Gần một tháng chạy bộ, tôi đã hoàn thành 74.9 km và xấp xỉ 12h.
Dạo trước, tôi được nghe khá nhiều về chạy bộ, và câu chuyện chạy 42 km full marathon. Tò mò tôi tự hỏi, chạy marathon thì có gì vui ? Ừ thì sau đấy là cả một câu chuyện và cũng chính đó là lý do tôi xách đít lên và mang giày ra chạy.
Với 42 km full marathon, 30 km đầu chạy bằng thể lực và 12 km cuối cùng chạy bằng ý chí (Ok, nghe kể thôi chứ tôi chưa trải nghiệm). Tôi bắt đầu đi tìm đọc những bài viết về chạy bộ của những người chạy lâu năm và mua hẳn một cuốn sách về chạy bộ. Kết quả họ chạy bộ vì muốn thử thách bản thân, chiến thắng chính mình qua những lần chạy cả về thể xác và lớn nhất chính là TINH THẦN.
Nghe có vẻ hay ho đấy, không biết có phải vậy không? Tôi bắt đầu thử.
Xấp xỉ 8.4 km là cuốc chạy dài nhất mà tôi từng chạy, không là gì nếu so với cự ly 42 km full marathon. Những km đầu tôi chạy với tâm thế khá thoải mái, đôi chân vẫn thanh thoát, tôi hồn nhiên ngắm nhìn cảnh vật xung quanh, từ từ cảm nhận âm thanh mặn mà của biển. Đôi lúc lại nhìn xe cộ tấp nập chạy qua. Mọi chuyện cứ tưởng dễ cho đến khi tôi bắt đầu đuối sức, tôi chạy chậm dần. Những suy nghĩ trong tôi bắt đầu, mệt mỏi, nóng nực, tim đập mạnh. Thế rồi, tôi tự vấn tinh thần của mình, chạy thôi, chạy thôi, mọi thứ chỉ mới bắt đầu. Tôi vẫn giữ cái suy nghĩ đó, mệt mỏi làm tôi quyết tâm hơn. Tôi vẫn chạy, mồ hôi cứ đổ giọt xuống ướt thảy cả áo. Mãi cho đến khi, cái đích mà tôi vạch ra, đã ngay trước mắt. Tôi thở phào nhẹ nhõm. Kết thúc một buổi chạy bộ của riêng mình.

Từ ngày chạy bộ, tinh thần tôi thoải mái hơn, hạnh phúc hơn, năng lượng tràn trề hơn, không còn cảm thấy mệt mỏi như lúc trước.
Vậy nên, nếu muốn chạy bộ, hãy chắc chắn rằng bạn đủ bản lĩnh! (Câu này tôi cóp nhặt từ một bài viết của một người anh, thấy hay quá)