Từ quét nhà tới những việc nhỏ như hạt bụi.
Từ quét nhà tới những việc nhỏ như hạt bụi. Ba tôi là một người nghiêm nghị, cứng nhắc và đôi lúc là gia trưởng . Ông luôn hà...
Từ quét nhà tới những việc nhỏ như hạt bụi.
Ba tôi là một người nghiêm nghị, cứng nhắc và đôi lúc là gia trưởng. Ông luôn hà khắc với anh em tôi, luôn nhắc nhở tôi
Ngay từ nhỏ ông đã bắt tôi cầm chổi, cầm cây lau nhà dù rằng ngày ấy những thứ ấy cao hơn tôi rất nhiều. Ông chỉ tôi cách cầm, cách quét, cách ấn chổi sao cho sạch. Cây chổi với tôi lúc ấy cứ như kẻ thù, tôi chỉ muốn né đi mỗi lần nghe hai từ "Quét Nhà". Tới nỗi tôi từng phải giấu cái thứ đáng ghét đó đi.
- Tôi thừa nhận rằng ba tôi là một người tỉ mỉ, có khi đến khó chịu.
Ông chỉ tôi từng ngóc ngách căn nhà cần quét như thế nào. Chỗ nào cần mạnh tay quét, chỗ nào cần nhẹ nhàng hất ra. Chỗ nào dễ bám bụi đầu ngày, chỗ nào để cuối ngày rồi quét. Ông bắt tôi luôn phải chú ý việc mình làm, chú ý từng chút một, như những hạt bụi nhỏ. Khó với bản thân để hoàn thành công việc tốt nhất. Tôi dần quen, việc quét nhà trở nên bình thường cứ cầm lên và quét.
Sau này tôi phì cười với ông, quét cái nhà cũng mệt vậy, quét rồi cũng dơ, việc nhỏ này sao phải để ý quá nhiều thứ chi vậy ? Sống là phải thoải mái, đơn giản đi. Tôi một thằng thanh niên 18 tuổi lúc ấy, lí sự như vậy với ba mình.
Ông im lặng !!! Không nói gì sau đó.
Có lẽ vì lúc này ông cũng chẳng muốn nhắc tôi thêm gì.
Vài hôm sau, vào bữa tối cùng gia đình, ông vui vẻ nói với tôi.
Đôi lúc, những việc đơn giản như hạt bụi lại là những thứ làm người khác khó chịu. Nếu con muốn sống đơn giản, hãy tập làm những thứ đơn giản. Đơn giản quét đi những hạt bụi nhỏ, cũng như việc con giải quyết những vấn đề nhỏ vậy. Nó nằm đó không làm ai khó chịu mấy, nhưng lâu dần nó lại thành một lớp bụi dơ mà ai đi qua cũng khó chịu nhưng chẳng ai thèm đụng vô làm.
Con lười ngày hôm nay, con cảm thấy thoải mái không chuyện gì khó chịu. Những ngày sau con lại lười hơn, sẽ đến lúc con cảm thấy khó chịu với bản thân mình. "Sao mình lại lười đến vậy" nhưng khó chịu cũng chẳng buồn đứng lên làm việc. Rồi có lúc con sẽ trả giá vì những gì mình đã làm. Ba tôi vẫn vậy, vẫn tỉ mỉ trong cả cách nói chuyện và hướng dẫn con cái của mình.
Tôi mãi sau này mới hiểu hết những gì ông nói. Những việc nhỏ nhặt như hạt bụi vô tình lại là nguyên cớ cho hàng trăm, hàng tỉ cớ sự sau này. Tầng tầng lớp lớp thứ "bụi" ấy cũng chẳng mấy ai buồn đụng vào mà dọn.
Từ quét nhà tới những việc nhỏ như hạt bụi.
Chuyện trò - Tâm sự
/chuyen-tro-tam-su
Bài viết nổi bật khác
- Hot nhất
- Mới nhất