Vài điều có thể thú vị
1. Ở Hà Nội ý, 1 m2 đất chung cư rẻ rẻ khoảng 15-16 triệu/m2. Nghe nói cũng ở Hà Nội, hình như 1 m2 đất cho người đã qua cõi bên kia...
1. Ở Hà Nội ý, 1 m2 đất chung cư rẻ rẻ khoảng 15-16 triệu/m2. Nghe nói cũng ở Hà Nội, hình như 1 m2 đất cho người đã qua cõi bên kia là khoảng hơn 80 triệu/m2. Điều thú vị là ở Táo Quân năm nào đó, một Táo đã từng nói cứ với tình trạng ngộ độc thực phẩm và bác sĩ Đông Y Tủng Của Lả thì xây nghĩa trang có khi trúng quả!!! Hình như dự báo này có vẻ đúng. Hóng hớt lãi xuất của Công viên tưởng niệm (nói văn vẻ thế chứ thực chất là nghĩa trang) Thiên Đức gì đó, có vẻ cái ông xây cái này trúng quả thật!
2. Nếu như bạn có một ngày đi dạo quanh Hà Nội, bạn sẽ đi với ai?
Đầu tiên, mình muốn đi dạo cùng với một người am hiểu lịch sử, thông thạo chữ Tàu. Mình sẽ cùng người đó nếu có thể đi qua tất cả các di tích lịch sử, đền, chùa ở Hà Nội để biết thêm về những câu chuyện, những truyền thuyết hình thành nên những di tích đó, những ý nghĩa của những câu đối, tấm bia bên trong mỗi di tích, mỗi đền, chùa mà ai cũng đi qua nhưng ít ai biết, ít ai hiểu. Mình nhận ra ở Hà Nội có kha khá các di tích, đền chùa bị "lấp" bởi nhà và quầy bán hàng hay ở sâu trong ngõ, tìm hiểu những nơi đó có lẽ sẽ là một hành trình hay ho.
Mình nghĩ đi dạo một ngày với một kiến trúc sư cũng hay. Tìm hiểu những điều đặc biệt trong kiến trúc thời Pháp, điều đặc biệt trong kiến trúc thời nay, sự khác nhau là gì, hiểu thêm về sự khác nhau giữa quy hoạch của Pháp và quy hoạch thời nay, hay đi vào ngôi nhà nào đó nói chuyện về những điều được hay chưa được của ngôi nhà đó, ....
Đi dạo cùng với một Designer cũng không phải là ý tưởng tồi dù là nội thất hay đồ họa. Nếu như đi với nội thất thì sẽ nói chuyện về cách bày biện cửa hàng, cách bài trí nội thất liên hệ với theme của quán như thế nào, ..... Còn nếu đi với đồ họa thì sẽ nói chuyện về cách sử dụng font chữ, cách thương hiệu được thiết kế như thế nào ở chốn ồn ào này,.....
Hehehe, những chuyến đi dạo đáng mơ ước!
3. Trước cửa nhà mình có chợ cóc.
Các cô, các chú, các bác bán hàng ở đây thường phải hơi bày ra đường một chút vì đường này không có vỉa hè. Dù bày như thế nhưng chẳng có ai bị ảnh hưởng gì lớn lao, cuộc sống vẫn bình thường. Các cô, các chú, các bác bán hàng vẫn bán hàng bình thường. Các bà vẫn đi chợ tiện lợi hơn vào siêu thị, các cô, các chị thỉnh thoảng dừng xe để mua hàng. Ô tô nhỏ, ô tô to, ô tô đưa hàng vẫn đi qua mà chẳng sao cả.
Nhưng vấn đề ở chỗ "bày ra đường một chút", vì thế mà công an thường đi lượn qua chợ cóc trước cửa nhà mình mỗi ngày một lần để các cô, các chú, các bác bán hàng không xếp hàng bày ra đường, nếu bày ra sẽ bị phạt dăm ba trăm ngàn.
Bình thường thì mấy anh công an sẽ lướt qua chợ quát quát vài câu để các cô, các chú, các bác bán hàng xếp gọn vào vì nếu ai lỳ sẽ bị thu hết gian hàng. Các cô, các chú, các bác bán hàng biết công an đến sẽ xếp gọn vào và sẽ lại bày lại bình thường khi công an đi qua.
Nhưng dạo gần đây, chắc có lẽ vì chiến thuật "lướt quát" không còn hiệu quả, nên các chú chuyển sang chiến thuật "nhảy dù" để bắt quả tang phạt tiền. Tức là xe ô tô chở các chú sẽ lướt qua chợ sử dụng "lướt, quát" như mọi khi, nhưng không đi hẳn luôn mà sẽ đi đường vòng lại đầu chợ để đón một chú nhảy từ xe xuống đi ngược lại để tóm các cô, các chú, các bác bán hàng vội bày lại do tưởng công an đi rồi.
Vài lần đầu mấy cô chú bán hàng rong lơ ngơ bị tóm, sau rút kinh nghiệm, cứ để hàng đó chờ mấy chú công an đi hẳn rồi mới bày ra nên chiến thuật "nhảy dù" không còn hiệu quả. Các chú công an lại nghĩ ra chiến thuật "đánh nhanh, thắng nhanh", không còn đi ô tô nữa vừa chậm vừa gây chú ý, chuyển sang đi xe máy. Nhanh, gọn, tiện, phạt có vẻ được kha khá.
Nhưng các cô, các chú, các bác bán hàng rút kinh nghiệm như các cụ xem thời tiết gieo lúa, các cô, các chú, các bác bán hàng căn những giờ nào công an hay đi qua mà xếp hàng gọn vào. Hoặc chiến thuật khác là một cô/chú ở đầu chợ nhìn thấy công an sẽ báo động cho cả chợ biết để xếp đồ gọn vào.
Các chú công an thấy chiến thuật "đánh nhanh, thắng nhanh" có vẻ ổn nhưng nguyên liệu tốn quá nên giờ chuyển hẳn sang chiến thuật "bám thắt lưng" từ là đến thẳng một cụm mấy cô/chú bán hàng nào đó nói chuyện trực tiếp là tháng này cô này, cô kia phải bị phạt ..... tiền vì lấn chiếm vỉa hè lòng đường.
Thế là các cô, các chú, các bác bán hàng lại nghĩ ra chiến thuật "gộp tiền phạt" tức là khi đến lúc bị phạt không né được thì một người sẽ bày gọn vào và nấp ở chỗ khác, chỉ còn một người bị phạt thôi, rồi sau khi công an đi qua sẽ chia đôi tiền phạt.
Bây giờ, mình đang chờ xem mấy chú công an sẽ có chiêu gì nữa để phạt tiền và các cô, các chú, các bác bán hàng sẽ có chiêu gì để né. Nói chung, là mình thấy ở chợ mà cứ như đang xem phim "Binh pháp Tôn Tử" ý! Thú vị phết.
4. Một bài hát với giọng ca thiên thần

Chuyện trò - Tâm sự
/chuyen-tro-tam-su
Bài viết nổi bật khác
- Hot nhất
- Mới nhất

TÔI MÙ NHƯNG TÔI THÍCH RÕ NÉT
cái số 3 với bạn là mấy chục dòng
nhưng ở quy mô cửa khẩu và quốc lộ 18
những chuyến xe quá tải những xe chở hàng hoá trung quốc không hoá đơn
những xe có người nhà có "tiếng nói" không bao giờ bị tuýt, thì có thể viết thành tiểu thuyết
Hà Nội cái gì cũng rẻ
Phim rạp sáu chục 1 vé
(Nếu mà mua qua chị “phe”
Thì lên trăm “k” còn bé)
Hà Nội cái gì cũng rẻ
2 ngàn - trà đá vỉa hè
(Trời nắng thì giá tăng… nhẹ
4 ngàn 1 cốc… be bé
Trà nhạt như nước lá me)
Hà Nội cái gì cũng rẻ
10 ngàn một ký… cave
(Nhưng mà cũng không… “sạch sẽ”
Chỉ được cái vẻ “màu mè”)
Hà Nội chỗ nào cũng… tè
Bờ tường, cột điện, bến xe
Một mùi “thơm” thật mạnh mẽ
Cứ ngỡ Chanel, Arpège…
(Con đường gốm sứ ven đê
Đàn ông thì khỏi nói nhé
Chị em cũng “ấy” sè… sè)
Hà Nội nói tục lắm nhé
Còn dùng tiếng lóng mới “phê”
(Toàn tên bộ phận… sinh đẻ
Đảm bảo chỉ cần thoáng nghe
Mặt đã đỏ lên rồi nhé!)
Hà Nội hung hăng thấy ghê
Va chạm một tí đã hằm hè
Xông vào đấm đá, chửi thề
Mặt sưng quả bưởi, quả lê
(Đấy là còn ít đấy nhé
Chỉ cần thiếu chút kìm chế
Nhẹ thì được “khiêng về quê”
Nặng thì coi như tàn phế)
Hà Nội giao thông cũng “ghê”
Còi xe bấm không hạn chế
Đánh võng, lạng lách vè vè
Đường tắc lao cả lên hè
Đèn đỏ vẫn phóng mải mê
Cứ không cảnh sát là ô kê
Cầu vượt thì cứ mặc kệ
Băng đường bên dưới sợ… giề
(“Người phố” phải đi như thế
Văn hóa là do mình “chế”
Như vậy thì nó mới “phê”)
Hà Nội phục vụ rất tệ
Bán hàng mặt như “đâm lê”
Hất hàm chỉ khách để xe
Mặc cả - nghe chửi lộn mề
Ăn uống nhỡ buột miệng chê
Bị mắng như mắng… lợn sề
(Mất tiền chả được làm thượng đế
Lại còn mang tiếng “nhà quê”)
Hà Nội cũng khoái số đề
Cụ già, cụ trẻ đều mê
Thậm chí có người còn “phê”
Dọn nhà ra tít… bờ đê
(Hàng xóm bỗng thấy vắng vẻ
Gọi điện thì tò… tí… te
Hóa ra người ta đã “té”
Trốn gặp lũ đòi nợ thuê)
Hà Nội lắm tệ nạn ghê
Massage, tẩm quất, cà phê
Gội đầu, thư giãn, ê hề
Nói chung là… Bê-Sa-Mê
(Khách xa xin cẩn thận nhé
Kẻo không, chả có quần về)
Hà Nội có nhiều cái nể
“Dưng” mà cũng lắm điều chê
Nếu có thời gian ngồi kể
Chắc là dài đủ lê thê
(Thôi thì cuộc đời vẫn thế
Tặc lưỡi cho đỡ… tái tê
Sống gắng làm người… tử tế
Giấy rách phải giữ lấy lề)
cử tạ. 24h.com.vn
- Báo cáo

leang_
3. Em nhìn thấy anh đứng cửa nhìn :3
- Báo cáo

manhphuc2107

B làm sợ mình đó. Thấy ghê ghê
B viết tắt tên đường đi xem đúng nơi đó ko?
- Báo cáo

leang_
nhưng mà anh có đứng cửa hóng đúng ko ?^^
- Báo cáo

Thùy Nhật Hạ
một góc nhìn rất thú vị 

- Báo cáo

Thư nhím
hahaha cái số 3 vừa buồn cười vừa cute! Chẳng biết các cô các bác bán được nhiêu nhưng nộp phạt hoài thế thấy đuối thay luôn cơ.
- Báo cáo
Van Le

- Báo cáo