Miễn là đến đích, dù phải đi con đường xa hơn người khác cũng có sao.
Khoảng hơn 2 năm trước, mình đăng ký học lồng tiếng.
Trước đó, "lồng tiếng" là kỹ năng chưa bao giờ xuất hiện trong đầu mình, không một giao điểm nào tồn tại gắn kết mình với lồng tiếng.
Đơn giản vì mình vốn dĩ không giỏi ăn nói, tính cách cũng ít nói, và quan trọng nhất, mình chưa từng nghĩ mình đang may mắn sở hữu chất giọng tốt.
Nhưng đến khi đi học, mình ngỡ ngàng khi được thầy nhận xét mình có chất giọng đẹp. Không phải chỉ tốt mà là đẹp.
Mình chẳng hiểu giọng đẹp là thế nào. Mình thu âm và nghe lại giọng mình nhiều lần nhưng chẳng hiểu đẹp ở chỗ nào. Nên mình nghĩ chắc thầy chỉ động viên để mình cố gắng hơn thôi.
Một người nói có thể chưa đúng nhưng thầy cô khác cũng đánh giá mình có giọng đẹp.
Mình dần dần tin rằng thầy cô không nói để mình vui. Bởi, thầy cô cũng thẳng thắn chỉ ra hàng loạt khuyết điểm của mình: nói quá nhanh, hay nói lắp bắp, đọc vấp (1 đoạn văn mình đọc vấp chắc phải 5-6 lần), không thể lua thoại, cảm tăng không tốt, khả năng thể hiện cảm xúc qua giọng nói kém,...
Tóm lại, lúc đó, ngoài chất giọng, mình chẳng có điểm nào nổi bật.
 Miễn là đến đích, dù phải đi con đường xa hơn người khác cũng có sao.
Miễn là đến đích, dù phải đi con đường xa hơn người khác cũng có sao.
Dù vậy, đây vẫn là phát hiện quan trọng, là "khoản vốn dắt lưng" giúp mình tự tin mình có thể chinh phục công việc diễn viên lồng tiếng. Dù không dám nghĩ sẽ dễ dàng nhưng cũng sẽ không quá khó khăn.
Nhưng thực tế không như vậy!
Càng học mình càng nhận ra có quá nhiều học viên giỏi hơn mình, thậm chí "out trình" mình hoàn toàn. Nên ngay từ khi còn đi học đã được gọi đi casting và trúng những vai điện ảnh lớn.
Mình chỉ biết nhìn họ bằng ánh mắt đầy ngưỡng mộ những cũng có chút chạnh lòng.
Rồi có thời điểm, hơn một nửa lớp mình học được gọi đi làm phim nhưng mình mãi mà chẳng thấy tín hiệu nào.
Buồn chứ! 
Nhưng thay vì từ bỏ, mình chọn cách kiên trì luyện tập để cải thiện khả năng bản thân.
Mình bắt đầu nghiêm túc tập phát âm tiếng Việt từng từ, từng dấu một, chỉnh từng lỗi chính tả (trước đây mình không thể phát âm chữ "tr" vì mình là người miền Bắc, còn lồng tiếng chủ yếu sử dụng tiếng miền Nam).
Mình luyện đọc để mắt ghi nhớ mặt chữ, hạn chế đọc vấp. Mình cũng luyện đọc biển số xe (bài tập cô giáo chỉ) để hạn chế tình trạng não nhảy số nhanh hơn mắt nên mình thường đoán chữ sẽ xuất hiện trước khi mắt thực sự nhìn thấy chữ đó, là một nguyên nhân khiến mình đọc siêu vấp. (Mình tạo hẳn một kênh Youtube để chia sẻ thành quả luyện tập)
Mình mở phim phụ đề tập lua theo chữ để luyện khả năng phản xạ và lua thoại.
Phim tìm nghe những chất giọng hay để học hỏi cách họ diễn cảm và xử lý văn bản.
Mình xem phim lồng tiếng nhưng thường xuyên mở bản gốc để so sánh và tìm hiểu tại sao diễn viên thoại như vậy để cải thiện khả năng đưa cảm xúc vào câu thoại và giúp thoại một cách tự nhiên và trọn vẹn hơn.
Luyện các bài tập hơi để cột hơi khỏe hơn.
Luyện hạ tông cho tự nhiên mà không bị nén, gằn và đè giọng.
Tất nhiên, sau khi luyện tập đầy đủ các bài tập này, mình vẫn chưa được gọi đi làm phim lần nào. Trong khi những anh chị em học viên cùng lớp đã có vai chính thứ hai, thứ ba, thứ tư,...
Buồn tập hai!
Được cái mình lì. Mình tiếp tục luyện tập cải thiện năng lực bản thân.
Mình nhận thức được mình không giỏi, không xuất chúng như họ nên mình buộc phải đi một quãng đường xa hơn để chạm tới mục tiêu. Không có con đường nào khác cả.
Thay vì ngồi chờ đợi cơ đến, mình quan niệm phải nâng cao năng lực của bản thân để tự tìm cơ hội cho bản thân.
Thế rồi những cuộc gọi đầu tiên xuất hiện. Tuy chỉ là lồng tiếng walla nhưng mình luôn trân trọng những cơ hội nhỏ nhất này.
Tương tự với công việc đọc quảng cáo.
Thời điểm đầu, mình gửi portfolio rất nhiều nhưng hoàn toàn không có phản hồi. Bởi dù có chất giọng đẹp nhưng mình chưa biết sử dụng chất giọng đó như thế nào cho tốt. Mình đọc còn rất bản năng, chưa có sự chau chuốt có tính toán và kiểm soát.
Chẳng còn cách nào khác. Mình nghe hàng trăm mẫu quảng cáo để học hỏi cách các voice talent chuyên nghiệp xử lý câu chữ, góp nhặt những cái hay và phù hợp để phát triển cho riêng mình.
Mình làm mới portfolio (mình đặt tên là voicefolio) bằng những mẫu cover quảng cáo với chất lượng giọng đọc cao hơn. 
Rồi những phản hồi đầu tiên cũng xuất hiện. Dù công việc với mức thù lao không cao nhưng mình vẫn cố gắng gửi cho khách hàng file thu âm tốt nhất trong khả năng của bản thân. (Tất nhiên, mình luyện tập mỗi ngày để năng cao cái hạn mức khả năng này lên).
Đến nay, mình đã có một bộ sưu tập sản phẩm đọc quảng cáo cũng có thể coi là dày. Cũng có những nhãn hàng có tiếng lựa chọn giọng mình.
Cảm ơn vì bản thân đã nỗ lực, đã kiên trì đến cùng!
Tóm lại:
Nói giông dài nãy giờ, mình chỉ rút ra một điều rất rất đúng với mình. Vì mình không xuất chúng nên mình chấp nhận, không, mình buộc phải đi đường vòng. Đoạn đường này có thể rất xa, nhưng cũng đâu có sao. Mình chỉ có một lựa chọn duy nhất là nỗ lực để rút ngắn quãng đường này mà thôi.
Link gốc: