Việc Adolf Hitler tiến hành cuộc tấn công Liên Xô năm 1941 có phải là 1 sai lầm ngu xuẩn hay không?
Nhưng bao giờ cũng vậy, chúng ta tự cho ta quyền phán xét lịch sử và áp đặt những suy nghĩ, tư duy chủ quan lên đối tượng lịch sử,...
Nhưng bao giờ cũng vậy, chúng ta tự cho ta quyền phán xét lịch sử và áp đặt những suy nghĩ, tư duy chủ quan lên đối tượng lịch sử, để tự đề cao cái tôi hiểu biết của mình. Mà không hiểu rằng ở bất kỳ ai, kể cả các bậc anh hùng vĩ nhân, có vô số lựa chọn khác nhau cho mỗi hành động, và mỗi hành động luôn tạo ra vô số hệ quả mà họ không thể biết trước.
Trong khi chúng ta lại đánh giá họ sau khi đã biết hết tất cả những kết quả mà họ đã gây ra. Vì thế, thay vì chỉ trích, hạ thấp một nhân vật lịch sử nào đó, luôn thử đưa bản thân mình vào bối cảnh quá khứ của họ, và thử xem liệu hành động của họ hay của chính bản thân mình đã thực sự đúng đắn.
Thử vào vai Hitler vào những tháng trước khi chiến dịch Barbarossa bắt đầu, chúng ta có những suy nghĩ gì:

NÊN HAY KHÔNG NÊN XÂM LƯỢC LIÊN XÔ:
1.Thành quả nếu chiến thắng: nếu chiến thắng, nước Đức sẽ có phần thưởng quá vĩ đại mà bất cứ một nước Đế Quốc nào cũng phải mơ tới:
- Một lãnh thổ rộng lớn nhất thế giới.
- Tài nguyên thiên nhiên giàu có hơn bất cứ vùng đất nào.
- Dân số đông cung cấp một lương nhân công khổng lồ.
- Đất đai trù phú cho nông nghiệp phát triển.
- Nền công nghiệp và khoa học công nghệ đã phát triển đến trình độ khá cao.
=> Giá trị của Liên Xô thậm chí còn lớn hơn toàn bộ thuộc địa trên thế giới của Anh nhờ vào vị trí địa lý khá gần Đức, cho phép vận chuyển tài nguyên về mẫu quốc dễ dàng hơn nhiều đế quốc Anh. Nói chung là nếu cuộc xâm lược thành công, nước Đức sẽ mở rộng để trở thành Đế Chế hùng mạnh nhất trong lịch sử loài người.
2. Khả năng thực hiện: đây là yếu tố quan trọng nhất của vấn đề. Trong mắt Hitler và các tướng lĩnh và quan chức cấp cao, họ thấy gì?

- Quân đội Đức là một đội quân kỉ luật, tinh thần tốt, huấn luyện tốt và trang bị tân tiến nhất thời bấy giờ.
- Hệ thống sĩ quan thì xuất sắc từ cấp thấp cho đến bộ máy chỉ huy cấp cao.
- Chiến tranh được sự ủng hộ tuyệt đối từ dân chúng.
- Nền công nghiệp khổng lồ và hiện đại có thể hỗ trợ đầy đủ cho chiến tranh.
- Và quan trọng nhất, nước Đức vừa đánh bại hàng loạt các quốc gia châu Âu trong thời gian và thiệt hại ở mức tối thiểu. Đặc biệt Đức đã đánh bại Pháp, một quốc gia có sức mạnh toàn diện không hề thua kém Liên Xô và có nhiều kinh nghiệm chiến tranh ở thế chiến 1 và các nước thuộc địa. Điều này cũng giúp cho tinh thần và kinh nghiệm của các binh sĩ và sĩ quan lên cao nhất trong giai đoạn này.
- Trong khi đó, Liên Xô vừa trải qua cuộc đại thanh trừng khiến Hồng Quân thiếu hụt các sĩ quan tài năng.
+Binh sĩ kỉ luật kém, huấn luyện kém, và nhiều trang thiết bị, vũ khí lạc hậu so
với đối thủ.
+Bộ máy lãnh đạo thì chủ quan và ảo tưởng.
Và cuộc chiến với Phần Lan đã hoàn toàn chứng minh thực tế này.
- Đồng thời, nước Đức đã hoàn toàn sẵn sàng cho cuộc chiến.
+Mặt trận phía Tây hoàn toàn ổn định và không còn đe dọa gì đến nước Đức.
+Mặt trận Bắc Phi chỉ là thứ yếu, và nước Đức vẫn đang thắng lợi trên mặt trận này.
+Tinh thần cuồng chiến nảy sinh khắp mọi tầng lớp dân chúng.
+Nền công nghiệp cũng đủ sức hỗ trợ đầy đủ cho cuộc chiến với Liên Xô.
+Các kế hoach tiến đánh nhà nước Xô Viết cũng gần như là hoàn hảo.
3. Còn rủi ro dễ nhận thấy của cuộc chiến là gì?
- Rủi ro lớn nhất với Hitler, đó sẽ là một đòn đánh sau lưng của nước Anh, điều này không xảy ra cho đến tận tháng 6-1944.
- Kế hoạch bị lộ và Liên Xô kịp xây dựng các phương án đối phó: Nó cũng không xảy ra và thậm chí nhiều giờ trước khi cuộc chiến xảy ra, tình báo Liên Xô đã phát hiện ra nhưng Stalin vẫn bỏ ngoài tai.
- Sức chống cự mạnh mẽ của Hồng Quân, cũng như khả năng tổng động viên khổng lồ của Hồng Quân: Thực tế đã chứng minh, quân số hay tinh thần chiến đấu của Pháp hay Liên Xô cũng không chống đỡ nổi khả năng tác chiến vô cũng hiện đại và mạnh mẽ của quân đội Đức Quốc Xã.
Như vậy, xâm lược Liên Xô quả thực là một cuộc chiến vô cùng khả thi với rủi ro không quá lớn trong khi lợi ích mà nó mang lại thì khổng lồ. Và thực tế là kế hoạch đã thành công hoàn hảo đến mức 90%.
Vì vậy, vào đầu cuộc chiến, chiến dịch Barbarossa là một quyết định vô cùng đúng đắn và sáng suốt.
Thất bại của cuộc xâm lược nhà nước Xô Viết là do những quyết định sai lầm sau này của các tướng lĩnh và Hitler. Tất nhiên những nỗ lực của Hồng Quân là rất lớn, nhưng với hai trận đánh Moscow và Stalingrad, thất bại này vẫn do các quyết định sai lầm của Hitler nhiều hơn một chút.

Quan điểm - Tranh luận
/quan-diem-tranh-luan
Bài viết nổi bật khác
- Hot nhất
- Mới nhất
Hieubeo122
Theo ý mình thì Đức đánh Liên Xô là điều bắt buộc phải làm vì ngay từ trong cuốn Mein Kampf,Hitler đã chủ đích bành trướng thông qua việc chiếm đóng Liên Xô. Nhưng tuy nhiên sai lầm chí tử ở đây chính là nhân tố Nhật Bản. Thực ra Đức muốn Nhật cùng họ đánh Liên Xô chứ không phải là Trung Quốc bởi vì nếu gây chiến với Trung Quốc sẽ lôi kéo Hoa Kỳ vào cuộc chiến ,mà Hitler thì càng muốn ít đối đầu với nhiều kẻ thù càng tốt. Giả sử nếu Nhật Đức cùng tấn công thì Liê Xô sẽ rơi vào thế lưỡng bề thọ địch, Hồng Quân sẽ không thể rút từ phía Đông về hỗ trợ cho mặt trận StalinGrad từ đó khả năng Liên Xô bị thuy trận là rất cao.Tuy nhiên vì cái hiệp ước Xô-Nhật mà Nhật ko mặn mà gì với việc đánh Liên Xô nữa. Đức thì do dự để mất thời gian quý báu để rồi khi đánh Moscow thì thời tiết băng giá khiến họ bất lợi để rồi bị đánh bật khỏi đây và rơi vào thế bị động
- Báo cáo

Ruka93
Thực tế nếu nhìn vào trận Khakyngol năm 1939, bạn sẽ thấy việc quân Nhật hợp lực với đức đánh xô chả có nghĩa lý gì vì :
1. Quân Nhật vốn chủ yếu có sức mạnh về hải quân và không quân đại dương là chính, sức mạnh lục quân đặc biệt tăng thiết giáp và pháo binh rất hạn chế, đến việc đánh TQ dứt điểm trong 2 năm theo kế hoạch còn không làm được dù TQ chi có đạn người so vs 1 cường quốc lục quân như liên xô
2. Ở biên giới xô vẫn duy trì 50-60 sư đoàn trong đó có 1 lượng xe tăng Bt-7. t-26. T-34/76 hoàn toàn ưu trội hơn Typer -59 và đám banzai của Nhật, trừ khi Nhật xin được gói viện trợ đặc biệt sherman từ mỹ với số lượng vài ngàn thì còn khả dĩ đối đầu được.
3. Viễn đông ở rất xa, khí hậu khắc nghiệt, vấn đề hậu cần sẽ rất khó khăn, quân đội Nhật ở đây phải đc huy động cỡ cum tập đoàn quân chứ k chỉ tầm trung đoàn như năm 1939, lúc đó khí hậu và vấn đề tiếp liệu sẽ là cơn ác mộng cho Nhật
Như vậy, việc Nhật tham chiến năm 1941 chẳng giải quyết được vấn đề gì cả, trừ khi họ cũng là 1 cường quốc lục quân như Đức
- Báo cáo

Tedisious
Việc tấn công vào Liên Xô không phải sai lầm mà là điều buộc phải làm của Đức Quốc Xã. Bản thân chiến dịch Barbarossa đã quá thành công khi xâm chiếm làm tê liệt hoàn toàn quân đội phía Tây của Liên Xô. Điều sai lầm ở đây là Đức đánh giá quá thấp tiềm lực của Liên Xô và sau đó sa lầy vào một cuộc chiến tiêu hao mà họ không thể chiến thắng.
- Báo cáo

Thanh Chun
stalin thực sự rất sợ hitler chỉ mong hòa. lần nào gặp cũng xin cửa dưới hi vọng hitler ko đánh mình. liên xô rất cần thời gian để tăng gia sản xuất, chưa sẵn sàng cho một cuộc đối đầu nảy lửa. với hitler thì đó là thời cơ thuận lợi nhất rồi. đánh muộn liên xô "to" ra mất. và hitler luôn coi đối thủ chính của mình là liên xô- 1 nước chủ nghĩa dân tộc rất cao- và đang trong trạng thái tổng động viên.
liên xô vẫn còn nhiều phúc phần của lênin để lại. hitler thì coi thường và ko xem trọng nhật bản. nhật biết thế nên để mặc đức tự đánh một mình. liên xô thì quá to, quá rộng. hitler chi quá nhiều nguồn lực để xây dựng trường thành. mùa đông năm đó cực kì lạnh như một sự trợ giúp thần kì cho liên xô...đức thua vì thiếu may mắn thôi!
- Báo cáo

Thuan hh
dùng từ " thua vì thiếu may mắn" mình thấy có vẻ hơi bất công với Liên xô. Bản thân Hitler và các tướng lĩnh của mình đều ý thức được yếu tố thời tiết ở Liên Xô trước khi tiến hành chiến dịch, và mùa đông năm đó lạnh như là "lợi thế sân nhà" cho Liên Xô. Nhưng Đức cũng có đủ các yếu tố thiên thời, địa lợi nhân hòa, quân đội tinh nhuệ, nền công nghiệp quốc phòng đỉnh cao, nhân dân Đức ủng hộ, các mặt trận ở châu Âu đã ổn định, hồng quân chưa được tổ chức hoàn thiện. v.v... Mình nghĩ lợi thế chia đều cho cả hai bên.
- Báo cáo

Ruka93
Nói cho đúng hơn thì stalin rất cảnh giác trước Hitler chứ ông ta k hề sợ. Đám vũ khí mà ông ta đã duyệt toàn thú dữ cả, ông ta cố gắng kiểm soát ba lan, baltis và Phần nhằm tạo hàng rào phòng ngự cho nga và đây cũng chỉnh là những bước đệm để ông ta có thể phát động tấn công vs đức khi đủ lực sau khi hoàn thành công cuộc hiện đại hóa quân đội vào khoảng đầu năm 1943 theo dự kiến. Lúc đó gián, tủ lạnh và anh lin sẽ tràn ngập qua nhà anh hít, điều này bác Hít cần cũng đã dự liệu nên phải tấn công sớm dù bác lin vẫn đóng thuế đầy đủ theo hiệp ước Hitler-stalin. Và quan trong là yếu tố ý thức hệ hoàn toàn đối lập nên chiến tranh chỉ là vấn đề thời gian thôi.
Còn về tư duy mùa đông support thì mình nghĩ là cái lạnh của mùa đông chả tha thằng nào, lính đức hay nga anh vẫn hốt xác thôi
- Báo cáo

Linh Nguyen
may là thua nhé :)))
- Báo cáo

Viet Anh Tran

Viết tiếp bài nữa về các quyết định sai lầm sau này dẫn tới thất bại đi thanh niên

- Báo cáo