Khi viết những dòng linh tinh này là tui đang trong trạng thái đầu bù tóc rối nằm ềnh trên giường và vừa mới kết thúc xong đoạn hội thoại với người tôi yêu. Đoạn hội thoại này rất đặc biệt, vì đây là lần đầu tiên tui an ủi người yêu của tui, bình thường là toàn anh ấy ở bên và chia sẽ khi tui gặp thất bại trong tất cả mọi chuyện không à. Tui là cái đứa mà rất tệ trong cái khoảng xử lý tình huống, ví dụ như việc an ủi người yêu tui vài phút trước vậy. Nói thẳng ra là tui là ngừơi không giỏi văn cho lắm nên ngay cả cái cách an ủi người khác cũng làm khó tui, mà khó chịu thật sự ý, tui biết là lời nói của tui không đủ thuyết phục để vực dậy cái con người kia vì bình thường tui ít nói lắm, tui là thuộc dạng con gái nhút nhát, rụt rè bên ngoài với người lạ, chỉ cần là gặp người lạ thôi là tui im bặt như hến vậy đó. Nhưng với người quen là thôi rồi, có thể nói mọi chuyện trên đời này quên cả thời gian , nên ai mà thân với tui là rồi cực ám ảnh vì tui nói lải nhải cả ngày không à cộng thêm cái giọng đất Đà Nẵng ngang ngang mà còn the thé . À quay lại vấn đề chính nhỉ hihi ^^, tui đã thật sự thất bại trong việc an ủi người yêu mình rồi. Gặp anh ấy là người khác giới nữa,mặc dù là tui thương anh í vô cùng nhưng thật sự cái cách an ủi nhạt nhẽo  của tui đối với anh ấy chắc chả xi nhê gì. Vẫn nhớ trước đó khi tui gặp chuyện gì, là cái cách nói chuyện của tui thay đổi hẳn, anh ấy nhạy cảm lắm, thấy tui thay đổi có vấn đề trong cuộc nói chuyện là anh ấy biết tui đang buồn và có nguy cơ khóc ý. Anh luôn luôn chủ động gọi cho tui để nghe giọng tui có thật sự ổn không, và y như rằng tui không ổn thật. Tui bình thường là cái đứa không giỏi kiềm chế cảm xúc bản thân, nay nghe giọng anh ấy thì y như rằng tui vỡ oà cảm xúc, vừa khóc vừa kể lể chuyện tui buồn cho anh ấy nghe Tui ghét bản thân mình khi mít ướt lắm 
Tui là cái đứa chứng kiến rõ nhất sự phấn đấu và bản lĩnh của người yêu mình, nhiều khi tui tự hỏi " Ủa lão có tự tin quá không ?" Mà đúng là anh ấy không sợ cái quái gì thật, anh ấy đã từng hiên ngang đứng trước cả chục người của 1 đại đội lớn để chỉ huy, anh ấy hiên ngang nói to dõng dạc với thầy giáo và trước cả hàng trăm con mắt xa lạ kia mà không hề sợ sệt run sợ gì, tuy là kỳ quân sự đó tui không chứng kiến được cái sự bản lĩnh của ổng nhưng nghe ổng kể thôi là tui có thể tượng tượng được là ổng cừ khôi như nào. Đó cứng rắn và tự tin như vậy đó, ngay cả việc học ổng cũng vậy, ổng có thể thoải mái tranh luận với thầy cô, thoải mái nói lên ý kiến của mình mà không sợ sai, sự tự tin cũng là cái làm cho anh giỏi giao tiếp với ngừơi khác. Ngay cả trong dáng đi cũng vậy, có lần ở trường tui bắt gặp bóng lưng của anh trên hành lang khi vừa kết thúc tiết học, có thể nói là tướng đi của ổng hiên ngang, mắt nhìn trời chân đạp đất ( với cái đôi dép màu vàng rộng to tướng đã cũ ,cái đôi dép mà ổng mang trong ngày đầu gặp mặt của cả hai, nhờ đó cũng ấn tượng ổng thật). Có thể nói là từ tính cách cho tới tướng đi, trong lời nói gói gọn trong 2 chữ TỰ TIN và đầy BẢN LĨNH. Cái đó là cái hấp dẫn thứ hai mà tui ấn tượng ở anh. Anh rất khác ở những người con trai trạc lứa tuổi của anh, là 1 ông cụ non chính hiệu, đọc nhiều sách, sống bình dị tối giản" cái cụm từ tiếng anh gì mà * minimalism* cái phương thức sống mà ổng đang theo đuổi", rồi là người tự tin, nấu ăn ngon, thương gia đình cực kì.....vvv cuối cùng là , cái quan trọng mà tui thích đây rồi " Cực Kì Cầu Tiến Cho Tương Lai". Có thể nói là GoodBoy chính hiệu không nhờ 
Thôi nói ra ổng tự luyến bản thân ổng nữa, chúa siêu tự luyến :)) có ai như ổng không chứ? tự khen bản thân không ngượng mồm cơ. Vì vậy cho nên đâu có cái gì làm khó được ổng. Ủa giờ vô chủ chốt nè đi hơi xa ha, khen ổng hoài ổng mà đọc được chắc cười tự mãn vl ra. Người yêu tui đã xác định vào ngành học anh ấy mong muốn, đương nhiên là cái nghành cao nhất rồi,ổng giỏi nên ổng phải quyết tâm giành được cái gì tương xứng cái level của ổng. Điều này tui thấy đúng. Trong tâm trí tui với ổng thì chắc hẳn cái chuyên nghành kia đã nằm sẵn trong lòng bàn tay của ổng rồi, vì ổng là cái con ngừơi ít khi vào bàn học toàn chơi không à, mà dễ gì có thể thay đổi ổng bắt đầu lao vào học hành điên rồ cơ chứ. Tui biết là anh dành rất nhiều nỗ lực và tâm huyết cho chuyện này, à thêm 1 cái nữa là ổng-người hay gặp may mắn, nhưng tui không ngờ lại có ngày bao nhiêu công sức ổng dành ra cho kỳ này đổ sông hết. Nói là thất bại thì không đúng, nhưng vì 1 chút sự cố từ kỳ trước nên bây giờ ổng đang thất vọng vì không vào được cái chuyên nghành ổng muốn. Có ai biết được cái con người tự tin, bản lĩnh, hiên ngang này lại có ngày khóc như 1 đứa trẻ. Lần thứ 3 trong đời tui thấy anh khóc, nhưng lần này lại chân thật nhất. Tui biết là anh thất vọng về bản thân của mình, tui biết ngoài mặt thì anh tỏ vẻ ổn không có vấn đề gì nhưng vì cái tôi đàn ông của anh nên anh không cho phép cho người khác thấy là mình yếu đuối. Tui nhớ như in là anh khóc to lắm, một cách uất ức và lạc lõng, tui hiểu cái cảm giác đó của anh.

Nhưng anh ơi, đối với em thì anh là người tuyệt vời nhất rồi, anh có biết là em rất khó chịu khi em không đủ khả năng từ ngữ để an ủi anh không, em là đứa chúa không thích thể hiện tình cảm của mình cho người khác thấy nhưng với anh thì em đã dũng cảm nói thương anh và yêu anh nhiều lần mà không ngại ngùng nữa rồi. Anh biết là em yêu anh khi anh tự tin, bản lĩnh khi anh chống chọi với cái cuộc đời khắc nghiệt này mà. Anh biết là em bị rung động bởi dáng vẻ của anh khi anh bắt tay chăm chú vào làm việc gì đó không? Ngay cả cái cách anh vẽ ra tương lai của mình mà không sợ sệt rằng mình có thực hiện được hay không, nhưng tuổi trẻ lại cho phép anh mơ mộng và vẽ ra những điều tương lai ấy. Ai mà biết được cô gái sống nội tâm, không giỏi giao tiếp, ghét đọc sách văn chương lại có ngày lại dành đúng 1 tiếng đồng hồ để viết những dòng tâm sự dài như vậy. Vì anh, em chỉ muốn nói là Anh tuyệt vời hơn nhiều người lắm rồi, em chỉ mong là anh có thể lấy lại phong độ như xưa và tự tin chống lại cái sự đời khắc nghiệt này. Anh có thể khóc như 1 đứa con nít , nhưng sẽ vui hơn khi anh tự mình tìm lại con người của chính bản thân anh và một lần nữa tự tin, hiên ngang nắm vững nó trong tay. Nghề chọn mình chứ mình không có chọn nghề anh ơi, em biết lời em nói không đủ thuyết phục giúp anh vực dậy nhưng mong anh hãy vì chính bản thân của anh và vì tương lai của anh mà hãy sống cho đúng nghĩa. Con người lạc quan hay cười với đôi mắt hí của em đâu rồi. Hãy vững tin lên anh nhé, em yêu anh nhiều lắm