Tulip thép gỉ sét ở xứ sương mù
Hôm nay Louis Van Gaal trở lại ghế nóng của tuyển Hà Lan mình muốn chia sẻ một chút về ký ức của mình đối với Tulip thép trong vai trò là fan của MU lẫn tuyển Hà Lan.
Mình biết đến Van Gaal khi ông còn là HLV của Bayern Munich năm 2011, lúc đó mình mới vừa biết xem bóng đá và hầu như chỉ theo dõi mỗi MU nên không ấn tượng với ông lắm. Mình chỉ thực sự chú ý đến Van Gaal khi ông dẫn dắt tuyển Hà Lan ở World Cup 2014, trước đó hai năm Hà Lan đang là đương kim á quân Thế Giới nhưng thua bạc nhượng ở Euro cộng với việc lứa cầu thủ trụ cột như van Persie, Robben, Sneijder đã bước qua bên kia sườn dốc sự nghiệp rồi nên mình không trông đợi gì nhiều ở kỳ World Cup năm đó.
Vô giải gặp ngay Tây Ban Nha mới căng chứ, mới bốn năm trước chính TBN đã hạ Hà Lan của mình để giành cúp vàng thế giới mà, à mà lúc đó đàn bò vẫn đang là đương kim Thế Giới lẫn Châu Âu nha, cầu thủ nồng cốt cho giai đoạn hoàn kim vẫn còn đó nên mình cũng chuẩn bị tinh thần cho trận thua rồi. Đầu trận đó thì TBN đá cũng bén lắm, ban bật chạy chỗ đủ thứ luôn rồi có pen để ghi bàn trước nữa chứ. Lúc đó mình còn nghĩ “Thôi, thua trận này thì ráng thắng hai trận sau cũng còn cửa đi tiếp chứ TBN nó mạnh quá”. Nhưng mà tự nhiên gần cuối hiệp 1 ông Mù chuyền một trái giữa sân cho Van Persie đang băng xuống mình thấy đường bóng nghĩ là ông này chuyền quá lực rồi, đâu tự nhiên ông Persie bay lên hất đầu một cái làm Casillas phải đứng nhìn luôn. Mình thì nhảy cẩn lên còn ông Persie thì chạy ra hàng ghế huấn luyện đập tay với Van Gaal, à mà trước đó nghe đâu đó nói là Van Gaal hết World Cup này về MU nữa chứ.
“Ngon rồi, đợt này MU vừa có HLV lẫn tiền đạo chủ lực của Hà Lan thì cớ gì mà không bùng nổ ở mùa sau hả!”
Và rồi sau bàn thắng đó là màn hủy diệt mấy chú bò luôn hiệp hai, nơi mà Robben dẫn dắt hàng công nã 4 quả vào lưới Casillas. Trả thù kiểu đó còn gì tuyệt vời hơn nữa chứ, trận này cũng đánh dấu giai đoạn suy tàn của đế chế TBN khi đó luôn. Mấy trận sau Hà Lan đá bay thực sự, cả công và thủ đều hay rồi lâu lâu Van Gaal có mấy pha thay người chiến thuật đỉnh lắm luôn nhất là pha thay ông Tim Krul vô bắt pen trong trận Costa Rica ấy. Mấy năm xem bóng mà có bao giờ thấy thay thủ môn vô chỉ để bắt pen đâu. Lầm lì tiến vào tận tới bán kết rồi hạ cả chủ nhà 3 quả để giành huy chương đồng nữa. Thôi thì Van Gaal dẫn dắt Hà Lan đợt này như thế là hạnh phúc lắm rồi. Giờ thì đợi ông về MU để vực dậy đội đi chứ!
Mùa hè năm đó ông cũng ra mắt với fan MU, ông ký liền mấy bảng hợp đồng làm mình mong đợi lắm. Đem ông Mù của tuyển Hà Lan về, ký thêm với ông Shaw của Southamton nữa mà nghe nói ông này là hậu vệ thần đồng của nước Anh, ký thêm với ông trung vệ của Argentina vừa về nhì WC rồi làm hai quả bom tấn của Di Maria với Falcao luôn mới ghê. Nhớ lại mà adrenaline xốc lên tận não. Đầu mùa đang háo hức tự nhiên thua cái đội MK Dons ở hạng nào đó 4 quả không gỡ.
Trời ơi à, có phải MU không vậy?
Trận đầu mùa báo hiệu điều chẳng lành rồi, cả mùa giải đó mình không nghĩ người cầm quân của MU vừa mới đưa tuyển Hà Lan hạng 3 WC trước đó vài tháng. Mà cuối mùa cũng vào được top 4 nên thôi cũng tạm ổn rồi, để coi mùa sau mua sắm thêm ai nữa rồi MU lại nhuộm châu Âu đây.
Hè năm sau nổ thêm cả Depay mình nhớ ông này đợt WC đá bay lắm nè về mà chung cánh với Shaw thì ngon khỏi bàn luôn. Năm đó còn mua thêm Basti của Bayern nè rồi có ông thần nào trẻ măng mà 36 củ nữa chứ. Nhưng mà ký ức mình nhớ nhất của mùa đó là pha vỡ chân của Luck Shaw làm mình ám ảnh một thời gian dài, không biết có phải là do cảm tính hay không nhưng sau khi mất Shaw mình cảm thấy MU đá chùn lại hẳn. Cuối mùa đó còn out top 4 nữa mới đau. Nhưng mà bù lại năm đó được cái cup cô đơn lúc đó mình còn nghĩ cái cup cô đơn đó sẽ giúp Van Gaal tiếp tục ở lại MU thêm nữa nhưng đó là dấu chấm hết cho người mình từng kỳ vọng rất nhiều hai năm trước.
Lúc đó nói thiệt mình cũng hơi buồn do mình ủng hộ Van Gaal nhiều lắm, mình còn nghĩ ổng chưa đạt được thành công chắc do ổng chưa được ủng hộ hết mức như Sir hồi trước. Giờ nhìn lại thì những gì Van Gaal để lại sau hai năm ở Old Trafford còn tệ hơn cả những gì Moyes để lại sau ra đi, ông bán gần hết những người đang độ tuổi chín của sự nghiệp rồi đổ đống tiền ra thị trường nổ bom sịt, có lẽ Shaw, Rashford và một phần nào đó là Martial là những gì giá trị nhất Van Gaal để lại sau khi lấy đi gần hết niềm tin của fan MU.
Thôi thì chuyện cũ đã qua, kể lại để ôn lại chút cảm xúc của mình về người mình đã từng mong chờ rất nhiều và thất vọng cũng rất nhiều. Giờ thì MU đang khởi sắc, Hà Lan cũng phần nào tìm lại chính mình sau giai đoạn khủng hoảng. Chúc ông đạt được nhiều thành công cùng Hà Lan như những gì ông làm được 7 năm trước.
Thể thao
/the-thao
Bài viết nổi bật khác
- Hot nhất
- Mới nhất