Ước gì em cũng hút thuốc
Để ngồi cùng anh mỗi buổi chiều
Mình ngắm hoàng hôn rơi thật chậm
Một đời như vậy có bao nhiêu?
Ước gì em cũng hút thuốc
Để nhả vào đời anh làn khói bình yên
Những buổi sớm cùng anh
đánh thức ông mặt trời
Anh vẫn hay tự hỏi,
một đời như vậy, có bao nhiêu?