Tuổi 23 mình có gì?
Bỏ công việc Business Analyst tại một công ty công nghệ ở Việt Nam và xách ba lô sang Úc.
1. Sự nghiệp: bằng không
Bỏ công việc Business Analyst tại một công ty công nghệ ở Việt Nam và xách ba lô sang Úc.

Lương cao, công việc nhàn hạ, sếp tốt, đồng nghiệp tốt. Thích thì lên công ty, không thì xách ba lô về quê làm cũng chẳng sao. Nhà nuôi một bé mèo, cuộc sống không phải lo nghĩ nhiều.
Nếu cố gắng thì cứ từng bước leo lên các vị trí cao hơn trong công ty, lương tăng hàng năm không lo nghĩ.
Rồi sang Úc mình được gì? Đi làm barista, tiếp xúc với tây, nói tiếng anh hằng ngày, 8 tiếng một ngày trôi qua cái vèo mà không phải lo cho cái cột sống lưng. Lương nhận theo tuần, không cao so với dân bản xứ, nhưng cũng bỏ túi được 1000$/tuần.
Thế rồi, đời lại trôi qua vô nghĩa nữa, mình lại nghĩ về cái gọi là sự nghiệp của bản thân. Đầu óc thì cũng được xem là xán lạn, thích những thứ logic, làm Business Analyst nói nhàn là tại tính chất công việc của dự án không phải làm việc liên tục, nhưng công việc này mỗi đầu dự án cũng phải làm việc với khách hàng, tạo ra những tài liệu chất lượng. Những lúc như vậy trí não được hoạt động hăng say, dễ dàng đi vào trạng thái deep work. Cảm thấy bản thân được học hỏi những thứ mới mỗi ngày.
Đó là điều mình nhớ ở công việc văn phòng. Và rồi một câu hỏi xuất hiện, rốt cuộc mình đang làm cái quái gì ở nước Úc này vậy? Chán nhỉ, cuộc sống nhẹ nhàng, kiếm tiền, chăm sóc bản thân. Nhưng tương lai, cảm giác không có đường tiến. Thế rồi quyết định thôi đi học thạc sĩ công nghệ thông tin đi. Ít gì có cái bằng rồi thì cũng xin được việc văn phòng ở cái đất nước này. Xong giờ thì lại lao đầu vào kiếm 1 tỷ để đi học 2 năm thạc sĩ ở đây. Gọi là cũng có con đường tiến lên rồi đó. Nhưng cứ cảm giác thời gian hiện tại trôi qua vô nghĩa thế nào ấy. Kế hoạch tốt nhất vẫn là, vừa làm việc văn phòng lấy kinh nghiệm, vừa có tiền, thời gian được sử dụng hiệu quả. Mà lúc cần đi học thì vẫn vừa đi học, vừa làm công việc mình yêu thích. Thế mà bây giờ lại cứ quanh quẩn đi pha cà phê, nộp đơn cạnh tranh để được lương cao từng đồng. Chán nhỉ.
2. Tình yêu: bằng không
Yêu hay không yêu, nói một lời.
Người ở Úc - người ở Đức.
Người làm barista (pha cà phê) - người làm IT.
Người tối ngày mang danh một Asian stereotype điển hình (định kiến về châu Á) chăm chỉ, mọt sách, không tiệc tùng, không du lịch - người thì rảnh ra thì đi du lịch khắp châu Âu, suy nghĩ xem kỳ nghỉ sắp tới sẽ đặt vé đi đâu.
Người thì thích được quan tâm lo lắng - người thì vô tâm chẳng suy nghĩ gì.
Người thì còn lông ba lông bông, nhảy việc từ quán cà phê này sang quán cà phê nọ, mà chắc còn lông bông cả 3 năm nữa, khi dành thời gian học thạc sĩ IT, rồi mới đi kiếm việc đúng chuyên ngành - người thì công việc ổn định, làm một trong những công ty lớn nhất Đức, công ty cấp cho xe Tesla, trưa trưa lái xe lên công ty ăn trưa, rồi đi tập gym, chiều lại lái xe về nhà làm việc.
Người thì rảnh ra thì kiểu ôi mình không được lười biếng nữa, mình phải làm gì cho tương lai thôi - người thì rảnh ra không code thì sẽ Netflix and chill.
Mà 2 người chưa bao giờ gặp nhau ngoài đời.
Rồi nghe tới yêu đương ở 2 đất nước xa lạ, tương lai sắp tới không biết có đi chung một hướng hay không. Cảm giác một tình yêu bất ổn.
Nên là chẳng biết có nên tiếp tục tiến thêm bước nữa trở thành một cặp đôi. Hay chúng ta nên dừng lại, trở về thành hai người xa lạ.
Ôi thật khó lựa chọn. Nếu không phải người này, thì thôi, mình mệt lắm rồi, đợi học xong rồi mình tính tiếp chuyện yêu đương vậy.
3. Tài sản: bằng không
Bao nhiêu tiền đổ hết vào để chuẩn bị đi học thạc sĩ rồi. Làm gì có tiền tiết kiệm. Và ít nhất thì trong vòng 3 năm sắp tới cũng chẳng có nổi một đồng tiết kiệm đâu, bởi vì chi phí sống ở Úc đắt đỏ, tính mình thì thích học, thích việc nhẹ lương cao hơn là cày tiền. Nên là mình biết chắc chắn là mình sẽ vẫn nghèo thôi. Có tiền mình lại đi du lịch, chứ cũng chả chịu để dành nữa. Haizz
4. Mối quan hệ xã hội: bằng không
Ý mình là mối quan hệ giúp mình muốn vươn xa hơn, mối quan hệ giúp mình có việc làm chỗ nọ chỗ kia. Mình không quen những người như vậy. Mình không quen những ai làm việc văn phòng, ở mấy toà nhà cao to đẹp đẽ ở Melbourne hay Sydney. Mình cảm thấy, mình chỉ đang chấp nhận bản thân của thực tại. Mình hồi ở Việt Nam cảm thấy bản thân phải cố gắng cố gắng hơn nữa. Nhưng ở đây cuộc sống cứ chậm rãi, và mọi người xung quanh cứ chấp nhận phiên bản bình dân của bản thân sao í.
À vậy dự án này của Spiderum là mình định làm gì?
1. Học tiếng anh:
Mình sẽ đăng ký đi làm tình nguyện viên, để luyện tiếng anh giao tiếp với người bản xứ nhiều hơn. Mình sẽ kể về những người mình gặp ở đây.
Mình cũng đang học thật nhiều từ vựng về kinh tế, chính trị, văn hoá, vì mình muốn đọc thành thạo những tờ báo như The Age, Financial Review của Úc. Mình sẽ kể về hành trình đọc thành thạo những tờ báo khó nhằn này. Giống như "situationship" của mình có nói "Một ngày mình sẽ vào quán cà phê, hớp một ngụm cà phê, cầm báo, và kiểm tra giá chứng khoán" haha, nghe giống mấy sếp mặc suit hay vào quán mình ngồi ghê. Ngày đó chắc còn xa lắm, mình sẽ là đứa bưng ly cà phê cho một ai đó, chứ chẳng phải mình của hiện tại.
2. Chạy bộ và tập gym:
Mình đã nghiêm túc thực hiện đến mức, ngủ 8pm, dậy 4am, ra phòng gym, tập rồi về nhà ăn sáng. Sống một cuộc sống lành mạnh. Được đúng 1 tuần. :)) Vậy nên mình phải tự đặt thử thách, thay đổi bản thân với một kế hoạch gym cụ thể và mục tiêu cụ thể hơn.
3. Coding:
Sắp tới đi học thạc sĩ công nghệ thông tin. Mà mình thì không biết code. Sợ không? Không sợ lắm. Nhưng mình không muốn cảnh chạy deadline đầu bù tóc rối, đợi đến lúc đó mới chăm chỉ học thì mình sợ bị căng thẳng, trầm cảm, ảnh hưởng đến tinh thần mất. Nên mình phải có kế hoạch học hành coding chăm chỉ, tạo những dự án cá nhân mới được. Bởi vì nếu mình có nền kiến thức vững, thì biết đâu sắp tới mình sẽ xin được việc văn phòng, mặc váy, mang giày cao gót đi làm hẳn hoi thì sao. Thế thì cuộc sống của những năm đi học của mình cũng đỡ khổ hơn tí.
4. Khám phá và trải nghiệm:
Khám phá nước Úc, trải nghiệm văn hoá Úc. Định nói nữa, mà thôi mình tự cảm thấy bản thân quá thiếu trải nghiệm trên đất nước này, nhục nhã quá nên thôi không kể gì cả. Để mình của sau này trải nghiệm rồi viết vậy.

Quan điểm - Tranh luận
/quan-diem-tranh-luan
Bài viết nổi bật khác
- Hot nhất
- Mới nhất

thang_buii
Em cũng đang hiện là sinh viên đại học theo ngành quản trị Marketing, sau đại học em cũng có ý định học cao hơn lên thạc sĩ ở cùng chuyên ngành. Em cũng có xem xét về chi phí cũng như thời gian học và em có ý định sang học ở Anh do thời gian học thạc sĩ ở Anh khá ngắn, tầm 1 năm là xong. Anh có lời khuyên nào cho em dựa trên trải nghiệm tại Úc của anh không ạ?
- Báo cáo
Ashley Tran
Mhhh, thực sự 2 nước ở 2 nửa địa cầu khác nhau nên mình cũng không biết khuyên thế nào í. Từ khi bay từ Việt Nam sang Úc thôi đã thấy 2 nền văn hoá khác nhau rồi. Theo mình nghĩ, nếu đã chuẩn bị đủ về điều kiện tài chính thì cứ bay sang Anh và học thôi ạ. Một năm nghĩ dài thì dài, mà thật sự trôi qua nhanh lắm í, nên là cứ tận hưởng trải nghiệm đó thôi, vừa học vừa chơi hết mình.
Còn về lý do cá nhân bản thân mình, vì tài chính không đủ mạnh nên mình xác định tiết kiệm tiền để dành trả học phí trước, sau đó khi đi học vẫn vừa học vừa làm để trả tiền bills, và dành thời gian networking, vui chơi. Nên nếu so sánh giữa 2 nước, Anh và Úc, theo góc nhìn của bạn mình chia sẻ và của mình đang ở Úc thì có vài điểm thế này:
- Được phép đi làm thêm không: Úc được phép làm, và lương khá cao, nên chỉ cần làm 2-3 ngày là đã đủ chi phí trang trải cho cả một tuần rồi. Lương ở Anh cũng cao, nhưng chi phí đắt đỏ hơn nhiều, nên thời gian cắm mặt đi làm thêm sẽ nhiều hơn, thì sẽ phải hy sinh những vấn đề khác.
- Được phép ở lại sau khi học xong không? Úc theo chính sách mới được phép ở lại từ 5-7 năm đối với bậc học master. Còn ở Anh thì khó ở lại, hầu như học xong phải về nước.
- Có cơ hội định cư trong tương lai không? Úc là một trong những nước rất khó định cư, và là hành trình dài đằng đẵng, nhưng không phải là không được. Anh thì hầu như không thể định cư.
Nên thật ra nếu suy tính học xong rồi về, thì ở đâu cũng vậy, có tiền thì đi thôi. Còn nếu tính những con đường lâu dài hơn thì mình thấy Anh khó nhằn quá.
Tuy nhiên mỗi người một mục đích. Mục đích của bạn và mình khác nhau nên mình chỉ có thể cho bạn tham khảo vài mục vậy thôi.
Còn chuẩn bị thì mình thấy cứ chuẩn bị tiếng Anh thật tốt. Kiểu gì không shock cái này cũng shock cái khác, không buồn cái này thì cũng buồn cái kia. Nên thôi cứ yolo bay sang rồi học được bài học "độc lập, mạnh mẽ, tự do, tận hưởng nỗi buồn và niềm vui mỗi ngày vậy" haha. Mong là nó giúp ích được cho bạn.
- Báo cáo

thang_buii
Em cảm ơn anh nhiều ạ, rất chi tiết ạ!
- Báo cáo
Tuyệt tình kiếm pháp
Tuổi 23 vẫn là giai đoạn khám phá và tích lũy, không đặt nặng vấn đề tiền bạc nên những lĩnh vực kể trên mặc dù được bạn đánh giá "Bằng không" nhưng mình thấy không hề vô nghĩa, bạn đang rất giàu có về trải nghiệm, đang có nhiều cơ hội để phát triển bản thân, đấy chính nền móng vững chắc cho phát triển sự nghiệp và cuộc sống sau này và giúp bạn tự tạo nên nhiều lựa chọn và cơ hội trong cuộc sống. Hôm nay có thể bằng không nhưng thành quả sẽ tự tìm đến bạn vào những ngày sắp tới, trong một tương lại gần.
- Báo cáo
Ashley Tran
Dạ em cảm ơn anh nhiều ạ. Em cũng đang cố gắng từng ngày để tương lai ngày một tốt hơn, và phương châm của em cũng là sống để trải nghiệm nên em mới đi nước ngoài chứ không làm việc ổn định ở Việt Nam ấy ạ. Tuy nhiên nhiều khi thấy mình chưa kịp có thành tựu ở nước ngoài nên đôi khi cũng thấy hơi chạnh lòng. Nhưng tự nhủ, rồi mình sẽ thành công thôi, hihi, chỉ là chờ đợi hơi lâu tí.
- Báo cáo
Panory
Mình cũng 23 tuổi, và hiện tại, mình cũng "bằng không" :)) mình dồn hết tiền tiết kiệm của mấy năm đi làm, dồn công sức, đánh đổi công việc để bắt đầu theo đuổi lĩnh vực mình muốn. Hiện tại tuy có "bằng không" mụt xíu nhưng hi vọng sau này chúng mình đều thành công nhá !!!!
- Báo cáo
Ashley Tran
Yayyy, rồi ai cũng sẽ thành công thôiii. Khi nào có chút thành tựu nho nhỏ thì cậu có thể báo cho mình ở đây để chúng ta cùng vui nè
- Báo cáo

Serotonin
Cố lên!!
- Báo cáo
Ashley Tran
Cảm ơn cậu :))
- Báo cáo

Max___
Mình cũng 23, cũng "bằng không" nhưng sao mình khác quá, mình lông bông, mình không biết mình muốn cái gì, trải nghiệm ít,... aiguuuu.... thui mình xin tí cảm hứng để start again...
- Báo cáo