Em ah,
Dạo này em có khoẻ không?
Mấy nay tình hình dịch có vẻ đỡ hơn rồi đúng không em? Đọc tin thấy Hà Nội Sài Gòn bắt đầu rục rịch mở cửa trở lại, trong lòng anh cũng thấy vui lây. Bao vất vả khó khăn, đủ khổ rồi, thôi thì chỉ mong sao mọi thứ sẽ sớm trở lại và tốt đẹp hơn với mọi người!
Chiều tối nay ở bên này mưa suốt. Cơn mưa có lẽ là lời chào tạm biệt của mùa hạ, để cái lạnh đầu thu tràn về với chút se se 10 độ sáng sớm mai. Lục rục lấy ra cái áo khoác dày, tự dưng anh lại muốn khoác nó lên, mở cửa sổ đón lấy cơn gió mang theo chút vị mưa - ẩm ẩm, thanh thanh - len vào phòng. Mấy cây con ngoài hiên nhà, cành lá cứ rung rung theo từng hạt mưa, từng cơn gió, trong khi cái cây lớn ở góc sân đã điểm lá vàng lại như có vẻ im lặng trầm tư hơn. Cảm giác như thể mỗi cái cây cũng có cách tiếp nhận mưa rất riêng vậy!
Mưa xuống làm tâm trạng anh có chút bâng khuâng, vô thức với tay lấy điện thoại bật một bài nhạc nhẹ. Anh thích bản cover này của Thái Trinh phết. Tiếng ghita để hơi lấn, cộng với cách hát nhẹ nhàng tự sự chẳng cần kỹ thuật xử lý nhiều mà lại thấy thấm hơn.
Mưa, về trên khúc hát
Lắng u buồn đợi bóng hình ai
Như tìm về thoáng hương xa
Con đường giờ là kỷ niệm
Tự dưng mong sao giờ có em ở đây quá... Mình pha lấy cốc trà mật ong, rồi kê cái ghế dài ra, hai đứa ngồi bên nhau, im lặng, nghe bài nhạc hoà cùng tiếng mưa ngoài kia.
Anh sẽ giành lấy cốc trà mà áp cả hai bàn tay mình vào đó.
Nhưng chẳng phải ích kỷ đâu.
Mà để rồi đôi tay ấm từ chiếc cốc nóng ấy sẽ dành ủ ấm đôi tay em...
Trên tay em nụ hoa vẫn nở
Phố xa, phố xa ngỡ như thật gần
Câu yêu thương chìm trong nỗi nhớ
Mơ về một ngày có mưa êm đềm!

Nguồn ảnh: anh Google

Thinking Out Loud
/thinking-out-loud
Bài viết nổi bật khác
- Hot nhất
- Mới nhất

Thanh Ngọc
Anh à
Bên đây trời vừa ửng nắng. Hà Nội có vẻ đỡ, nhưng Sài Gòn vẫn lo toan. Tiếng xì xào của các cô nhà trọ phía dưới khiến em hơi nặng nề. Xin phép đeo tai nghe để quyện vào bản Mozart yên tĩnh.
Gửi anh, một người nào đó em có thể yêu. Không biết nữa, nhưng 8 năm sau, năm em 27 tuổi, hi vọng sẽ biết anh là ai.
Em lại lười nữa, 5 tiểu luận đang chờ em trong 1 tuần ngắn ngủi. Vậy mà vẫn mê muội trên diễn đàn Spiderum này. Khờ quá đúng không, hư thật, thôi để viết nốt vài dòng này nữa nhé. Vì bài viết của anh chủ ấm áp thật, tình cảm của anh dành cho chị cũng đáng yêu thật. Xin phép được tiếp thêm mạch cảm xúc nhỏ bé này.
Anh à
Ngày hôm qua, em biết về Triết học khắc kỷ. Không giống Triết học Mac-Lenin như em đang học. Nhưng em thấy… có gì đó của sự gần gũi tương đồng. Những giảng viên dạy Triết mà em từng tiếp xúc, họ lạ, lạ hơn những giảng viên khác anh à. Em thấy được trong ánh mắt họ tồn tại một lòng biết ơn đối với cuộc đời này, những lời họ thốt ra cũng rất sâu sắc mà thật dí dỏm. Không biết nữa, em không thích học môn Triết học nhưng lại say đắm trước giảng viên dạy Triết.
Anh có thích Triết học khắc kỷ không? Hay anh đang theo đuổi một tư tưởng, quan niệm khác? Đó là gì? Cho phép em được biết với. Mà thôi, sao cũng được. Nếu năm 27 tuổi em nói yêu anh, thì có lẽ là yêu anh chứ không phải yêu con đường mà anh theo đâu nhỉ?
Anh bên ngoài kia, em không biết anh đang ở đâu, anh là ai. Nhưng em biết, anh đang đi trên con đường của chính mình, một con đường mà dọc theo đó là những đắng cay ngọt bùi tôi luyện anh trở nên bản lĩnh. Có thể, phải, có thể chúng ta sẽ gặp nhau trên hành trình đó. Có thể chúng ta là những người thầy của nhau.
Em hi vọng anh sẽ yêu ai đó nhiều, đi nhiều và vấp ngã nhiều để những trải nghiệm kia có thể giúp anh tìm được em. Để chúng ta có thể ngồi bên nhau, ngắm mưa, uống tách trà nóng như anh chủ kia vậy.
Em cũng hứa, hứa với anh rằng em sẽ mạnh mẽ hơn. Mạnh mẽ đi theo triết lý mà em tôn kính, mạnh mẽ mài giũa phẩm chất của bản thân. Để sống trọn với một đời đẹp đẽ này. Và để… ngày gặp anh, em biết mình gặp đúng người. Bởi khi em chưa hiểu bản thân thì làm sao em biết tri kỷ của mình là ai. Và đôi khi bỏ lỡ mối lương duyên này, cả anh và em phải đợi chờ đến trăm năm.
- Báo cáo

Andy Luong

Ớ (•_•) Hay thế (•_•)
- Báo cáo

Thanh Ngọc
Nhờ bài viết của anh dành cho chị, em mới có cảm xúc á. Rồi tự dưng có can đảm đăng lên luôn =))))
- Báo cáo