Dạo trước Mực bị xà mâu. Mẫn đỏ, trắng nổi đầy trên lưng. Rồi Mực ngứa, Mực gãi. Mực gãi thì lại chảy máu tung toé. Chảy máu xong lành chỗ này thì chỗ kia toé máu. Một vòng lặp bất tận. 
T bèn lên mạng tra cách trị xà mâu cho Út Mực. Trên mạng nói lấy nước muối tắm mỗi ngày, mỗi lần tắm trong 30 phút. T tắm được gần 1 tuần thì thấy thuyên giảm, nhưng nếu dừng tắm thì mẫn đỏ lại nổi dữ hơn lúc chưa T
Tắm riết mà Mực sợ T, mỗi lần T kêu, thay vì chạy lại thì Mực lại chạy ra xa. Và hắn cũng update thêm tính năng cảm biến âm thanh của sợi dây xích dùng để đi tắm nữa. Mỗi khi mình cầm sợi dây lên, sợi dây phát ra tiếng thì Mực như có ai bấm công tắc, chạy biến ra bờ mương. Rồi đứng đó quay lại nhìn mình. Mình mà tiến ra đó là nó sẽ vọt qua vườn nhà hàng xóm rồi mất hút.
---
T cảm thấy không ổn với tình trạng của Mực, liền chạy vào thú y mua thuốc.
Đi vào tiệm thuốc mua thuốc nhưng cũng không yên. Ở nhà thì ba mẹ dặn là mua loại "Kí sinh trùng nội ngoại" về chích sẽ hết, sẵn diệt lãi trong bụng luôn. Nhưng vào đó thì dì bán thuốc lại chào hàng một cục kẹo nhỏ xí bằng ngón chân cái nhưng giá 160 nghìn. Với tác dụng đẹp lông, ngừa kí sinh trùng và hơn thế nữa. Rồi dì ta bàn ra về cái loại thuốc kí sinh trùng nội ngoại mình định mua. Nào là thuốc này phải chích, chích gấtttt đau. Rồi chó có thể bỏ ăn do thuốc làm nóng trong nữa. Ghê lắmmm. Tự nhiên mình cũng xuôi theo dì ta. Mà lát tính tiền thì phát hiện mình không đem theo đủ tiền,  haha. May quá trời quá đất. Dì ta đành ngậm ngùi đưa mình lọ thuốc chích 10ml giá 35 nghìn, xài tẹt ga 3 lần mà chưa hết lọ. 
---
Sau khi chích thì Mực có vẻ bớt ngứa, nhưng thỉnh thoảng vẫn thấy nhăn nhăn cái gì đó trên lưng (nhăn là cắn). Rồi dạo sau thì lại thấy nổi mẫn lại và có mấy chỗ có màu xanh dương nữa. Sợ ẻ. Tưởng nó có biến chủng xà mâu huhu. Mình không biết làm gì thêm nên đành để đó quan sát thử. 
Lúc nãy mới xem lại thì Yahooo. Làn da đã láng mịn trở lại và Mực rất ít khi nhăn nhăn. Mình nghĩ rằng thuốc cần thời gian để phát huy tác dụng.
Mình viết bài này để chúc mừng Út Mực đã thoát được căn bệnh oái oăm. 
Chúc Mực sống lâu trăm tuổi!!!!