hiểm – nơi mọi tư tưởng lệch khỏi “Greater Good” đều bị triệt tiêu, nơi Ethereal giữ chặt quyền kiểm soát thông tin, quân sự, xã hội và cảm xúc. Nếu Ethereal thật sự sử dụng năng lực tâm linh để duy trì sự đoàn kết, thì câu hỏi lớn đặt ra là: Liệu đây còn là một xã hội tự do, hay chỉ là một hệ thống tẩy não tinh vi được vận hành bằng niềm tin nhân tạo?
Sự bất ổn bên trong đế chế chưa kịp lộ rõ thì người T’au đã phải đối mặt với những mối đe dọa bên ngoài – và chính trong các cuộc va chạm với các chủng loài khác mà họ nhận ra rằng không phải ai cũng có thể thuyết phục bằng lý tưởng tốt đẹp. Chủng tộc đầu tiên mà T’au gặp phải ngoài Imperium là Orks – những sinh vật sống để chiến đấu, không có khái niệm chính trị, lý lẽ hay hợp tác. Trong mọi cuộc tiếp xúc, dù là ngoại giao hay xung đột trực tiếp, Orks luôn lao vào tấn công. Người T’au nhanh chóng kết luận: đây là loài không thể cải hóa, không thể đàm phán, và phải bị tiêu diệt ngay khi phát hiện – chính sách "shoot on sight" được áp dụng triệt để.
Chủng tộc thứ hai là Tyranids – và nếu Orks là hiện thân của bạo lực thuần túy, thì Tyranids là cơn đói vô tận. Người T’au từng đánh bại một Hive Fleet nhỏ, nhưng từ đó phát hiện ra đó chỉ là “tiền trạm” – còn rất nhiều đàn lớn hơn đang ẩn nấp sâu ngoài rìa thiên hà. Điều này khiến T’au bắt đầu nhận thức được bản chất tàn khốc thật sự của vũ trụ – nơi tri thức, khoa học hay thiện chí không ngăn được một đàn Tyranid đang ăn sạch cả hành tinh trong vài ngày.
Đáng lo ngại không kém là Dark Eldar (Drukhari) – một chủng tộc xảo quyệt và bệnh hoạn, từng nhiều lần phản bội các hiệp ước với người T’au, bắt cóc toàn bộ dân số hành tinh chỉ trong một đêm, và biến họ thành nô lệ giải trí ở Commorragh. Những bài học đẫm máu khiến Ethereal buộc phải điều chỉnh chính sách ngoại giao: không phải chủng tộc nào cũng có thể hợp tác – và có những kẻ chỉ nên tránh xa mãi mãi.
Rồi tới Imperium of Man – kẻ thù truyền kiếp. Dù người T’au từng chiêu dụ được một số hành tinh nhân loại quy thuận, phần lớn các cuộc chạm trán đều dẫn đến chiến tranh. Đặc biệt là khi chạm trán với Adeptus Astartes (Space Marines) – những chiến binh được xem như á thần – T’au hiểu rằng không thể đàm phán với một chủng loài đã được lập trình để chỉ biết phục tùng, tấn công và diệt chủng. Ethereal đánh giá Space Marines không phải là con người thực sự, mà là “vũ khí sinh học” – một thứ không thể cảm hóa, và không có chỗ trong trật tự Greater Good.
Tuy nhiên, kẻ khiến người T’au lo ngại nhất không phải là Imperium, Orks hay Tyranids – mà là Chaos. May mắn cho người T’au là họ không có psyker, và vì không kết nối được với Warp nên rất khó bị ma quỷ xâm nhập – điều này giúp họ phần nào “miễn nhiễm” trước tác động của các vị thần Hỗn Mang. Tuy vậy, họ vẫn phải trả giá khi cố gắng giao thiệp với những tín đồ của Chaos – đặc biệt là khi chạm trán với Chaos Space Marines. Người T’au từng nghĩ đây chỉ là những phiên bản “thất bại” của Space Marines – cho đến khi họ chứng kiến toàn bộ một tiểu hành tinh bị biến thành đền thờ sống, bị xé nát không gian, và drone chiến đấu tự động của họ bị biến dạng tâm linh khi tiếp cận Warp. Bài học ấy khiến Ethereal vội vàng che giấu toàn bộ thông tin về Chaos ra khỏi nhận thức cộng đồng – tẩy não dân chúng rằng Chaos chỉ là “một dị chủng đã bị tiêu diệt”.
Cuối cùng, là Necrons – kẻ thù ngủ yên. Cho đến thời điểm bắt đầu Kỷ Nguyên thứ 42, người T’au mới chỉ có vài cuộc chạm trán nhỏ với các vết tích của Necrons – những cỗ máy bất tử với trí tuệ cổ xưa. Dù chưa nổ ra chiến tranh toàn diện, nhưng các đội khoa học của T’au đủ thông minh để hiểu rằng Necrons không phải một chủng tộc thống nhất, và điều nguy hiểm nhất là: họ không thể bị cảm hóa, cũng không thể bị tiêu diệt. Vì vậy, chính sách được Ethereal áp dụng là “tiếp cận từng nhóm nhỏ, chia rẽ từng thể phách, không chạm trán khi chưa cần thiết”.
Trong tất cả các đối thủ ấy, người T’au dường như vẫn giữ được vị thế cẩn trọng, chưa bị nuốt chửng hoàn toàn. Nhưng rõ ràng, đằng sau khẩu hiệu "Greater Good", đế chế này không phải thiên đường hòa bình, mà là một xã hội được kiểm soát chặt chẽ bằng tâm lý, tuyên truyền và đôi khi là cả lừa dối. Ethereal không cho phép bất kỳ cá nhân nào vượt khỏi hệ tư tưởng, và tất cả những gì không thể kiểm soát – đều phải bị loại bỏ.
Có lẽ Greater Good không phải là sự đồng thuận thật sự. Nó là sự ép buộc trong vỏ bọc lý tưởng, và Ethereal là những kẻ gác cổng tư tưởng, luôn đặt dấu hỏi về tự do, về bản chất lãnh đạo, và về cái giá thật sự để xây dựng một đế chế không tưởng – trong một vũ trụ vốn không dành chỗ cho những giấc mơ ngọt ngào.
T'au ở kỷ nguyên 42
Bước vào Kỷ nguyên thứ 42, khi thiên hà bị xé toạc bởi cơn bão Warp và toàn bộ trật tự cũ sụp đổ trong bóng tối, Đế chế T’au – một đế chế non trẻ được dựng nên từ lý tưởng cao cả mang tên “Greater Good” – đã không còn là ngoại lệ nằm ngoài vòng xoáy hỗn loạn của vũ trụ nữa. Từng là một dân tộc tin rằng có thể chinh phục bằng lời nói thay vì đạn pháo, người T’au nay bị buộc phải đối mặt với sự thật lạnh lẽo: rằng sự tử tế không tồn tại trong Warhammer 40K, và những gì họ tin tưởng suốt hàng ngàn năm có thể chỉ là một giấc mộng dịu êm giữa đêm tối đầy rẫy quỷ dữ, xác sống và sinh vật ăn thịt hành tinh. Khi khe nứt Warp khổng lồ – Great Rift – xé nát thiên hà làm đôi, hàng loạt hành tinh của T’au mất liên lạc, những hệ thống truyền tin sụp đổ, drone không còn phản hồi tín hiệu, còn các tàu thăm dò bị mất tích trong khoảng không – hoặc tồi tệ hơn, quay về với tín hiệu nhiễu loạn như thể đã bị thứ gì đó ngoài thế giới vật chất cưỡng đoạt. Điều tồi tệ nhất không phải là mất mát, mà là sự không hiểu: người T’au không có psyker, không ai trong họ kết nối được với Warp, họ không biết “nỗi điên” đến từ đâu, không biết tại sao drone lại la hét trong giấc mơ, và tại sao một số chiến binh sống sót sau khi đi qua Rift lại tự tử trong im lặng không lời.
Ethereal tuyên bố rằng mọi thứ vẫn ổn, rằng chúng chỉ là sự cố vật lý, nhưng trong lòng Fire Caste, trong từng buổi hội nghị của Water Caste, một cơn ngờ vực đang lớn dần – và ngọn lửa ấy càng được thổi bùng lên bởi cái tên đã bị cấm nhắc đến: Farsight- Commander Farsight – huyền thoại phản loạn – người đã từ bỏ đức tin vào Ethereal sau khi chứng kiến cảnh drone tự thiêu mình trong tuyệt vọng giữa những trận chiến với Chaos, người mang theo thanh Dawn Blade bị nguyền rủa để mở ra một vùng đất tự trị mang tên Farsight Enclaves – nơi T’au sống không cần đến “Greater Good” mà chỉ cần lòng trung thành, sự thật và tự do – đã trở thành biểu tượng cho một con đường khác, nguy hiểm hơn, nhưng hấp dẫn hơn. Trong khi đế chế T’au mất phương hướng, các thế lực ngoài vũ trụ bắt đầu áp sát. Chaos không còn ẩn mình mà bắt đầu tấn công trực diện, không phải chỉ bằng lũ quỷ dị hình, mà bằng cả những trận cuồng phong tâm linh đủ để phá vỡ hệ thống điều hướng tàu chiến.
Các Hive Fleet Tyranids sau khi bị đánh bật trong những lần đụng độ trước đã quay lại với quy mô khổng lồ hơn, lần này không còn là thăm dò, mà là để nuốt chửng cả nền văn minh. Các cột sinh học đâm xuyên hành tinh, khí quyển bị lọc sạch để lại xương khô và nước axit, và drone không còn phân biệt được đâu là sinh vật, đâu là côn trùng, đâu là những cỗ máy ăn thịt vô tri.
Necrons – thứ mà T’au từng cho là huyền thoại – cũng bắt đầu thức giấc, những lăng mộ chôn sâu dưới các Sept World phát ra tín hiệu lạnh lẽo như giọng của cái chết, và từng đội thám hiểm bắt đầu mất tích khi khai thác các vùng khoáng sản “đã được đánh dấu từ thời kỳ chưa có sao”. Trong khi đó, các đồng minh cũ như Vespid hay Kroot bắt đầu lung lay lòng trung thành, nhất là khi biết Ethereal đã từng che giấu thông tin về Chaos, về Warp, về Necron – những thứ từng được tuyên truyền là “dị giáo của loài người” nhưng giờ đây lại là sự thật không thể chối bỏ. Tệ hơn nữa, có tin đồn rằng một số Ethereal đã bị biến chất sau khi tiếp xúc với Warp – không phải vì bị tha hóa, mà vì bị thuyết phục rằng để sống sót trong thiên hà này, Greater Good cần có “hàm răng”, cần có psyker, cần có những quyết định mà trước kia bị cho là vô đạo. Giấc mơ thuần khiết đang bị chính những người giữ giấc mơ vặn xoắn.
Và T’au, sau hàng nghìn năm tự hào là đế chế văn minh, giờ đang đứng trước ngã ba sinh tử: hoặc là tiếp tục tin rằng lý trí có thể cảm hóa bóng tối – và sẽ bị nuốt chửng trong nó, hoặc phải vứt bỏ lý tưởng, bước vào trò chơi chết chóc của các đế chế lớn, và biến mình thành một thế lực ngang hàng với những kẻ mà họ từng khinh miệt. Câu hỏi lớn nhất không còn là “Greater Good có đúng không”, mà là: nếu không thay đổi, liệu người T’au sẽ còn tồn tại được bao lâu nữa trong thời đại của chiến tranh, phản bội và lửa diệt chủng không bao giờ tắt?

Quan điểm - Tranh luận
/quan-diem-tranh-luan
Bài viết nổi bật khác
- Hot nhất
- Mới nhất
